ZingTruyen.Info

[Đam mỹ] Sao Tôi Có Thể Thích Cậu Ta Được? - Mặc Tây Kha

Chương 76 - Khôi phục huấn luyện

andyh976

Làm sao cậu ta lại duy trì bộ dạng bá đạo tổng tài vững vàng được như vậy?

(Edit: Andy/Do not reup)

-

Thời gian nghỉ ngơi sau khi mùa giải kết thúc trôi qua trong chớp mắt.

Kiểu xả hơi này mỗi năm bọn họ sẽ có mấy lần, chưa kể việc luyện tập cường độ cao trong thời gian dài sẽ ảnh hưởng đến sự phát triển của cơ thể mà còn ảnh hưởng đến sự cân bằng sinh học trong cơ thể, gây ra những mầm họa tiềm ẩn như dễ chấn thương khi thi đấu.

Việc tập luyện liên tục với cường độ cao trong thời gian dài sẽ rất khô khan vô vị, khiến những học sinh thể dục dễ chán nản, từ bỏ con đường làm vận động viên từ sớm.

Trước khi khôi phục huấn luyện, huấn luyện viên Vương cố ý gọi riêng Tùy Hầu Ngọc và Nhiễm Thuật gặp mặt.

Trên đường tới văn phòng, huấn luyện viên Vương hỏi: "Nhiễm Thuật, em có định đi thi đấu nữa không? Nếu không thi đấu thì sợ là em không được hưởng phúc lợi của học sinh thể dục nữa."

Nhiễm Thuật lắc đầu nguầy nguậy, "Em, em đi theo luyện tập sơ sơ là được rồi ạ, bộ quần áo thể thao này nếu thực sự không được thì thầy cứ thu lại."

"Cùng tập vẫn được, đồ thể thao cũng không cần thu lại, nhưng mà chi phí ăn uống và một số khoản phí khác sẽ phải đổi thành giống học sinh khối 10."

Nhiễm Thuật nhìn Tùy Hầu Ngọc chần chừ một chốc, cuối cùng gật đầu: "Được ạ."

Nếu bình thường Nhiễm Thuật nhất định sẽ đồng ý ngay lập tức.

Nhưng gần đây tình huống của cậu ta có hơi đặc biệt dẫn đến do dự, nhưng lại không muốn để Tùy Hầu Ngọc phát hiện ra manh mối nên vẫn gật đầu đáp ứng.

Cũng may là Tùy Hầu Ngọc không chú ý.

Ba người đi vào văn phòng, nhìn thấy Âu Dương Cách đang tìm đồ ăn trong tủ lạnh.

Thấy huấn luyện viên Vương dẫn học sinh lớp mình vào, Âu Dương Cách vội vàng đóng cửa tủ lạnh, nhưng sau đó lại mở ra tìm tòi, còn hỏi huấn luyện viên Vương: "Lão Vương, có muốn ăn kem không?"

"Của học sinh à?" Huấn luyện viên Vương cười ha ha hỏi.

Đều là giáo viên thể dục, huấn luyện viên Vương và Âu Dương Cách coi như cũng là chỗ quen biết.

Âu Dương Cách tự tin đáp: "Ừ, bọn nó để ở đây đồng nghĩa với việc đã chuẩn bị tâm lý rồi."

Huấn luyện viên Vương khoát tay, "Tôi nói chuyện một lúc đã rồi ăn sau."

Âu Dương Cách cầm một hộp kem đứng bên cạnh hóng hớt, vừa nghe vừa ăn, Tùy Hầu Ngọc thèm thuồng liếc nhìn Âu Dương Cách vài lần.

Ở trong văn phòng giáo viên huấn luyện viên Vương không có bàn làm việc chính thức, chỉ có một cái bàn nhỏ, một cái ghế và một cái tủ đựng ít tài liệu giấy tờ linh tinh.

Hết rồi.

Huấn luyện viên Vương lấy một tập giấy ra, hỏi Tùy Hầu Ngọc và Nhiễm Thuật: "Sắp diễn ra quá trình huấn luyện chuyên nghiệp, hai đứa có xác nhận muốn tham gia không, vì mới hết mùa giải nên cường độ cũng không cao, sau đó mới cao lên rất nhiều, vì vậy thầy muốn hỏi ý kiến hai em trước."

Tùy Hầu Ngọc trả lời: "Em tham gia."

Nhiễm Thuật cũng gật đầu: "Em sẽ cố gắng."

Huấn luyện viên Vương lấy ra hai tờ đơn, viết tên Tùy Hầu Ngọc và Nhiễm Thuật, nói: "Trường hợp của hai em tương đối đặc biệt, lớp 11 mới nhập đội. Việc huấn luyện này tách riêng khối 11 và khối 10, cường độ khác nhau. Nhóm Hầu Mạch trước đó đã trải qua huấn luyện rồi nên đã hình thành năng lực vận động, thích nghi được, hai em thì không, đột nhiên tăng cao cường độ huấn luyện sợ là sẽ khó kiên trì."

Giai đoạn huấn luyện thể thao đầu tiên Tùy Hầu Ngọc cũng đã từng học ở trung tâm đào tạo, đến giai đoạn hình thành năng lực vận động Tùy Hầu Ngọc chỉ luyện tập Tán Đả và vũ đạo mà thôi.

Bây giờ tiếp tục huấn luyện chuyên nghiệp, cậu cảm thấy không thành vấn đề, nhưng lại nhìn sang Nhiễm Thuật.

Nhiễm Thuật nhanh chóng nói: "Em làm được!"

Huấn luyện viên Vương tiếp tục nói: "Thực ra thầy có thể đưa ra cho hai em một lựa chọn khác, hai em có thể luyện cùng với học sinh khối 10, khi nào Tùy Hầu Ngọc và Hầu Mạch cần tập chung thì sang nhóm khối 11, như vậy sẽ có thời gian cho hai em thích nghi, cường độ huấn luyện của khối 10 cũng nhẹ nhàng hơn một chút."

Tùy Hầu Ngọc nói với Nhiễm Thuật: "Hay là cậu sang tập với khối 10 đi."

"Tớ chỉ, chỉ đi theo cậu, tớ tập bên đó làm gì?"

Huấn luyện viên Vương nói: "Không cần vội, hai em cứ cảm nhận đã rồi từ từ quyết định, về sau thay đổi cũng được. Hai em thuộc trường hợp đặc biệt, mọi người đều hiểu, không cần phải sĩ diện."

Hai người cùng gật đầu.

Huấn luyện viên Vương: "Khoảng thời gian này hai em chú ý tập luyện tập trung vào những nhóm cơ chính cần cho vận động. Tùy Hầu Ngọc tăng thêm bài tích lũy chiến thuật vào chương trình học, phối hợp với một vài bài tập aerobic, tennis yêu cầu thể lực rất cao. Thầy cũng sẽ sắp xếp một vài buổi học bơi, bơi lội là một cách giảm áp lực cho các khớp xương rất hiệu quả."

Âu Dương Cách vừa ăn vừa nói xen vào: "Thực ra không cần phải nói cặn kẽ như vậy, ông cứ đưa lịch huấn luyện cho bọn nó, để bọn nó chuẩn bị tâm lý trước là được."

Huấn luyện viên Vương nói: "Nhưng mà phải hỏi hai đứa có quyết định tham gia huấn luyện hay không."

"Nếu như người ngồi đây là Hầu Mạch thì nó còn hàn huyên được với ông, cũng hiểu những gì ông sắp xếp. Nhưng trong tennis Tùy Hầu Ngọc và Nhiễm Thuật chỉ là bán chuyên nghiệp, ông nói chuyện huấn luyện chuyên nghiệp bọn nó chẳng hiểu gì, nói cũng vô dụng. Ông cứ dẫn hai đứa đi cảm nhận thử, sau đó hỏi ý kiến sau, so với nói không hữu dụng hơn nhiều."

Huấn luyện viên Vương mỉm cười gật đầu, "Ông nói đúng."

Huấn luyện viên Vương nhìn Tùy Hầu Ngọc, nói: "Còn một việc nữa, thầy muốn để em làm đội trưởng."

Tùy Hầu Ngọc kinh hãi: "Đội trưởng? Em không hiểu rõ lắm về tennis, sao mà làm đội trưởng được ạ?"

"Tennis không giống mấy môn như bóng chuyền, cần một người chỉ huy, đội trưởng đội tennis chỉ cần quản lý đám nhóc kia là được. Lúc trước thầy muốn Hầu Mạch làm đội trưởng nhưng nó không chịu, ngại phiền phức, bộ dạng cả ngày uể oải, cứ như cả thế giới đang ép uổng nó vậy. Tang Hiến thì càng không được, dáng dấp không thèm quản sự đời, những người khác thì nghịch ngợm, chỉ còn một mình em thôi."

"Thầy cảm thấy em quản lý được bọn họ à?"

"Không cần, em quản Hầu Mạch là được, rồi Hầu Mạch sẽ giúp em quản đám còn lại."

"..."

Tùy Hầu Ngọc thực sự không biết mình làm cái chức đội trưởng này có ý nghĩa gì.

Lớp trưởng chỉ là hư danh, toàn bộ dựa vào sự hỗ trợ của người khác, bây giờ đội trưởng cũng vậy.

Âu Dương Cách và huấn luyện viên Vương đang đi cùng một con đường rồi.

Nhiễm Thuật lại rất vui vẻ: "Rất, rất tốt nha, gần đây con đường làm quan của Ngọc ca đang rộng mở."

Tùy Hầu Ngọc định từ chối, chưa kịp nói thì huấn luyện viên Vương mở miệng trước: "Vậy thì nhờ cả vào em."

Tùy Hầu Ngọc là người cuối cùng nhập đội, lại không hiểu sao mà trở thành đội trưởng.

Sau đó huấn luyện viên Vương đưa cho bọn họ lịch huấn luyện, nói: "Đưa cho cả Tô An Di nhé, sắp tới cô bé cũng sẽ rất bận rộn."

"Vâng." Tùy Hầu Ngọc trả lời, đứng dậy nhưng vẫn nhìn chằm chằm vào lịch huấn luyện, trên đó có viết vài nội dung không hiểu là cái gì.

Ví dụ như: huấn luyện định vị không gian phức tạp, huấn luyện cải thiện năng lực dự đoán, v.v...

Đợi tới lúc huấn luyện rồi nói sau vậy.

*

Một ngày sau khi kết thúc huấn luyện, Nhiễm Thuật lén lút đi cùng Tang Hiến vào phòng thay đồ.

Bên trong còn có nhiều người khác, bọn họ tán gẫu với Tang Hiến, Nhiễm Thuật đứng bên cạnh đợi đám người kia rời đi.

Tang Hiến đã sớm phát hiện hình như Nhiễm Thuật có việc cần tìm mình, nói với người bên cạnh: "Bọn mày đi tắm trước đi, tao ở đây chờ mồ hôi khô bớt đã."

"Ừ, bye bye."

Chờ những người kia đi rồi, Tang Hiến hỏi Nhiễm Thuật: "Có việc gì không?"

Nhiễm Thuật nhìn xung quanh một chút, mở cửa ngó ra ngoài thấy Tùy Hầu Ngọc và Hầu Mạch vẫn đang tập luyện, cậu ta nhanh chóng đóng cửa lại, còn khóa trái luôn.

Tang Hiến khó hiểu nhìn Nhiễm Thuật.

Nhiễm Thuật hơi lúng túng, đối diện với ánh mắt dò hỏi của Tang Hiến chỉ cười ngốc nghếch, bình thường nhìn khá lanh lợi, hiếm khi thấy cười ngốc như thế này, mãi vẫn không nói gì.

Tang Hiến cũng không vội, mở cửa tủ của mình, cởi bộ đồ thể thao trên người ra, lấy khăn lau mồ hôi.

Nhiễm Thuật lập tức khen: "Cơ bắp đẹp lắm."

"Không cảm thấy dầu mỡ à?"

"Thật không dám giấu giếm, ngoại, ngoại trừ Ngọc ca, tớ nhìn vị trai đẹp nào cũng cảm thấy dầu mỡ."

"Ờ..."

"Có chuyện này..." Nhiễm Thuật do dự, đi xung quanh Tang Hiến một vòng, sau đó hỏi: "Tớ giúp cậu lau nhé?"

"Không cần."

"Chuyện này..."

"Có việc thì nói đi."

"Cậu có thể cho tớ mượn ít tiền không?" Nhiễm Thuật nhắm mắt nói ra, biểu cảm đau khổ giải thích: "Tớ, tớ giúp Ngọc ca chống đỡ chuyện mẹ tớ và mẹ cậu ấy muốn tìm cậu ấy, mẹ tớ tức giận cắt đứt tiền tiêu vặt của tớ rồi. Tớ, tớ không nói cho Ngọc ca biết, sợ Ngọc ca sẽ về nhà vì tớ, tớ không muốn cậu ấy khó chịu. Cũng không thể nói với Tô An Di, nếu cậu ấy biết sẽ nói ngay với Ngọc ca."

Tang Hiến lấy áo mặc vào, sau khi mặc xong lại quay sang nhìn Nhiễm Thuật, chưa mở miệng nói gì thì Nhiễm Thuật đã vội vàng bổ sung: "Tớ, tớ cần nộp một ít tiền để tiếp tục ở trong đội nên không đủ. Khi nào tớ có tiền lập tức trả cho cậu."

Trong khái niệm của Nhiễm Thuật, Tang Hiến là người có tiền nhất trong số những người mà cậu ta quen, hẳn là có thể vay được.

"Cần bao nhiêu?" Vẫn là chất giọng siêu trầm của Tang Hiến.

Bình thường Nhiễm Thuật cứ nghĩ Tang Hiến cố gằn khi nói chuyện, không ngờ ba chữ này lại khiến Nhiễm Thuật thay đổi ấn tượng ngay lập tức, giọng nói là hàng tự nhiên trăm phần trăm!

"Khoảng, khoảng mười vạn, đủ cho tớ dùng trong một, hai tháng."

"Được, chuyển vào đâu?" Tang Hiến lấy điện thoại ra hỏi, không chút do dự.

Nhiễm Thuật vội vàng gửi thông tin tài khoản của mình cho Tang Hiến, Tang Hiến sao chép gửi cho một người khác, gõ vài chữ, sau đó cất điện thoại, xách balo của mình chuẩn bị rời đi.

Nhiễm Thuật vẫn nhìn chằm chằm Tang Hiến, đợi chưa đến ba phút thì có tiếng thông báo nhắc nhở, tiền đã vào tài khoản rồi.

Thật nhanh gọn.

Lần đầu tiên Nhiễm Thuật vay tiền người khác, suy nghĩ một chút rồi hỏi: "Có, có cần tớ viết giấy vay nợ cho cậu không?"

Tang Hiến không thèm nhìn lại, vác balo đi ra ngoài, vừa mở khóa cửa vừa nói: "Lát nữa tôi đưa một cái danh thiếp cho cậu, cậu nói chuyện với người đó đi, tôi ngại phiền."

Chút tiền này không đáng để hắn lãng phí thời gian, còn không bằng đi tắm cho rồi.

Nhiễm Thuật là người vay tiền, ngoan ngoãn đồng ý.

Chờ Tang Hiến đi rồi Nhiễm Thuật nhìn màn hình điện thoại cảm thán: "Đây, đây đúng là hành vi của tổng tài bá đạo, không chỉ có khuôn mặt của một tổng tài bá đạo mà cách làm việc cũng rất bá đạo."

Nhưng mà Nhiễm Thuật vẫn vui vẻ, có tiền là yên tâm rồi, giúp được Tùy Hầu Ngọc chống đỡ thêm một thời gian nữa.

Trở lại phòng kí túc xá, Nhiễm Thuật đi giặt tất cùng Tùy Hầu Ngọc.

Khu nhà này không có máy giặt, điều kiện gian khổ, sống ở đây chẳng khác nào tu hành.

Nhiễm Thuật vẫn không có giác ngộ ăn kiêng, miệng ngậm kẹo mút, nhìn vào tấm gương trong nhà vệ sinh, loáng thoáng thấy Tang Hiến đang đứng nói chuyện với Hầu Mạch ở hành lang.

Nhìn một lúc, Nhiễm Thuật đột nhiên lấy kẹo ra, chỉ kẹo vào gương, nói: "Cậu nhìn mà xem, cậu ấy ba phần lạnh lùng, ba phần châm chọc, bốn phần thản nhiên nở nụ cười..."

Tùy Hầu Ngọc ngẩng đầu nhìn thử, chỉ nhìn thấy nụ cười ngốc của Hầu Mạch, không cảm thấy nụ cười này có vấn đề gì, hỏi lại: "Là sao?"

"Cậu nói thử xem, Tang Hiến có phải là do ai cài vào hay không, nếu không thì làm sao cậu ta lại duy trì bộ dạng bá đạo tổng tài vững vàng được như vậy?"

À, không phải đang nói Hầu Mạch, vì vậy Tùy Hầu Ngọc nhìn sang Tang Hiến, cũng không cảm nhận được điều gì.

Tùy Hầu Ngọc nhíu mày.

Hầu Mạch và Tang Hiến đang nói chuyện gì vậy? Trông có vẻ rất vui.

Quan hệ của hai người họ xem ra rất tốt, tựa hồ còn có khá nhiều ràng buộc khó giải thích được, đến bây giờ cậu vẫn chưa làm rõ được mối quan hệ của hai người kia.

Nhìn thấy hai người đứng chung một chỗ tán gẫu, Tùy Hầu Ngọc đột nhiên cảm thấy khó chịu.

Vì vậy cậu cúi đầu tiếp tục giặt tất, nhát gừng đáp: "Không biết."

*

Cùng lúc đó.

Hầu Mạch hớn hở khoe khoang với Tang Hiến: "Huấn luyện viên Vương để Ngọc ca làm đội trưởng, nhất định là đang nhắm vào tao, ai cũng biết quan hệ của tao và Ngọc ca rất tốt, muốn tao tiện tay quản lý cả đội. Haiz, huấn luyện viên Vương tâm cơ quá..."

Tang Hiến nhìn bộ dạng của đối phương, không nhịn được cười: "Trông mày rất vui mà?"

"Đó là, đó là do mọi người thừa nhận tao và Ngọc ca có quan hệ tốt! Chỉ là thay mặt đội trưởng quản lý thôi mà, chuyện nhỏ!" Hầu Mạch thoải mái chấp nhận.

"Ừ, vậy thì cố lên."

-

Tác giả có lời muốn nói:

Tôi cũng không biết tại sao Tang Hiến lại thay áo trước chứ không đi tắm rồi mới thay.

Tôi muốn Nhiễm Thuật nhìn nhiều thêm vài lần, dù sao thì ở lưng cũng có vết sẹo.

[Phần truyện của CP phụ sẽ vẫn đặt ở phiên ngoại như mọi lần.]

Chương này có tham khảo tư liệu trong quyển "Conditioning Young Athletes" của tác giả Tudor Bompa, PhD & Michael Carrera.

*** Hết chương 76

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info