ZingTruyen.Info

ĐÍCH NỮ TÂM KẾ ( Trọng sinh, Ngôn tình)

Chương 15: Phượng lệ

BiXXn4

  Từ sau khi hội thi thư kết thúc, chỉ qua một ngày, thanh danh của Diệp Mộ Linh đã vang khắp kinh thành, dân chúng kinh thành đều truyền tai nhau đại tiểu thư Trấn Viễn Hầu phủ dung mạo thanh tuyệt, tài nghệ vô song, mà Diệp Mộ Linh giờ phút này lại tiếp tục ở trong Hầu phủ, lão nhân ngày thường sẽ dạy nàng một chút sách lược bài binh bố trận, còn có thể dạy nàng phân rõ chút độc dược, mấy thứ này nàng đều học thực nhẹ nhàng, làm lão nhân sợ hãi than thở, duy chỉ có võ công không phải sở trường, nàng tựa hồ thật sự không thích hợp tập võ. Lão nhân không chỉ một lần lắc đầu thở dài, gân cốt của nàng quá mức âm hàn, thân thể cũng không tốt, không phải kỳ tài luyện võ, nhưng Diệp Mộ Linh cũng không để ý, bởi vì lúc trước nàng cũng chưa bao giờ nghĩ tới có thể tập võ công, bất quá là do một câu nói của lão nhân đã nhắc nhở nàng, tuy rằng nàng không thể trở thành cao thủ võ công cao cường, nhưng nàng nhất định phải có năng lực tự bảo vệ mình, nghĩ đến đây sau, nàng liền dùng ánh mắt kiên nghị nhìn lão nhân

"Vô luận kết quả như thế nào ta cũng muốn thử một lần, ta cũng không cho rằng mình có thể có võ công vô địch thiên hạ, học võ bất quá là vì có thể tự bảo vệ bản thân mà thôi."

Lão nhân bị quang mang trong mắt nàng làm rung động , suy tư một lát, vuốt ve bộ râu tuyết trắng, gật gật đầu,

"Như thế cũng tốt, ta liền dạy ngươi một bộ khinh công có thể giúp ngươi bảo mệnh, ngươi lại tự luyện thêm nội lực, chính là, luyện võ là chuyện dị thường vất vả, ngươi thật sự quyết định muốn học?"

Lão nhân vẫn như cũ dùng ánh mắt không xác định hỏi Diệp Mộ Linh. Diệp Mộ Linh không có trả lời, chính lão nhân cũng từ trên nét mặt của nàng chiếm được đáp án.

Diệp Mộ Linh lấy lý do đặt mua thêm trang sức để ra phủ, lão nhân mang theo nàng đi tới tiệm rèn Kim thị, xuyên qua mật đạo, đi vào gian nhà tranh dưới chân núi, quỳ trên mặt đất, nhấc lên một tấm ván gỗ khó nhận ra, từ dưới đó lấy lên mấy hộp gỗ tốt nhất, mỗi hộp gỗ đều có khắc mấy đồ án quỷ dị khác nhau, lão nhân phủi sạch tro bụi, đem chúng đặt chỉnh tề trên cái bàn gỗ không lớn, đối với Diệp Mộ Linh nói

"Mấy thứ này đều là binh khí hiếm có, mặc dù có vài món vẫn chưa được người trong giang hồ xếp hạng trên bảng binh khí, nhưng cũng không phải vật tầm thường, huống chi nếu ngươi sử dụng thần binh lợi khí, chắc chắn sẽ lọt vào tầm ngắm của người trong giang hồ."

Diệp Mộ Linh cũng không để ý tới lời nói lão nhân, đem đôi tay như bạch ngọc hướng đến một cái hộp bằng gỗ lim dài khoảng nửa thước, bên trên có khắc hoa văn quỷ dị hoa, nhẹ nhàng mở cái khóa có chút cổ xưa, lão nhân nhìn động tác của nàng, không khỏi nghiền ngẫm cười cười, nàng liếc mắt một cái liền lựa chọn ngay chuôi yêu đao Phượng Lệ này, Phượng Lệ đã bao nhiêu năm không hiện thế , xem ra thiên hạ lại dấy lên một hồi tinh phong huyết vũ, bất quá, hắn không phải con lừa ngốc Trí Hóa kia, thiên hạ chúng sinh đâu có quan hệ gì với hắn. trong nháy mắt, hộp gỗ bằng lim bị mở ra, quang mang chói mắt xuyên thấu gian nhà tranh, bắn thẳng về phía chân trời. Trên núi Ma La, hai mắt Trí Hóa đại sư vốn nhắm chặt nháy mắt lại mở ra, phật châu trong tay không khỏi chuyển động nhanh hơn

"A di đà Phật, Phượng Lệ hiện thế, lại một hồi hạo kiếp xuất hiện a"

Thời gian trước, hắn ban đêm quan sát Thiên tượng, phát hiện Phượng Loan tinh chuyển động, tuy hào quang mỏng manh nhưng lại mơ hồ không gì có thể chống đỡ, mà quanh thân Đế Vương tinh đã bắt đầu tụ tập không ít sao to nhỏ, xem thời gian hai sao gặp nhau, thiên hạ còn được bao nhiêu ngày yên tĩnh a.

Diệp Mộ Linh chậm rãi đánh giá Phượng Lệ, không tính rất dài, chỉ có thể xem như đoản đao, thân đao có độ cong nhất định, theo từ chuôi thân đao xuống tới mũi, hai bên sườn đao có rất nhiều gai nhọn nhỏ, có thể tưởng tượng khi người khác bị đâm phải, chắc chắn máu tươi sẽ phun trào như hoa nở rộ, phần đầu thanh đao được điêu khắc hoa văn quỷ dị như trên hộp gỗ, chỗ nhụy hoa được khảm ruby, Diệp Mộ Linh mãn nhãn kinh diễm: Một thanh yêu đao tốt ! Sau đó chậm rãi cầm lấy chuôi đao, cảm giác mát đánh úp lại như rót vào trong cốt tủy, Diệp Mộ Linh yêu thích không buông tay, tinh tế thưởng thức.
Lão nhân khó được đứng đắn một lần, đối với Diệp Mộ Linh nói:

"Đó là Phượng Lệ, là yêu đao thị huyết, từ xưa đã có lời đồn đãi, Phượng Lệ hiện thế, tất có hạo kiếp, đương nhiên, chuyện này cũng không phải tuyệt đối , điều kiện tiên quyết là ngươi có thể khống chế nó, Phượng Lệ thường tự chọn chủ, cho nên đã thật lâu không hiện thế , nếu là ngươi nghĩ ngươi có thể khống chế nó, chỉ cần nhỏ máu của ngươi lên nó, nếu máu của ngươi có thể dung nhập thân đao, như vậy ngươi là của nó chủ nhân, còn nếu máu của ngươi không dung nhập, ngươi sẽ bị nó phản phệ, rơi vào nguy hiểm."

Diệp Mộ Linh lẳng lặng nghe, không có chút do dự, cắn phá ngón tay, đem một giọt máu tươi nhỏ lên thân đao, lão nhân cũng không ngăn cản, hắn luôn cảm thấy nữ oa nhi này không giống người thường, bốn con mắt khẩn trương nhìn chằm chằm thân đao, Diệp Mộ Linh nín thở chăm chú nhìn, nàng tổng cảm thấy hơi hồi hộp, thanh đao này dường như đang trêu đùa nàng, máu tươi dừng ở thân đao một lát, chậm rãi thẩm thấu vào, sau lại nhanh chóng lan ra, thân đao nháy mắt bị che kín bởi hồng quang giống như người đang tức giận. Lão nhân cao hứng, ánh mắt híp thành một đường thẳng, không khỏi gật đầu, tuy rằng nàng không thích hợp tập võ nhưng nếu có được Phượng Lệ, liền có thể học bộ đao pháp [ Phượng Lệ cửu tiêu ] , đao pháp này tuy đơn giản nhưng lại xảo quyệt ngoan độc, chỉ cần học thành lại kết hợp với nội lực, nhất định sẽ tạo ra uy lực thật lớn. Diệp Mộ Linh cảm thấy mỹ mãn, cùng lão nhân rời đi, ra khỏi tiệm rèn Kim thị liền nói với lão nhân:

"Sư phụ, ta đi phủ đệ các sư huynh mua nhìn xem, xem thành quả huấn luyện người mới."

Nói xong xoay người rời đi. Lão nhân vừa nghe liền cợt nhã

"Đồ nhi a, vi sư cũng rất tưởng niệm các sư huynh của ngươi, không bằng vi sư đi với ngươi đi"

Nói xong, cũng chờ Diệp Mộ Linh đồng ý, trên mặt mang theo đương nhiên đi theo. Không bao lâu sau đã tới phủ đệ Kim Thạch mua ở ngoại ô, trên mặt Diệp Mộ Linh xuất hiện một tầng mồ hôi mỏng, sắc mặt nguyên bản tái nhợt lại hiện ra một mảnh hồng nhuận. Sau khi nàng dùng ám hiệu gõ cửa, lọt vào trong tầm mắt là một khoảng sân thật lớn, tuy lần trước đã xem đại khái qua một lần, nhưng vẫn không thể không tán thưởng năng lực của Kim Thạch, cái sân to như vậy được hắn sắp xếp gọn gàng ngăn nắp. Luyện võ, huấn luyện, nghỉ ngơi, hết thảy đều thực thỏa đáng, Diệp Mộ Linh vừa lòng gật gật đầu, không quên hướng về phía sư huynh nói lời cảm tạ. Địa Nhân thấy Diệp Mộ Linh tiến đến liền vội vã biểu hiện công lao chính mình, đem mọi người trong viện triệu tập lại, Diệp Mộ Linh nhìn huấn luyện có hiệu quả, mọi người đều chỉnh tề sạch sẽ không khỏi lộ ra một tia ý cười, Địa Nhân nhìn tiểu sư muội của hắni vừa lòng không khỏi đắc ý lên, đồng thời đối với mọi người nói

"Đây là tiểu sư muội của ta, là người cung cấp ăn mặc, nơi ở, thuốc thang cho các ngươi, cũng là chủ tử của các ngươi, các ngươi phải nhớ rõ chủ tử của các ngươi chỉ có một, chính là nàng! Nếu có người sinh lòng phản bội, nhất định sẽ lọt vào cảnh bị truy sát."

Người truy sát là sát thủ do vài vị sư huynh âm thầm vì Diệp Mộ Linh huấn luyện, đều là tử tù, thẳng đến thật lâu về sau Diệp Mộ Linh mới biết được. Người ở đây có chút không tin nhìn tiểu cô nương thân hình nhỏ bé trước mắt, đây là ân nhân cứu mạng bọn họ, là chủ tử của bọn họ? Việc này cũng khó có thể tin được, nhưng cũng không ai thì thầm to nhỏ, điều này làm Diệp Mộ Linh rất vui mừng. Nhìn thời cơ chín mùi, Diệp Mộ Linh thản nhiên nói vài câu

"Ta biết, có vài người trong các ngươi còn chưa tin ta là chủ tử của các ngươi, nhưng ta chính là chủ tử các ngươi, là chủ tử duy nhất của các ngươi, mà chuyện các ngươi phải làm chính là tín nhiệm cùng phục tùng, các ngươi đều là tự nguyện lưu lại, mà ta cần là tuyệt đối tín nhiệm cùng phục tùng! Nếu có người vẫn nghi ngờ hoặc không cam lòng, tùy thời đều có thể rời khỏi, ta sẽ không miễn cưỡng, nhưng là, nếu có người can đảm dám phản bội ta, ta chắc chắn sẽ khiến hắn chết không chỗ chôn!"

Một phen lời nói hữu lực, không ít người đều bị thuyết phục, cam tâm tình nguyện đi theo nàng, cũng có số ít vì ân tình cứu mạng thề sống chết cống hiến. Tóm lại, kết quả thực làm Diệp Mộ Linh vừa lòng, liền hiền hoà cùng bọn hắn nói chuyện, âm thầm quan sát, nhớ kỹ một ít người có bản lĩnh, lưu lại dùng vào chuyện trọng yếu--

------ đề lời nói với người xa lạ ------
Hôm nay đổi tên nga ~ đổi thành [đích nữ tâm kế ]  

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info