ZingTruyen.Com

[Đam mỹ]Phu Nhân, Thiếu Tướng Mời Ngài Về Nhà

Chương 188

LinhNguyen2128


"Con nhóc kia!!! Anh là anh của em đấy... Em đừng có mà không biết lớn biết nhỏ!!!"

Hắn là một thanh niên hai mươi ba tuổi mà lại bị một con nhóc tùy tiện gọi tên như thế à? Chuyện gì đang xảy ra thế???

"757, 758...... Anh là anh của em thì thế nào? Tốt xấu gì anh cũng ở nước ngoài mấy năm mà không biết người nước ngoài người ta còn có thể kêu tên cha mẹ à? Anh chỉ lớn hơn em có mấy tuổi, chúng ta vẫn là ngang hàng thì sao em lại không thể kêu tên anh được? Đại ca, cố lên!!! 766 vòng rồi!"

"Em nhanh mồm dẻo miệng quá nhỉ... Thế thì tương lai làm sao mà gả ra ngoài được???"

"Liên quan gì đến anh? Em có gả được không cũng không có liên quan gì tới anh cả! Bây giờ em chỉ quan tâm khi nào anh hoàn thành xong hai trăm vòng thôi! Anh còn tới 173 vòng nữa mới xong lận, mà đại ca thì sắp xong rồi!!!"

"Câm miệng!" 

Thẩm Lãng cảm thấy con nhóc Văn Địch này vô cùng phiền phức và ồn ào!!!

"Vâng! 791, 792, 793..." 

Văn Địch từ trước đến nay chỉ phục một người là Thẩm Lãng. Từ trước tới nay một câu nói của y cũng đủ để hơn mười câu của người khác rồi!

Đường Mộ cũng không mở miệng, hắn chỉ ngồi nhìn đồng chí Thẩm Lãng bị phạt gần mấy tiếng đồng hồ nhưng tốc độ vẫn không giảm. Chả trách mỗi lần làm chuyện kia hắn đều bị lăn lộn đến thảm!!!

"Thể lực tên này khủng bố thiệt sự! Đến bây giờ rồi mà vẫn bảo trì được cái tốc độ này! Nhất định chuyện giường chiếu của lão đại nhà mấy người rất là kích thích đó!!!"

Lý Đặc vừa liếc Thẩm Lãng vừa nhỏ giọng giao lưu chuyện khuê phòng của Thẩm thiếu tướng.

"Chuyện này không phải rất rõ ràng rồi hay sao? Cậu không nhìn thấy dấu hôn trên cổ Đường Mộ à?" - Huynh đệ từ thời còn mặc quần thủng đáy của Thẩm Lãng vừa nghe thấy thì lập tức tới tiếp chuyện.

"Mắt cậu là mắt thần đấy à? Người ta mặc áo cổ cao vậy mà cậu cũng thấy được?"

Trương Phong Nghi nhìn thoáng qua Đường Mộ thì thấy Đường Mộ đang mặc một cái áo cao cổ, thắc mắc khen tặng.

"Lúc nãy Đường Mộ cúi đầu xuống tôi thấy được!"

"Haha, chuyện này bọn em đã nghiên cứu rồi, không có gì mới lạ cả! Nói cho các anh một chuyện, nhưng mà các anh không được nói ra ngoài đâu đấy!" Thẩm Thành cười xấu xa nói.

"Chuyện gì thế? Không lẽ em thấy được truyền hình trực tiếp à?"

Lợi Quốc Đống vừa nghe thì thuận miệng nói một câu.

Thẩm Thành vỗ vỗ vai Lợi Quốc Đống: "Anh đoán siêu thế!!!" Trực tiếp giơ ngón tay cái với Lợi Quốc Đống!

"Hả?!? Mấy đứa thật sự đã nhìn thấy rồi???"

Lợi Quốc Đống chỉ là thuận miệng nói, không nghĩ tới một câu thuận miệng của mình mà đã chọc đến chân tướng, nên kích động đến mức hét lên.

"Đề nghị đồng chí bình tĩnh! Anh muốn đêm nay chúng ta hít đất hay gập bụng nguyên đêm đấy?"

Thẩm Thành nhanh tay che miệng Lợi Quốc Đống, sợ tới mức thiếu chút nữa nhảy dựng lên! Nếu chuyện này mà để lão đại biết được, đêm nay không biết bọn họ sẽ bị chỉnh thảm tới thế nào nữa!!!

"Cái tên vô liêm sỉ kia! Mau kể từ đầu đến đuôi ra đây, nếu không chị đi nói với lão đại!!!" Thẩm Ly vừa nghe mùi có chuyện liền lập tức chạy tới.

"Bà cô của tôi ơi!!! Chị hạ giọng một chút có được không? Coi như là em xin chị đấy! Chị muốn cả bọn bị tóm hết sao?"

Thẩm Thành đột nhiên cảm thấy hình như mình đang làm một chuyện cực kỳ ngu xuẩn rồi!!!

"Nói mau lên..."

"995, 996, 990... Cố lên đại ca! Sắp xong rồi! 998..." 

"999, một ngàn!" 

Đại ca trâu bò thật sự!!!!!!

Thẩm Lãng hoàn thành xong hình phạt thì vội vàng thở dốc, nói với Diệp Chiểu: "Em còn ở đó chần chừ cái gì thế?" 

"Lão đại... Em cũng muốn xong nhanh lắm chứ!!! Nhưng mà em còn năm vòng nữa lận!!!"

"Đồng chí Diệp Chiểu! Em thay mặt toàn Đảng và nhân dân khinh bỉ anh! Đại ca một nghìn vòng cũng đã xong rồi, anh hai trăm vòng còn chưa xong!"

"Nhanh lên còn nghỉ ngơi. Cứ tốc độ đó khi nào mới xong?" 

"Cảm giác như thế nào?" Đường Mộ khiêu khích nhìn Thẩm thiếu tướng.

Thẩm Lãng lắc đầu: "Tiểu tổ tông! Em có phải là nam nhân của anh không đấy??? Sao em lại nỡ đối xử với anh như thế?"

Cái tên tiểu tổ tông này đúng là "tốt nhất" chỉ với một người là y!

"Chúng ta là hợp pháp cơ mà! Anh đương nhiên là nam nhân của em rồi, thế nào? Anh dám nói tôi là đàn bà thì để tôi cho anh biết tôi có phải là đàn bà hay không chứ!"

"Anh sai rồi! Tổ tông! Không phải anh đã nhận sai rồi sao? Là do anh lỡ miệng nói sai, anh không hề có ý đó! Đừng giận nữa mà!!!"

Thẩm Lãng trực tiếp xin tha! Trò này không thể chơi được nữa rồi! Tiểu tổ tông tàn nhẫn độc ác này sẽ tuyệt đối không có chút gì gọi là "thủ hạ lưu tình" cả!

"Họ Thẩm! Nói cho anh biết, anh đừng tưởng mình có ba phần nhan sắc thì anh có thể lên mặt chọc điên ông lên!" 

"Tiểu tổ tông! Chúng ta đừng nói tới chuyện ly hôn có được không?"

Thẩm Lãng vừa nghe lập tức tạc mao năn nỉ.

Văn Địch chợt nhận ra có mùi nguy hiểm nên đã trốn khỏi hiện trường. Đùa à? Chiến trường nơi này không phải dành cho mình! Có ngu mới ở lại, lỡ bị hai người kia "giết người diệt khẩu" thì làm thế nào?!?

Đám người đang hăng say thảo luận bên kia cuối cùng cũng để ý tới cặp đôi nhân vật chính có gì đó không đúng.

"Hai người họ làm sao thế? Cãi nhau? Nội bộ lục đục???"

"Không biết! Tự dưng đang yên đang lành sao lại nói ly hôn???"

"Wtf??? Đang tốt lành mà tự nhiên đi nói cái gì mà ly với chả hôn?! Hai người bọn họ hận không thể dính vào nhau 24 giờ một ngày đó chứ ở đó mà ly hôn!!!"

"Ông nói ly hôn lúc nào?" Đường Mộ nhướng mày nhìn Thẩm Lãng.

"Vậy ý của em là gì?" 

"Anh thử lại thì chẳng phải sẽ biết sao?"

"Không ly hôn?" 

Thẩm Lãng không yên tâm xác nhận lại, chuyện này nhất định phải ngăn chặn từ trong trứng nước! Tiểu tổ tông muốn cái gì cũng được, chỉ cần không nhắc tới hai chữ ly hôn thì cái gì y cũng chiều hết!!!

"Ông đây không có ý định làm đàn ông đã qua sử dụng!"

"Có thật là không ly (hôn) không?"

"Thế nào? Anh muốn ly hôn à?"

Từ khi nào mà độ uy tín trong lời nói của Đường Mộ hắn đã sụt giảm như thế rồi?

Thẩm Lãng đột nhiên lắc đầu! Ai muốn ly hôn? Hôn này y tuyệt đối sẽ không ly!!!

"Xong chưa?"

"Xong rồi! Chỉ cần không ly hôn thì em muốn gì cũng được!"

Thẩm Lãng vừa nghe tiểu tổ tông nhà mình bảo đảm xong, vội vàng mổ lên môi Đường Mộ một cái.

"Quao~~~~"

"Ôi chao!"

Mọi người vừa mới được xem một màn chồng chồng tạc mao xong, vừa quay đầu thì lại thấy được màn thân mật như thế này, nhất thời mọi người đều bị nổ tung chảo!!!

Thẩm Nhất dẫn theo đội quân đi mua đồ ăn khuya về chưa vào đại viện thì đã nghe tiếng mọi người huýt sáo, hỏi:

"Mọi người đang làm gì thế?" 

"A!!! Nhanh! Nhanh lên! Anh đói muốn chết rồi!!!"

"A! Nhanh lên! Lấy đũa đi!" 

Vừa nhìn thấy đồ ăn, cả đám người đều xúm hết lại, bọn họ đã vận động cả buổi, da bụng sắp dán vào da lưng luôn rồi!!!

Mở rượu, lấy đũa, ai cũng giống như quỷ chết đói đầu thai, trực tiếp cướp túi đồ ăn ở trên tay Thẩm Mặc.

"Mấy người là đàn quỷ chết đói chưa được ăn cơm xong đấy à?"

"Có ăn qua thì bây giờ cũng tiêu hết cả rồi!"

Tiếp lời Thẩm Mặc là đôi đũa của Ôn Bạc Quân. Bọn họ chịu trận lâu như vậy, dạ dày đã sớm rỗng tuếch rồi!

Mấy người khác không ai nói gì cả mà, mà ai nấy cũng đều chú ý tới thức ăn trên bàn!

Thẩm Lãng vút qua như một cơn gió, đoạt lấy một chén lớn thức ăn cho Đường tiểu tổ tông nhà mình.

"Đây! Tổ tông, em ăn từ từ thôi!"

Sắp xếp xong xuôi cho tổ tông nhà mình xong, Thẩm thiếu tướng mới chạy đi đoạt thức ăn cho mình! Y thực sự đói tới mức sắp hôn mê luôn rồi! 

Đám người thấy vậy thì trong lòng bỗng xuất hiện một cảm giác ghen tị! Đường Mộ thật sự rất sung sướng, còn có người giúp hắn giành đồ ăn!

Đường Ngạo cũng hoàn toàn buông bỏ hình ảnh Đường Tam thiếu của mình, đây lần đầu tiên trong đời hắn cướp đoạt đồ ăn một cách điên cuồng như thế này! 

Đường Mộ ở bên kia ưu nhã ăn đồ ăn mà Thẩm Lãng đưa cho hắn lúc nãy, còn giả vờ như không thấy hiện trường tranh giành đồ ăn này! 

"Ai da! Tam ca! Anh dẫm lên chân em rồi!"

"Cái gì thế? Sao cậu lại cướp đồ ăn của tôi???"

"Thẩm Thành! Buông tay! Đây là đồ ăn của ông đây gắp trước!"

"Lão Trương! Cậu làm gì đó?"

"Mấy người..."

________________

Hé lô các tình iuuuuu~~~ Tui đã ngoi lên lại rồi đâyyyyy

Có một chuyện tui vô cùng xin lỗi mọi người! Đó là tui edit sai! Huhu, do trình tiếng trung có hạn nên từ "hướng dẫn thể" (là hình phạt cuối cùng mà Đường Mộ cho mọi người chịu á) aka đu xà, đến chương này tui mới biết, vì lúc đó tui tra không ra nghĩa của cụm từ này nên tui mới chém đại), kết quả là tui đã cho ông Lãng chạy cả ngàn vòng quanh sân đại viện!!! 

Cho tui hỏi là mọi người đọc mấy chương trước có thấy cấn cấn chỗ nào không để tui biết tui sửa lại? Đoạn này tui sẽ tạm thời để như vậy để sau khi làm xong bộ này tui chỉnh lại luôn một lần nha mọi người!

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com