ZingTruyen.Info

Đạo Sĩ Đạo Gia Du Ký

Phần 1 - Chương 5: Câu Cá Với Pháp Sư Và Cô Em Gái

tieuhoalong88

Ngày thứ 30, hôm nay bác Dương dẫn chú Lâm đi câu cá sẵn cho chú tôi biết thêm một chút ít kiến thức tâm linh để phòng thân.


Bác Dương nói:

- Mấy ngày qua quải quá mày ạ, hôm nay rủ mày đi câu cá cho khuây khỏa, chuyện của anh Phong gác qua một bên, sẵn giới thiệu với mày nhỏ em gái nhà tao!

- Ủa trước giờ tao có nghe mày nhắc gì tới vụ mày còn đứa em gái đâu!

- À ờ thì nó còn nhỏ, mới có 10 tuổi thôi đó cha nội! Bình thường nó đi học ở trên xì phố với mẹ nó lận, mẹ tao mới dắt nó về từ hôm qua thôi!

- Thế mày tính làm mai nó cho tao à, a hí hí!

- Cái khỉ mốc, mày mơ à nó còn nhỏ biết gì, mày cũng mới 13 tuổi, tính sau này bóc lịch à? nó cũng biết pháp thuật đấy đừng có nhờn!

- Á đù! Gái pháp sư tao không dám rớ đâu.

- Thôi bỏ đi, vô nhà tao lấy cần câu ra đi câu cá, nhỏ em tao đi chung có gì nó bảo vệ mày được!

- Ơ tiên sư nhà mày!

Ra tới bờ sông bác Dương lấy một lá bùa màu đỏ trích máu chấm lên đầu lá bùa rồi niệm lẩm bẩm câu chú rất nhập tâm.

Lá bùa phực cháy trên tay bác Dương, cùng lúc ấy bác mới quăn lá bùa xuống sông, chú của tôi mới hỏi:

- Mần gì vậy Dương?

- Tao dụ cá đến, mày đợi tao làm cái kết giới đã rồi hẳn câu, kẻo câu được nhiều cá quá hà bá long vương lên úp sọt mày nữa!

Nói rồi bác Dương vẽ một vòng tròn bán kính hai mét cho chú Lâm và nhỏ em gái bác Dương ở trong đó, bốn phía cắm mỗi hướng một lá cờ màu đỏ, xanh, vàng và nâu. Trước bờ sông cắm ba cây nhang, bác Dương khấn lâm râm mấy câu rồi đổ rượu xuống đất.

"Hôm nay con mượn sức người để gia hộ cho con, đệ tử tộc họ Phạm xin Quan Thánh Đế Quân mở pháp lập một dàn trận ở đây, cấp cấp như luật lệnh"

Từ dưới đất hiện lên một đường viền bao quanh cái vòng bác Dương vẽ.

- Vậy là xong, mày có thể câu được rồi

Chú Lâm gắn mồi vào, vừa đặt cần câu xuống sông là liền có một con cá cắn câu, cứ thế mà bắt một lượt mấy con trong vài phút.

Chú Lâm bâng quơ:

- Mà nghĩ cũng rảnh thiệt! Có câu cá mà cũng màu mè hoa lá hẹ nữa, mày đúng là thằng hâm!

- Ơ ta có ý cho mi bắt được nhiều cá lại còn lên mặt à, ta cho mi một chưởng về thành bây giờ, tên khó ưa!

Cả ba người vừa câu cá vừa tám chuyện, nói đoạn chú em hỏi cô bé kia:

- Tiểu muội tên gì vậy?

- Dạ thưa, em tên là Bối Bối!

- Tên giống tàu khựa ghê vậy, mà dễ thương đó!

Bác Dương nhăn mặt:

- Tao vặt vô trong mả mày à, gốc của tao là bên tàu mà mày quên rồi à, hừ!

- Á ý quên! cho tao xin lỗi hí hí, ủa mà vặt vô trong mả là gì vậy? câu chú hả mậy?

- Là tao vả vô trong mặt mày đó, thằng ngáo!

Chú của tôi quay lại hỏi tiếp:

- Thế em có học được gì từ cha chưa?

- Dạ em chỉ thua anh Dương một phép thôi ạ! Đó là thuật ngũ lôi hoành đỉnh.

- Ơ thế sao mày không dạy em nó luôn mậy?

Bác Dương trả lời bằng giọng đú đởn:

- Ối giời! Thuật đó có mạnh mợ gì đâu, với lại thuật đó chỉ truyền cho người nam không truyền cho nữ vì một số quy tắc gia tộc bắt buộc tao không thể tiết lộ, mà bên nữ cũng có một số thuật nam không thể học được và đó là điều hiển nhiên, tuy nhiên cũng có một số thuật cần có 2, 3 và 4 hoặc thậm chí cần những 7, 8 người mới thực hiện được và uy lực của mỗi thuật sẽ dựa vào độ khó của bùa vẽ và câu chú dài hay ngắn, đặc biệt là số người thi triển thuật nữa!

- Ồ thế à!

- Ồ con mắt nhà mi!

Chiều xách cần câu về, chú của tôi phóng sanh trở lại hết chỉ giữ lại ba con chia đều cho ba người.

Bác Dương vỗ vai:

- Tốt lắm người anh em, mày rất nhân từ, thảo nào ko thể làm pháp sư, thiên lôi xin dòm ngó mày cu ạ!

- Cho mi một đạp xuống sông nhá! Tên đáng ghét.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info