ZingTruyen.Info

ĐẾ HOÀNG CHI CẨU NGUYỆN - 帝皇之犬愿

Chương 6: Thuần hóa (tiếp theo)

Kalos1989


Tại Càn Thanh Cung, lúc này đây đang có sự hiện diện hai người, một chủ một tớ nhưng quan hệ lại thay đổi vị trí. Hoàng thượng Thuận Long làm ghê ngồi cho Ninh Tử, một cảnh tưởng dường như chẳng ai ngờ được, Ninh Tử ngồi phè phởn để con chó của y bò từng bước. Bò được một chút thì chủ nhân của hắn lại dùng roi quất vào mông, dùng tay kéo đuôi tóc của hoàng đế, chẳng khác nào cưỡi ngựa. Thuận Long biết là nặng nề trên lưng nhưng chẳng hiểu sao lại thấy rất thích là khác, hắn như được trở thành một con vật cho người khác hành hạ. 

"Hoàng thượng ngươi suy nghĩ chưa, có muốn được gặp con chó kia không, ta e là con chó đó nhận ra mùi ngươi ngay đấy" - Ninh Tử nói rồi kéo căng đuôi tóc ra hiệu dừng bò.

Thuận Long thật tình rất muốn nhưng không biết đối diện ra sao, nếu mọi chuyện ổn hết thì hắn sẽ làm chó cho thái giám lẫn thị vệ hay như thế nào đây "Dạ bẩm chủ nhân, trẫm cũng muốn làm hài lòng chủ nhân nhưng người muốn trẫm làm khi nào". Hoàng đế khá quan tâm xem con chó trông như thế nào nên hỏi thì hỏi thế nhưng bản thân thèm khát vô cùng.

"Tất nhiên là bây giờ, ngươi mau mặc quần áo rồi theo ta" - Ninh Tử ra lệnh rồi quan sát hoàng đế tự mình mặc long bào. Dù lúc này đã trông oai vệ uy nghiêm nhưng Thuận Long biết rằng cái oai vệ đấy chỉ trong mắt vài người, còn với chủ nhân của hắn thì không phải là vậy. 

Cả hai rời khỏi Càn Thanh Cung, đi cùng là một nhóm thái giám nhưng Thuận Long phẩy tay không cần mà chỉ hỏi "Các ngươi không cần theo trẫm, tiểu Ninh Tử theo trẫm là được rồi, Lý Tổng quản ngươi mau truyền tên thị vệ ngươi nói và con chó của hắn đến Ngự hoa viên gặp trẫm". Nói rồi trong khi cả hoàng thượng và tiểu thái giám rời đi thì lão già họ Lý lật đật đi tìm tên thị vệ đó.

Tại Ngự hoa viên, cả hoàng thượng lẫn Ninh Tử đều đang ngồi bàn đá uống trà, duy chỉ có hai người bởi hoàng thượng không cho phép người nào được vào đây. Mặc dù tự dùng chân đi nhưng Thuận Long rất muốn được một ngày có thể bò nhưng có vẻ mọi thứ quá khó để đạt được. Hoàng đế buồn bã suy nghĩ nhưng cũng trông ngóng tên thị vệ kia. "Hoàng thượng lát nếu được thì hãy nói lời thật với thị vệ đấy luôn đi, ngươi che giấu bản chất là cẩu thì làm sao ngươi được nhận đồng loại" - Ninh Tử như đang thuyết phục Thuận Long nhưng thật ra là hắn lại có âm mưu đen tối khác. "Dạ chủ nhân, trẫm sẽ làm theo lời chủ nhân yêu cầu" - hoàng thượng vừa hớp trà vừa hóng chờ tên thị vệ và con chó của hắn. Đang ngồi chờ thì có 1 tên thị vệ vào "Dạ bẩm hoàng thượng, tên thị vệ kia đang đừng chờ ngoài trước", nghe thấy thế hoàng đế vui mừng khôn siết "Được, truyền hắn vào cho trẫm".

Một lát sau, một tên thị vệ dáng người không quá lớn đang dắt một con chó đen sậm, Thuận Long rùng mình vì khác với suy nghĩ của y. "Nô tài tham kiến hoàng thượng" - tên thị vệ quỳ đợi đứng dậy.

"Đứng lên đi, ngươi tên là gì" - Thuận Long ra lệnh rồi ngồi trên ghế nhìn hắn. Con chó của y quả là chó đực, nó màu đen đậm, hai mắt sắc nhọn, khác với Thuận Long nhưng bổng nhiên con chó đó sủa to "Gâu GÂU GÂU" liên hồi thì cả Ninh Tử lẫn hoàng đế đều ngạc nhiên. 

"Dạ nô tài tên Hàn Phong, còn con chó này tên Hắc Cẩu thưa hoàng thượng" - nói rồi y ra lệnh cho Hắc Cẩu im lặng. "Hóa ra nó tên là Hắc Cẩu, sáng nay ta được biết con vật của ngươi đánh hơi được mùi con vật lạ nên muốn gặp nó ấy mà" - Thuận Long quan sát rồi bước xuống nhìn con Hắc Cẩu này, nhưng cứ lại gần là nó gầm gừ y.

"Dạ Lý tổng quản có nói lại với nô tài, chắc có một con chó cái nào đó ngủ lại đằng kia nên nó mới đánh hơi như vậy ạ" - Hàn Phong nói rồi nhìn hoàng thượng, cũng đúng đó giờ có biết long nhan đâu. "Thì ra là vậy, trẫm không biết có con chó cái nào không nhưng quả thực hiện giờ có một con chó chổ này, nó đang đứng trước mặt ngươi đấy" - Thuận Long hít một hơi để lấy hết uy nghiêm mà nói ra câu đấy. "Ơ dạ hoàng thượng, trước mặt nô tài chỉ có Người và tiểu Ninh Tử chứ có con chó nào đâu " - hắn thắc mắc hỏi. "Tiểu Ninh Tử ngươi giải thích với hắn đi" - Thuận Long ra vẻ hoàng đế trước khi bị con Hắc Cẩu làm thịt.

Nghe tiểu Ninh Tử nói hết tất cả, Hàn Phong sửng sốt nhìn hoàng thượng. Lúc này Thuận Long bước xuống bậc thang rồi xuống sân quỳ trước mặt hắn mà nói " Trẫm biết ngươi rất sốc khi biết điều này, trẫm cũng rất khó khăn khi che giấu tận 25 năm qua, chỉ ngày hôm qua thôi trẫm mới dám nói ra hết với Ninh Tử và Ninh Tử hiện là chủ nhân của trẫm, Hàn Phong trẫm cầu xin ngươi cho trẫm được nhận đồng loại với Hắc Cẩu, chỉ cần ngươi cho phép, ngươi muốn gì trẫm cũng đáp ứng" - lúc này đây Hàn Phong như giải được thắc mắc tại sao Hắc Cẩu cứ sủa sang sảng khi gặp hoàng thượng. Hàn Phong chậm rãi " Vậy giờ nô tài nên làm gì đây" - hắn nhìn hoàng thường như không biết nên làm gì.

"Ngươi cứ xem hoàng thượng là chó, hoàng thượng đã quỳ trước mặt ngươi, chẳng lẻ ngươi không hóa kiếp cho Người, cứ làm theo lời Hoàng Thượng nói ngươi sẽ được giàu sang phú quý" - Tiểu Ninh Tử nói rồi nhìn Hàn Phong. Lúc này, "vậy hoàng thượng cứ làm như bình thường người làm vào tối hôm qua đi" - Hàn Phong chỉ tay về phía hoàng thượng. Thuận Long dập đầu lịa lịa "Trẫm đội ơn chủ nhân Hàn Phong, trẫm giờ là chó của Ninh Tử chủ nhân và cả Người". Hàn Phòng giờ đây mới thấy thú vị. 

Hoàng Thượng nhanh chóng đứng dậy, cởi bỏ dây lưng, long bào, lộ ra sau đó là vòng cổ bằng vàng - vật này khiến Hàn Phong không đổi ngạc nhiên, kế đến là cởi áo bào trong, quần rồi hia rồng. Trước mặt Hàn Phong không còn là đương kim hoàng thượng nữa, trước mắt y giờ chỉ là một con chó trần truồng, con cu Thuận Long cương cứng "Thế sao ngươi không lại thỉnh an Hắc Cẩu" - hắn đổi ngay giọng điệu với hoàng thượng. Thuận Long lúc này khom người bò lại gần con Hắc Cẩu "Trẫm thỉnh an Hắc Cẩu đại nhân", cả hai thị vệ lẫn Ninh Tử đều cười sảng khoái. Thuận Long biết rằng lúc này hai đấy cười cũng đúng bởi từ giờ trong mắt họ, y chỉ là một con chó. 

Hàn Phong nhìn Hắc cẩu  "Không biết Ninh Tử có thể cho ta với con cẩu hoàng đế này một chút riêng tư không", nghe đến đây Ninh Tử cũng rõ bởi hắn sẽ huấn luyện hoàng đế thành chó đúng mực cũng như thực hiện thị tẩm, hắn chỉ mĩm cười gật đầu rồi lui ra ngoài. Lúc này, Hàn Phong hỏi Hoàng thượng bằng một câu rất nhẹ nhàng "Cho thần xin lỗi hoàng thượng vì lúc nãy nói lời quá đáng, nô tài nói thế để Ninh Tử công công hài lòng, nếu hoàng thượng muốn được nhận đồng loại với Hắc Cẩu thì nô tài sẽ hỗ trợ hết mình", Thuận Long ngước nhìn tên thị vệ trẻ như thầm cảm ơn "Trẫm thật sự rất cám ơn ngươi, không sao cả, dù ngươi có nói thế nào thì giờ bí mật của trẫm- ngươi cũng đã biết, thế nên trẫm nguyện làm chó nghe lời ngươi".

"Nếu thế hoàng thượng cứ ở tư thế đó, xem Hắc Cẩu nó có động tĩnh gì, vốn dĩ nó đang tìm bạn tình nếu hoàng thượng đã có ý đến thì hãy quan hệ với nó" - Hàn Phong nhìn hoàng đế như nhìn một con chó. "Vậy chủ nhân lên uống trà, quan sát trẫm với Hắc Cẩu" - Thuận Long gập đầu nhìn  hắn bước lên bàn trà. Lúc này, khi hoàng thượng đang trần truồng ở tư thế chó, Hắc Cẩu dần dần bước lại gần y, mũi của nó bắt đầu hửi phần hạ thân nơi cu chó trú ngụ, Thuận Long cũng hiểu rằng chắc đây là hành động đánh giá đồng loại nhưng Hàn Phong lại nói lớn "Nó đang muốn giao cấu với thánh thượng". Nghe thế, một phần cũng lo lắng vì đó giờ hoàng đế chỉ quan hệ với cung phi chứ chưa từng để chó giao cấu với chính mình, nghĩ tới đây thôi hắn đã rùng mình vì ham muốn. Hắc cẩu dùng lưỡi của nó liếm nhẹ lên đầu cu của Thuận Long, một cảm giác đê mê đến ghê sợ, một cảm giác sung sướng đến lạ lùng, kế đó Hắc cẩu dùng chân đè lên lưng y rồi từ dưới hạ thân ấy là một dương vật khổng lổ đang từ từ ghim vào hoa nguyệt của hoàng thượng. Hàn Phong lần đầu nhìn cảnh chó thông người nhưng đây lại là hoàng đế, một cảm giác thú vị khiến y chăm chú quan sát. Dương vật của Hắc cẩu ghim vào trong khiến Thuận Long la một tiếng thật to " a.. aa... ư ..ư", người bên ngoài nghe thấy tiếng nhưng không biết là gì chỉ đứng yên vị canh giữ đúng vị trí nhưng bọn chúng đâu biết rằng đương kim hoàng thượng đang hoang dâm với một con chó. Dương cụ dùng lực đẩy mạnh vào trong rồi bắn ra thằng vào một loạt dịch trong hoa nguyệt của hoàng thượng, khi Hắc cẩu rút ra cũng là lúc cu chó của hoàng thượng chảy ra như vòi nước bấy lâu không ai mở, dịch trắng bắn thẳng ra nền ngự hoa viên. 

Khoảnh khắc đó, hoàng thượng như được giải phóng bản thân trong thân xác một con rồng, giờ y thật giống một con chó. Hàn Phong vừa bước vừa vô tay "Có lẽ hoàng thượng sắp sinh con cho Hắc Cẩu rồi đó"- lời nói sỉ nhục nặng nề nhưng lại khiến Thuận Long thõa mãn vô cùng. "Trẫm rất mừng vì Hàn Phong chủ nhân cho phép trẫm được quan hệ với Hắc cẩu, nếu chủ nhân có yêu cầu gì hãy nói trẫm sẽ làm ngay". Sau lời nói đó, chàng thị vệ trẻ chỉ mĩm cười rồi chỉ xuống nền "Hoàng thượng liếm sạch mấy thứ này rồi đứng dậy, nô tài sẽ nói sau", thánh thượng mặt đờ ra khi bị bảo liếm chất dưới nền, nhưng không hiểu sao đầu lưỡi lại chủ động liếm dù trong đầy cát bụi dơ bẩn. Nhìn hoàng thượng liếm mà Hàn Phong tỏa mặt đắc ý, khi đã xong Thuận Long đứng dậy rồi lại ngồi cạnh hắn. "Hoàng thượng, ta thấy Hắc cẩu khá là thích người nếu ta tặng Hắc Cẩu cho hoàng thượng thì ta rất buồn, ta cũng muốn có thêm một con chó nhưng Ninh Tử công công lại dường như muốn độc chiếm con chó ấy" - lời nói của Hàn Phong khiến hoàng thượng hiểu ra vấn đề nhưng im lặng nghe hắn nói tiếp. "Nếu con chó ấy theo nô tài, đảm bảo rằng nó sẽ được sống cùng Hắc Cẩu thay vì ở cạnh một tên thái giám" - nghe đến đây thánh thượng cũng hiểu rằng nếu giờ theo Hàn Phong có lẽ giảm một người biết hơn, điều đó chỉ có chủ nhân mới và Hắc Cẩu biết mà thôi.

"Vậy tùy hoàng thượng, giờ thì người mặc lại mọi thứ rồi về cung đi, nô tài đợi tin Hoàng Thượng" - Hàn Phong nói rồi dẫn Hắc Cẩu đi. Thật lòng mà nói Thuận Long rất muốn được xích như thế, nhưng muốn được vậy thì.... Nghĩ đến đây hắn nhanh chóng mặc long bào quay về Càn Thanh Cung chuẩn bị mọi thứ.

(GIỜ MÙI ĐẾN)

"Bẩm hoàng thượng, nô tài đã thực hiện xong" - Một hắc y nhân đứng nói với hoàng thượng

"Ngươi đã ổn thỏa rồi chứ" - Thuận Long dò hỏi. 

"Dạ giờ chỉ có diêm vương mới thấy hắn" - Hắn nói giọng đanh thép. 



Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info