ZingTruyen.Com

[Đam mỹ]Phu Nhân, Thiếu Tướng Mời Ngài Về Nhà

Chương 66

LinhNguyen2128


Khách khứa phía dưới cũng lắp bắp không biết nói gì, không thể phủ nhận bọn họ là ôm tâm tư xem náo nhiệt mà tới tham dự hôn lễ này, có một số còn là buộc với giao tình mấy chục năm trong gia đình hoặc là tình cảm trong kinh doanh mà tham dự. Bọn họ đối với cảm tình như vậy, thực sự là không thể ừ bừa, thế nhưng có chút hiếu kỳ, nhưng ai cũng không ngờ tới, tới tham dự sẽ là một cuộc hôn lễ chỉ là bởi vì yêu...

Thẩm Tiêu cúi đầu che dấu khóe miệng, cảm động nói: "Bài phát biểu của chú rể làm được rất tốt, rất sinh động. Tôi cũng bày tỏ đồng ý. Thế nhưng tôi đưa ra vài điểm vấn đề chú rể không có trình bày đến nơi:

1. Trong bài phát biểu của chú rể không có nhắc tới kế hoạch cụ thể tạo ra nhân loại, nhưng mà vấn đề này có thể tỉnh lược không đề cập tới. Dù sao thì khoa học kỹ thuật bây giờ cũng không giải quyết được nan đề này.

2. Chú rể không có đưa ra hướng đi của gia đình mới, chỉ một câu anh sẽ làm cơm cho em. Có tình nghi trốn tránh làm việc nhà, hy vọng sau này nói rõ với người yêu. Tuy rằng kiến nghị chú rể quản đại sự là việc chính, thế nhưng nam nhân tốt thời đại mới cần phải gánh vác việc nhà, ví dụ như củi gạo dầu muối vâng vâng mây mây...

3. Trong bài phát biểu của chú rể né tránh vấn đề tiền lương, tiền thưởng thu nhập nộp lên kho bạc nhà nước cùng với chi phí xin phép, có khuynh hướng tự lập 'kho bạc nhỏ', xây dựng 'quỹ đen'. Điểm này sau khi kết hôn phải kiên quyết ngăn chặn, phải kiên định đoàn kết lấy người yêu làm trụ cột trung tâm trong nhà."

Lời của Thẩm Tiêu khiến cho người trong phòng chỉ thiếu đấm bàn. Người này thật là tài tình!

"Đây là Thẩm Tiêu được xưng là 'luật sư lưu manh' của Thẩm gia đấy à?"

"Ừ, đây chính là vị Thẩm Tiêu, 'luật sư lưu manh' của Thẩm gia. Nghe nói người ta hiện tại trong giới luật pháp ghê gớm lắm đấy, hai mươi ba cũng đã ra sức học tiến sĩ. Xem ra tiểu tử này của Thẩm gia thành tựu sau này sợ là chưa ai biết trước được điều gì!"

"Ha ha, thú vị, sau này nhà tôi gả con gái tìm hắn làm người chủ trì là xong rồi."

"Ông cho là ai cũng có thể mời được tôn đại thần này đấy à? Hôm nay nếu như không phải là đại công tử Thẩm gia kết hôn, ông cho là có thể mời được loại người này? Thu nhập một vụ kiện cáo của người ta nhẹ thì hơn vạn, nặng thì mấy chục vạn, ông mời người ta làm người chủ trì? Đốt tiền hay gì?"

"Tiếp theo chúng ta mời một vị chú rể khác phát biểu một chút cảm nghĩ của mình về hôn lễ hôm nay nào."

Đường Mộ tiếp nhận micro, không biết bắt đầu thế nào, cũng không biết là đang suy nghĩ cái gì mà nở nụ cười thật tươi, khiến cho một vùng dưới sân khấu toàn là tiếng hút không khí, người này vẫn luôn là yêu tinh!!!

Thẩm Lãng cảm thấy sau này cứ đem tổ tông này giấu ở trong nhà cho xong, tốt nhất là cả đời cũng không thả ra.

"Cho tới bây giờ tôi cũng rất bất ngờ, rằng có một ngày tôi sẽ kết hôn cùng với một người đàn ông. Nếu như chuyện này xảy ra vào ba tháng trước thì tôi sẽ cho rằng chuyện này chỉ là một câu chuyện trong "Ngàn lẻ một đêm". Lúc đó tính hướng của tôi rất bình thường, tôi cho là tôi sẽ gặp một cô gái, sau đó sẽ kết hôn sinh con, cứ như vậy mà trôi qua cả đời. Thế nhưng người này xuất hiện làm rối loạn toàn bộ cuộc sống của tôi, anh ấy nói là sự thật, anh ấy là một người mạnh mẽ can dự vào cuộc sống của tôi. Mạnh mẽ can dự vào, nói cho tôi biết, anh ấy muốn cùng một chỗ với tôi cả đời. Anh ấy sẽ xem tôi là bảo bối đặt ở trong lòng mà yêu. Lúc bắt đầu tôi cho rằng đây là một trò cười, nhưng hiện tại tôi cam tâm tình nguyện đứng ở chỗ này kết hôn với nam nhân tôi đã từng cho là trò cười này. Kết một cuộc hôn lễ hoang đường ở trong mắt người ngoài. Tôi không biết tôi có phải là yêu anh ấy hay không, nhưng mà tôi biết tôi sẽ cùng anh ấy sống thật tốt. Tôi không phải là đồng tính luyến ái, tôi chỉ là muốn cùng một chỗ với nam nhân này. Anh nói dùng phương thức hôn nhân cùng một chỗ, tôi cứ như vậy mà đáp ứng hôn lễ này. Tôi chỉ là muốn cùng một chỗ với nam nhân này, dùng bất kể phương thức gì."

Hắn hiện tại không xác định mình có phải là yêu người kia hay không, nhưng hắn muốn cùng nam nhân này sống chung một chỗ, chỉ là cùng một chỗ, không để ý dùng phương thức gì.

Tiếng vỗ tay lại một lần nữa vang lên, toàn thể người Đường gia đều có mặt, đứng lên, vỗ tay lớn tiếng, những người bạn thân của Đường Mộ cũng kích động đứng dậy vỗ tay.

Đường Mộ cuối cùng cũng bị Thẩm Lãng làm cho cảm động. Cho dù chính hắn không biết đây có phải là yêu hay không, nhưng mà hắn muốn một tình cảm như vậy.

Tiếng vỗ tay đột nhiên vang lên, những người khác không biết Đường Mộ tình cảm có chỗ thiếu hụt, chẳng qua là bị lời của hắn làm cảm động mà vỗ tay. Hắn nói hắn không phải là đồng tính luyến ái, nhưng là hắn chỉ muốn cùng với nam nhân này, bất kể dùng phương thức gì, chỉ là muốn cùng một chỗ. Cảm tình như vậy, có lẽ thật sự ngay cả rất nhiều tình nhân bình thường cũng không thể làm được đối với cảm tình thuần túy như vậy. Không có bất kỳ những cái khác kèm theo, chỉ là đơn thuần muốn cùng một chỗ mà thôi...

Thẩm Lãng kinh ngạc nhìn, người này y một dạo cho là không bắt được, hắn nói muốn cùng một chỗ, bất kể dùng phương thức gì...

"Nếu như không ngại, để cho bọn họ cảm nhận một chút tình yêu của đối phương, thế nào?" Nhìn lão đại sắp kiềm chế không nổi, Thẩm Tiêu lần này rốt cuộc cũng làm một chuyện tốt.

Tiếng vỗ tay lại một lần nữa vang lên.

Thẩm Lãng dồn sức một chút ôm Đường Mộ vào trong lòng, vội vàng hôn người khiến y yêu đến tận xương tủy.

Tiếng vỗ tay một lần so với một lần vang dội hơn, tất cả tân khách đều đứng dậy vỗ tay vì hai nam nhân chỉ là muốn bởi vì yêu mà ở cùng nhau. Hai nam nhân, cảm tình cấm kỵ, giờ khắc này bọn họ thấy chỉ có yêu mà thôi...

Cho đến mười phút sau, Thẩm Tiêu mới có cơ hội làm tổng kết hội nghị lần này: "Bây giờ chúng ta làm tổng kết hội nghị lần này một chút, các đồng chí, đồng bào Cảng Úc, đồng bào Đài Loan, kiều bào hải ngoại, đây là một cuộc hôn lễ mang tính lịch sử, đây là một cuộc hôn lễ thừa tiền khải hậu (trước thừa nhận sau bắt đầu), tiếp nối người trước mở lối cho người sau. Hôn lễ lần này chắc chắn ở trong cuộc sống gia đình của đồng chí Thẩm Lãng và đồng chí Đường Mộ viết xuống một nét bút mực đậm sắc, để cho chúng ta giơ cao lá cờ vĩ đại 'vợ là nhất', lấy tư tưởng quan trọng 'tiền lương giao nộp' làm chỉ đạo, lấy xây dựng 'gia đình hài hòa' làm mục tiêu mà nỗ lực phấn đấu!"

Cảng Úc (Hương Cảng - HongKong và Ma Cao)

"Phải thực hiện các quan điểm khoa học phát triển. Nói cách khác, hiện tại các anh không phải là khái niệm một người ăn no cả nhà không đói. Các anh phải suy nghĩ tới nhu yếu trường kỳ của gia đình, đối với gia đình có trách nhiệm với đời trước và nghĩa vụ với đời kế tiếp. Cho nên đầu tư phải trù tính, tiêu tiền phải thương lượng, thời gian phải lên kế hoạch, ra ngoài phải chuẩn bị, qua đêm phải xin phép, đãi khách phải phối hợp, có kế hoạch, có sắp xếp, còn phải tính chuyện lâu dài, lượng nhập vi xuất, tùy theo mức thu mà tiêu dùng, liệu cơm gắp mắm!"

"Phải xây dựng gia đình điển hình của xã hội hài hòa, hài người nào cũng có thể nói, hòa trong miệng có lương thực. Hai bên phải có được tinh thần trách nhiệm nuôi gia đình chăm lo gia đình, cũng phải có chuẩn bị tinh thần đồng cam cộng khổ, gặp phải chuyện tốt nhất định phải có phần của đối phương, gặp phải vấn đề phải kịp thời câu thông. Không nên một mực từ chối, cũng đừng bình thường không nói, sau đó chính là một bữa trách móc dữ dội, tế thủy trường lưu (nước chảy nhỏ dòng chảy dài), trường kỳ câu thông, nhường nhịn bao dung lẫn nhau, không nên để cho lông gà rụng đầy đất mới bắt đầu thu thập. Sự tình trên thế giới phán quyết theo lý, riêng chuyện gia đình chỉ có tình. Yêu bắt đầu với kích tình, nhưng vẫn tiếp tục với lý tính. Lúc bắt đầu là bởi vì hấp dẫn lẫn nhau, về sau lại là bởi vì khoan nhượng lẫn nhau. Khi tình yêu bước vào hôn nhân, chủ yếu là kích tình và tiếp tục hấp dẫn, nhưng mức độ lớn hơn là lý tính và khởi đầu khoan nhượng. Chúng ta kỳ vọng hai vợ chồng trẻ cũng thế tạo ra càng nhiều hơn hứng thú, nhưng cũng phải có đầy đủ quyết tâm vào hứa hẹn. Khi gặp phải bất luận thời điểm khó khăn nào, đôi bên vẫn cùng nhau đi về phía trước, mà không phải là lẩn trốn, tránh né và bỏ đi. Được rồi, tổng kết được một phần, hiện tại chương trình hội nghị của chúng ta còn có một mục cuối cùng xin mời cha mẹ hai bên lên sân khấu!"

Nhân viên của nhà hàng đem bốn cái ghế xếp sát nhau, lại đưa nước trà lên.

"Tục ngữ nói rất hay, công ơn sinh thành dưỡng dục lớn như trời, kết hôn, rời khỏi che chở của cha mẹ tự mình sinh tồn. Nhưng mà cha mẹ cực khổ hơn nửa đời người chỉ để dưỡng dục con cái, hiện tại nên tới lúc con cái hồi báo cảm ân. Kết hôn rồi, phải thường xuyên về nhà thăm cha mẹ một chút, không nên trời cao mặc cho chim bay, vừa bay cũng không quay đầu lại!"

Thẩm lão đại và Đường lão tứ đi theo theo phu nhân mình lên sân khấu ngồi xuống ghế, chờ một chén trà khổ cực này của con trai, thật đúng là không dễ dàng mà! Cuối cùng thì cũng kết hôn rồi! Đây là tiếng lòng của hai vợ chồng Thẩm gia Đường gia.

"Trước tiên dâng cho cha đi, sinh dưỡng chi ân lớn như trời, sau này chính là người đã kết hôn, nhớ phải về nhà thăm cha già nhiều hơn một chút, không nên kết hôn rồi chính là dã điểu không trở về nhà."

Thẩm Lãng bưng trà, hai tay rất cung kính đưa lên cho Đường lão tứ: "Ba, mời ba uống trà!"

Đường lão tứ tiếp nhận trà vui vẻ uống.

Đường Mộ cũng đưa trà lên cho Thẩm lão đại: "Ba, mời ba uống trà!"

Lão đại Thẩm gia cũng vô cùng cao hứng mà uống.

"Xin hỏi hai bị ba, trà này uống có hài lòng hay không?"

"Hài lòng!"

Đương nhiên hài lòng, trà kết hôn của tiểu tử nhà mình, còn có thể không hài lòng sao?

"Tốt lắm, đều hài lòng! Vậy hài lòng thì cho nhân dân tệ!"

Lão cha Thẩm gia và Đường gia vui vẻ, cái này tốt! Nhân dân tệ nhất định cho! Một người cho một bao lì xì thật to!

"Bây giờ dâng trà cho mẹ đi! Mẹ cực khổ dưỡng dục, so với công lao của cha chỉ có lớn không nhỏ! Đều nói con trai thân với mẹ, nhất định phải nhớ gọi điện cho mẹ nhiều hơn, đừng để cho mẹ thắp thỏm nhớ nhung."

"Mẹ, mời mẹ uống trà."

"Mẹ, mời mẹ uống trà."

Lâm Mạt Tuyết và Tiêu Vũ hai thông gia nhìn, cười đến mức mắt cũng không thấy, tốt lắm! Cuối cùng thì kết hôn rồi! Sau này có thể ít bận tâm một chút!

"Hai vị mẹ, trà này có ngọt hay không?"

"Ngọt! Rất ngọt!"

"Tốt lắm, đều nói ngọt! Nếu trà ngọt, vậy thì cho lì xì! Cái này tổng cộng gồm phí sửa miệng và tiền trà đi!"

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com