ZingTruyen.Info

Đạo Sĩ Đạo Gia Du Ký

Phần 1 - Chương 13: Trận Quyết Chiến Và Người Bí Ẩn

tieuhoalong88


Đã hơn một tuần nay rồi, làng của chú Lâm vẫn cứ hay bị mất trộm gà, trâu, bò... nhiều khi nghĩ không biết con Cóc Tinh này là thể loại gì?, ăn được cả trâu bò gà vịt, cứ một ngày là mất vài con, đến độ không thể chờ đợi thời cơ lâu hơn được nữa thì ông T mới đến từng hộ xem xét điều tra hiện trường, y như rằng chỗ nào có mất gia súc gia cầm là có ngay cái thứ yêu khí lởn vởn quanh đó à, rồi chạy tiếp ra con sông rải giấy tiền vàng bạc xuống mồm đọc gì ấy rồi mới đi về


Tối hôm đó ông T ngủ không được vì đêm nay ngoài kia nhiều tiếng động lục cục quá, ông biết là bọn nó đang ở ngoài con sông kia nhưng cũng méo hiểu sao mà tận trong làng vẫn nghe cái lũ này, chú Lâm và bác Dương đêm đó nằm ngủ cũng nghe mà không dám hó hé gì, chỉ nằm đó và thì thầm to nhỏ với nhau, bác Dương vội chạy ra đóng cửa sổ và cửa sau nhà lại, sợ chú của tôi nhìn thấy gì đó rồi lại tè ướt giường ổng nữa, ông này 13 tuổi nhưng ở sạch sẽ y như con gái vậy, nói đoạn hai người nằm trong mùng xù xì:

- Mày có nghe gì không Dương?

- Có, tao đâu có điếc, nghe rõ nữa là đằng khác!

- Thế bây giờ phải làm sao đây? Tao sợ quá mày ơi.

Bác Dương lúc này mới trấn an:

- Mày cứ ngủ đi có gì mai tao với lão T tính chứ biết làm gì?

Nói rồi bác Dương che mắt chú Lâm lại, đọc tĩnh tâm chú cho chú Lâm dễ ngủ. Đến sáng hôm sau, mở cửa ra mấy đứa trong làng loi nhoi hết, chuyện là đêm qua lại có thêm một người nữa chết ở ngoại ô làng mình, khám tử thi rồi nhưng không phát hiện bất cứ dấu vết gì, chỉ thấy cái xác nằm cứng đờ, da mặt tái lại. Ông T cùng vài thanh niên trong làng cùng nhau đem xác về nơi người nhà của nó mà an táng, xong xuôi bác mới hẹn mọi người tối nay lập tế đàn bài binh bố trận rồi dụ nó lên nghênh chiến quyết giết cho được con Cáp Mô Tinh này.

Ông T bảo với hai đứa nhỏ là chú Lâm và bác Dương mau về nhà phụ vẽ thêm bùa để cần dùng lúc nguy cấp, bản thân ông thì luyện và điểm chỉ lại nhưng món bảo bối mà lâu nay ông sát cánh đi cùng để trừ yêu, ba người làm mãi đến tối mịt mờ. Tiếng chó sủa ngoài hiên bỗng vang lên, chú Lâm nhìn lại đồng hồ đã mười một giờ đêm rồi, làm từ sáng đến giờ không ai biết đã trễ như thế, chú Lâm mới nhắc ông T:

- Sư phụ ơi, đã trễ lắm rồi ạ!

- Ừm ta biết rồi, chúng mày cứ vẽ đi, mệt cứ nằm nghĩ rồi ăn chút xíu cơm, mười lăm phút sau đi ra đó, nay ta quyết phải đá banh đít nó thì tao mới chịu nguôi giận, sáng giờ hầm không chịu được.

Bác Dương mới kéo tay Lâm nghỉ tay, ra sau bếp kiếm miếng cơm ăn, ăn xong rồi cả ba thầy trò ra khỏi nhà, đến trước con sông ngoài làng không biết ông T đã gọi bốn thanh niên kia ra từ lúc nào, bốn người đứng co ro dưới một gốc cây, ông T lúc này ngoắc vô tập trung rồi tất cả bài biện ra đủ thứ, nhưng lần này đơn giản hơn, chỉ cấm mỗi hướng một khúc lệnh bài ghi chữ tàu, phía dưới đặt một đồng tiền âm dương đã chích máu của từng người ra nhỏ một giọt vào trước đó, tất cả đều đã ngồi xuống một chỗ và đọc nhẫm câu chú mà ông T chỉ trước đó, cứ thế mà đọc suốt quá trình ông T gọi hồn anh Phong về, để thử xem anh ấy có ở gần đó hay không vì khi nếu gọi hắn ta lên được thì chắc ăn con quái kia cũng xuất hiện ngay bên cạnh.

Ông T khấn trước bát hương đã cắm sẵn 3 nén nhang thơm phức mới mua ở ngoài chợ về, nhang thơm mà loại xịn, nhan cùi bắp thì ma nó chê nó không lên, ông T kĩ tính lắm, khấn râm ran mấy câu tiếng tàu chú tôi chẳng thể nào hiểu được. Xong xuôi rồi ông mới chích máu nhỏ vào giữa gương bát quái, cầm chiếc chuông lắc vài cái rồi dừng, tầm một lát sau thì dưới nước ục lên một màu đen xì, cả sáu người ở gần đó nhìn ra con sông thấy rõ mồn một, cái tiếng nước kêu ục ục rồi im dần, gió thổi chập chờn, rít mỗi đợt mà lạnh sống lưng, chú Lâm đứng dậy nhìn ra đó mà lạnh toát cả sống lưng, lúc này ở đó chỉ có ông T và bác Dương nhìn thấy anh Phong đứng trên dòng sông đó ngay trên lưng con cóc, mà sau này tôi được nghe kể lại là như vậy.

Ông T thấy vậy mới lên tiếng với ra ngoài con sông kia (có lẽ là đàm thoại với anh Phong trước rồi mới tính)

- Mi chết rồi sao mi không đầu thai còn ở lại nơi đây náo loạn giết hại người vô tội?

- Ông không biết gì về chuyện giữa tôi và con T đâu, ông về đi không thì tôi không khách sáo nữa, vết thương hôm bữa ông và thằng nhóc kia đánh tôi thì tôi vẫn chưa quên đâu (đoạn anh Phong nói quả thực chú tôi không nghe mà được bác Dương kể lại sau này)

- Ta nói cho chú mày nghe này, ở dương gian phàm ai làm việc gì ác thì rồi cũng sẽ nhận quả báo, hà tất chú mày phải hao tâm tổn sức mà phí thời gian ở cái nơi quái quỷ này mà làm cô hồn vất vưởng? Tao thì khuyên mày thế thôi, ngu học thì chịu ...

Vừa dứt câu một luồng gió thôi rồi không hiểu sao ông T bị gì đó? trong phút chốc ông ấy bị đẩy văn xuống đất hai mét khi đang đứng trên tế đàn để độ thổ huyết, bác Dương lúc bấy giờ không cầm lòng được mà chạy đến đỡ ông T dậy, mấy thanh niên sợ đứng ở quanh đàn pháp tái mặt chạy thụt lùi ra hết phía sau lưng chú Lâm nhà tôi.

Bác Dương cất tiếng gọi:

- Cha ơi, cha có sao không?

Cùng lúc đó cũng chạy ra dùng Sát phá lệnh đánh ra giữa con sông, một tiếng nổ lớn làm rung chuyển cả mặt đất, cách đó không lâu lại có tia sét vụt ngay tới nơi bác Dương thì ông T mới cố lê thân ra đỡ, may vừa kịp lúc có một ông già tầm 50 tuổi xuất hiện.

Lão già đó từ đâu đó phóng ra quẹt tay một phát tia sét biến mất rồi quăng về phía con sông một đạo bùa hô câu chú lệnh:

"Quỷ Thần Tất Sát Ý, Bát Phương Quỷ Chúng Thiên Mật Lệnh Phù - Trừ Tà"

Lúc đó con cóc mới từ dưới sông nhảy cản lại đòn đánh cho anh Phong nhưng không sao cản nổi, bị đánh trọng thương văng lên bờ hiện luôn nguyên hình, nếu mà lúc đó không có ông bác đó chắc bác Dương đã không còn cơ hội ngồi lại đây, mấy cha bánh bèo núp sau lưng chú Lâm nãy giờ sợ muốn bón ra quần thấy có cục đen đen trắng trắng văng lên cả đám la làng chạy thụt mạng hết, còn lại bốn người ở đó là chú Lâm, bác Dương, ông T đang nằm do bị nội thương và ông bác bí ẩn kia.

Không để anh Phong trốn thoát, ông bác già đó mới tiếp tục hô to câu lệnh diệt trừ hậu họa, tia sáng bắn thẳng về hướng con sông, nó lóe lên một cái rồi tắt, khoảnh khắc nó chạm vào khoảng không vô định giữa sông thì chú Lâm mới thấy một vũng máu bắn lên rồi rơi xuống sông, ông T mới nói với ông bác bí ẩn đó.

- Mau mau tẩy uế con sông đó mau, sư huynh!

Ông bác già kia mới đáp lời:

- Ta biết rồi! Chú mau nằm nghỉ đi, mọi chuyện để ta lo.

Chú Lâm ở đó nghe được tiếng ông T gọi ông bác già kia là sư huynh thì ít nhiều cũng đoán ra được phần nào, chú Lâm lại gần phụ đỡ ông T dậy nhưng không dám nói câu nào, xong xuôi hết mọi chuyện rồi cả bốn người dìu dắt nhau về nhà.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info