ZingTruyen.Com

(DekuBaku) Tại sao tôi luôn là một tên khốn vậy?

Chương 5

kariekaria

Izuku đưa tiền xong lại nhìn Kacchan 

"Kacchan, cậu chọn thêm đi, muốn lấy bao nhiêu cũng được hết á"

Katsuki nhìn mặt tên này dí lại gần thì vươn móng vuốt đập vô mặt nó đẩy ra, hắn nhìn nhìn Deku một lúc, thử hất thêm mấy viên hệ hỏa và phong, Izuku thấy vậy trả tiền luôn làm ông chủ cười toét miệng. Lúc Katsuki ngẩng đầu lên thì thấy cả ông chủ hàng và Deku đang mắt sáng long lanh nhìn mình 

Ông chủ chỉ muốn hét to với bé sói trước mặt là hất thêm đi cưng ơi, hất càng nhiều càng tốt

Izuku cũng chăm chú nhìn Kacchan, viên nào hắn muốn hất thì lấy luôn. Katsuki lấy móng quơ thêm vài viên phụ trợ nữa thì chán quá nằm xuống chẳng thèm quan tâm ai nữa, Izuku gửi tiền cho ông chủ, ông cười ha hả tặng thêm một gói viên năng lượng cấp cao cho hung thú

"Ai da, mở hàng đỏ quá, cảm ơn cậu bé, bác tặng thêm gói đồ ăn cho bé sói nhé"

Katsuki nghe có người gọi mình là bé thì tức giận gầm lên, nhưng sói con gầm thì chỉ có đáng yêu thêm, ông chủ càng nhìn càng thích, tặng thêm gói nữa rồi tạm biệt hai người. Izuku ôm Kacchan rời đi, để lại Alex và Robert ngơ ngác đằng sau

"Midoriya, cũng thực có tiền..."

"Này là giàu nứt đố đổ vách chứ còn có tiền gì"

Nghe hai người bạn kia nói, Alex hơi ủy khuất, người này làm sao vậy chứ? Bình thường cậu chỉ nhìn hàng một cái đã mua cho, vậy mà bây giờ cậu đã nói ám chỉ như vậy mà không thèm phản ứng, cậu ta định chơi chiêu lạt mềm buộc chặt đến khi nào nữa? Hay đợi đến khi cậu phải xuống nước bắt chuyện? Alex nghĩ như vậy thì giận dỗi không quan tâm đến tên đó nữa, xem ai chịu thua trước tiên

Robert nhìn Izuku đằng xa mà cau mày, hắn còn nghĩ Midoriya sẽ mua hết đồ cho Alex để hắn còn ké chút nhưng không ngờ tên đó lại chẳng để tâm tới Alex mà cứ bám lấy hung thú của mình, đây rốt cuộc là sao? Chẳng lẽ con thú đó hóa nhỏ lại kích thích niềm yêu thích của cậu ta? Robert nhìn viên đá cấp cao hệ phong mà buồn rầu, hắn cũng không đủ tiền mua cho lắm, đành mua một viên đá cấp trung. Alex thấy vậy cũng mua một viên hệ thủy cấp trung, không còn cách nào, đây là lần giá hạ xuống thấp nhất, nếu mua ngoài thị trường còn kinh khủng hơn

Izuku không biết tình huống khó khăn của Alex, lúc này anh đang cố dụ Kacchan ăn viên năng lượng, hắn ăn ba viên thì không chịu ăn nữa, thấy anh làm phiền mình thì lại cắn mạnh lên tay anh một cái rồi quay mặt đi. Katsuki liếm miệng, rõ ràng hắn đã tấn công Deku những hai lần mà khế ước không hề kích hoạt, hắn vẫn cảm nhận khế ước chủ nô bên trong chứ chưa hề biến mất, vậy tại sao lại không kích hoạt? Chẳng lẽ thằng Deku kìm hãm nó lại? Nhưng tự nhiên nó ra dáng con người thế để làm gì?

Izuku không rõ cụ thể món đồ đó ở đâu, đành phải đi loanh quanh tìm kiếm. Katsuki đang nằm trong lòng nó nhìn xung quanh bỗng cảm nhận được năng lượng trong người mình rung lên, như có gì đó đang hấp dẫn sức mạnh của hắn. Hắn nhìn khắp nơi rồi nhảy khỏi người Deku, chạy đi tìm thứ hấp dẫn mình. Izuku thấy Kacchan bất ngờ nhảy khỏi người mình thì hốt hoảng chạy theo

"Kacchan, cậu đi đâu vậy? Đừng chạy như thế, nhỡ bị thương thì sao?"

Izuku nhìn dòng người tấp nập đi qua mà thót tim nhưng Kacchan nhỏ con như vậy lại rất nhanh nhẹn, tránh né hết bước chân của con người rồi dừng lại trước một quầy hàng. Katsuki ngẩng đầu lên, cảm nhận rõ thứ hấp dẫn mình ở quầy hàng này, bỗng hắn thấy có tiếng gầm gừ, quay qua thì ra là con báo đốm của Robert đang ở ngay bên cạnh hung dữ với hắn. Katsuki đương nhiên không thèm sợ, lúc trước vì vừa xuống cấp nên hắn mới thua nó thôi chứ hắn là một kẻ ở cấp 10 gần 11, kinh nghiệm đương nhiên hơn con thú ngu ngốc này

"Kacchan, cậu đứng đây...là muốn thứ gì sao?"

Izuku chạy đến bế Katsuki đang ở dưới đất lên quầy hàng, anh nhìn Kacchan không có thương tích gì thì thở phào nhẹ nhõm, lúc nãy nhìn cậu ấy chạy qua bước chân của người đi đường mà tim anh treo cao, chỉ sợ ai nhỡ chân hoặc Kacchan không chạy kịp rồi bị dẫm lên thì đau lòng chết. Ở trên cao, Katsuki mới thấy rõ quầy hàng, là một quầy vũ khí phong phú, hắn nhìn đến thứ thu hút mình, là một bộ móng vuốt hệ phong và hỏa, có khả năng tăng nhanh tốc độ tấn công cũng như bồi dưỡng ma lực trong hắn, quan trọng là món vũ khí này có thể tiến cấp cùng người sử dụng, vô cùng tốt, chẳng qua...giá cả. Katsuki nhìn bộ vũ khí được trưng bày sang trọng như vậy, nhìn cũng biết chủ quầy hàng hiểu rõ giá trị của thứ này, dù dạo gần đây Deku khá tốt nhưng hắn không chắc nó có chịu mua không, hi vọng giá không chát quá

Nhìn món hàng rất hữu ích cho tương lai, Katsuki nghĩ đi nghĩ lại cũng đành chịu thua chạy tới bên cạnh bộ vũ khí rồi ngẩng đầu lên nhìn Deku, rồi lại nhìn bộ vũ khí, rồi lại nhìn anh. Izuku phải ôm tim trước hành động đó, anh hít sâu mấy hơi mới không làm ra điều gì quá khích trước mọi người

Chết mất, thực sự chết mất, Kacchan quá dễ thương, không chịu nổi aaaaaaaaaa

"Kacchan, cậu thích nó sao? Vậy-"

"Quả là bộ vũ khí tuyệt vời, bao nhiêu tiền món này vậy ông chủ?"

Robert nhìn thấy Katsuki đứng trước một món thì sáng mắt lên nhìn kĩ, sau đó càng nhận ra chỗ tốt của nó, hắn nhanh chóng hỏi vội ông chủ về giá tiền, không để Midoriya cướp đi

"Ha ha, đây là hàng tốt đó, được thợ rèn tay nghề lão làng dành cả đời để chế tạo, nó còn có thể thăng cấp cùng người dùng, cho hung thú hệ phong hoặc hỏa dùng thì lực chiến sẽ cực mạnh, còn thúc đẩy tốc độ phát triển"

Robert nghe mà càng vui, nhìn món hàng vô cùng ưng ý

"Vậy giá cả...?"

"À, do nó rất quý, chỉ có một bộ duy nhất nên 1000 đồng vàng cho bộ này"

Robert nghẹn họng nghe con số đó. Katsuki cũng câm nín, hắn biết nó sẽ đắt cơ mà đắt tới mức này thì  cũng quá rồi

"Không giảm được sao?" Robert chần chừ

"Giảm? Tôi tới đây là đã giảm kịch giá rồi đó, bộ này mà bán được ngoài thị trường hoặc nhà đấu giá thì tôi cũng có ối tiền rồi"

Izuku chớp mắt, bộ vũ khí này đúng là rất đắt tiền, trong cốt truyện, Kacchan phải hứa hẹn sẽ thắng nhiều trận mới được tên kia đồng ý mua, thế mà chưa kịp cầm nóng trên tay đã bị đưa cho Alex. Anh liền cầm bộ vũ khí rồi ôm Kacchan đang ngồi trên quầy lên

"Tôi mua" Làm người có tiền thật sướng

"Ô? Cậu mua thật sao?"

"Đúng"

Nhìn cậu bé này đúng là lôi được 1000 đồng vàng, ông nghĩ mình gặp được đứa trẻ nhà giàu rồi thì vui vẻ cầm tiền đưa vũ khí cho anh luôn. Izuku cầm nó đặt bên cạnh Kacchan, để cậu ấy hưng phấn xem xét món vũ khí. Katsuki thích thú lấy hai chân trước ấn ấn thứ này, ngắm nhìn vẻ ngoài của nó càng hài lòng, trông nó uy phong lẫm liệt giống y như nguyên hình của hắn vậy

"Đợi chút, Midoriya"

"Hở?"

"Món vũ khí đó, cậu có thể nhường lại cho tôi không?"

Izuku quay lại thì thấy Alex đang đứng phía sau, hay tay vân vê vào nhau nhìn rất tội nghiệp, nhưng anh coi như mù, không thấy gì hết. Katsuki nghe thằng ranh này nói mà tối sầm mặt, hắn biết Deku chưa bao giờ từ chối yêu cầu nào của Alex, nếu nó đưa bộ vũ khí này cho tên đó thì sao? Hắn còn chưa kịp cầm nóng tay mà

"Nhưng tôi chi tận 1000 đồng vàng cho nó đấy, cậu có trả lại cho tôi không?"

Mặt Alex đỏ lên, cậu thầm mắng Izuku không biết điều, mình đã xuống giọng như vậy rồi mà còn làm khó nhau. Bình thường chỉ cần cậu nói là người này niềm nở đưa ngay chứ đâu cân nhắc tiền nong như vậy

"Tiền...tôi sẽ trả từ từ, cậu đưa nó cho tôi đi, được không?"

Nghe giọng điệu nhỏ nhẹ đó làm Izuku hơi sợ, anh nghe quen giọng quát mắng của Kacchan rồi, bây giờ nghe tông giọng khác hoàn toàn này lại không quen, hãi quá đi

"Không, Kacchan thích món đồ này, cậu không thấy sao?"

"Cái này...thì...cậu biết đó, con sói đó có thể tìm vũ khí khác hợp hơn mà, tôi thấy bộ vũ khí này nó sẽ không phát huy tốt lắm"

Cái gì cơ? Mày thử phát ngôn lại câu đó xem tao có bẻ miệng mày ra không

Katsuki tức điên người khi có kẻ dám coi thường khả năng của mình. Thấy hắn bắt đầu gầm gừ, Izuku nói thẳng luôn

"Không được, Kacchan rất thích thứ này, tôi đi đây"

"Tôi sẽ trả tiền hơn mà"

"Tôi không cần tiền của cậu" Dù sao anh cũng chẳng thiếu vài đồng vàng đó

Alex nhìn bóng lưng Izuku rời đi mà trực tiếp ngây người, tên này lạt mềm buộc chặt mạnh tay vậy sao? Thấy cậu chịu xin xỏ rồi mà không động lòng, thực quá đáng mà

Katsuki thấy thằng ngu này không định lấy đồ của mình đi thì lại hào hứng lăn lộn bộ vũ khí. Izuku vuốt nhẹ đầu Kacchan, bản thân hắn không nhận ra những trận đấu lúc trước hắn tham gia đã đủ tiền mua chục bộ vũ khí như này rồi, cũng do tên Izuku kia dẫn Kacchan đi đánh trận nhưng thắng bao nhiêu tiền lại không hề cho hắn biết, thành ra Kacchan mù tịt với số tiền mình kiếm, chỉ biết món hàng mình mua là đắt đỏ thôi

Izuku nhìn thời gian không còn sớm, anh đi vào căng tin ăn trưa để buổi chiều còn đi thêm xung quanh. Izuku lại lấy lồng thức ăn ra, do tâm trạng hôm nay của Katsuki đang tốt nên hắn nể mặt mà chén hết, còn ăn thêm chút thịt nữa ở căng tin. Izuku nhìn Kacchan đánh chén no say rồi cũng kết thúc bữa trưa của mình. Anh đưa Kacchan đi nghỉ ở phòng tu luyện. Buổi chiều lại tiếp tục dạo xung quanh, anh còn mua một can sữa nguyên chất cực đắt cho Kacchan, hung thú ở đây rất thích uống sữa năng lượng, nó giống như một thức uống vừa ngon vừa bổ dưỡng cho chúng, dù là ở cấp nào cũng hăng hái uống

Katsuki sau khi uống xong một bát lớn lại tiếp tục nằm trong lòng Deku, theo tên đó xem xét các quầy hàng, ngày hôm nay thu hoạch đáng giá nhất cũng chỉ có bộ vũ khí kia. Izuku suy nghĩ mình nên tu luyện nhiều hơn rồi còn nhờ Momo tìm vị trí tài nguyên bên ngoài, không thì tiêu thế này thì sớm hay muộn cũng táng gia bại sản mất

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com