ZingTruyen.Info

[Dịch] Debut or Die- Ra mắt hay Ra đi

Chương 66: Nhiệm vụ mới của TeSTAR

NhokGa2811

Trans và edit: GàX1128 và hee1364 ( Bản dịch phi lợi nhuận, chỉ update trên Wattpad NhokGa1128, không reup dưới mọi hình thức)

Ngay từ lần đầu gặp gỡ và nói chuyện với lãnh đạo công ty, tôi đã có cảm giác không tốt rồi.

Ông ta từng có kinh nghiệm làm việc trong nhóm kế hoạch và tiếp thị của một chi nhánh khác của T1 nhưng lại được bổ nhiệm làm giám đốc điều hành của công ty mới này. Nói trắng ra, người này chỉ là trưởng bộ phận thương mại của tập đoàn, và không có kinh nghiệm trong ngành giải trí hết.

"Chết tiệt."

May mắn là nhóm sản xuất content là những người có kinh nghiệm, họ rất ngạc nhiên khi nghe những lời tên khốn đó thốt ra.

-Một thế giới quan? (Trans: tham khảo Aespa để biết thêm thông tin chi tiết)

-Hầu hết idols hướng đến fandom toàn cầu đều có thế giới quan, phải không? Giới trẻ bây giờ...đều thích 2D mà

-...

Bầu không khí chìm trong im lặng.

Một thế giới quan mới? Hay đấy.

Nhưng chúng tôi sẽ phát hành mini album trong một tháng nữa, thế giới quan á? Điên thật chứ trời. Thứ chúng tôi cần bây giờ là bài hát mới, ngay lập tức.

TeSTAR không vội trở nên nổi tiếng toàn cầu lúc này.

"Tại IJC, chúng tôi đã thể hiện bản thân, cá tính, hình ảnh và câu chuyện cá nhân của mình đủ nhiều rồi..."

Theo như tôi biết, thế giới quan cung cấp cho fans các content để tìm hiểu và theo dõi, nhưng IJC đã làm đủ tất cả những thứ đó rồi.

Hơn nữa, chúng tôi trải qua quá khứ khác nhau, đã tự mình cải thiện kỹ năng của bản thân cho đến khi được chọn để debut, được công nhận và khẳng định mình trong lòng công chúng. Công ty chỉ còn cần đưa cho chúng tôi các bài hát có tiềm năng trở nên nổi tiếng, vũ đạo và trang phục biểu diễn thôi là đủ. Thế giới quan để dành cho album sau là hợp lý nhất.

"Chả hiểu ông ta đã tìm hiểu xíu nào về cách thức hoạt động của ngành này chưa."

Gần đây, một số công ty còn đòi hỏi khả năng tự sáng tác với lý do idols nên tự sản xuất bài hát, thực ra là do muốn cắt xén tiền thuê nhân viên chuyên môn. Có lẽ vì thế mà ông ta kiên quyết muốn chúng tôi phải tạo ra thế giới quan của mình và tự sản xuất.

"Tự nhiên mấy kinh nghiệm trong tiền kiếp lúc này lại có ích."

Điều khiến tôi tức giận hơn cả là chúng tôi cứ cố gắng vô vọng trong khi không hề hay biết điều gì sẽ xảy ra.

-...Bọn em ạ?"

-Đúng! Tôi thấy các em tạo nên một sân khấu tuyệt vời như nào trong show rồi.

Giám đốc điều hành khen ngợi từng thành viên, sau đó ném ra một quả bom.

-Mấy đứa sẽ debut với hai bài hát.

-...?!

-Nhưng công ty chỉ phụ trách một bài hát thôi. Vì các thành viên TeSTAR rất giỏi nên có thể đảm nhận bài hát còn lại nhỉ?

Tên này còn hứa hẹn sẽ tự mình xem xét và chỉnh sửa bài hát cho chúng tôi.

-Có thế giới quan của riêng mình rồi thì còn gì tuyệt hơn chuyện tự ra mắt bài hát phải không mấy đứa!

Ông ta cứ huyên thuyên về việc thần tượng tự sáng tác nhạc đang là xu hướng, blah blah blah blah...

Ông ta chỉ đang tham lam muốn làm mọi thứ mà những người khác cho là tốt thôi. (Trans: xu hướng của gen4 Kpop bây giờ là tự sáng tác nhạc và tạo ra concept độc đáo như có thế giới quan riêng cho nhóm. Again, tham khảo Stray Kids, (G)-IDLE và Aespa)

"Họ muốn tạo dựng hình ảnh của công ty mới là "tự chủ hiện đại' hả..."

Rõ là các thành viên cũng như tôi, đều rất lo lắng, nhưng chúng tôi đã sống sót và giành chiến thắng trong IJC, một chương trình đầy rẫy những mánh khóe có thể hủy hoại một con người, chúng tôi đã học được cách hành động và biểu cảm bình tĩnh trong những kiểu tình huống ối giời ôi như này.

-Ừm, chúng em thực sự rất biết ơn...nhưng khá khó để sáng tác ra một bài hát từ đầu chỉ bằng khả năng hiện tại của tụi em ấy ạ

-Ah ~ Mấy đứa vẫn có thể cùng bàn bạc nó với các staff của công ty. Thể hiện sự sáng tạo, cảm hứng của những người nghệ sĩ nào. Đó là tất cả những gì tôi muốn nói với các em.

-Vâng...

CheongWoo cố gắng giải quyết tình hình, nhưng sau mấy lời đó, ảnh không còn lựa chọn nào khác ngoài việc im lặng và nở một nụ cười cay đắng. RaeBin thì treo trên mặt biểu cảm vô hồn

"Chắc thằng bé đang hoảng loạn lắm."

Chưa kịp suy nghĩ gì về những dự định sắp tới, chúng tôi đã nhận được một khối lượng công việc lớn hơn nhiều so với khi còn ở IJC rồi.

-Cố lên nhé các em. Chúng ta có rất nhiều việc phải làm, đứng dậy và bắt đầu ngay thôi nhỉ?

-V-vâng.

Giám đốc điều hành rời đi sau khi nói với chúng tôi những gì ông ta muốn. Rõ ràng, ông ta đang hài lòng vì đã dành thời gian "vàng ngọc" của mình để "quan tâm chăm sóc" TeSTAR.

"Có khi lão CEO này là cháu trai của chủ tịch T1 cũng nên."

Tương lai của chúng tôi dường như đã được định sẵn.

'"...Sẽ rất khó để có được vị trí số 1 trên chart tuần. Dù hiện tại chúng tôi có nổi tiếng thật, nhưng nếu nhạc của nhóm không hay, mọi thứ sẽ chìm vào quên lãng."

Chẹp, tôi đã nghĩ ngay từ đầu rằng T1 sẽ chặn đứng sự phát triển chúng tôi từ lúc họ thông báo rằng sẽ thành lập cho chúng tôi một công ty chủ quản riêng rồi.

"Chúng ta đang ở trong một ngành công nghiệp mà ai cũng có thể chèn ép nhau...Vui chưa, cả đám đã bị thụi cho bầm dập ngay từ bước chuẩn bị album đầu tay bởi chính công ty chủ quản"

Chúng tôi bị buộc phải bắt tay vào chuẩn bị bài hát chủ đề ngay lập tức.

Và vì chúng tôi được điều hành bởi một người không biết xíu gì tình hình trong ngành giải trí này, ông ta cứ lải nhải mãi về mấy điều vớ vẩn với chúng tôi và đưa ra deadline cực kỳ ngắn.

"Tuyệt, muốn bỏ nghề ghê."

Một lần nữa, tôi hạ quyết tâm là không nên đặt nhiều kỳ vọng vào cái công ty này.

Trans và edit: GàX1128 và hee1364 ( Bản dịch phi lợi nhuận, chỉ update trên Wattpad NhokGa1128, không reup dưới mọi hình thức)

Tình hình cũng diễn ra tương tự tại một cuộc họp sau đó với một vài người từ team A&R thuộc team sản xuất content và phòng sản xuất.

(Trans: Artists and repertoire- A&R là viết tắt Artists and repertoire có nghĩa là Tìm kiếm và quản lý nghệ sĩ. Đây là phân nhánh của một hãng thu âm hoặc công ty phát hành âm nhạc, có trách nhiệm tìm kiếm tài năng và giám sát, trông nom việc phát hành nghệ thuật của các nghệ sĩ thu âm và người viết bài hát. Phòng ban này còn hoạt động như một sự liên kết giữa nghệ sĩ và hãng thu âm hay công ty phát hành âm nhạc; mọi hoạt động có liên quan đến nghệ sĩ cho đến thời điểm phát hành album nói chung đều nằm trong phạm vi hoạt động và trách nhiệm của nó. )

Những người này vẫn chưa đưa ra được quyết định gì.

Thực ra, đó là điều dễ hiểu. Chưa đầy hai tuần trôi qua kể từ khi công ty này được thành lập.

-Hmm...Trước hết, thế giới quan của nhóm mình sẽ dựa trên concept trường học.

-Ò, okie thôi.

-Tôi nghĩ ta có thể đặt trọng tâm chú ý vào đó...

Chấm hết, đó là tất cả những gì cả đám quyết định được.

-À, và không cần mấy đứa phải sáng tác nhạc ngay đâu. Chúng tôi sẽ gửi cho các em một vài bản demo bài hát ngay khi chúng tôi nhận được xác nhận cuối cùng, nhớ chú ý thông báo nhé.

-Vâng!

-Khoảng bao lâu vậy ạ?

-Hmm...Trong hai ngày tới nhé.

May là những người này về cơ bản vẫn có sự tôn trọng nhất định cho các thành viên TeSTAR.

"Chắc cũng do chương trình sống còn này được nổi tiếng tầm quốc dân."

Chúng tôi nhận được sự đối xử mang tính cá nhân hơn vì họ quý mến chúng tôi sau khi hiểu rõ khả năng tất cả thành viên từ khi còn ở trong chương trình.

"Họ hỏi ý kiến của chúng tôi nhiều lần và thực sự tiếp thu các ý kiến."

Sau khi kết thúc cuộc họp, Keun SeJin nói.

-Cũng khá ổn mà nhỉ?

-Dạ quá okie ấy ạ!

-Chuẩn luôn ạ!

Seon Ahhyun bất ngờ trước phản ứng nhiệt tình của Cha YooJin và Kim RaeBin

-Thường mấy cái người ở các team đó không lắng nghe chúng mình như vậy đâu!

-Thông thường là chúng em chả có bất kỳ quyền phát biểu nào cả. Họ luôn muốn chúng em làm theo chỉ đạo mà không được quyền có ý kiến, chỉ được phép luyện tập điên cuồng thôi

-A-anh hiểu rồi...

YooJin và RaeBin đã tích được kha khá kinh nghiệm vì ở công ty cũ, hai đứa này đã chuẩn bị debut và thậm chí còn thu âm bài hát đầu tay rồi.

"Công ty của hai đứa thực ra đã từng hoạt động khá hiệu quả. Hình như...sau đó công ty phá sản sau khi một idol gà nhà đâm đơn kiện vì hợp đồng bất hợp pháp."

Vì quá trình đó diễn ra rất dài và hai đứa nhỏ không muốn dính líu nên đã rời công ty và tham gia vào chương trình sống còn.

-Vẫn còn một số điều khiến anh lo lắng, nhưng đây vẫn là một môi trường tốt để học tập và làm việc. Cùng cố gắng nhé.

-Được ạ!

-Vâng!

Ryu CheongWoo mỉm cười, kiểm tra số lượng thành viên và lên xe. Khỏi phải nói, gần như chắc chắn Ryu CheongWoo sẽ là leader. Các công ty quản lý luôn muốn trưởng nhóm phải là thành viên lớn tuổi nhất dẫn dắt, dù Lee Sejin bằng tuổi CheongWoo, nhưng anh ta không hề bộc lộ chút khả năng lãnh đạo đội ngũ gì cả. Tôi chắc chắn leader sẽ được xác định thông qua chương trình thực tế của chúng tôi, mà thực ra cũng chẳng cần đến nó.

Tôi không có gì mà phàn nàn cả.

-Em yêu nhà em~...Ơ?

-Sao vậy?

-Có một cái máy nè!

Yoojin là người đầu tiên bước vào căn hộ và khi nhìn thấy chiếc máy trong phòng khách, cậu nhóc chạy ngay về phía nó.

Vì phải đến công ty để nói chuyện với CEO ngay khi thức dậy, chúng tôi quên béng mất rằng có một cỗ máy trợ giúp hoàn thành nhiệm vụ của chương trình thực tế.

"May là quên ấy chứ, phản ứng bao chân thật."

Tôi đến gần và quan sát. Cả bên trong và bên ngoài máy đều có camera.

Robot hút bụi xuất hiện mang theo một tấm thẻ thông báo rằng chúng tôi cần lấy một trong những con thú nhồi bông ra khỏi máy và thực hiện nhiệm vụ được giấu bên trong.

-Hmm, 'Mỗi con thú nhồi bông đều có một nhiệm vụ ẩn danh được viết bởi các thành viên TeSTAR, mọi người đều phải thực hiện nó'...nghe tò mò thế nhờ.

-Phải chơi lẹeee!

YooJin là người đầu tiên chụp lấy tay cầm và cố gắng gắp lấy một con thú nhồi bông.

-Khôngggggggggg!

Kết quả là, thất bại thảm hại.

-Khó quá đi à.

-Để đó cho anh đây ~

YooJin thất vọng quay đi, Keun SeJin hào hứng nhận lấy cần điều khiển.

Và thất bại.

-Cái máy này lỗi chắc rồi.

Kể từ đó, vô số thất bại kéo theo. Giữa những lời bào chữa khập khiễng vì không muốn chấp nhận thất bại của mấy đứa nhỏ, tôi lịch sự từ chối lượt chơi của mình.

"Phiền phức."

Sẽ có người phải đảm nhận vai trò gắp trúng thú bông thôi. Lee Sejin nắm lấy cần điều khiển của máy sau khi tôi từ chối.

-Mọi người muốn gắp món gì?

-Thỏ!

-C-cún con đi ạ...

Sejin đã gắp được ngay một con thú bông.

-...!

Ngay sau khi phần sau của đầu chú cún nâu lọt qua, cả đám ồ lên ăn mừng.

-OMG!!

-Anh đỉnh ghê lun ó, hyung-nim.

-Chỉ trong một lần thử thôi kìa trời.

-Em có thể lấy mấy con thú bông khác ở trong được khum ạ?

Chiếc máy được thiết kế tự động dừng hoạt động sau khi chúng tôi gắp được một con thú nhồi bông ra.

RaeBin lẩm bẩm tiếc nuối rằng ngày mai máy nó có thể bị gỡ bỏ, những người khác thì tập hợp lại phía sau để ngó con thú nhồi bông, có một tấm thẻ dán trên bụng của nó.

-Không biết là nhiệm vụ gì...

[Cùng nhau xem phim kinh dị ~ * ^^ *]

-...

-...Cậu viết nó đấy à?

-Không, không phải là tui.

Keun SeJin phủ nhận, xua tay, tự tin bảo rằng cậu chàng đã viết một nhiệm vụ khác hữu ích hơn nhiều.

Ryu CheongWoo nhẹ nhàng đáp lại.

-Anh viết đó.

-Nghe vui mà. Cùng xem phim kinh dị thoiii!

-Gee, em còn mong đợi một nhiệm vụ siêu khó nhằn lun đó..!

Khi biết tờ giấy đó do CheongWoo viết, mấy đứa nhóc ngay lập tức thay đổi thái độ, chân chó dữ dằn.

Cuối cùng là chúng tôi đã dành cả đêm hôm đó để xem một bộ phim kinh dị. Tôi tập trung vào ăn bỏng ngô và tránh để ý bộ phim, thỉnh thoảng mới ngó nghiêng qua. Tôi có thể nghe rõ tiếng la hét xung quanh mình. Lãng phí thời gian thật, nhưng tôi thấy khá thoải mái.

Ngày hôm sau, các bản demo ứng cử cho ca khúc chủ đề debut đã đến. Đã đến khoảng thời gian đau khổ của cả đám.
___________________________
Trans và edit: GàX1128 và hee1364 ( Bản dịch phi lợi nhuận, chỉ update trên Wattpad NhokGa1128, không reup dưới mọi hình thức)

-Tai iem đau quá đi àaaa.

Yoojin nói sau khi nghe tất cả các bài hát demo khoảng hai mươi lần với âm lượng tăng dần.

Hầu như tất cả mọi người, trừ Raebin, bởi vì nhóc ấy chỉ gật đầu trong im lặng, thầm đồng ý với câu nói đó.

Những cậu trai ban đầu khá là hào hứng với ý tưởng sản xuất bài hát của riêng mình, dần cảm thấy mệt mỏi sau hàng giờ tập trung nghe các bản demo quá mức.

-Anh nghĩ sẽ không có nhiều thay đổi dù có nghe đi nghe lại thêm đâu, giờ thì quyết xem chúng ta thích cái nào nhất đi.

-Dạ ~

-Bắt đầu từ bản demo đầu tiên nhé.

Chúng tôi nghe thêm khoảng mười một lần cho đến khi mọi người đều chọn được bản demo ưa thích của mình. Mỗi người có một gu chọn nhạc riêng, tôi đã lờ mờ nhận ra từ khi còn ở IJC.

Seon AhHyun và Ryu CheongWoo thích nhạc có tiết tấu trung bình vừa phải.

AhHyun đặc biệt rất thích những bài hát trữ tình.

Kim RaeBin và Cha YooJin lại thích bài hát có nhịp điệu với âm trầm mạnh mẽ.

Keun SeJin luôn sẽ chọn một bài hát là loại đang được yêu thích hiện nay.

Lee Sejin chọn một bài hát sến súa vô cùng, tôi không chắc vì sao anh ta lại chọn bài hát đó nữa.

Cuối cùng, chỉ còn tôi...tôi chỉ đơn giản chọn một bài hát nghe hay thôi.

Thời tới, tôi nghĩ trong trường hợp này tôi sẽ là người đưa ra lựa chọn sáng suốt nhất

Tôi vừa nhận được một kỹ năng mới từ cửa sổ pop up xuất hiện với dòng chữ "Lợi suất đầu tư thành công!" vào cuối chương trình.

[Thuộc tính đặc biệt: Thẩm âm(A)]

Bạn nghĩ rằng bài hát này sẽ thành công?

Khả năng phân biệt các kiệt tác: 200%

Kỹ năng đạt cấp A.

Máy quay đánh bạc dừng lại ở ô màu bạch kim, rất khó quay trúng vì tỉ lệ chỉ là 10%.

"Bằng mọi giá phải sở hữu nó, có ở cấp thấp hơn cũng không sao"

Hiện tại không có kỹ năng nào hữu ích với tôi hơn nó cả.

Vì vậy, tôi đã vứt bỏ cái "Tôi muốn thành Center!" Dù nó đã nâng mục "Talent" của tôi lên một level, tôi nghĩ giao dịch này tôi vẫn hời chán.

Tôi có phân vân giữa nó và "Nghe hay đấy!" nhưng vì AhHyun, cũng có khả năng gặp mấy tình huống cần mồm miệng linh hoạt sẽ xảy ra trong tương lai nữa, nên "Nghe hay đấy!" được giữ lại.

"Mình cũng mới nâng cấp "Talent" nhờ mấy cái nhiệm vụ luyện tập với thành tích mà mình đạt được trong buổi diễn đêm chung kết.'"

Cửa sổ trạng thái hiện tại của tôi trông như thế này:

[Tên: Park Moondae (Ryu Gunwoo)]

Level: 13.

Title: Không có

Vocal: A.

Dance: C +

Visual: B +

Talent: B-

Sở hữu: Tiềm năng vô hạn, Nghe hay đấy! (C), Baco 500 (B), Thẩm âm (A)

Trạng thái bất thường: Hạng nhất hay Chết.

Điểm còn lại: 1

Vấn đề là khả năng phân biệt đánh giá các bài hát không có tỉ lệ rõ ràng cho lắm, khá hên xui.

"Khi nghe mấy bản demo, không có dòng chữ hay đánh giá nào bật ra cả, chỉ đơn thuần là cảm nhận mơ hồ phải là như thế thôi. "

Tôi không có trình độ hay kinh nghiệm chuyên môn nên không chắc mình có thể thực sự phân biệt được một bài hát hay hay không, nhưng cái khả năng thẩm nhạc bình bình của tôi đã được khuếch đại lên 300% nên tôi nghĩ mọi chuyện ổn, theo một mức độ nào đó.

Vì vậy, bài hát tôi chọn là...

-MoonDae, cậu chọn bản demo thứ bảy ha?

-Ừ.

Tôi chỉ chọn mình bản demo thứ bảy.

Bài hát này có phần mơ mộng, nhưng có tiết tấu và giai điệu catchy nghe rất hay.

-Mấy bài còn lại đều không ổn lắm.

Chúng có nhịp độ rất chậm hoặc chỉ bắt tai một đoạn rồi trở nên rất nhàm. Tôi không biết gì về lý thuyết âm nhạc, tôi chỉ tin vào kỹ năng "Thẩm âm" và đưa ra nhận định.

Dù vậy, có vẻ như tôi đã thành công vì mắt RaeBin sáng bừng lên.

-Huyng có gu thật luôn. Bản demo thứ bảy là hoàn chỉnh nhất đấy ạ.

-RaeBin tệ quá nha~ Bộ các hyung khác của em không chọn bài hát đủ tốt hay sao?

-K-Không, em không có ý đó...

Khi mà Raebin bắt đầu đổ mồ hôi lạnh vì trò đùa của Sejin thì Cheongwoo mỉm cười và giải quyết tình hình.

-Vậy là, lọc ra được hai bài là bản demo thứ hai và thứ bảy được chọn nhiều nhất nhỉ. Giờ ta chỉ tập trung nghe hai bài hát này thôi nhé

-Ok ~

Bản demo thứ hai là một bài hát theo phong cách R & B rất bắt tai.

"Nhưng lý do mình không chọn nó vì nghe cứ ảm đạm chán nản sao ấy."

Dù sao thì, mọi người đều đồng ý trong im lặng, tất cả đều quá mệt mỏi rồi.

"Lần sau, mình sẽ tâng bốc thêm về bản demo thứ bảy để thuyết phục mọi người hơn nữa."

Chúng tôi cứ như vậy suốt buổi sáng cho đến khi công ty gọi. Và chúng tôi có một cuộc họp với team sản xuất content để nắm bắt thông tin về ca khúc mà công ty phụ trách.

"Thông thường chúng ta còn phải thảo luận về các bài hát với team A&R phải không ta?"

Tôi có một dự cảm xấu...

Và bài hát mà họ sáng tác thì...

-Các em nghĩ sao? Nó ổn phải không?

-...Dạ.

Bài hát thì hay. Vấn đề là họ muốn gắn concept bóng chày vào một bài hát theo phong cách disco...

Điên rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info