ZingTruyen.Asia

[Đam mỹ] Sao Tôi Có Thể Thích Cậu Ta Được? - Mặc Tây Kha

Phiên Ngoại 6 - Tổ hợp Mạc Ngư (2) [Hoàn]

andyh976

Cuộc sống đại học thường ngày - bạn trai dễ ghen tuông của tôi

(Edit: Andy/Do not reup)

-

Tùy Hầu Ngọc và Hầu Mạch xếp lịch học các môn vô cùng gian khổ.

Hai người học hai chuyên ngành khác nhau, các môn chuyên ngành không giống nhau, nhưng lại phải cùng nhau đi huấn luyện. Xếp lịch học trở thành một công việc đòi hỏi kỹ thuật cao.

Trước khi đăng ký môn học, hai người đã phải nghiên cứu rất kỹ càng.

Riêng ngày thứ tư nhất định phải học kín, bởi vì lịch huấn luyện của ngày này là nhẹ nhàng nhất, thuộc khoảng thời gian thả lỏng của tuần, và bọn họ có thể tập trung lên lớp.

Những môn học khác, hai người cũng muốn thống nhất thời gian, hoặc là cùng nhau đi học buổi sáng, hoặc là cùng nhau đi học buổi chiều, như vậy để cùng nhau đi huấn luyện.

Hầu Mạch nhìn lịch học, oán giận: "Không phải người ta hay nói là lên đại học sẽ nhẹ nhàng hơn sao? Nhiều lớp thế này, nhẹ nhàng chỗ quần nào? Toàn là lừa đảo hết!"

Tùy Hầu Ngọc cũng bất lực, "Em còn tưởng sẽ có thời gian đi học cùng anh, hoặc là anh đi học cùng em, bây giờ xem ra, chuyện này không thực hiện được rồi."

"Lớp học khác nhau, phòng kí túc khác nhau, thời gian được ở bên nhau giảm mất một nửa!" Hầu Mạch ném lịch học qua một bên, đi sang ôm lấy Tùy Hầu Ngọc, hóa thân thành một con cún tuyệt vọng.

Tùy Hầu Ngọc an ủi: "Không sao, cũng không thể ở bên nhau cả ngày được, lúc trước chúng ta cũng từng học hai nơi rồi mà?"

"Hừ......" Hầu mạch ôm cậu không chịu buông tay.

"Anh ôm em cũng chẳng giải quyết được vấn đề, anh phải bỏ tay ra để còn đi nấu cơm tối."

Hầu Mạch đành phải thỏa hiệp.

*

Gần tới cuối học kỳ, Hầu Mạch có một môn tự chọn làm kiểm tra sớm, cuối cùng hắn cũng có cơ hội đi học cùng Tùy Hầu Ngọc một lần.

Ngồi cạnh Tùy Hầu Ngọc, Hầu Mạch hân hoan trong lòng, kích động rung chân, "Lâu lắm rồi anh không được ngồi cùng bàn với em, anh sắp quên cảm giác đó rồi."

"Nhưng đâu có thiếu lần ngủ cùng giường." Tùy Hầu Ngọc lấy vở trong balo ra.

"Cảm giác không giống nhau."

Hầu Mạch là một tên nhóc rất nguyên tắc!

Trước giờ vào lớp, đột nhiên có một cô gái xinh đẹp ngồi vào vị trí đằng trước Tùy Hầu Ngọc, cô gái quay xuống chào hỏi: "A Ngọc, bạn của cậu à? Đẹp trai thế! Chưa thấy cậu đi học với bạn bao giờ."

Hầu Mạch mỉm cười trả lời: "Ừ, mình học khác khoa với cậu ấy nên ít có cơ hội đi học cùng nhau."

Cô gái cười với Hầu Mạch, sau đó tiếp tục hỏi Tùy Hầu Ngọc: "A Ngọc, mình gửi tin nhắn cho cậu sao không thấy cậu trả lời? Kỳ nghỉ đông mọi người tổ chức đi Cáp Nhĩ Tân, cậu có đi không?"

"Không đi." Tùy Hầu Ngọc trả lời.

"Đi đi mà!" Cô gái bỗng làm nũng, "Cậu không đi mình cũng không đi, mình chỉ muốn đi cùng cậu thôi..."

Tùy Hầu Ngọc vẫn lắc đầu: "Không đi."

Hầu Mạch bắt đầu nhận ra có gì đó không đúng, nhìn qua nhìn lại hai người hồi lâu.

Có ID wechat của nhau?

Tùy Hầu Ngọc không đi cô gái cũng không đi?

Chuyện gì đây?

Mục tiêu của cô gái này rất rõ ràng!

"Vậy kì nghỉ đông cậu làm gì?" Cô gái vẫn chưa từ bỏ ý định, hỏi.

Tùy Hầu Ngọc phớt lờ đối phương, cắm đầu tập trung viết báo cáo thực nghiệm.

Cô gái vươn tay đẩy đẩy đầu Tùy Hầu Ngọc, bắt cậu ngẩng lên nhìn mình, hờn dỗi nói: "Mình đang hỏi cậu đó."

Hầu Mạch lập tức xù lông, duỗi tay qua xoa xoa vị trí vừa bị cô gái chạm vào.

Tùy Hầu Ngọc quay sang nhìn Hầu Mạch, không cần nói cũng hiểu, cậu trả lời: "Ở bên người yêu, tụ tập với bạn học."

Cô gái ngạc nhiên: "Cậu có người yêu rồi? Mình có thấy cậu đi cùng người yêu bao giờ đâu?"

Chỉ cần Tùy Hầu Ngọc có thời gian rảnh, hoặc là luyện tập tennis, hoặc là ở nhà với Hầu Mạch, rất ít khi xuất hiện trước mặt mọi người, làm một con rồng thấy đầu không thấy đuôi tiêu chuẩn, cô gái này chưa nhìn bao giờ là điều rất bình thường.

Tùy Hầu Ngọc tiếp tục viết: "Ừ, có rồi, người yêu tôi rất hung dữ, giết người như ngóe."

Cô gái bật cười: "Cậu thật hài hước!"

Hầu Mạch hỏi cô gái: "Cậu tên gì thế? Tôi gần như ở cùng Ngọc ca mỗi ngày, trước nay chưa từng nghe cậu ấy nhắc tới cậu."

Cô gái chưa trả lời, Tùy Hầu Ngọc đã trả lời trước: "Bạn học làm bài tập nhóm."

"À..." Hầu Mạch gật gù, "Bạn học à, nhớ rồi, có phải là người lần trước gọi điện cho cậu vào lúc sáng sớm không? Lúc ấy cậu còn rất khó chịu."

"Ừ." Tùy Hầu Ngọc gật đầu.

Hầu Mạch mỉm cười nói với cô gái kia: "Lần sau cậu đừng có gọi điện lúc sáng sớm cho cậu ấy, cậu ấy gắt ngủ cực kỳ, lần trước cậu gọi điện thoại xong, tôi phải dỗ mãi cậu ấy mới chịu ngủ lại."

Vẻ mặt của cô gái hơi xấu hổ, nói: "À ừ... Hai người ở cùng một chỗ à?"

"Có thể nói là đa số thời gian ở cùng nhau, thỉnh thoảng cậu ấy sẽ quay về kí túc xá ở vài ngày. Cậu đừng tưởng cậu ấy lãnh đạm, thực chất rất dính người, không có tôi ở bên cạnh là cậu ấy không vui."

"À à..." Cô gái nhận ra có gì đó không đúng, nhìn hai người một cái rồi quay người lên, chuẩn bị vào học.

Suốt thời gian học Hầu Mạch đều ở trạng thái cảnh giác cao độ, quan sát lần lượt từng người trong lớp, cảm thấy như ai cũng có mưu đồ với Tùy Hầu Ngọc. Tùy Hầu Ngọc đến cạn lời với tên này.

Sau khi về nhà Tùy Hầu Ngọc, Hầu Mạch cuối cùng cũng bùng nổ: "Cậu, thật, hài hước! Nhìn không ra nha, Ngọc ca nhà chúng ta là một người hài hước cơ đấy!"

"Cái đấy chẳng phải là anh dạy em nói à?"

"Ai ngờ được em lại nói bằng cái giọng điệu lạnh nhạt đó chứ! Còn làm người ta thích thêm!"

"Vậy về sau em phải nói thế nào?"

"Không biết! Tự mình nghĩ đi!"

Tùy Hầu Ngọc cởi áo khoác vắt lên giá, ôm Đại Ca đi vào trong nhà.

Hầu Mạch trơ mắt nhìn theo Tùy Hầu Ngọc, nổi giận phừng phừng, hỏi cậu: "Em không định xóa wechat à?"

"Bài tập nhóm còn chưa làm xong đâu."

"Anh thấy cô gái kia rất xinh đẹp."

"Vậy à, không để ý nữa."

"Có phải là vì xinh đẹp nên em tìm người ta làm bài tập nhóm không?"

"Giảng viên sắp xếp."

"Em nghĩ anh tin à? Giảng viên xếp một người đẹp trai và một người xinh gái vào một nhóm? Nghề tay trái của giảng viên là mai mối à?"

Tùy Hầu Ngọc thở dài, há miệng định giải thích thì Hầu Mạch đã giành nói trước: "Còn kịp hả? Bây giờ giải thích còn, kịp, hả? Vì sao ngay từ đầu em không nói luôn với anh? Phải để tới ngày anh đi học cùng em, anh tự phát hiện rồi em mới định giải thích đúng không?"

Tùy Hầu Ngọc chỉ nhìn Hầu Mạch, không trả lời được.

Hầu Mạch tiếp tục thao thao bất tuyệt: "Tính khí của anh rất xấu à? Anh là người không biết nói lý hả? Anh là người thích ăn giấm lung tung sao?"

"Hmmm... đúng vậy."

"Đúng?!" Hầu Mạch mở to mắt.

"Là một tên nhóc rất thích ăn giấm."

"Tùy Hầu Ngọc! Không ngờ em lại nghĩ anh là người như vậy!" Hầu Mạch tức giận quay đầu định bỏ đi, ra tới cửa thì phát hiện Tùy Hầu Ngọc không đuổi theo mình, hắn dọn giày lên giá rồi hằm hè quay lại ngồi phịch xuống sô pha.

Tùy Hầu Ngọc vẫn đang ôm Đại Ca, nhìn Hầu Mạch ngồi ở sô pha giận dỗi, thở dài bất lực.

Cậu chỉ có thể đặt Đại Ca xuống, đi tới trước mặt Hầu Mạch, Hầu Mạch vẫn không thèm để ý.

Tùy Hầu Ngọc chần chừ một lúc, không nói chuyện với Hầu Mạch mà chỉ nói: "Tiểu Ái, mở nhạc lên."

Chờ tiếng nhạc vang lên, cậu đứng trước mặt Hầu Mạch, tay vịn vào bả vai đối phương, làm động tác vũ đạo lắc hông.

Uốn dẻo, đong đưa hông, động tác ngập tràn tiết tấu, linh hoạt như một con rắn nước.

Hầu Mạch vẫn còn đang tức giận, căn bản không muốn để ý tới Tùy Hầu Ngọc, nhưng tầm mắt vô thức liếc nhìn thắt lưng của cậu một cái.

Nhìn thoáng qua một lần, sau không nhịn được lại nhìn thêm mấy lần nữa.

Ngay lúc này, Tùy Hầu Ngọc co chân lên, đầu gối gác lên đùi Hầu Mạch, tiến lại càng gần, một tay còn kéo vạt áo lên.

Hầu Mạch vừa liếc một cái đã nhìn thấy vòng eo thon nhỏ của Tùy Hầu Ngọc đang lắc lư trước mặt mình, làm hắn phải nuốt nước bọt.

Tùy Hầu Ngọc đột nhiên xoay người, đưa lưng về phía Hầu Mạch tiếp tục nhảy múa, tựa hồ định ngồi vào lòng hắn nhưng lại không ngồi mà đứng thẳng người.

Hầu Mạch vừa ngẩng đầu lên nhìn Tùy Hầu Ngọc thì thấy cậu đang quay mặt lại nhìn mình.

Tiếp đó hắn túm cổ áo Tùy Hầu Ngọc, kéo cậu vào phòng ngủ.

*

Tùy Hầu Ngọc với tay lấy cái laptop gần đó, gõ lạch cạch lên bàn phím.

Hầu Mạch nằm ở bên cạnh chơi điện thoại, bộ dạng thờ ơ.

Bọn họ vừa mới làm.

Nhưng Hầu Mạch vẫn chưa chịu bỏ qua, không hôn môi, không dạo đầu, sau khi kết thúc Hầu Mạch cũng không thèm để ý đến cậu, tự mình đi tắm rửa rồi trở về nằm trên giường chơi điện thoại.

Tùy Hầu Ngọc chỉ có thể tự mình đi tẩy rửa sạch sẽ rồi về ngồi lại trên giường, cậu suy nghĩ chốc lát, lấy máy tính mở phim kinh dị lên, còn tắt hết đèn trong phòng đi.

Năm phút sau, Hầu Mạch cuối cùng cũng có phản ứng, lén nhìn màn hình máy tính vài lần, run rẩy hỏi: "Em, em có thể đeo tai nghe vào được không? Tiếng động trong phim quá, quá đáng sợ rồi."

"OK." Tùy Hầu Ngọc đồng ý, lấy tai nghe đeo vào.

Cho dù là như vậy, Hầu Mạch vẫn bất an. Hắn không chơi điện thoại nữa mà chui vào chăn nằm nhắm mắt, nhưng lại không ngủ được.

Tùy Hầu Ngọc chống cằm, tiếp tục ngồi xem.

Qua thêm một lúc nữa, Hầu Mạch chui ra, ôm chặt lấy cậu, "Em đừng xem nữa được không?"

"Em đeo tai nghe rồi mà." Tùy Hầu Ngọc tháo một bên ra trả lời.

"Nhưng mà nó có ánh sáng... lấp lóe lấp lóe, anh có thể tưởng tượng ra hình ảnh bên trong."

"Làm gì đến mức đáng sợ thế? Nói không chừng trong nhà này còn có rất nhiều người sống cùng chúng ta đấy."

"Có, có nhiều người......" Hầu Mạch sụp đổ, chủ động xin lỗi Tùy Hầu Ngọc, "Ngọc ca, anh không ăn giấm nữa, em đừng xem nữa được không? Ôm anh một cái đi!"

Tùy Hầu Ngọc nén cười, gập màn hình laptop xuống, đặt máy sang một bên, vươn tay ôm Hầu Mạch: "Không giận dỗi nữa à?"

"Ừm." Hầu Mạch nghe lời như một bé ngoan, không biết vừa rồi là ai mới giận ai.

"Ờm...." Tùy Hầu Ngọc ấn tay vào môi Hầu Mạch, "Vậy anh há miệng ra đi."

Hầu Mạch chủ động hôn tới.

Tùy Hầu Ngọc đè Hầu Mạch xuống, để đối phương nằm ngửa, tự mình ngồi lên người Hầu Mạch.

Cậu thích nắm quyền chủ động như thế này.

Cậu có thể khiến Hầu Mạch gọi tên mình suốt đêm, điên cuồng vì cậu, quấn quít bên nhau không rời.

*

Lần thứ hai Hầu Mạch nhìn thấy cô gái xinh đẹp kia là khi vừa bước sang học kỳ hai.

Bọn họ đưa Tô An Di về khu kí túc xá nữ, ba người vừa cùng nhau đi ăn một bữa lẩu.

Cô gái kia ở gần phòng của Tô An Di, lúc đi ngang nhìn thấy Tùy Hầu Ngọc, chần chừ một lúc nhưng cũng không chủ động bắt chuyện.

Sau khi bài tập nhóm kết thúc, cô đã bị Tùy Hầu Ngọc chặn wechat.

Cô cũng không phải là người dây dưa lì lợm, bám riết không tha.

Lúc Tô An Di đóng cửa, cô gái vừa vặn nhìn thấy cảnh Tùy Hầu Ngọc quay sang, ngẩng đầu hôn lên khóe miệng Hầu Mạch một cái, còn mỉm cười nói gì đó.

Cô gái sững sờ.

Hành lang khu nhà kí túc xá ầm ĩ, từng nhóm sinh viên đi qua đi lại, nói chuyện với nhau, chỉ có một mình cô gái đứng thẫn thờ, trong lòng hỗn loạn.

Quả nhiên... những người đẹp trai đều có bạn trai hết rồi.

*** Hết PN 6 [Toàn Văn Hoàn]

<Update thêm thông tin (tất cả những tên dưới đây đều là tạm dịch thôi nha)>

Hệ liệt "BL liên minh những ông chồng đời buồn"(?) (chữ minh hình như còn chơi chữ đồng âm với chữ manh aka đáng yêu, bên wiki viết là hệ liệt)

- Mạng không còn lâu (Hứa Trần x Lục Văn Tây, đạo sĩ x idol, giới giải trí, linh dị thần quái, 2017 - hoàn, edit: wattpad caokhin)

- Kẹo ngọt dành cho em (Chu Mạt x Đỗ Kính Chi, học sinh giỏi x trùm trường, vườn trường, thanh mai trúc mã, 2017 - hoàn, edit: camhuyenchica.wordpress)

- Mỗi ngày đều mơ thấy đối thủ đang tán tỉnh mình (Đồng Dật x Mễ Nhạc, học sinh thể dục x tinh nhị đại, vườn trường, 2018 - hoàn)

- Đại tiên cá Koi muốn ra mắt (An Tử Yến x Tô Cẩm Lê, ông trùm x đáng yêu, giới giải trí, linh dị, 2018 - hoàn)

- Sao tôi có thể thích cậu ta được? (Hầu Mạch x Tùy Hầu Ngọc, mít ướt x tóc xoăn, vườn trường, 2020 - hoàn)

- Tinh tế tổ sư gia (Sâm x Dịch Nhan, nguyên soái x chiến thần, mới có giới thiệu)

- Sao anh vẫn không dỗ em? (Tang Hiến x Nhiễm Thuật, tổng giám đốc x idol, edit: wattpad lebtwohl2. Bổ sung tên khác: Sao còn chưa dỗ em?, edit wattpad lachoalau0207)

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia