ZingTruyen.Info

Dieu Ngot Ngao Biblebuild

Từ hôm đó đến nay cũng đã hơn ba tháng, lâu như vậy mà Bible vẫn chưa thỏa theo ý nguyện ban đầu vì chàng bác sĩ nhỏ luôn luôn kiếm cớ không bán đủ liều thuốc cho anh.

Thuốc vẫn đều đặn lấy, chỉ là thời gian cách nhau dần lâu hơn. Từ hai viên bốn ngày thành một viên bốn ngày, thỉnh thoảng còn chờ Bible không chú ý mà giấu nhẹm đi mấy viên thuốc ngủ. Build sẽ nhìn anh bằng ánh mắt không biết nên nói gì, có chút bất lực vô năng.

Cái miệng nho nhỏ cứ chu ra liến thoắn trách Bible phải quan tâm bản thân một chút, rồi lại lảm nhảm 'bài ca' nào đó mà anh đã nghe đến chán nản.

Người con trai khi ấy chỉ biết cười cho qua. Muốn chết có nghĩa là không cần bản thân nữa, sẽ chẳng vì không muốn nghe hoài một bài mà chăm sóc bản thân.

Chính là vậy đó.

Ừm...thôi được rồi!!!

Anh thừa nhận trong những đêm thèm được uống thuốc ngủ sẽ lấy vitamin Build cố chấp dúi vào tay để vơi bớt cái bỏng rát trong cuống họng.

Có lẽ... do thế mà gần đây da dẻ anh từ trắng xanh chuyển sang hồng hào, đôi lúc còn chập chờn ngủ được một lúc khiến chàng thanh niên có chút hốt hoảng.

Không có dáng vẻ gì giống người muốn chết cả.

.

.

.

.

.

Mấy nay tiệm thuốc bận bịu hơn, chắc là do trời Bangkok đã tiến vào mùa mưa. Thời tiết nóng ẩm dễ khiến con người gặp phải đôi ba cơn sốt nhẹ, vài chứng bệnh cảm cúm hay mấy vết ban mẩn ngứa dị ứng.

Bible thỉnh thoảng sẽ phụ Build bê những thùng thuốc vào kho đằng sau phòng khám. Gọi là kho nhưng nó trông còn nhỏ hơn cái buồng đơn ngoài kia. Bình thường cậu bác sĩ trẻ chỉ trưng dụng làm chỗ chứa đồ và đơn thuốc thừa không thể để hết lên quầy.

Hôm nay trời nắng nhẹ, mùi ngai ngái của đất đọng lại chóp mũi sau cơn mưa đêm qua, vờn qua vờn lại trên vai áo làm cả người khoan khoái. Anh đi dọc hành lang, nhìn bóng dáng mình phản chiếu trên cửa kính. Đầu ngẫm nghĩ có nên tìm cách thủ tiêu đống vitamin ở nhà không nếu muốn trông giống người sắp chết đúng nghĩa.

Nhắc đến chết, Bible thở dài bất lực, cái cậu bác sĩ nhỏ kia bao giờ mới cho anh đủ thuốc đây?

Tần ngần ở đây ba tháng, anh biết rằng Build có một người bạn thân tên Apo_ chủ cửa hàng thú cưng ngay con phố phía sau.

Biết Build có nuôi một chú mèo tên là Eno.

Nhóc ta sẽ đến tiệm thuốc ngày cuối tuần, khi Apo mải làm bạn với chăn gối mà không mở cửa hàng. Bạn mèo lông trắng có chút mũm mĩm ườn mình trên tấm thảm, cằm gác lên chân liếc nhìn người ra vào tiệm thuốc. Lười biếng ngêu ngao khi đến giờ ăn rồi co mình nằm ngủ.

Đôi khi Bible tự hỏi Build nhặt trộm Eno ở đâu mà tính cách khác hẳn với cậu nhóc vui vẻ có chút phiền kia.

Đến cả Build cũng thấy Eno còn giống Bible hơn cả mình, cậu phụng phịu chọt chọt cái bụng mềm của bé mèo, bắt nó học mình tinh nghịch dễ thương một chút, đến là buồn cười.

Nhưng có lẽ điểm tương đồng kì lạ đấy không có gì xấu. Khi mà Build bận bịu với những bệnh nhân của mình, anh và nhóc mèo sẽ âm thầm cùng nhau tận hưởng sự im lặng, cả hai liếc mắt qua lại đến hết ngày.

Quay lại với anh bạn Apo, chàng trai là một quý ông... nhiều năng lượng. Apo thỉnh thoảng sẽ lao vào cửa phòng la toáng lên cái gì đó rồi lại chạy vụt mất. Có khi đu lấy cổ Build hớn hở khoe về đàn mèo hay mấy chú chó mới đến sống ở cửa tiệm nhà mình. Điều này làm Bible hơi khó chịu một chút. Ừm, chỉ một chút thôi.

Ví dụ như hôm nay...

"Anh ấy có con rồi hả?" Bible kéo cậu ra một góc rồi ghé vào tai thì thầm.

"Hả!? Không có, anh nghe ai nói thế?" Build giật mình tròn mắt, hết nhìn anh lại quay ra nhìn thằng bạn tăng động đang vờn Eno nhà mình. Cậu bụm miệng lắc đầu nguây nguẩy.

" Thì Elizabeth và Sebastian mà anh ấy cứ lảm nhảm từ nãy tới giờ đấy."

"..." Cậu bác sĩ ngẩn ra nhìn chằm chằm người đối diện đến mức anh muốn xoa xoa hai bàn tay vào nhau.

"Ha ha ha, đấy là tên hai con cá. Nó..." Build ôm bụng cười ngặt nghẽo, "nó không phải con cậu ấy" cũng bị tiếng cười nuốt trọn.

Apo một tay vuốt lông Eno, một tay chống cằm nhìn hai con người đang chụm đầu kia không biết có gian tình gì.
_________

"Rượu không?" Build nâng cốc rượu lên lắc lắc, đá va vào thành cốc vang lên vài tiếng 'lách cách'. Bàn để dụng cụ khám bệnh giờ đây đã được thu gọn, tấm trải bàn trắng tinh cũng được ghém lại không cho hơi đá làm ướt.

"Hửm? Hôm nay cậu bỏ vai diễn bác sĩ nhỏ rồi à?" Anh không đón lấy cốc rượu, tay kéo cái ghế bên cạnh cậu ngồi xuống. Chống một bên đầu quay hẳn người về phía Build.

"Tôi không phải bác sĩ nhỏ!" Chàng trai mang chiếc má hồng đào không biết do men rượu hay bị chọc ghẹo giương cao giọng lườm nguýt.

Có chút dễ thương. Giống như ngày đó.

Bible cười khe khẽ, nhướn mày hướng cái cốc lần nữa được ai kia rót đầy. Thứ chất lỏng màu hổ phách trong suốt sóng sánh đánh vào nhau, vồ lên thành miệng, có cậu bạn nhanh nhảu nhảy cả ra ngoài.

"Rồi rồi. Vậy điều gì khiến cậu cần nó?"

Chàng trai trẻ rơi vào trầm tư, đến đây Bible thấy lạ rồi. Nhóc con có khi nào trầm lặng thế này đâu. "Ưm... không gì cả, nhưng anh uống không?"

"Bác sĩ rủ bệnh nhân uống rượu là sai lắm đấy."

"Ồ" Cậu đáp bằng giọng mũi, nghe đáng thương lắm. Cứ tưởng Bible bắt nạt nhóc con này không ấy. Cái mặt ỉu xìu cúi gằm xuống, nếu không phải hai tay chống lên cằm có khi là đập mặt xuống bàn rồi. Hai má xinh xinh phính phính nộn cả lên "Vậy thôi."

Đến mức này rồi anh làm gì có tâm tư chọc ghẹo nữa, nắm chân ghế đối diện kéo mạnh về phía mình "Không, chỉ là tôi không uống rượu thôi...cả thuốc lá hay mấy cái ức chế thần kinh đều không sử dụng..."

Cuối cùng Bible cũng không nói ra "trừ thuốc ngủ", anh không biết lí do.

Cậu bác sĩ tròn mắt ngạc nhiên. Con người vốn đều thế, ham mê những thứ làm tâm trí bay bổng mụ mị. Thích đắm mình trong xúc cảm mơ mộng của bản thân.

Ngay cả quốc gia nào đó trước đây Build từng nghe qua không sử dụng rượu bia, nhưng có đến hơn 90% dân số đều hút thuốc. Vậy mà người trước mặt thì không?

"Tại sao? Khó có thể như vậy lắm. Hm...ý tôi là không phải anh nói dối nhưng điều đó...nó..." Build chợt thấy môi lưỡi khô khốc, từ ngữ nhảy nhót trong não bộ không xếp nổi thành câu. Tay vươn nhanh ra định bụng nhấp chút rượu. "Con người ấy, họ dựa vào chúng để giải toả bản ngã của mình. Để khi sắp gục xuống phóng nó ra cho vai ngưng thôi gồng. Vậy mà..."

"Nếu là họ không thể thì sao?"

Build ngước mặt lên nhìn hệt như cách trước đây, khi băng vết thương trong buồng đơn hôm đó. Hai má non mềm căng ra, phúng phính đến độ tim anh muốn mềm nhũn.

Bất giác Bible vươn tay, chỉ là khi gần tới lại đổi hướng đoạt lấy cốc rượu kề bên môi cậu. Một hơi uống hết để rồi nhăn mày vì cảm giác tê rần nơi đầu lưỡi.

"Build nói 'họ dựa vào rượu và thuốc lá để giải tỏa'. Nhưng lại bắt đầu từ 'họ' không phải sao?"

Khi mà con người không thể nắm giữ bản ngã của bản thân, để cho bóng trượt dài theo cái đau rát thì không có bất kỳ thứ nào có thể cứu rỗi nổi 'họ' nữa rồi.

Anh miết ngón tay lên thành cốc, da thịt ấm nóng bị hơi nước bao trọn, mát lạnh dễ chịu mà thở ra khe khẽ.

Đột ngột xúc cảm lẽ ra chỉ xuất hiện ở bàn tay lại lan lên tận mặt. Bible tần ngần lắng nghe nhịp tim nện trong lồng ngực. Tay Build áp trên má, đôi mắt đen sáng ngời nhìn thẳng vào người con trai. Đem màn sương mờ phủ kín xuyên rách, lộ trong khe hở trái tim mục rữa cô quạnh đến gai người.

Lần thứ hai, Bible biết được, màu đen trên bảng màu nào sánh được với đêm đen đầy ánh sao trời. Mà, ánh sao trời càng không bì kịp ánh mắt người kia....

***********

Xin lỗi nhưng mà Apo trong vũ trụ này bị Tankun nhập hay sao ấy:)))

Halo, chương này ngọt ngào mà đúng khum? 😃😃

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info