ZingTruyen.Com

[Đam mỹ]Phu Nhân, Thiếu Tướng Mời Ngài Về Nhà

Chương 67 (phản công, đọc được thì đọc, không đọc thì biến)

LinhNguyen2128


Tiệc rượu vẫn kéo dài tới bảy giờ tối, ai ai cũng đều chuốc đến nỗi mật xanh mật vàng, ngược lại, Đường Mộ và Thẩm Lãng bị chuốc cũng không nhiều lắm. Chủ yếu là trước đó đã để cho một đám người của Đường gia Thẩm gia cản không ít rượu, cuối cùng hai người bọn họ là nhân vật chính lại bị chuốc rượu ít nhất.

Người uống gục xuống cũng không phải là số ít, Đường gia từ già đến trẻ, đều là ở trong giới kinh doanh nổi tiếng ngàn ly không say, Thẩm gia những người ở trong quân đội kia rót mấy chục năm có thể là rượu bia vô hạn, rượu trắng hai cân, đều bị uống gục. Có lẽ hôn lễ hôm nay, tiền tip phải lên tới sáu con số. Ai bảo hôm nay người tới đều có thể rót.

"Mẹ nó! Nếu như... Đều giống như chúng ta... Kết hôn như vậy, vậy, vậy... Cũng có thể nuôi sống bao nhiêu xưởng rượu?" 

Đường Mộ vắt lên Thẩm Lãng lung lay lảo đảo trở về tân phòng, được rượu ban tặng, đêm nay những người la hét muốn nháo động phòng, đều quang vinh bị loại bỏ.

Vốn là tối hôm qua đã ồn ào lên, đêm nay muốn bọn hắn không thể ngủ, nhưng mà lời kia là ai nói? Kế hoạch không đuổi kịp có chút thay đổi! Kết quả cuối cùng là hai người bọn họ có thể  trở về nhà.

"Hai ba người không thành vấn đề đi!" 

Thẩm Lãng nửa ôm nửa dìu phu nhân mới ra lò của mình dẫn về nhà. Tửu lượng của Thẩm Lãng Đường Mộ không biết, hắn say đến nỗi chân mềm nhũn, nhưng Thẩm Lãng nhìn qua dường như vẫn chưa tới mức như vậy.

"Mẹ nó! Sau này ông đây cũng... Không kết hôn nữa! Mệt chết, chết mất..." Đây có lẽ là lần đầu tiên Thẩm Lãng nhìn thấy Đường Mộ say thành như vậy.

Thẩm Lãng ôm lấy người nói nhảm, đá văng cửa đi vào. Sau này đương nhiên không kết hôn, cả đời này của hắn kết một lần hôn này thì coi như xong chuyện, đừng nghĩ rời khỏi y một bước.

Đường Mộ say bí tỉ dựa vào đầu vai của Thẩm Lãng, ý thức đang dần dần đi xa, hắn hôm nay thật là mệt mỏi, cộng thêm cồn rượu, thật sự muốn cứ như vậy dựa vào trên vai người này tiến vào giấc ngủ.

"Ừ, chỉ lần này, sau này cũng không kết hôn nữa."

Thẩm Lãng đóng cửa lại, ôm Đường Mộ không loanh quanh trực tiếp đi lên lầu, tối nay là đêm động phòng hoa chúc! Sáng mai bọn họ còn phải đi chuyến bay sớm nữa.

"Thẩm Lãng, chúng ta hôm nay... Là kết hôn rồi chứ?"

"Ừ, chúng ta kết hôn rồi!"

Cảm giác là say rượu có thể không biết chuyện gì, rõ ràng trước đó một câu còn đang nói cái gì kết hôn có thể nuôi sống bao nhiêu xưởng rượu, bây giờ lại hỏi hôm nay có phải bọn hắn kết hôn hay không, đây cũng là việc say rượu không biết chuyện sao? Đêm động phòng hoa chúc tối nay chính là y định đoạt nha~

Nghĩ tới đây, mâu sắc của Thẩm Lãng trầm xuống, ôm Đường Mộ bước nhanh về phía tân phòng.

Lên lầu, Thẩm Lãng đã ở cửa thang lầu cúi đầu hôn người trong ngực, Đường Mộ say tới choáng váng, dựa vào trực giác vòng lên cổ Thẩm Lãng, nhẹ nhàng đáp lại nụ hôn của Thẩm Lãng. Thẩm Lãng nhận được đáp lại động tác càng thêm cuồng dã, tay kéo xuống áo khoác lễ phục của Đường Mộ, hai ba cái đã lột áo khoác của Đường Mộ. Trong phòng mở thiết bị sưởi ấm, Thẩm Lãng cũng không lo lắng bọn hắn điên cuồng như thế sẽ làm cho Đường Mộ cảm mạo. Quần áo cùng với nhiệt độ lên cao từng cái từng cái lột ra, từ cửa thang lầu một mạch kéo dài vào phòng ngủ.

Vào phòng ngủ, vốn nên kích tình càng thêm không khống chế được, thế nhưng, Thẩm Lãng dừng lại động tác trợn mắt há hốc mồm nhìn tân phòng của bọn họ. Đường Mộ cũng cảm thấy được Thẩm Lãng kinh ngạc, quay đầu nhìn lại tầm mắt của Thẩm Lãng rơi vào một chỗ, tỉnh rượu hơn phân nửa

"Đây... Đây là cái gì?!" Đường Mộ nhìn giường lớn, thiếu chút nữa trừng ra một lỗ thủng.

"Chăn!" Khóe miệng Thẩm Lãng co rút.

"Tôi là hỏi... Đây, là, cái, gì, chăn?!" Đường Mộ hoàn toàn tỉnh rượu. Khẩu khí có chút nghiến răng nghiến lợi!

"Chăn hôn lễ màu đỏ thẫm." Thẩm Lãng cảm thấy đầu của y cũng đang giật giật. Ông trời, y cho là các bà ấy đã ngừng nghỉ! Thế nhưng lại cho bọn hắn một kinh hỉ lớn như vậy! Thật là một kinh hỉ lớn mà!!!

"Không phải là màu vàng sao?! Đây là cái gì?" Tại sao lại là cái này?! Mẹ nó! Tại sao lại biến thành cái màu này?

"Anh cũng muốn biết."

Đường Mộ nhìn bộ chăn giường màu đỏ thẩm trên giường lớn, cảm thấy con mắt căng đau!

"Chúng ta phải ngủ mấy ngày?"

"Đêm nay." Ngày mai chúng ta phải đi Hà Lan, hành trình khoảng một tuần lễ, lúc trở về đã sớm qua ba ngày, đồ vật trên giường cũng có thể thu lại.

"Được! Rất tốt! Đi ngủ!" Đường Mộ lạnh lùng hừ một tiếng, bọn hắn còn nhiều thời gian, hắn có rất nhiều thời gian mà tính sổ.

Thẩm Lãng bất đắc dĩ sờ mũi một cái, nhìn nhìn phu nhân đã nằm ở trên giường, lại nhìn nhìn huynh đệ nhà mình đánh trống reo hò, đành phải nhận mệnh đi về phía phòng tắm mở nước tắm cho phu nhân thân ái của mình.

Thẩm Lãng mở nước xong đi ra vừa nhìn, Đường Mộ đã nằm ở trên chăn màu đỏ thẩm khiến hắn nghiến răng nghiến lợi kia ngủ thiếp đi. Nhìn thân thể đang ngủ trên chăn, màu da trắng nõn tôn lên sắc thái cực hạn, Thẩm Lãng cơ hồ chống đỡ không được nhào tới hóa thân làm sói. Nhưng nhìn nước đầy bồn, y khẽ cắn răng, cố nén xuống dục vọng cuồn cuộn kia, oán trách. Đi lên đem cái quần vừa mới còn chưa kịp cởi xuống trên người Đường Mộ cởi ra, ôm phu nhân đã ngủ vào phòng tắm, làm một tiên sinh tốt.

Nhưng nhìn huynh đệ này kêu gào, Thẩm Lãng cảm thấy cứ như vậy qua đêm tân hôn cả đời chỉ có một lần, thực sự có chút không đáng, vì vậy tắm rửa này tắm a tắm liền tắm ra chuyện khác...

Đường Mộ bị một mảnh khô nóng quấy rầy tỉnh lại, mở mắt ra, Đường Mộ có chút không bắt được cảm giác, đây là chỗ nào?

"Tỉnh chưa?" Thẩm Lãng ngẩng đầu đang ở trên người phu nhân nỗ lực cày cấy, đáp lại một nụ cười gợi cảm.

Đường Mộ trông thấy người này, đầu từ từ bắt đầu hoạt động trở lại. Hắn hình như uống nhiều rồi, sau đó về nhà, tiếp theo nhìn thấy thứ gì màu đỏ thẫm, sau đó hắn hình như là ngủ thiếp đi, tiếp nữa thì không biết, hiện tại đây là...

"Tỉnh rượu chưa? Có đau đầu không? Có muốn ăn chút gì không? Em hôm nay hình như chưa ăn thứ gì, đói không?"

Thẩm Lãng phủ ở trên người hắn, nương theo nước trong bồn tắm ma sát thân thể hắn, làm cho bộ phận kia của thân thể hắn cũng từ từ thức tỉnh.

Đường Mộ có một công năng thần kỳ, hắn hết say rượu rất nhanh, người rất nhanh sẽ thanh tỉnh. Hiện tại cả người hắn chỉ là có chút mệt mỏi, nhưng đầu óc của hắn đã thanh tỉnh hoàn toàn, đương nhiên tiếp xúc thân mật như vậy cũng gợi lại ký ức của hắn, hắn nói, đêm tân hôn hắn còn có nợ thanh toán với người này.

Đường Mộ thuận thế xoay người nằm sấp trên thân thể Thẩm Lãng, bồn tắm quá cứng, vẫn là nằm trên thân thể người nào đó tương đối thoải mái.

Thẩm Lãng mặc cho tiểu tổ tông này đem y lật người kê ở dưới thân làm đệm, còn cẩn thận ôm hắn, tránh cho hắn không cẩn thận đập ở thành bồn.

Đường Mộ lắc đầu, hiện tại hắn một bụng đều là nước, thực sự ăn không vô, so với ăn cái gì, hắn hiện tại càng muốn ăn nam nhân này.

"Vậy chúng ta tiếp tục?" Thẩm Lãng cúi đầu thân mật hôn lên trán của hắn, đó là thân mật hôn mang theo chút ứ ừ ●●.

Đường Mộ hưởng thụ đụng chạm thân mật của nam nhân, thân thể người này hắn thích. Hắn trước kia nghĩ muốn cùng nam nhân thẳng thắn gặp nhau. Hắn lại có chút lưu luyến cùng nam nhân này tiếp xúc thân mật, thậm chí đối với nam nhân giữa lúc tình sự hắn cũng không bài xích nữa. Kỳ thực chỉ là cái lần đầu tiên kia làm cho trong lòng làm cho hắn có chút khó chịu, cũng đã không vấn đề gì.

Là thói quen sao? Hình như chút ít thời gian này còn chưa nói tới cái gọi là thói quen. Vậy là cái gì? Không chán ghét, còn một chút thích nói không nên lời, đây là cái gì?

Rất nhanh, Đường Mộ cũng không có thời gian tự hỏi chuyện này, bởi vì Thẩm Lãng phát hiện vợ mình phân tâm, rất là khó chịu, trực tiếp dùng hành động kéo về chú ý của hắn.

Rất nhanh, kích tình vừa mới nửa đường bị cắt ngang lại một lần nữa diễn ra. Lần này, không có cái gì có thể cắt, ngang, chỉ là đêm tân hôn của bọn họ, là bọn họ lấy danh nghĩa bạn đời hợp pháp lần đầu tiên ân ái, bất kể cái gì cũng không thể cắt ngang.

Đúng vậy, lần này không có bị cắt ngang, nhưng là... Thẩm Lãng nghĩ, y hiện tại ước gì tới một trận động đất, cắt ngang màn tình sự này.

Về phần nguyên nhân...

"Anh nói này... Tổ tông, anh không như vậy được không? Anh sai rồi, có thể hay không, anh cam đoan sau này quyết không phát sinh chuyện như vậy được không?"

Thẩm Lãng nằm ngửa ở trên giường lớn màu đỏ thẫm kia, hai chân bị ép cong lên, sau đó, Đường Mộ vẻ mặt không có thương lượng làm tiền hí.

"Không được, anh không phải đã nói rồi sao? Anh là vợ của tôi, vậy vợ không phải là nên ở mặt dưới hưởng thụ yêu thương của chồng sao?" Đường Mộ mị hoặc cười, ngũ quan như yêu nghiệt kia lấp lánh rực rỡ, yêu dã cực hạn không nói ra được.

Thẩm Lãng nhìn phu nhân của mình, nếu như, hiện tại hắn là ở dưới thân mình, bộ dáng như vậy, y nhất định hung hăng làm tới hắn ba ngày ba đêm không xuống giường được. Thế nhưng vấn đề hiện tại là y không phải là cái người phía trên, nhìn thế này, cũng chỉ có thể nghiến răng.

"Tổ tông a, chúng ta... Thương lượng được không? Lần này anh làm, thế nào? Chỉ lần này... A! Tổ tông, nhẹ một chút!" Ngón tay kia bỗng nhiên tiến vào, làm cho Thẩm Lãng tái mặt kéo căng cơ thể.

"Tôi nói, hôm nay tôi làm, nếu như anh muốn sau này chúng ta vấn đề này hài hòa, tốt nhất đừng nghĩ muốn báo thù cái gì. Còn có, tôi chỉ làm lần này, về sau chỉ cần anh không trêu chọc tôi, tôi sẽ không tranh quyền chủ động này với anh."

Đường Mộ nhìn Thẩm Lãng đau tái mặt, dùng lực nhẹ tay, từ từ làm khuếch trương nơi cấm địa nào đó.

Thẩm Lãng biết, y đời này gặp trắc trở hoàn toàn. Thế nhưng màn động phòng hoa chúc này của đêm tân hôn, khiến y mãnh liệt nhớ cả đời, nhớ kỹ không nên trêu chọc tiểu tổ tông này.

"Vậy có phải bao gồm chuyện không thể gọi phu nhân hay không?" Hiện tại đã là hình huống xấu không thể xấu hơn, dứt khoát trước đem địa lôi này cạy lên rồi hãy nói.

"Anh cảm thấy thế nào?" Đường Mộ cười nghiêng người sát lên trước, nhẹ nhàng hôn một cái ở trên môi Thẩm Lãng.

"Anh... Anh nhớ rồi!! Ông trời! Tổ tông, em nhẹ một chút..."

"Xin lỗi, lần đầu, chưa có cảm xúc!"

"Tổ tông... Suy nghĩ một chút anh lần đầu tiên... Làm cho em.."

"Được rồi, tôi tận lực."

"Chúng ta ngày mai còn phải đi Hà Lan..."

"Ừm."

Đêm tân hôn cả đời khó quên này, Thẩm Lãng qua được không tính là nước sôi lửa bỏng, nhưng mà Thẩm Lãng hận nhất chính là người nào nhắc đến đêm tân hôn. Nhưng là Đường Mộ đêm nay thiết lập chặt chẽ địa vị tối cao của gia đình. Đây là nguyên nhân trực tiếp dẫn đến Đường Mộ làm bá vương cả đời.

Mãi cho đến khi Thẩm Lãng già, Thẩm Lãng đều kiên quyết không cho phép màu đỏ thẫm vào cửa nhà bọn họ.

__________

Ai nghe review hỗ công gì gì đó drop truyện thì cứ drop, đừng có lượn trước mặt tui, tui khó chịu là tui xóa cmt à.-. Mặc dù nói vậy nhưng khi nào tui siêng tui mới xóa, mà đó giờ tui tự cảm nhân tui chưa có thấy đoạn nào tui siêng luôn á.

À đính chính là truyện đéo hỗ công nhé. Chương này chỉ là phản công, nghe con tui nói ở trên chưa? Đọc cảm nhận được thiết lập của con tui chưa? Nếu chưa thì xin mời nhấn nút bên trái, không tiễn! Nếu thấy được rồi mà vẫn lấn cấn phản công thì nối gót theo luôn đi ạ! Thích đọc thì đọc, không thích đọc thì click back, không ai mượn vô đây đọc rồi nói này nói nọ rồi chửi con tui. Zậy đi hen. Thân ái và quyết thắng.


Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com