ZingTruyen.Info

(DekuBaku) Tại sao tôi luôn là một tên khốn vậy?

Chương 4

kariekaria

Trải qua mùa đông lạnh giá, mối quan hệ giữa Izuku và Katsuki đã thân thiết hơn. Kacchan đã bỏ qua e ngại giữa thân phận hai người mà thực sự coi hắn là bạn. Và đương nhiên, kết quả của việc đó là cậu ấy không còn e dè mà thỏa sức "bắt nạt" hắn

Bình thường thì không sao nhưng nếu hắn làm điều gì khiến Kacchan giận là cậu ấy sẽ bay đến túm lấy tóc hắn mà kéo, hoặc sẽ dùng hai cái tay nhỏ đó đánh liên tục vào người hắn

Tuy bé xíu nhưng sức sát thương của Kacchan vẫn là 100/100

1/100 là sát thương vật lí

99 điểm còn lại là đòn tất sát dễ thương

Mà nói thế nào thì Izuku vẫn thua trước Kacchan thôi

Mỗi khi Kacchan cọc cằn giận như vậy là Izuku chỉ thấy một bầu trời dễ thương, đáng yêu, hắn phải dằn lòng mình lắm mới không chộp lấy Kacchan mà ôm hôn

Mùa xuân đã đến khiến cây cối đâm chồi nảy lộc, các tinh linh lại tất bật với công việc của mình. Thần rừng vừa đem ra hàng loạt hạt giống mới, mọi người lại bận rộn với việc gieo trồng. Katsuki không có việc gì làm cũng chạy ra ngoài giúp một số tinh linh dẫn dắt đàn nai đến chỗ cỏ mới nhú. Rừng rậm trở về cũng có nghĩa là muông thú có nơi cư trú, những động vật ăn cỏ biết được tin này đã tức tốc di chuyển tới đây

Lúc mới chuyển đến, chúng nó còn gầy trơ xương, đứng còn không vững nhưng sau một thời gian chăm sóc của các tinh linh, bọn chúng đã trở nên chắc mập, bắt đầu tiến vào mùa sinh sản

Trong lúc Kacchan đang bận rộn ngoài kia, Izuku trong phòng ốc nói chuyện với Momo

"Tớ không thể ở lại đây được sao?"

"Hiện tại tớ chưa xây xong lá chắn cho cậu khỏi cỗ máy, mấy chuyên viên công nghệ cũng đang cố gắng hoàn thiện, cậu lại là phần then chốt của cốt truyện này nên nếu cậu không đến chỗ công chúa kia đúng hạn, cỗ máy sẽ nghi ngờ"

Izuku bất đắc dĩ: "Tớ sẽ không phải yêu luôn cô ấy chứ?"

"Chúng tớ sẽ làm xong trước khi cậu bắt buộc phải yêu, thời gian đầu, cậu cứ nhìn người ta nhiều chút là được rồi, để che mắt cỗ máy thôi"

"Được, tớ hiểu rồi"

Sau cuộc trò chuyện với Momo, Izuku suy tính cho tương lai, đợi sau mùa xuân này, hắn định đưa Kacchan và một vài người tộc tinh linh đi đến chỗ con người nhưng trước hết hắn muốn tới chỗ tộc người lùn đã

"Cái gì!? Muốn đến chỗ loài người? Không cho đi, ai cho mày đi"

Izuku nhìn Kacchan trở nên tức giận sau khi nghe hắn nói thì nhún vai chịu thua, hắn cũng đâu muốn đi. Katsuki thấy Deku vẫn kiên quyết đi thì tức giận bay đến đánh vào người hắn. Nhưng với sát thương vật lí 1% như vậy thì Izuku không đau cũng chẳng ngứa, hắn vươn tay xoa nhẹ đầu Kacchan, nhỏ giọng dỗ dành

"Thôi nào, chúng ta đi đến tộc người lùn trước rồi mới đi đến chỗ con người. Đợi đến khi ra ngoài rồi, tớ cái gì cũng nghe theo Kacchan hết"

"Con người xấu xa lắm, mấy ông bà già thường nói năm xưa để bắt động vật, con người đốt trọn cả cánh rừng đấy"

"Nhưng sớm hay muộn con người cũng sẽ đến đây lấy gỗ và hái hoa quả thôi. Chúng ta có thể đến tìm hiểu trước rồi có gì sắp xếp sau"

Katsuki vẫn có phần không chịu nhưng bị Izuku thuyết phục một hồi lâu, anh mới tạm chấp thuận

"Vậy thì tất cả phải nghe tao, mày không được tự ý quyết định"

"Được, được, nghe Kacchan hết"

Qua ải của Kacchan là coi như xong, các tinh linh khác cũng phản đối khi nghe tin thần muốn rời khỏi rừng nhưng Izuku đã quyết rồi thì họ không dám ngăn lại. Không phải ai cũng có đặc quyền như Katsuki, đánh luôn cả thần

Các vệ binh chia làm hai, một nửa quân số theo Izuku rời đi còn một nửa ở lại bảo vệ rừng và tộc nhân, một số tinh linh lớp trẻ cũng theo Izuku ra ngoài để khám phá. Họ chuẩn bị đồ ăn và thức uống, đến khi vừa chớm hè đã xuất phát đến tộc người lùn trước. Izuku cũng hóa nhỏ ôm sau lưng Kacchan, để một con bồ câu trở cả hai, các tinh linh khác cũng cưỡi bồ câu bay về phương nam, đến lãnh thổ của người lùn

Tộc người lùn sống tại nơi vách núi cheo leo, hiểm trở, họ thích sống trong lòng đất và xây hẳn một thành phố dưới đó. Khi đến nơi, Izuku biến lớn trở lại, một tinh linh hóa thành người lớn để các vệ binh và tinh linh khác chui vào người mình, còn Katsuki đương nhiên chui vào túi áo của Izuku

Họ bị thủ vệ cổng ngăn lại, muốn qua phải trả phí. Tộc tinh linh đâu có tiền, họ đành phải lấy một quả táo ra thử trao đổi xem. Vừa nhìn thấy táo, thủ vệ lập tức cướp lấy xem xét, sau đó sốt sắng mang lên cho cấp trên. Hoa quả đã từ lâu biến mất khỏi thế giới, nó bây giờ còn quý hơn vàng, cấp trên vừa nhìn thấy quả táo đỏ mọng như vậy thì nhanh chóng mở cổng cho họ vào, thậm chí còn đưa người dẫn họ thăm thú khắp nơi

"Ở đây ai có tay nghề tốt nhất vậy?"

"Là tộc trưởng của chúng tôi, Enji, tay nghề ngài ấy vang danh khắp thế giới luôn"

Izuku gãi tai, cứ cảm thấy cái tên sao nghe quen quen thế nhỉ. Đến khi gặp vị tộc trưởng đó tại lò rèn, hắn mới ngây người lắp bắp

"E-Endeavor???"

"Ồ, ngài biết danh hiệu của tộc trưởng chúng tôi sao? Đúng vậy, chính là ngài Endeavor lừng danh"

Izuku: "..."

Thực khiến người ta không biết phải nói gì

Endeavor đang gõ búa lên thanh sắt, mỗi nhát đập đều vang lên chói tai, thấy có người vào, ông thả công việc xuống nhìn lên

"Ai đây?"

"Đây là người mới vào làng ta, thưa ngài. Cậu ấy muốn tìm người có tay nghề tốt nhất nên tôi dẫn đến đây"

Endeavor cau mày, nếu chỉ là kẻ bình thường thì tộc nhân sẽ không làm phiền lúc ông đang làm việc, hiển nhiên người này mang lại lợi ích gì đó to lớn hơn. Ông thả búa xuống đứng lên hỏi chuyện

"Ngươi muốn làm thứ gì sao?"

"A? Hả? Đúng rồi" Izuku bây giờ mới hồi thần khỏi cơn sốc, hắn bắt đầu nói rõ mục đích của mình "Tôi muốn đặt làm một lượng lớn vũ khi cho các tinh linh, bé thôi vì kích thước của họ có từng này"

Nói rồi các tinh linh nhanh chóng bay ra. Endeavor nhìn cơ thể không bõ dính răng của họ thì nhíu mày, bé như vậy khó mà làm vũ khí được

"Khó làm nhưng không phải không thể. Ngươi trả công như thế nào?"

Izuku hất tay, hàng chục rổ hoa quả đầy ăm ắp xuất hiện trên sàn, Endeavor ngạc nhiên nhìn hoa quả chất đống, thứ này còn quý hơn cả vàng nữa, có tiền cũng chưa chắc sẽ mua được

"Vừa rồi, sao ngươi làm được thế?"

"Đây là sức mạnh của tôi, tôi là thần rừng"

Endeavor gật đầu coi như hiểu. Các tinh linh thì mắt tỏa sáng nhìn thần của họ, cảm thán ngài ấy tuyệt quá đi. Izuku thì đương nhiên nói điêu rồi, đấy là do cái không gian hắn có chứ chẳng liên quan gì đến sức mạnh của thần cả

"Chỗ này coi như đặt cọc, tôi muốn đặt tầm 500 thanh kiếm và khiên loại nhỏ và 300 thanh kiếm và khiên loại to như cho loài người. Các tinh linh sẽ trả số còn lại sau khi đã nhận hàng. Ngài cần thời gian bao lâu?"

"Ít nhất 3 tháng là xong, bọn ta sẽ triệu tập tộc nhân để làm, đây là một đơn hàng lớn"

"Được, vậy ba tháng sau sẽ có nhóm tinh linh đến thanh toán nốt 30 rổ hoa quả, như vậy là 60 rổ, giá thế này có được không?"

Endeavor nhìn hoa quả đầy ắp rổ, ông gật đầu đồng ý. Izuku theo một người lùn khác ra ngoài, hắn thì thầm hỏi nhỏ

"Tộc trường các người có con cái không vậy?"

Hắn định gặp Todoroki trò chuyện một lúc

"Không, ngài ấy đến vợ còn chưa có ấy"

Xem ra không được rồi, haizzz

"Cậu thiệt tình Kacchan, chỉ nhớ mỗi Endeavor thôi sao"

Izuku đưa tay xoa nhẹ đầu Katsuki, hắn biết có lẽ Endeavor phù hợp với hình tượng này trong mắt Kacchan nên cậu ấy mới tưởng tượng ra ông. Katsuki lại không hiểu tên này đang nói gì, tự dưng bảo mình nhớ lão râu xuề xòa kia là sao? Izuku cùng mọi người đi dạo xung quanh thêm lần nữa mới ngồi bồ câu bay đến lãnh địa của loài người. Nhưng hắn không biết từ lúc hắn rời đi, toàn bộ lục địa đã biết thần rừng tái sinh, người lùn giao dịch ở mọi nơi, tin tức vô cùng nhạy bén, trong thoáng chốc đã lan tin này tới mọi miền

Đợi lúc Izuku đến chỗ loài người, hình ảnh của hắn đã có trong tay quốc vương. Vừa thấy hắn xuất hiện, lính canh đã lập tức cấp báo lên ông ta. Quốc vương long trọng tiếp đón Izuku, mời hắn đến bữa tiệc chào mừng tối nay, hắn cũng theo phép lịch sự tặng hai rổ hoa quả. Izuku nhìn ánh mắt quốc vương trở nên tham lam khi thấy hoa quả, hắn nhún vai rồi mặc kệ tất cả, vào phòng bồi dưỡng tình cảm với Kacchan

Kiếm và khiên tí hon

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info