ZingTruyen.Info

(DekuBaku) Tại sao tôi luôn là một tên khốn vậy?

Chương 9

kariekaria

Izuku bế Kacchan trên tay rồi mang bé ra ngoài chơi. Bây giờ Kacchan thường thích giữ hình dạng trẻ thơ này, chỉ khi nào họ làm tình thì Kacchan mới biến thành người lớn. Katsuki nắm lấy áo Deku nhìn thành thị phồn vinh bên ngoài, bé biết đây là công sức mà cả đám người hầu của mình xây dựng, nên cái thành này là của bé hết

Izuku không biết suy nghĩ của Kacchan, lúc này anh quyết đến rạp cho Kacchan xem kịch. Katsuki ngó xuống sân khấu nhìn đám người nhảy múa mà bĩu môi, bé thấy đám người xoay mòng mòng chẳng đẹp chút nào hết. Xem được một lúc thì bé ngáp một cái có chút buồn ngủ. Izuku nhìn vậy biết là Kacchan chán, nhưng ở thế giới này không có nhiều hình thức giải trí, cùng lắm thì ra ngoài đi dạo ngắm phong cảnh với mua đồ thôi

Izuku bất đắc dĩ đành ôm bé ra khỏi rạp, nhìn lên bầu trời trong xanh trước mặt, anh cảm nhận có gì đó sắp xảy ra. Dù sao anh cũng đã thay đổi cốt truyện đến chẳng còn nhận ra, đương nhiên tên Takao kia vẫn đang suy nghĩ việc bắt Kacchan đi, thống lĩnh lục địa

Izuku đành rẽ vào tiệm bánh, đặt Kacchan xuống ghế rồi dặn không được đi đâu để anh còn ra mua bánh. Katsuki nhìn Deku rời đi thì hừ một cái, bé lấy cốc nước ngọt vừa được mang ra từ từ uống. Bỗng trong cơ thể bé cảm nhận điều gì đó, tim Katsuki đập thình thịch, bé mở to mắt, đặt cốc xuống, phi ngay về phía bắc, có điều gì đang thúc giục bé, nó giống như máu mủ ruột già đang kêu gọi

Lúc Izuku đang lấy bánh thì một bàn tay thon gọn đã lấy trước miếng bánh anh định lấy, Izuku ngạc nhiên nhìn cô gái xinh đẹp trước mặt, nhận ra cô ấy là ai, anh hơi cau mày. Đây là em gái của Takao, tên là Emi. Cô gái mở to mắt nhìn cậu, cười vui vẻ: "Nè, phá hoại gia đình tôi như vậy cậu còn thản nhiên như thế sao?"

Izuku lập tức đưa mắt về phía Kacchan, thấy bé con đã biến mất, mắt Izuku tối sầm lại. Emi cũng nhanh nhẹn rút kiếm ra, hàng loạt đám người áo đen lao vào

"Nói phá hoại thì hơi quá rồi, tôi chỉ làm cho gia đình cô tụt hạng trong giới thượng lưu thôi"

"Vậy là đủ tội chết rồi đó" Emi cười cười

Izuku không nói gì cũng rút kiếm ra, thầm nhủ phải kết thúc trận này nhanh gọn, Kacchan còn đang đợi anh mà

Còn Katsuki thì bay đến rừng, bé khựng lại cảm nhận tiếng gọi ở đây

"Quả nhiên là nó đến"

"Loài rồng coi trọng huyết mạch, tiếng gọi từ cha mẹ là thứ kêu gọi chúng nó nhất"

Katsuki nhìn Takao thì tức giận, tiếp đó bé thấy một người đàn ông trung niên cầm một chiếc đầu lâu ra ném trước mặt bé, cái đầu to lớn, trắng hếu, hai hốc mắt trống rỗng đen hun hút như hút bé vào trong. Katsuki ngây ra, có điều gì đó vỡ ra trong đầu bé, cái ngày bé không muốn nhớ lại đã quay về

Nhãi ranh, chạy đi!

Đừng quay đầu lại, cũng đừng nhớ

Chỉ cần con còn sống...

"Nhanh giết nó đi, không còn thời gian đâu"

Takao gật đầu rồi cầm kiếm đâm mạnh về phía Katsuki. Đầu Katsuki đau như búa bổ, bé lăn lộn trên đất gào thét rồi tiếng gầm rú của rồng vang vọng bốn phương. Người dân sợ hãi khi thấy một con hỏa long cực lớn bay trên bầu trời, họ bỏ chạy tán loạn. Izuku sửng sốt nhìn về phía đó, tay chém một người áo đen. Izuku không có thói quen giết chóc vì anh là anh hùng, nhưng đám áo đen này là những người được cha Takao tế luyện thành tử thi, hay nói cách khác không khác gì đám thây ma trong thế giới mạt thế lúc trước, vậy nên anh ra tay không ngần ngại, cũng coi như giải thoát cho họ

Izuku đá văng Emi ra tường, bẻ thép sắt của cột đèn khống chế cô lại, mặc kệ tiếng gào thét của cô gái mà chạy thẳng đến phía bắc. Nhóm Yuu cũng thấy được hỏa long mà chạy đến, họ nhìn Katsuki hóa rồng phát điên tàn sát tất cả. Katsuki bay lên rồi phun lửa cháy rụi cả mảng rừng, tí thiêu luôn nhóm Yuu, họ chạy khỏi trận địa, nhìn Takao được đám người áo đen lấy thân mình chắn lửa cũng chạy ra. Mặt gã bị bỏng một lửa, ánh mắt hận thù nhìn con rồng

Izuku cũng đi đến, ngay lúc đó, Katsuki xà xuống biển lửa, một móng vuốt giơ lên đè nát Takao còn đang chạy, miệng rồng hơi hé, bên trong có ánh lửa, đỏ như nham thạch. Takao lấy kiếm đâm vào móng vuốt đang đè lên mình nhưng không có tác dụng, nhìn cái chết gần đến gần, gã thều thào

"Không đúng...tao mới là...mới là nhân vật chính của thế giới này!!!"

Lời vừa dứt, mặt đất chấn động rồi nứt toác ra, Izuku sững sờ nhìn bầu trời đang nứt ra phía trên, từng mảng như kính bị vỡ rơi xuống. Tiếng rồng gào thét làm Izuku hốt hoảng chạy lại

"Kacchan"

Nhưng mọi thứ bỗng thật mơ hồ, hình ảnh nhóm Yuu và Kacchan đều như bị bóp méo, Izuku nghe bên tai tiếng gọi của ai đó, rồi anh sực tỉnh nhìn sang trái, thấy Momo đang hốt hoảng lôi đống dây trên đầu anh ra. Izuku chịu đựng cảm giác đau đớn, cố gắng lôi hết dây được kết nối trên đầu. Momo và nhân viên khác lôi Izuku ra khỏi cỗ máy, cả hai ngã ngồi xuống sàn thở dốc. Izuku mờ mịt nhìn cô

"Chuyện gì vừa xảy ra vậy?"

Momo thở dài vuốt mái tóc, bảo nhân viên xung quanh rời đi, sau đó mới giải thích

"Midoriya, cậu vừa bị cỗ máy phát hiện, tí chút nữa là nó chôn vùi cậu cùng thế giới đó, như vậy não cậu sẽ bị tổn thương nặng"

"Cái gì!?"

"Midoriya, nhân vật chính của mỗi thế giới đều được sự bảo hộ của cỗ máy, nếu thế giới chỉ quay quanh mỗi hai người thì không sao nhưng nếu có một người khác là nhân vật chính thì mọi chuyện đều lấy người đó làm khởi đầu. Cậu đã làm xáo trộn cuộc đời của rất nhiều nhân vật chính, cỗ máy sớm đã nghi ngờ, chẳng qua tớ tạo tấm màn che chắn nên nó lâu vậy mới tìm ra cậu"

Izuku cau mày: "vậy tớ phải làm sao đây? Chẳng lẽ cứ để nhân vật chính thích làm gì thì làm?"

"Không, cậu phải bắt đầu từ Bakugo. Bakugo được coi là một phần trong cỗ máy những về bản chất cậu ấy vẫn là phần tử ngoại lai. Cậu có thể dẫn dắt Bakugo, để cậu ấy thay cậu đối đầu với nhân vật chính chứ đừng như thế giới vừa rồi, cậu trực tiếp đối đầu với tên đó. Hơn nữa, cậu cũng đừng tham gia quá nhiều vào các sự kiện trong thế giới đó. Kể cả có gặp việc bất bình cũng không tham gia, có chăng thì cậu phải núp bóng Bakugo để tham gia"

"....Được, tớ hiểu"

"Tớ sẽ cố gắng che dấu cho cậu nhưng cần thời gian, hiện tại cậu nghỉ ngơi đi"

"Chúng ta không vào luôn sao?"

"Nghỉ ngơi đi Midoriya, sau đó chúng ta sẽ vào phá cái máy này"

Izuku bật cười rồi nhìn Kacchan đang say ngủ, anh nhẹ nhàng vuốt mái tóc vàng nhạt. Sau khi nghĩ ngơi một ngày, Izuku quay lại và thấy Momo đang tra mã vào máy tính

"Ừm, cái không gian tớ tạo cho cậu ý, tớ tính cho cậu mang theo vào mấy thế giới sau nữa, cậu có định lấp đầy nó không?"

Izuku nghe vậy thì vui vẻ gật đầu, sau đó hai người mua sắm cho cái không gian. Phụ nữ khá thích mua sắm nên Momo mua đủ thứ, phần lớn là thực phẩm và quần áo, mỗi loại cô nhét một tí, dù sao cũng là tạo trên mạng, chẳng tốn của cô đồng nào, cô lại càng không ngần ngại nhồi đầy không gian

"Cái không gian này để phòng trường hợp cấp bách thì cậu cứ lôi ra dùng nhé"

"Được, tớ cảm ơn cậu"

Izuku lại nằm vào cỗ máy, Momo lắp lại dây lên rồi nhấn nút khởi động, tâm trí của Izuku bắt đầu tối lại lần nữa

-----------------------------------

Finally, t cx thoát kiếp deadline để lao vào vòng tay của otp ;)))

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info