ZingTruyen.Com

[Dịch] Debut or Die- Ra mắt hay Ra đi

Chương 59: The Challenger

NhokGa2811

Trans và edit: GàX1128 và hee1364 ( Bản dịch phi lợi nhuận, chỉ update trên Wattpad NhokGa1128, không reup dưới mọi hình thức)

Bài hát đầu tiên được trình diễn bởi tất cả thí sinh là một bài hát chủ đề mới.

Bài hát chủ đề thứ hai đã được gấp rút sáng tác để phù hợp với các bài hát khác đã được trình diễn trong suốt chương trình, vì mùa này đột nhiên nổi đình đám.

"Mình nghĩ là đã nghe nó ở đâu đó rồi."

Park MoonDae hy vọng là đã được nghe bài hát này trong tương lai, vì nếu không đúng như vậy thì IJC sẽ bị buộc tội đạo nhạc.

Mà, việc cậu biết rõ bài hát hay không không quan trọng, phản hồi từ phía công chúng rất rầm rộ. Ai cũng thấy thú vị khi nhìn những thí sinh tham gia biểu diễn bài hát trực tiếp.

Tất nhiên, phản ứng của khán giả xem trên màn hình cũng khác nhau.

— ? Bài này là cái giống gì dzậy?

— "Chính là tôi" Thật kỳ cục, tại sao tui lại có cảm giác mình từng nghe bài này rồi ta?

— Các chàng trai debut nào ㅠㅠ

— Không thể phủ nhận rằng AhHyun hát bài nào cũng hay.

Phải là center nhé, YooJin-ah

— Tự nhiên thấy lo quá, chắc mị sắp vỡ tim chết mất thôi ㅠㅠ

— Chị chỉ hy vọng debut sẽ làm em thấy vui thôi, MoonDae-ya

Các bình luận khuyến khích những thí sinh yêu thích của cư dân mạng tràn ngập khắp các diễn đàn và mạng xã hội khác nhau, có rất nhiều bình luận đến nỗi ngay cả khi F5 lại trang, bình luận vừa viết biến mất tăm, không thể đọc được nữa.

-Hoo.

-Toát cả mồ hôi rồi nè.

Những thực tập sinh bước xuống sân khấu, nơi họ vừa có màn biểu diễn đầu tiên trước hàng nghìn người, thở hồng hộc. Tất cả đều tận hưởng màn trình diễn vừa rồi.

"Không biết mình làm ổn không."

Park MoonDae, người tập trung toàn bộ sự chú ý để không mắc sai lầm vì đã học vội vàng bài hát vào phút cuối, nhíu mày.

Có rất nhiều người, nhưng cảm giác gần giống như nhìn một hình ảnh 3D vì họ ở khoảng cách xa với sân khấu, tất cả mọi người có vẻ như không thực với cậu.

Trước khi những thí sinh tham gia kịp tỉnh táo lại và cảm thấy căng thẳng, cả đám lại bận rộn chạy đi thay quần áo cho kịp lịch trình.

Trong khi đó, một MC xuất hiện trên sân khấu và dẫn dắt chương trình.

-Ồ, quả là một màn trình diễn tuyệt vời đúng không ạ!

Vì đây là chương trình phát sóng trực tiếp kéo dài hơn ba tiếng đồng hồ nên có người đảm nhiệm vai trò MC trong một tiếng đồng hồ để cố gắng giảm mệt mỏi nhiều nhất có thể.

-Chúng ta vẫn còn nhiều phần trình diễn đang được chuẩn bị đó! Mọi người chú ý nhé!

MC, người đã có kinh nghiệm trình bày các chương trình sống còn khác nhau, đã khéo léo ứng biến cho đến khi VCR sẵn sàng.

(Trans: VCR (Video Cassette Recorder) một thiết bị ghi lại âm thanh và video từ các thiết bị khác. VCR của showbiz châu Á là video của các nghệ sĩ tường thuật hay thông báo điều gì đó, thường được sử dụng để giới thiệu trong khi các nghệ sĩ tranh thủ thời gian để chuẩn bị)

-Thứ tự biểu diễn trong trận chiến cuối cùng của các thí sinh cho trận chung kết này đã được quyết định như thế nào?

Một đoạn video nhẹ nhàng được chiếu, trong đó những thí sinh đang sắp xếp thứ tự thông qua một trò chơi.

"Cả đám không ngủ được miếng nào vì bị tóm đi quay vào nửa đêm."

Park MoonDae, người nghe thấy âm thanh phát ra từ phía sân khấu, nhớ lại tình huống lúc đó.

Ryu CheongWoo chọn trò "chọi gà" và đã hoàn toàn giành thắng lợi.

"Mình đã nghĩ đến đây là hết luôn rồi."

Đáng ngạc nhiên là Seon AhHyun đã chơi rất tốt. Nhờ cậu ấy chỉ đứng thứ hai sau Ryu Chengwoo, đội của Park Moondae đã giành được quyền ưu tiên thứ hai để chọn thứ tự.

(Trans: Chọi Gà là một trò chơi truyền thống của Hàn Quốc xưa, bạn giữ một chân và nhảy lò cò và phải đẩy được đối thủ của bạn, ai ngã hoặc đứng trên hai chân sẽ thua. Ai đứng vững trên một chân cho đến khi kết thúc là người chiến thắng.)

Tất nhiên, không dễ để chọn thứ tự còn lại. Nhóm sản xuất chịu trách nhiệm xem xét thứ tự xuất hiện của thí sinh theo thời gian mà những cậu nhóc này bị hạ gục. Đây quả là một phương pháp lựa chọn có hơi tàn nhẫn, nhất là trong một chương trình sống còn.

Rõ ràng là những thực tập sinh bị hạ gục này đã biết cách tránh bộc lộ suy nghĩ thật của mình khi thua trò chơi. Họ phản ứng quá lên và cười đùa ầm ĩ, cốt để làm dịu đi tâm trạng.

[Park ChanJoo: ¡¿O-Ooooh ?!]

[Lee SeJin (Keun): Aigoo ~]

(Trans: "Aigo" là cách diễn đạt khi bị sốc, đau đớn, đau khổ hoặc khi bạn không thể tin vào điều gì đó. Giống kiểu "Oh my God", cũng có thể được sử dụng cho tình huống tiêu cực, mặc dù phần lớn được sử dụng với giọng điệu hài hước.)

Park MoonDae nghe thấy giọng nói thích thú của SeJin sau khi hạ gục một thí sinh khác.

Cậu cũng có thể nghe thấy tiếng kêu từ những người ở đội đối phương, những người đã bị đánh gục, tạo ra những tiếng động lạ.

"Chậc, đáng sợ."

Park MoonDae nghe thấy cả tiếng động mà Keun SeJin tạo ra khi cậu chàng ấy tặc lưỡi vì chiếc micro cậu chàng đeo quá gần miệng cậu ấy do quần áo xộc xệch.

Thời gian trôi qua, MoonDae càng cảm thấy lo lắng. Không có gì đảm bảo rằng cậu sẽ thuận lợi ra mắt, vì vậy sự lo lắng của cậu càng tăng lên khi đứng chờ đến lượt mình xuất hiện trong trận chiến đồng đội.

Trans và edit: GàX1128 và hee1364 ( Bản dịch phi lợi nhuận, chỉ update trên Wattpad NhokGa1128, không reup dưới mọi hình thức)

Tay Keun SeJin run lên, nhìn thấy thế, MoonDae tặc lưỡi với cậu chàng.

-RaeBin có Cheong Shim Hwan đấy.

-Tui sẽ ổn thôi ~ Tui chưa bao giờ cần dùng loại đó trước đây hết cả.

(Trans: Cheong Shim Hwan là một loại thuốc y học cổ truyền đặc biệt của Hàn Quốc được làm từ một số loại thảo mộc giúp giảm căng thẳng và các triệu chứng khác nhau như tê liệt, chuột rút, co giật động kinh, v.v.)

MoonDae gọi các thành viên khác trong nhóm vừa thay xong trang phục, cả đám chạy lại và xếp hàng sau SeJin.

-Đội của Park đang đi lên ~

Một trong những nhân viên hét lên và những nhân viên khác chạy lại. Bởi vì tất cả mọi người cứ lên xuống sân khấu liên tục, còn không đủ cả chỗ để di chuyển tự do.

-Bây giờ chúng ta phải đi ra ngoài kia, đúng không?

Trong khi các thí sinh đứng theo dõi các nhân viên, Seon AhHyun đã giơ tay.

-C-đợi một chút, trước khi chúng mình đi lên...l-làm động tác cổ vũ nh..é!

-Triển thôi?

Park MoonDae không chút do dự đưa tay ra.

Sau đó các thành viên trong nhóm nhanh chóng đưa tay ra cùng cậu. Lee Sejin cũng miễn cưỡng đặt tay lên.

-Fighting!

Những lời cổ vũ mà họ dành cho nhau có lẽ sẽ không xuất hiện trên chương trình phát sóng trực tiếp, nguyên nhân vì thời gian gấp rút.

-Tui cũng muốn nói cái gì hay ho lắm nhưng không còn thời gian nữa rùi, chạy thui.

Cả đám bật cười trước bình luận hài hước của Keun SeJin và chạy xuống sảnh.

Và cùng lúc đó, trong phòng hòa nhạc, VCR đã kết thúc mà không hiển thị thứ tự chốt hạ các phần trình diễn. Vì vậy, tiếp đó MC đã tự mình giới thiệu nhóm sắp lên sân khấu.

-Hãy để tôi giới thiệu đội nhận được lệnh thực hiện đầu tiên sau một trận chiến khốc liệt....

Trên màn hình mà lúc nãy chiếu VCR, hồ sơ của những thí sinh hiện lên.

[Seon AhHyun (2 °), Kim RaeBin (5 °), Park MoonDae (6 °), Lee SeJin B (7 °), Lee Sejin A (11 °), Kwon HeeSeung (18 °)]

-Đội "The Challenger"sẽ là những người đầu tiên biểu diễn trên sân khấu!

Những người tham gia đánh giá cao nhau khi họ xem hồ sơ và tên của họ biến mất khỏi màn hình.

— ???

— Gì? Tại sao mấy đứa ra nhanh vậy?

— Bé yêu của tui sao?! Con ơi?!?

— Tại sao lại là nhóm đầu tiên hả giời? ㅠㅠ

Những fans hâm mộ đang bối rối trước thứ tự của cuộc thi rất nhanh đã nắm bắt được tình hình.

Đồ đần này, xuất hiện trước các đội khác là tốt mà

Thay vì bỏ phiếu sau khi tất cả các buổi biểu diễn kết thúc, khán giả có thể bỏ phiếu ngay từ đầu chương trình, vì vậy nhóm trình diễn đầu tiên vô cùng có lợi vì họ có thể tác động đến cả những người không phải fans hâm mộ và nhận được nhiều phiếu bầu hơn.

Rõ ràng, điều này chỉ mang lại lợi ích nếu cả team nắm chắc mình sẽ làm tốt.

Phản ứng của khán giả thay đổi ngay lập tức.

— THẬT. Càng sớm càng ngon

— Oh haha Tui đã biết trước rồi mà, mấy bồ không biết à?

— Thông minh quá nè

— Tụi nhỏ thông minh mà. Chúng mình chỉ cần tin tưởng tụi nhỏ thôi ^^

— Mị tin các em bé của mị mà!

Ngoài ra, show cũng đưa ra một quyết định rất dũng cảm khi bắt đầu với team này. Khán giả háo hức theo dõi quá trình chuẩn bị bài thi của team.

[Các thành viên trong nhóm: Cảm ơn rất nhiều ạ ~]

Một VCR với quảng cáo PPL đã xuất hiện, trong đó những thực tập sinh ngồi ở một quán cà phê nhượng quyền để uống nước và trò chuyện.

MoonDae uống sinh tố dâu tây của em ấy...tui nhìn mà muốn mút má ghê. Moon Puppy dễ thương quá chời

L Tau báo cáo mày rồi nhé con đỗn lỳ (Lý do: Biến thái)

L Kinh tởm. Đừng có làm trò dị hợm vậy với em bé MoonDae ㅠㅠ

L PPL đang phát sóng, nhưng mà chắc sắp vào chủ đề chính rồi nhỉ

L Có bị điên không hả lol

Sự căng thẳng trong các bình luận giảm bớt một chút khi cư dân mạng thấy các chàng trai bắt đầu cuộc trò chuyện của họ trên màn hình

[Park MoonDae: Có concept nào các cậu muốn làm không?]

[Kwon HeeSeung: Em, em! Em muốn thử cái gì đó mà trước đây em chưa từng làm á! ]

[Lee SeJin (Keun): Tui cũng vậy!]

[Seon AhHyun: Mình cũng vậy!]

[Park MoonDae: Hmm...Ok]

Một phụ đề xuất hiện với dòng chữ "Thầy giáo Park của lớp Thỏ'.

— Jajajajaja

— Cả nhóm thân thiện ghê, mọi người có thấy mấy đứa đang rất thoải mái khum

L Lee Sejin? Lee Sejin đó á? Lee Sejin thoải mái á? Là Lee Sejin đó á? Haha

L Bỏ thằng đó ra đi. Nó đã đá đít Choi WonGil đó

L Đừng có mà dễ dãi thế chứ, đồ đạo đức giả haha

— Vấn đề là cả nhóm này thân thiện nhưng người xem thì không.

Trans và edit: GàX1128 và hee1364 ( Bản dịch phi lợi nhuận, chỉ update trên Wattpad NhokGa1128, không reup dưới mọi hình thức)

Tất nhiên, cũng có thể lý do cả đám trông thân thiện trên màn ảnh là vì đang quay phim cho PPL, sau khi đã cùng nhau quyết cho xong về ý tưởng concept.

[Kim RaeBin: Em mong là một concept phù hợp với tiêu đề của "Final".]

[Lee SeJin (Keun): Wow, nghĩ theo hướng đó hay à nha!]

[Lee Sejin (Diễn viên): Vậy cậu nghĩ concept nào sẽ phù hợp với chúng ta?]

Sau mấy lời nói đó, là cả một khoảng dài im lặng. Chú thích xuất hiện cho biết "Các thành viên trong nhóm đang suy nghĩ cẩn thận về concept."

Park MoonDae là người phá vỡ sự im lặng.

[Park MoonDae: Các màn trình diễn cho "Final" à, hay là chúng ta tận dụng cái cảm giác còn sót lại trong tim sau khi "kết thúc" nhỉ...?]

[Lee SeJin (Keun): Ồ, là cái kiểu cảm giác như khi ta chẳng còn gì cả, chỉ còn lại những thứ trân quý nhất ấy hả?]

[Park MoonDae: Ừm dạng thế đấy, nhưng không nên quá nặng nề. Tốt hơn hết là một concept không quá nghiêm trọng, đủ để người xem có hứng thú.]

Sau đó Seon AhHyun giơ tay. Nhân tiện thì, chứng nói lắp của AhHyun cuối cùng đã bị lơ đi, không còn bị nhấn mạnh trong phụ đề nữa, sau khi team biên tập bị chửi cho to đầu trong nhiều tập vì cứ cố tình làm vậy.

[Seon AhHyun: Vậy...chúng ta làm ███ thì sao?]

Dấu chấm than xuất hiện trên đầu tất cả những người trên màn hình.

[Kim RaeBin: Em muốn thử cái đó...!]

[Lee Sejin (Keun): Ồ, tui cũng vậy! Tui nghĩ nó sẽ vui lắm đó.]

[Kwon HeeSeung: Nó hay thật mà.]

Ngay cả Lee Sejin cũng gật đầu.

[Park MoonDae: Vậy...Chọn ███ làm concept của chúng ta nhé.]

Màn hình chuyển sang khuôn mặt tươi cười của những thực tập sinh vỗ tay trong hưng phấn.

Từ khóa của concept không được tiết lộ, chỉ có một số đoạn video cắt cảnh các thí sinh được khen ngợi trong quá trình quay.

[Eagle (Nhà soạn nhạc): Giọng của bạn rất hay!]

[Seon AhHyun: Em cảm ơn ạ...]

Tai Seon AhHyun đỏ bừng, cậu gật đầu và bước lại ngồi khi Park MoonDae được gọi vào phòng thu âm.

Các nhạc sĩ nhìn nhau và mỉm cười, sau đó hỏi Park MoonDae.

[Eagle (Nhà soạn nhạc): Bạn có thể thử hát toàn bộ bài hát được không?]

[Park MoonDae: Dạ. Em sẽ thử.]

Họ không chiếu cảnh MoonDae thu âm toàn bộ bài hát, đúng hơn, chỉ có những đoạn phỏng vấn nhạc sĩ là được chiếu.

[Eagle (Producer): Tôi thích cả nhóm. Team này thực sự rất đỉnh đó. Cách biên soạn bài hát của mấy em ấy còn khiến tôi nghĩ "Ồ ~ Sửa lại theo hướng này nghe hay đó!"]

[Eagle (Producer): Chúng tôi cũng chẳng cần chỉnh sửa lại quá nhiều. Tôi nghĩ (nếu nhóm này phải tự soạn ra một bài hát của riêng mình) thì các em ấy cũng sẽ làm tốt thôi.]

Những cảnh quay ấm áp tình đồng chí của các thành viên khác trong nhóm cũng được chiếu. Không còn bất cứ ác ý nào trong khâu chỉnh sửa nữa, có lẽ vì đây là tập cuối cùng rồi nên team PD không nỡ (dám) chiếu thêm bất kỳ cảnh quay kỳ lạ nào nữa.

Tuy nhiên, không ai có thể đoán ra được concept bài hát đang được thu âm, vì cứ mỗi lần nhắc đến "concept" là show đều kiểm duyệt âm thanh. Do đó, những người xem đều rất tò mò về các từ được xử lý bằng "Bíp--".

Là gì được nhỉ?

— Cho tui biết đi màaaaaa

— Mị cần được nghe những gì mấy đứa nhỏ cho các nhạc sĩ xem...!

— Tui chết vì tò mò mất, nôn quá, hóng sân khấu lắm rồi ㅠㅠ

Có phải thằng bé đưa ra một đề xuất sáng tạo đến mức mà họ phải giấu đến kin bưng như thế không?

— Tui thì nghĩ rằng mấy người đó cắt tiếng đi để giấu mấy cái hint việc cả nhóm chuẩn bị cho performance. Cáu thế nhờ

— Mị còn nghĩ là sẽ rất buồn cười cơ, xong rồi lại thấy cũng chẳng có gì ấn tượng mấy haha

Khi người xem đang trò chuyện với nhau, có vẻ như team "Challenger" đã quyết định ai sẽ là main dancer mà không có bất kỳ xung đột nào và cứ thế mà luyện tập vũ đạo không ngừng nghỉ. Câu chuyện được tua đi nhanh chóng và VCR kết thúc bằng cụm từ "Hãy chờ đón màn trình diễn của chúng mình nhé!"

— ?

— Hết rồi à

— Rồi giờ cả nhóm sẽ xuất hiện đúng không?

— Đang bước ra sân khấu kìa

Cư dân mạng cảm thấy lo lắng vì VCR cứ thế mà kết thúc, và tầm nhìn lại quay về sân khấu chính.

Nền đen của màn hình rung lên, sau đó xuất hiện các ô vuông xanh đỏ như thể màn hình bị lỗi và rồi xuất hiện dòng chữ trắng.

[The Challenger]

Kẻ thách thức - Những người cố gắng đánh bại những nhà vô địch, trong một trò chơi, trận chiến hoặc sự kiện thể thao.

Sau một lúc, màn hình lại đen ngòm cùng với một âm thanh cơ học cường độ cao.

Và giai điệu chủ đề của bài hát bắt đầu tràn ngập khán đài. Là giai điệu được tạo bởi 8 bit. (Trans: Nếu không tưởng tượng được thì, các cậu có nhớ trò chơi Mario hay Contra chúng ta hay chơi lúc nhỏ không? Nhạc nền của các trò chơi này là nhạc 8 bit đấy, nghe nó cứ ảo ma chứ không thật như nhạc lúc bấy giờ)

Bíp- Bíp bíp- Bíp- Tiriiiing!

Các âm thanh điện tử bắt đầu theo giai điệu và càng lúc càng tăng tiến thành một giai điệu hoà hợp.

Cũng giống như các trò chơi cổ điển được phát triển và dần biến thành các trò chơi console hiện đại, giai điệu cũng nhanh chóng thay đổi từ 8-bit sang một kiểu âm nhạc hiện đại hơn.

Và khi đến đúng thời điểm, tấm màn kéo lên để lộ ra set up sân khấu.

Vút-

Từ trong sân khấu tối đèn, các thí sinh xuất hiện cùng với tia laze xanh đỏ. Khi họ xuất hiện, phần đệm giai điệu 8 bit cũng biến mất.

...

Khán giả ngừng cổ vũ và im lặng.

Những cậu trai trẻ tuổi đã sẵn sàng ở vị trí của mình.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com