ZingTruyen.Info

Dao Si Dao Gia Du Ky

Đêm nay là đêm thứ bảy, kể từ ngày anh Phong mất, đồng hồ điểm 10 giờ, giờ này nhà ai cũng ngủ hết rồi vì hồi xưa nhà thưa thớt đâu như bây giờ, chị Hậu là người làng của chú tôi bán rau ở ngoài chợ nên hay đi sớm về khuya, đêm đó đi ngang qua bụi tre chỗ anh Phong treo cổ chị Hậu cũng rợn rợn, chiếc xe cà tàn đạp thật chậm trên con đường đất lướt nhẹ trên làn gió vi vu, cái cảm giác như bỗng dâng trào.


"Cạch"

Xe chị bị đứt dây sên, chị dựng lại ngay con đường ấy, cách bụi tre khoảng hai mét, chị dừng xe và sửa nó, chị ngồi chồm hổm gió luồng qua sau gáy làm chị rùng mình vì lạnh, gió thổi bụi tre cũng đu đưa theo, bỗng có tiếng cười khanh khách từ hai bên làn đường cất lên, lúc này chị mới nghi ngờ không thể nào giờ này còn ai mà ở trong bụi tre đó ngồi cười được, chị cố gắng sửa cho thật nhanh, từ phía sau có hơi lạnh và gió thôi đến, chị quay lại thấy ở phía sau bụi tre có bóng người vừa lướt qua, giọng cười đó lại vang lên rõ mồn một, chị Hậu quay đầu lại sửa tiếp thì mới điếng người vì chiếc xe đã biến đâu mất, mà trước mắt khi đó là cả một cái xác trắng bệt nằm ngay trước mặt chị, chị Hậu hoảng hồn hét lên trong đêm vắng rồi ngất xỉu.

Sáng hôm sau, một vài người bạn hàng chạy xe ngang thấy chị ở đó với chiếc xe đạp bị hư nên đỡ chị dậy và đưa chị về trạm xá trong làng. Kể từ hôm đó trở đi ai đi ngang là y như rằng thấy anh Phong đứng ở đó, chú tôi ngồi nghe bà con kể mà xanh mặt, mặt cắt không còn giọt máu, tới ngày thứ 15 sau khi anh Phong mất, cha của bác Dương mới bàn với trưởng thôn rằng:

- Từ đây cho đến ngày thứ 49 ắt hẳn sẽ có người chết thay cho thằng Phong, lúc đó năng lực của nó sẽ ngày càng mạnh hơn và thực sự trở thành ma thần vòng.

Quay trở lại ngôi mộ mới đắp, ông T kêu các trai làng bên phụ đào mộ mở quan tài lên để trấn yểm, khi quan tài được đào lên mùi hôi thối bốc lên nồng nặc, chú của tôi và bác Dương đều có mặt để coi, nắp quan tài vừa mở ra mọi người xung quanh đều té ngửa, xác chết 15 ngày rồi vẫn chưa thối rữa, mà chỉ khô quắp lại và cứng đờ, móng tay vẫn mọc dài ra và đen lại, phát hiện thấy răng nanh lộ rõ sắt nhọn như đinh, cha của bác Dương cũng sớm đoán ra được cái xác này đã biến thành cương thi do oán khí quá nặng, nghĩ vòng vo ông T đã tính dùng Sát Phá Lệnh để tiêu hủy luôn cái thi thể cương thi này nhưng thôi, trấn yểm lại trước đã rồi tính sau, cha của bác Dương lấy ra một lá bùa dán lên trán của cái xác, mồm đọc chú và tay điểm các huyệt đạo ở tử thi, chú tôi không biết để làm gì, nhưng thấy cũng đủ nổi da gà rồi, xong xuôi vội kêu mọi người đặt lại xác vào trong quan tài và chôn trở lại. Xác thì trấn yểm rồi nên không sao, nhưng phần hồn vẫn còn đó, theo chú Lâm nghĩ thì trấn yểm phần xác cũng chưa chắc chế ngự được con ma này, vì năng lực của nó đã vượt qua những con ma thường khác, chú tôi cứ nghĩ hoài không hiểu tại sao anh Phong lại oán hận đến như vậy, tại sao anh ấy lại phải trả thù? Mà trả thù vì cái gì?

Tối cũng ngày hôm đó bác Dương rũ chú Lâm qua nhà chơi.

Nói đoạn bác ấy bảo:

- Qua coi phim kiếm hiệp thực tế ảo!

Nghe hay hay nên chú cũng gật đầu, cũng lần đầu sang nhà thầy pháp cao tay như dòng họ phạm chú em rất ngỡ ngàng, khuôn viên nhà có hàng rào và có bài trận pháp, chú tôi không rõ cho lắm, bước vào trong nhà đã thấy bác Dương đã chờ sẵn.

Bác Dương vội mừng nói:

- Đợi đến 9 giờ đêm nay tao dẫn mày xem phim, còn bây giờ thì ngồi chơi xơi trà đi!

Ngồi ăn bánh, loay hoay cũng gần 9 giờ, bác Dương là con cháu dòng họ bắt ma nên cũng biết dùng bùa và đã mở con mắt thứ ba từ năm tám tuổi, những con ma thường đối với bác Dương là chuyện nhỏ.

Bác lấy ra một lá bùa đọc chú xong xuôi quẹt ngang mắt chú tôi, bác Dương dẫn chú ra sau vườn, trước khi khai nhãn cho chú Lâm, bác Dương có dặn là chỉ được nhìn không được lên tiếng, sau khi vừa mở mắt ra chú tôi khóc như muốn sắp chết, ma nheo nhóc ở ngoài vườn nhà bác Dương, có con đã ngồi trên vai chú từ bao giờ rồi, chú tôi thầm nghĩ trong bụng.

"Ơ cái củ cải! thằng này nó chơi mình!"

Đêm nay trăng tròn, hoạt động của thế giới bên kia có vẻ như mạnh hơn thường ngày, gió thổi hiu hiu, bác Dương ngồi bên cạnh cười sặc sụa, rồi những đoàn diễu binh của lính cách mạng cứ đùng đùng như phim ấy, đêm đó vui mà vui theo kiểu muốn rớt tim xuống mắt cá các bác ạ.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info