ZingTruyen.Com

(DekuBaku) Tại sao tôi luôn là một tên khốn vậy?

Chương 5

kariekaria

Louis mở mắt tỉnh dậy nhìn thấy Clara trước mặt, gã chưa kịp thâm tình nhìn cô thì đã thấy mái đầu xanh ghé vào nhìn mình. Louis sợ hết hồn, cái tên đã đánh gã trọng thương sao lại ở đây? Hôm nay là ngày gì mà xui dữ vậy, tránh được vỏ dưa thì gặp vỏ dừa

Tuy nhiên, Izuku chỉ nhìn một cái chứ không làm gì, tên này chỉ là một thằng nhãi đối với Kacchan, một mình gã ta cũng không làm nên cơm cháo gì, anh cũng không cần để ý. Izuku rất vui vẻ kết bạn với hai người Clara và Eric, họ cùng nhau đi khám phá mọi nơi, có anh ở đây, Louis rõ ràng trầm hơn hẳn, không còn bát nháo trêu ghẹo Clara như trước nữa

Khi bốn người cắm trại tại một khu rừng, Clara kể cho họ nghe về câu chuyện của mình

"Từ nhỏ tới lớn tôi chỉ thấy một căn phòng bốn bức tường trắng và vài thị nữ mặc áo trắng thôi, một năm tôi được ra ngoài ngắm vườn hoa một lần, năm nay tôi đã lên kế hoạch từ trước, lợi dụng sự lơi lỏng của họ mà trốn ra ngoài"

"Em đã vất vả rồi, Clara"

"He, không có gì đâu, vậy còn cậu thì sao, Midoriya?"

"Tôi? Tôi được giáo điện hiến tế cho một quý tộc ma cà rồng"

Clara: "..."

"T-Tôi không biết điều đó, giáo điện họ..."

"Tôi biết đó là nhà cậu nên không bàn luận gì, dù sao tôi khá cảm ơn họ vì để tôi gặp được ngài ấy, tuy nhiên lời nói của tôi không đại diện cho những đứa trẻ khác bị hiến tế"

"Ngài ấy...?"

"Ừm, người tôi yêu nhất, người chắc chắn sẽ thuộc về tôi"

Izuku nhẹ nhấc một viên đá quý màu đỏ lên, hôn lên bề mặt của nó, Louis nhìn viên đá thì trợn tròn mắt, đây là hòn đá tượng trưng cho thân phận tên kia mà, sao lại vào tay thằng nhóc này? Chẳng lẽ người nó nói đến là Bakugo hả?

"Ô, điều đó thật tuyệt, tôi hi vọng hai người sớm ở bên nhau"

Clara nghe vậy vui vẻ chúc phúc

"Cảm ơn lời chúc của cô nhé, Clara"

Khi đêm đã khuya, Clara cùng Eric cũng đi ngủ, chỉ còn Louis và Izuku ngồi bên đống lửa. Izuku cầm que củi gẩy gẩy để lửa không cháy hết, anh bỗng nghe Louis bên cạnh bắt chuyện

"Ng-Người đó, là Bakugo sao?"

"Anh biết rõ rồi còn hỏi"

"Không ngờ nhóc dám có ý nghĩ như vậy với tên đó, Bakugo có tuổi thọ lớn nhất trong bọn ta, hắn ta cũng mạnh nhất, mức độ khát máu cũng ở rất cao, nhóc có chắc là chịu được tên đó không?"

Con người bình thường thì đương nhiên không thể nhưng ai bảo anh là một Dhampir đâu, một thực thể đầy mạnh mẽ như anh thì năng lượng đương nhiên đủ để cung cấp cho Kacchan, lúc trước hắn nghĩ anh là con người nên mới hút ít như vậy, thậm chí có ý định nuôi béo mới thịt nữa, nhưng ai ngờ đâu bị anh chơi xỏ như vậy, lần này chắc sẽ khó khăn cho Kacchan lắm đây, bởi anh hiểu hắn đã nghiện máu của mình như thế nào mà

Louis cảm thấy Izuku là một tên có độ chiếm hữu cao, hẳn là tên này sẽ không cho Bakugo động vào ai khác nữa, thật ra nếu mà được uống máu nhóc này thì không động vào người khác cũng được, máu nó đúng là thơm không chịu nổi, nếu không phải nó mạnh quá thì gã cũng muốn thử

"Tên đó...tâm địa cứng rắn lắm, chưa bao giờ rung động với ai, mày điên rồi mới yêu một kẻ như thế"

"Anh lo cho cái thân mình đi, Clara dạo gần đây thậm chí còn không để ý tới anh nữa"

Louis nghẹn họng, dạo gần đây Clara cứ đi cùng với Eric, gã có muốn chen ngang cũng không được. Sáng hôm sau, Izuku nói cho Clara việc mình sẽ ra biển đi buôn bán kiếm tiền, anh cũng có ý định mở một chuỗi cửa hàng mang thương hiệu của mình theo lời của Momo

"Thật sao? Buôn bán ư? Nghe thật tuyệt vời, tôi có thể tham gia không?"

"Cô muốn buôn bán sao?" Izuku có chút ngạc nhiên

"Đúng vậy, tôi muốn biết được những khó khăn của người dân khi phải kiếm từng đồng vàng đồng bạc"

"Được rồi, vậy chúng ta sẽ cùng nhau làm ăn, có gì nhớ giúp đỡ nhau nhé"

"Ưm"

---------------------2 năm sau-----------------

"Chuyến hàng đã cập bến an toàn thưa ngài"

"Ừm, tốt lắm, nhớ kiểm tra xem có đồ bị hỏng không nhé"

Iris ngưỡng mộ nhìn Clara rời đi, đây là cô gái đã xây dựng một chuỗi cửa hàng quần áo, ăn uống và cung cấp hàng loạt công ăn việc làm cho phụ nữ, giúp các cô có thể kiếm tiền như đàn ông, địa vị cũng ngang hàng hơn

"Yo, Midoriya, hàng đã xong xuôi hết rồi"

"Cảm ơn cậu nhé, Clara, lúc đầu tôi không nghĩ cậu lại có khiếu kinh doanh như vậy đâu"

"Ha ha, tôi cũng đâu nghĩ được mình giỏi mấy cái này, đúng là ra ngoài nhìn cuộc sống nó vẫn tốt hơn trốn mãi trong nhà"

"Với lại nghe Louis nói các quý tộc ma cà rồng sắp tổ chức tiệc mừng lớn, hội tụ khắp các loại yêu ma quỷ quái tại đó, tôi nghĩ người đó của cậu cũng sẽ xuất hiện đấy"

Tay đang cầm tài liệu của Izuku khựng lại, anh híp mắt nhìn viên đá đỏ rực đang đeo trước ngực, nhẩm tính cũng đã đến lúc rồi, thời gian này đủ mài mòn ý chí của Kacchan rồi

"Vậy chúng ta có được mời không?"

"Đương nhiên là có rồi, giờ ai cũng muốn gặp chúng ta đó, bọn mình trở thành người nổi tiếng rồi"

"Đợt trước giáo hội mang người đến tí thì lôi cậu đi đấy, không sợ à?"

Izuku phì cười nhìn cô gái đang hưng phấn chạy nhảy khắp phòng

"Lo gì, có anh Eric rồi, còn có cả Matt nữa"

Izuku xoa cằm, Matt là hộ vệ từ nhỏ của Clara, sức mạnh của hai người họ cũng đủ để bảo vệ cô ấy rồi, đấy là chưa kể đến Louis và hai tên nữa, bây giờ việc anh cần lo là dụ dỗ Kacchan vào tròng kia kìa. Izuku không phải chưa từng đến gặp Kacchan, anh luôn ở phía xa nhìn hắn ngày càng khó khăn trong việc kiểm soát cơn đói trong mình, trở nên chật vật với đống máu không muốn hấp thu. Izuku cảm thấy có lẽ mình đã phạt Kacchan đủ rồi, bây giờ bắt đầu thu lưới thôi

Ngày hôm đó đến, anh mặc một bộ vét thẳng thớm, Clara thì khoác trên người một bộ váy trắng tinh xảo, làm tôn lên nước da tuyệt đẹp của cô khiến Louis nhìn mà không rời mắt nổi. Cả bốn người cùng đến quảng trường rộng lớn nơi tổ chức bữa tiệc. Louis nhìn về phía Izuku một cái rồi nhếch mép dẫn cả bọn đến gặp ba công tước còn lại. Clara nhìn người đàn ông có mái tóc vàng tro cùng đôi mắt ruby đỏ tuyệt đẹp, cô lờ mờ nhận ra đây chính là người mà Midoriya hay nói. Katsuki nhìn đám người đằng sau Louis, đến khi nhìn thấy Izuku, hắn cắn chặt răng không nói nói gì

"Ôi chao, bao năm không gặp những người anh em"

"Louis, chạy đi gần 2 năm cuối cùng cũng biết quay lại à?"

"Tôi phải đuổi theo tình yêu đời mình, đâu rảnh rỗi như mấy người"

Hai người ngó ra sau, thấy gương mặt của Clara thì hứng thú

"Quả là một tiểu thư xinh đẹp, cô tên gì vậy?"

Thấy người mình yêu đang bị tên đàn ông khác hỏi thăm, Louis tức giận chạy đến cãi nhau với hai tên đó. Katsuki nhìn đám ngu kia vây quanh con nhỏ mới đến, hắn uống nốt ly rượu máu rồi quay người rời đi. Đi đến một nơi vắng vẻ, tay hắn nhanh chóng bị giữ lấy

"Ngài đã suy nghĩ kĩ về thỏa thuận giữa chúng ta chưa, Kacchan?"

"Cút, không có thỏa thuận gì hết, tao không cần máu của mày"

"Ô? Thật sao? Nhưng tay ngài lúc này khá gầy rồi đó, hẳn là thời gian qua ngài không ăn uống tốt lắm nhỉ"

"Việc đó không liên quan đến mày, thằng ranh con"

"Hửm, có chứ, tôi là người khiến Kacchan phải khổ sở như vậy mà"

Izuku lấy con dao nhỏ anh luôn dắt bên người, nhẹ cứa một đường mỏng trên cổ mình, một giọt máu chảy ra, hương thơm lập tức lan tỏa khiến Katsuki rùng mình, đôi mắt đỏ sáng rực trong đêm

"Ngài chắc chứ? Nếu ngài không muốn tôi sẽ không bắt ép đâu, tôi cũng có thể thỏa thuận với người khác mà, dù sao còn đến hai công tước nữa, hai người đó cũng không tệ đâu"

"Mày..."

"Tôi cũng hoàn toàn mạnh hơn ngài nên hãy suy nghĩ trước khi hành động nhé"

Izuku nhìn Kacchan nhăn nhó tức giận, anh thầm nghĩ không biết mình có làm quá không, nếu sau khi ra khỏi đây mà Kacchan có được kí ức lúc trải qua thế giới này thì không biết hắn có làm thịt anh không nữa. Mà thôi, đã phóng lao thì phải theo lao, ra ngoài chết sau cũng được

"Ý mày là gì khi nói thỏa thuận?"

"Ngài vẫn chưa hiểu sao?"

Izuku từng bước lại gần khiến Katsuki hơi lùi lại, anh ôm hờ eo hắn, nhẹ xoa nắn

"Ngài sống lâu như vậy dù chưa từng trải nghiệm qua thì cũng phải hiểu rõ chứ"

Katsuki tức điên người đẩy nó ra, hắn đương nhiên biết nó đang ám chỉ việc gì, chỉ là hắn cố tình tỏ ý không hiểu, coi như không biết. Trong hai năm qua hắn đã bị cơn khát hành hạ đến mức không chịu nổi, đến giờ nỗi khổ đó vẫn đeo bám hắn, mà chỉ có kẻ trước mắt mới có thể giảm cơn khát xuống. Katsuki cắn răng hạ quyết định cuối cùng, thầm nghĩ tại máu của tên đó có khả năng làm dịu cơn đau do cái đói mang lại của hắn, vậy nên hắn mới đồng ý, đúng vậy, tên này là đồ ăn, chỉ như vậy thôi

"Được nhưng đổi lại máu của mày chỉ có tao được uống"

"Cái đó là đương nhiên rồi, Kacchan, nếu đã đạt thỏa thuận thì ngài phải nghe tôi đó"

"Khốn nạn, tao không nghe ai...Mmph"

Katsuki chưa kịp nói hết đã bị Izuku hôn sâu, anh quấn lấy lưỡi hắn, tham lam đòi hỏi

"Mày...dừng...làm cái gì?"

"Đây là một phần nhỏ trong thỏa thuận, chỉ như vậy ngài đã không chịu được thì những phần sau phải làm sao đây?"

Katsuki nghẹn lời không biết nói gì, Izuku thấy vậy chớp thời cơ hôn sâu thêm lần nữa, cho đến khi Kacchan khó chịu đánh vào lưng anh mới dừng lại

"Tao muốn uống..."

"Chưa được, cho đến khi tôi có được thứ tôi muốn thì ngài mới có được máu"

"Mày đừng có được nước lấn tới"

"Tôi đâu có, nào, chúng ta quay trở lại bữa tiệc thôi"

Izuku kéo tay Katsuki quay lại sảnh tổ chức tiệc, Clara nhìn hai người tay trong tay thì vui vẻ chúc mừng

"Tuyệt quá, có vẻ cậu đã có được người cậu thầm mong rồi, tôi chúc mừng hai người nhé"

"Cảm ơn cậu, Clara"

Izuku nhìn Clara bằng ánh mắt cảm thông, đây chính là lúc cô phải chịu sự tranh giành của một đám đàn ông xung quanh, thôi vì nể tình bạn bè, anh sẽ hốt Kacchan đi, coi như bớt đi một nhân tố làm khổ đời cô ấy

Haizz, nhiều người quá yêu cũng khổ, chẳng biết chọn ai

Katsuki nhìn bàn tay đang bị nắm lấy của mình, nghĩ tới tối này phải thực hiện thỏa thuận mà hắn rùng mình, bắt đầu có chút lo lắng cho tương lai sắp tới

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com