ZingTruyen.Asia

(DekuBaku) Tại sao tôi luôn là một tên khốn vậy?

Chương 7

kariekaria

Sau vụ đó đám thú nhân với thánh nữ đã im hơi lặng tiếng một thời gian, Katsuki vẫn làm việc của mình nhưng đột nhiên vài giống cái có bạn đời tức giận tố cáo thú nhân của mình có tư tình với thánh nữ khiến hắn có chút giật mình. Hắn nghĩ đám đó bị xử phạt chắc rồi, mấy giống cái kia đưa ra bằng chứng vô cùng xác thực làm các thú nhân vi phạm không chối cãi nổi. Ấy thế mà con nhỏ thánh nữ nói gì mà thần tha thứ cho các thú nhân vì yêu sứ giả của thần là lẽ đương nhiên

Kể từ lúc đó, Katsuki đã cạn lời với con này. Hắn nhìn một đám đàn ông vây quanh nó mà hết nói nổi. Đồng thời hắn cũng nhận ra Deku có vẻ chú ý tới thánh nữ, trong lòng liền trầm xuống

Trong một lần đi qua thánh nữ thấy Deku ngó đầu liếc qua, Katsuki đang cầm táo cắn thì cau mày

"Mày cũng thích nó sao?"

"Ể? Thích ai cơ?"

"Con thánh nữ đó, mày luôn nhìn nó mà"

Éc, sao Kacchan lại nghĩ mình thích Anika vậy trời, anh quan sát cô gái này để đề phòng xem cô ấy định dở trò gì không thôi mà

"Nếu mày thích thì tao sẽ không cản mày đâu"

"Không, Kacchan dám bỏ tớ sao? Tớ không chịu"

Izuku lập tức nhào đến ôm chặt hắn, Katsuki nhìn tên này bám lên mình thì nhếch mép cắn thêm miếng táo nữa. Ha, xem ra hắn nghĩ nhiều rồi, tên này sao hết yêu hắn được. Izuku nghĩ mình nên ít nhìn Anika lại thôi, tránh cho Kacchan hiểu lầm lần nữa

Hôm sau, Katsuki đang ngồi lột da thú thì thấy một giọng nói trong trẻo vang lên

"Bakugo à, tớ ngồi gần cậu được không?"

Katsuki ngẩng lên thấy đó là Anika, hắn lập tức không vui

"Không, ra chỗ khác đi"

"Tại sao? Cậu ghét tớ ư? Tớ đâu có làm gì sai?" Giọng cô hơi run

Katsuki mặc kệ tiếp tục lột da, Anika nhìn động tác thuần thục của hắn, các cơ tay nổi lên, trông thật quyến rũ, thật tiếc là người này bị gay, mà bị gay thì có sao đâu, cô bẻ lại cho thẳng là được mà

"Tôi muốn kết bạn với Bakugo, muốn thân thiết với cậu như những giống cái khác, cậu không biết lúc nhìn họ thoải mái leo lên người cậu hay đu bám trên đó tôi đã hâm mộ như thế nào đâu"

Thấy chàng trai không trả lời, cô mạnh dạn đặt tay lên bắp tay gân guốc của người đó, Katsuki lập tức hất tay cô ra

"Tao nói không thích, đừng có đụng vào người tao, CÚT NGAY ĐI"

Anika hết hồn, cô chưa từng bị ai mắng như vậy, nước mắt lập tức ứa ra, Owen đang đuổi theo cô lập tức thấy cảnh đó, gã ta tức giận hóa thành báo lưỡi liềm vồ đến. Katsuki sửng sốt nhanh chóng hóa thú để chống đỡ, do tên đó tập kích bất ngờ, hắn bị đòn đó đẩy lùi ra rồi bị móng vuốt đè xuống. Chưa kịp phản công hắn đã thấy kẻ đè trên người bỗng biến mất, hóa ra Deku hóa hổ lao đến đâm mạnh vào Owen

Tiếng gầm thét của dã thú vang vọng khiến mọi người chú ý, họ chạy đến xem xét tình hình thì thấy Midoriya và Owen đang cắn xé nhau. Izuku lợi dụng thể hình cùng bản năng mạnh mẽ của mình áp đảo Owen, cắn thật mạnh vào cổ gã, móng vuốt vồ lên cào vào thân thể. Owen kêu lên thảm thiết khiến Anika sợ hãi hô

"Mọi người, vào giúp anh ấy đi, làm ơn"

Mấy thú nhân khác nghe vậy thì lập tức hóa thú định lao đến nhưng bị Katsuki chặn đường, đôi mắt đỏ của hắn lóe lên sự hung tợn, sẵn sàng cắn xé bất kì ai dám xông lên. Mọi người đang ở thế giằng co, mãi cho đến khi Owen bị hạ gục, Izuku gầm thêm tiếng nữa để cảnh báo, tiếng gầm của hổ vang xa khiến những thú nhân khác chần chừ, bọn họ đều mang trong mình thú tính, theo bản năng nhận thức kẻ nào không nên chống đối

Izuku sau khi đánh bại Owen xong thì chạy đến rên rầm rì với Kacchan, đầu dụi vào lông hắn mà cọ như muốn khen thưởng. Katsuki cũng hài lòng đồng ý khen, hắn dụi lại vào người nó khiến mắt Deku phát sáng. Nhìn hai người âu yếm như vậy, Anika thấy cay cả mắt, các thú nhân nhìn nhau, không hiểu chuyện gì đang diễn ra

Hai người rời đi để Owen được các thú nhân khác giúp đỡ đưa đến chỗ vu bà trị thương. Katsuki ngồi trong hang đắp lá thuốc lên người Izuku rồi trừng mắt

"Tao có thể xử lí thằng đó"

"Tớ biết chứ, nhưng lúc ấy tên đó tấn công cậu làm tớ không chịu nổi"

"Chậc, phiền phức"

"Kacchan, cậu đã bao giờ nghĩ...tự ra ngoài lập một bộ lạc chưa?"

Katsuki khựng lại nhìn Deku, hắn mơ hồ

"Mày nói cái gì? Tự lập?"

"Phải, cậu thấy rồi đó, các giống cái đang bị đối xử dần tệ đi, đám thú nhân thì cứ chạy theo Anika, đây không còn là bộ lạc chúng ta từng lớn lên rồi, nó không còn giữ được sự đẹp đẽ nữa"

Katsuki im lặng nhìn đám thuốc, do có bọn hắn ở đây nên đám thú nhân chưa làm gì các giống cái, nhưng chỉ cần một việc liên quan đến thánh nữ là đám con gái kia lại bị lôi đầu lên chịu sóng gió, hắn đã phải giải quyết 5 vụ trong tháng nay rồi. Thánh nữ thì chẳng hiểu sao cứ liên tục bị hãm hại, vu bà thì cứ muốn đuổi từng giống cái đi, nếu không phải có hắn thì chúng nó thực sự bị đuổi đi mất, thành ra bây giờ cả đám sợ quá, cứ liên tục lại gần hai người không dám đi xa

Lời của Deku khiến hắn suy nghĩ rất lâu, sau đó Katsuki hơi lo lắng

"Tao không chắc quanh đây tìm được nơi để sống"

"Vậy chúng ta cùng tìm Kacchan, tớ sẽ đi cùng cậu về phía nam, nghe nói ở nơi đó ấm áp, rất thích hợp cho việc gây dựng"

"Haizz, mày nghỉ đi, tao đi một chút"

Katsuki lấy một miếng thịt lớn rời đi, hắn đến hang động chứa các đứa trẻ mồ côi và mấy ông bà lão neo đơn

"Này, tôi đến rồi"

"Ồ, Katsuki đấy à, lại đây con" Một bà lão khuôn mặt phúc hậu cười móm mén vẫy tay với hắn, Katsuki đi đến ngồi xuống bên cạnh mấy người già, đưa thịt cho đám nhỏ dặn dò

"Tảng thịt lớn chúng mày cứ chia ra còn mấy miếng tao cắt vụn rồi là của ông bà già, nghe chưa?"

"Dạ"

Thấy hắn có vẻ trầm lặng, một bà lão từng trải mỉm cười mở lời

"Con đang có tâm sự đúng không, Katsuki? Con có thể nói cho ta, bà lão này tuy không hiểu biết nhiều nhưng cũng là người từng trải, biết đâu sẽ giúp được con đấy"

Katsuki khoanh chân nhìn mấy người già trước mặt, vài người đã ra đi, đây là những người lớn còn sót lại đã chứng kiến hắn và Deku lớn lên

"Mấy người biết về tình hình bộ lạc gần đây chứ?"

"Chà, bọn ta đương nhiên biết, đám trẻ con luôn nói mà, thánh nữ có hết tình cảm của thú nhân, thậm chí cướp đi bạn đời của các giống cái"

Katsuki nhìn một ông lão móm mém đang xé nhỏ thịt đút cho bà lão, phải, nâng niu giống cái, đây là bản năng của thú nhân, về già vẫn không thay đổi, điều đó là hiển nhiên, vậy mà tại sao đám Owen lại có thể ra tay với những giống cái đó chứ? Bao nhiêu điều được dạy từ nhỏ đến lớn đều trở nên vô nghĩa trước thánh nữ sao? Thánh nữ cũng là giống cái, hắn vốn không có ác cảm gì với cô nhưng năm lần bảy lượt mấy đứa con gái sống từ nhỏ với hắn bị vạ lây, lâu dần hắn cũng cáu giận chỉ muốn đuổi con nhỏ kia đi cho đỡ lộn xộn

"Tôi định...rời đi"

Hắn không biết nói cho những người già ở đây là đúng hay sai, chỉ là hắn hơi phân vân, nhất là về đám người này, bình thường tháng nào hắn cũng cung cấp thêm thịt cho người ở đây vì bản thân hắn lớn lên tại nơi này, hiểu rõ những khốn khó họ gặp phải

"Con muốn ra ngoài sao?"

"Phải, ra ngoài, tự lập một bộ lạc mới, nơi đây...không còn như cũ nữa"

"Chà, quả là quyết định táo bạo đấy Katsuki, sẽ rất khó khăn, băng qua các cánh rừng để đến nơi ở mới, ta nghĩ con không định rời đi một mình phải không?"

"Tôi muốn mang đi các giống cái và một vài thú nhân không yêu thánh nữ, đương nhiên là do họ đồng ý, còn có...mấy người, tôi cũng muốn đưa mấy người đi"

"Ha ha, ôi, nhóc con, bọn ta sống cả đời ở nơi này rồi, gần đất xa trời chỉ muốn chết tại quê hương thôi"

"Nếu tôi đi sẽ không có ai quan tâm tới các người nữa đâu, sẽ chết đó"

"Chết thì chết thôi, già rồi, sống được bao nhiêu nữa đâu, có khi đang trên đường đi với nhóc, bọn ta đã nghẻo giữa chừng ấy. Nhưng mà...đám trẻ đó, hãy đưa chúng đi cùng đi, ta muốn chúng giữ lại được phong tục quý giá của tộc thú nhân, đừng để vẻ đẹp của tộc chúng ta chết mòn, Katsuki, hãy đi đi, rời khỏi nơi đây"

Bà lão đưa bàn tay nhăn nheo của mình xoa đầu hắn, Katsuki rũ mắt rồi thở dài chào tạm biệt họ và rời đi

"Deku, chúng ta sẽ đi tìm nơi ở mới"

"Thật sao? Kacchan quyết định rồi ư?"

"Ờ, nhưng cần chuẩn bị đủ thịt để mang trên đường, hoa quả nữa, tao với mày chia ra hỏi đám giống cái và mấy tên thú nhân không có hứng thú với thánh nữ, hành động trong đêm nay"

"Được"

------------------------------------

Misa đang ngủ say thì mơ màng tỉnh dậy vì bị lay, cô thấy một cái bóng lớn đứng trước giường mình thì tí trụy tim. Katsuki lập tức bịt miệng con này không cho nó hét

"Là tao đây, đừng có hét" Hắn thả tay ra

"Bakugo? Sao cậu lại ở hang tớ lúc nửa đêm vậy?"

"Tao có việc muốn nói với mày"

Misa nghe hắn nói xong mà ngây người, cô im lặng không trả lời, Katsuki để cô có thời gian suy nghĩ vì sự thật thì việc rời đi có quá nhiều khó khăn

"Mày cứ nghĩ kĩ đi, bọn tao chưa đi vội, cần chuẩn bị đầy đủ đã"

Nhìn Katsuki rời đi, Misa nằm xuống giường chùm lấy da thú, cô nhớ tới lần mình bị đổ oan hạ độc thánh nữ, nước mắt ứa ra thấm ướt tấm da

Đêm đó, hai người đã đi truyền đạt ý định của mình cho những ai họ thấy là vẫn chưa bị thánh nữ cảm hóa, tất cả cùng im lặng như đang đưa ra lựa chọn. Chỉ trong một đêm, hàng loạt người không ngủ nổi, thao thức vì suy nghĩ rời đi

--------------------------------------

Mấy ngày hôm sau, Katsuki và Izuku bí mật ra ngoài săn bắn, họ lấy kha khá thịt đi ướp muối rồi đặt vào rổ do mấy giống cái đan, khi đã nghĩ mình thu thập đủ thì một việc lại diễn ra

"Mật ong này các cô nên đưa cho thánh nữ" Owen đứng đầu đám thú nhân nhìn các cô gái bẩn bẩn bên dưới mà nhíu mày, họ không bằng một góc của thánh nữ, vậy mà lúc nào cũng giữ được mật ong, tất cả là tại tên Bakugo và Midoriya

"Không được, đây là chúng tôi đổi từ chỗ Bakugo mà, anh thích thì đi đổi với cậu ấy đi"

"Thánh nữ đã nói cô ấy đã tìm hiểu ra nhiều công dụng của mật ong giúp chữa bệnh chứ không phải để ăn như các cô, mấy cô nên biết cống hiến chút đi"

"Tại sao chứ? Của chúng tôi mà"

Misa nhìn mấy cô gái đang tức giận mà toát mồ hôi, cô biết hiện tại Bakugo và Midoriya đang ra ngoài nên Owen mới dám lộng hành như vậy, cô hi vọng họ sớm về một chút

"Đừng có nói nhiều, đưa đây"

Owen cảm thấy mấy đứa con gái này không thể nói lí, đưa đồ cho thánh nữ thì sao chứ? Nếu Anika muốn, gã tình nguyện dâng hiến tất cả cho cô

"Không chịu" Các cô gái ôm lấy mảnh mật, có người còn tức giận cắn vào miếng mật để ăn luôn, quyết không cho Owen lấy. Các thú nhân thấy họ phản kháng như vậy thì càng không vui, ở cạnh thánh nữ lâu, họ bị nhan sắc xinh đẹp của cô hút hồn, đâu giống đám con gái đầu tóc rối tung, khuôn mặt thường bẩn bẩn này chứ. Họ ra tay giành lấy mật từ tay các cô gái khiến các cô tức không thở nổi, lại cảm thấy ấm ức, trong đầu nhớ tới lời của Katsuki

Cùng bọn tao rời đi

Chứng kiến tình cảnh này, cuối cùng các cô cũng hiểu mình không là gì ở đây, việc rời đi là cần thiết, ít ra các cô sẽ được đi với người tôn trọng mình

"CON MẸ THẰNG KHỐN OWEN, MÀY LẠI LÀM CÁI GÌ NỮA?"

Katsuki về đến nơi lại tức nổ phổi với cảnh này, hắn nghiến răng nhìn Owen, gã lập tức cau mày nhìn lại

"Hôm nay tôi sẽ không để hai người lộng quyền nữa đâu, chúng tôi sẽ đòi lại bình đẳng cho Anika, cô ấy muốn mật ong mà hai người lại chia hết cho đám người này, mật ong vào tay thánh nữ mới phát huy công dụng lớn nhất"

Đám thú nhân gần ba chục người đang nhìn Katsuki với ánh mắt không tốt, hắn trừng lại chúng nó

"Nó phát huy hay không kệ xác mày, tao cho mấy đứa nó thì chúng nó chỉ ăn thôi cũng được"

"Bakugo, Bakugo, đừng cãi nữa, cậu ta không nghe đâu, chúng ta đi thôi, tớ muốn đi với hai người"

"Tớ nữa"

"Tớ cũng vậy"

Katsuki cau mày gật đầu với Deku, anh chạy vào hang của hai người lấy đống đồ đã chuẩn bị đầy đủ từ trước khoác lên vai

"Mấy người đang nói gì vậy?" Owen khó hiểu. Katsuki mặc kệ tên đó, hắn nhìn đám nhãi con mồ côi núp đằng sau gốc cây

"Cả chúng mày nữa. Đi với bọn tao đi"

Mấy đứa trẻ nhìn nhau một cái, chúng đã được các ông bà trong hang khuyên nhủ, lập tức chạy lại gần Katsuki. Các thú nhân khác đã quyết định từ sớm cũng sắp xếp đồ đạc đi về phía hắn

Có một giống cái ôm con mình cũng quyết rời đi, thú nhân thấy đứa trẻ bị bạn đời đưa đi thì sửng sốt

"Em định mang thằng bé đi đâu vậy?"

"Tôi rời khỏi đây, anh cút về phía thánh nữ của mình đi, thằng phản bội khốn nạn"

Sau khi tất cả tập hợp, Katsuki cùng tám thú nhân hóa hình ngồi xuống cho các cô gái cùng đám trẻ con leo lên, họ giữ chặt đống đồ trên tay, sẵn sàng lên đường

"Chúng mày ra khỏi đây sẽ chết đó, điên hết rồi sao?"

Katsuki quay người rời đi. Owen lập tức hốt hoảng

"Đứng lại, được rồi, tao sẽ không lấy mật ong nữa, đừng gây náo loạn trong tộc, Bakugo"

"CÚT MẸ MÀY ĐI"

Hắn co chân phóng vào rừng sâu, tất cả cùng chạy theo hắn rời đi, Owen ngơ ngác chứng kiến, không hiểu vì sao mọi chuyện lại thế này, nhưng rất nhanh anh lấy lại bình tĩnh, nghĩ thầm rồi họ sẽ thấy khó mà quay về thôi


Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia