MỘT NGÀY VUI VẺ
Nanami nắm tay yui chạy từ chổ này qua chổ khác, làm cho yui cảm thấy chống mặt còn 6 anh em đang tàn hình phải chạy theo sát hai cô đến nỗi mệt cả người Nanami: Cậu mệt chưaYui: Tớ thấy mệt rồiNanami: Vậy tiềm quán để uống nước đi Yui: Ừ'' đúng rồi bọn họ ''Yui nhìn thấy 6 anh em họ đã mệt rã vì theo hai cô từ sáng đến giờYui: Nanami cậu tới quán nước trước mặt chờ tớ,tớ có chúc việc ra đây chúcNanami: Vậy tớ với rubi đi lại đó trước cậu nhanh nhaYui: được rồi MIki ra đây với chịMiki: ĐượcRubi: Vậy nhớ mua bánh ngọt cho em nhaYui: ỪaYui chạy tới một con hẻn cách xa quán nước lúc nãy và anh em họ cũng chạy theo cô còn kanato thì ở lạiYui: Mọi người mệt không,miki làm cho họ hiện hình chúc điMiki: Được Ayato: Mệt...chết... đi đượcRaito: Em và tiểu thư chạy từ sáng đến giờ không mệt àYui: Mấy anh không thấy tôi từ sáng đến giờ bị cậu ấy lôi đi không biết mệt àMiki: Nanami khỏe lắm, mấy anh không biết àSubaru: Biết , từ nhỏ cô ấy từ nhỏ đã rất khỏe và còn đáng sợAyato+raito: Đồng ýReiji: hai người đi tới mấy giờ vềYui: Khoản..tới..8 giờ thôiReiji: lâu vậy Shuu: Tôi mệt quáYui: gắng chịu đi, mà kanato ở lại quán nước đó àAyato: ỪaMiki: Đi lâu quá rồi quay lại nhanh thôiYui: Mọi người, trở lại tàn hình đi5: Được rồiMiki:Hồ biếnYui: mình đi mua bánh ngọt thôiTại quán nướcNanami: Lâu quá nhỉ, rubirubi:Lâu thật,mà cũng 4 năm rồi nhỉ nanamiNanami : Cũng đúng, không biết mọi người sau rồi nhỉRubi :Giờ họ lớn rồi nhĩNanami: shuu với reiji đã 18t,còn ayato và raito với kanato đã 17t,còn subaru đã 16t, chị không biết kanato vẫn còn ôn gấu bông không nhỉ,chị nhớ cậu ấy lắmRubi:Em biết ngày đó chị không muốn đi,nhưng tại sao chị lại chọn ra đi tới giờ em vẫn không hiểuNanami:Đó là tình yêu mà chị dành cho kanato và mong muốn mọi người an toàn nên lúc đó chị chọn ra đi là cách tốt nhất.Rubi: Em hiểu rồi, em tinh ngày đó chị đã không chọn sai nên đã theo chịKanato ngồi kế bên nghe cô nói cậu muốn tới và chạy tới ôm cô, nhưng lúc đó cậu chỉ ngồi đó mặt cho nước mắt cứ rơi nhưng cô không thể thấy đượcYui: Nanami xin lỗi vì để cậu đợi lâu Miki:Tụi em có mua bánh ngọt đâyNanani: Cậu làm gì lâu vậyYui: Gomen nha NanamiRubi: Bánh ngọt muôn nămNanami:Rubi nhỏ tiếng lạiRubi: Xin lỗi nhaYui tiếng lại chỗ nanami và ngồi đối diện Nanami và nhìn thấy kanato ngồi kế bên nanami cảm nhận thấy kanato vừa mới khóc xongYui: ''Chuyện gì mới xảy ra vậy''Nanami: Cậu đang học trường gì vậy yuiYui: Là một trường học ban đêmNanami: Trường ban đêm hả,chắt cậu thích lắmYui: Cũng không thích cho lắm, tớ toàn phải ngủ bữa sáng và thức dậy vào ban đêmNanami:Ừ, cũng chán thiệtYui:Mà cậu còn sống với cha cậu khôngNanami: Không sống ở đó, chỉ làm tớ thấy khó chịu và rubi cũng không thíchRubi: Đúng đó ôi ngon quáMiki: bánh kem là nhấtYui: Hai đứa ăn từ từ thôiNanami: Hai em thật tham ănRubi+Miki: hihihiYui+nanami:bó tayKanato'' Họ nói chuyện lâu quá''Trong lúc đó có 5 năm người đang đứng ngoài tiệm nhưng không ai thấy họ và nghe họ nói Ayato: Ta mệt quá rồi, tại sao nhỏ hai lưng đó phải bắt ta đợiRaito: Tôi cũng chán quá muốn vào ngồi chung với hai người họ quáSubaru: tôi cũng muốn vôShuu: Mấy cậu nghĩ vô đó thì để có chuyện àAyato: Sau vậyReiji: Nếu mà chúng ta vô trong mà không ai nhìn thấy mà mở cửa vào thì mọi người sẽ tưởng chúng ta là maShuu:Sau đó để tiểu thư biết được thì coi như kế hoạch điều tra trở thành cong cóc Reiji:Cho nên chúng ta phải chờ thôi Ayato+raito+subaru: haaaaaaaiShuu: Chán thật Trong quán nước
Yui: Tiếp theo đi đâu đây Nanami:Đi thử kimono đi,từ nhỏ nhớ cậu thích kimono lắm mà Miki: Chị yui mặt kimono rất đẹp Rubi:Nanami mặt kimono cũng đẹp màYui: Vậy đi thôi, nhưng cậu biết chỗ không Nanami: Biết , chỗ đó với tớ là quen biết Miki+rubi: Đi thôi Nanami:Tớ đi tính tiền, cậu đợi nhaRubi: Em đi với Khi hai người họ điYui: Cậu vui không kanatoKanato: Tôi rất vui vì cậu ấy vẫn nhớ tôi và mọi ngườiYui: Tôi biết vì nanami không phải loại người hay quên nên cậu yên tâm Kanato: Ừ
Miki: Chị ấy quay lại rồi Nanami : Vậy mình đi thôi Yui: Ừ, mà hai đứa nhớ tới đó phải làm thú nhồi bông nhaRubi+ Miki: VÂNGKanato'' nanami mặc kimono sẽ ra sao nhỉ''Lúc đó hai người họ rời quán cùng với kanato và 5 người kia tiếp tục bám theo tới tiệm áo kimono
Yui: Tiếp theo đi đâu đây Nanami:Đi thử kimono đi,từ nhỏ nhớ cậu thích kimono lắm mà Miki: Chị yui mặt kimono rất đẹp Rubi:Nanami mặt kimono cũng đẹp màYui: Vậy đi thôi, nhưng cậu biết chỗ không Nanami: Biết , chỗ đó với tớ là quen biết Miki+rubi: Đi thôi Nanami:Tớ đi tính tiền, cậu đợi nhaRubi: Em đi với Khi hai người họ điYui: Cậu vui không kanatoKanato: Tôi rất vui vì cậu ấy vẫn nhớ tôi và mọi ngườiYui: Tôi biết vì nanami không phải loại người hay quên nên cậu yên tâm Kanato: Ừ
Miki: Chị ấy quay lại rồi Nanami : Vậy mình đi thôi Yui: Ừ, mà hai đứa nhớ tới đó phải làm thú nhồi bông nhaRubi+ Miki: VÂNGKanato'' nanami mặc kimono sẽ ra sao nhỉ''Lúc đó hai người họ rời quán cùng với kanato và 5 người kia tiếp tục bám theo tới tiệm áo kimono
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia