ZingTruyen.Info

Điều Ngọt Ngào [Biblebuild]

(21)*

Nmrom222

Hơn một năm, ngày 9 của tháng thứ 13, ta sẽ phát hiện ra cả ta và họ đang diễn một vở hài kịch. Theo như kịch bản của đôi ba bộ châm biếm thì nhân vật luôn là một tạo hình nhiều nghĩa gây cười. Khán giả cười, tác giả cười, đến cả nhân vật cũng tự cười. Nhưng từng người lại cười nhiều loại khác nhau, đơn thuần buồn cười, cười vì mọi người xung quanh đều cười và cười như không cười. Nhiều kiểu cười như thế, đa dạng cách cười như thế!

Những tiếng khanh khách, nham nhở, giả lả, nắc nẻ sẽ dồn dập dội vào màng nhĩ, làm bộ não người diễn đau muốn nứt ra, nực cười là chúng ta vẫn phải diễn.

Vô vị như vậy, nhưng cả Bible và Build, trời đất nghiêng ngả cứ phải lao đầu xem kịch. Như một lũ hề.

.

.

.

Tiếng cười khằng khặc vang ra từ tầng hầm ẩm mốc, cái sàn cách trần vỏn vẹn 2,5m hình chữ nhật làm căn hầm trông như một chiếc hòm. Mà nghĩa này hay nghĩa khác thì thật sự nó không khác gì quan tài, người oan uổng kẻ có tội, tên không đáng chết đến gã phải chết đều có đôi ba cái mạng bỏ ở đây. Vách tường bám rêu xanh đen xù xì được nuôi bằng máu người bốc mùi tanh tưởi, ánh đèn vàng vọt hắt lên khuôn mặt cười đến biến dạng, vặn vẹo xấu xí của Jaskson. Lão già hơn 50 gần 60 tuổi không biết lấy sức ở đâu mà dùng sợi roi bện bằng da ngựa Mông Cổ dẻo dai cực kỳ ra sức quất lên lồng ngực rách tươm rướm máu của Bible.

"Khà khà...tấm giữ nhiệt di động hết tác dụng nên Jakapan trả mày về cho tao sao?" Lão dừng tay nheo mắt nhìn sườn mặt có vệt máu sượt qua của nam nhân, chân mày cau chặt, đôi môi tái nhợt trông rất đau đớn nhưng gã chẳng cầu xin than thở chút nào. Điều này làm Jaskson cáu phát điên. "Nghe nói là không những bị đuổi mà là bị ăn sạch rồi mới đuổi. Xem nào..." Lão già bệnh hoạn xoa năn một bên mông Bible, tay dơ bẩn mò vào bên trong "... Cảm giác tốt như vậy? Tao còn tưởng mày không cam chịu bị đâm chứ? Hahahahaha!!!!"

Phì!

Trước khi móng vuốt của Jackson chen vào giữa hai mông thì Bible đã nhổ nước bọt vào mặt lão. Gã ghê tởm loại người này "Biến."

"Thằng điếm!! Con mẹ mày dám. Fu*k....." Lão ta vội vàng lau mặt điên tiết siết lấy cây roi quất liên tục về phía trước. Cái giọng lơ lớ chửi rủa vừa tiếng Anh vừa tiếng Thái nghe nhức tai. Nó cộng hưởng với tiếng đánh dội lên bốn bức tường rồi đẩy ra ngoài như một cái kèn cỡ lớn. Đau đớn vô cùng.

Bible bỏ mặc cơn đau thể xác, trái tim tên nô lệ vốn dĩ bị ruồng bỏ nay càng toang hoác máu. Chú chó bị chuyển nhượng qua lại thường trở nên nhút nhát, nó sẽ trốn chui trốn lủi vào góc đen tối của 'cuộc đời', để bóng tối bào mòn dần rồi chẳng mấy chốc nhiễm phải căn bệnh dại. Tiếng xé gió chát chát vun vút bên tai biến thành tiếng xì xào có thể bức điên một người không mấy bình thường. Gã cũng thế.

Wichapas Sumettikul cười, Bible cười, tên nô lệ cười, con chó bị vứt bỏ hé miệng cười. Bên má ẩm ướt không biết là nước mắt hay mồ hôi nhanh nhảu bò trườn. Tiếng cười oán hận lẫn với tiếng chửi tiếng đánh sẽ không trở thành bản hoà âm như mấy thơ văn nhạc sĩ hay mơ mộng viết. Nó hỗn độn, vô nghĩa, mặn chát, bỏng rát, cay gắt ngổn ngang....

Hoa máu nở rộ trên lồng ngực, bên khoé môi, dưới sàn nhà, mùi tanh lan rộng nhuốm đầy một buồng phổi. Bible mơ màng không biết là do mình ngửi thấy hay bị đánh đến nỗi sau xương sườn, hai lá phổi đã rỉ máu. Jackson rồ dại mất kiểm soát như cái máy được lập trình một động tác, giơ roi lên rồi quất roi xuống.

"Nào, Jackson..."

********

Đọc tạm nhé, tui giờ đang trên bệnh viện nên không viết tiếp được, bao giờ ổn rồi thì onl up nè. Ulatr, khóc sưng hết cả mắt.

Vì là một chương chưa kịp đọc và beta nên có lỗi nhiều lắm đấy.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info