ZingTruyen.Com

[Đam mỹ - Edited] Tôi Coi Các Người Như Anh Em

Chương 4

neihades

Thoáng cái Đỗ Cửu đã tốt nghiệp cấp 2 bước vào cấp 3, em gái Tiểu Hoa cũng đã lên cấp 2, chuyển sang học ở ngay cạnh y, chỉ cần đi bộ 5 phút là có thể gặp nhau.

Đỗ Cửu thật thà đi theo cốt truyện, hay dẫn theo em gái Tiểu Hoa đi tới khu dạy học của cấp 3, chỉ cần vài lần là cả trường đều biết được y có một cô em gái ngây thơ đáng yêu.

Không nghi ngờ gì, Đỗ Cửu chắc chắn là hotboy.

Dù sao cũng là nam 2, cho dù xuất thân kém nam chính thì giá trị nhan sắc cũng không thể kém là bao.

Cái loại lạnh lùng trưởng thành của papa chủ tịch dĩ nhiên không tồi, nhưng ở học đường thì kiểu vương tử u sầu như Đỗ Cửu lại càng nổi tiếng hơn.

Mấy nơi như trường học quý tộc thế này đều sẽ không thiếu vài đứa nhóc mới lớn hành xử khác người, hơn nữa nhóm này còn được tặng kèm cái tên khiến người ta cảm thấy xấu hổ, cái gì mà F4 H5 các thứ ấy.

Lần này Đỗ Cửu còn thấy nhục hơn, gọi là Minh Du tam thiếu.

-Trường học quý tộc này tên là Minh Du.

Nhưng mà cái danh xưng mà là do học sinh tự đặt, thật ra ban đầu 3 người không quen biết nhau, Hoắc Cửu đứng thứ 3 vì trong 3 người y nhỏ tuổi nhất.

Quan trọng là người xếp thứ hai trong đó sẽ trở thành bạn tốt của Hoắc Cửu, cũng sẽ lâu ngày sinh tình với nữ chính, cũng chính là nam số 3 trong truyền thuyết.

Nam 3 tên Ngũ Gia Huân, thuộc kiểu người dương quang xán lạn năng động tương phản hoàn toàn với Đỗ Cửu, giỏi bóng rổ bóng đá các thứ, là một thiếu niên cực kỳ rộng rãi hoạt bát.

Cậu ta học cùng lớp với Hoắc Cửu, chắc là do hotboy với hotboy trông vừa mắt nhau nên chỉ qua nửa học kỳ, hai người đã tự nhiên như không mà trở thành bạn tốt.

Sau đó cũng dần quen biết em gái Tiểu Hoa, nhìn cô từ em gái nhỏ lớn lên trở thành thiếu nữ yêu kiều duyên dáng, ngày kia bỗng dưng nhận ra thì ra mình đã thích cô từ lâu.

Đáng tiếc cậu ta là nam 3, đã định sẵn chỉ đóng vai trò là pháo hôi và chất xúc tác thôi.

Hoắc Cửu còn phát hiện mình có tình cảm với nữ chính sớm hơn bất cứ ai, nhưng e ngại thân phận cộng thêm tính cách nên quyết định im lặng chờ nữ chính thành niên mới nói sau.

Ngũ Gia Huân không giống vậy, hiểu rõ được lòng mình liền lập tức chạy đi theo đuổi nữ chính, nhưng lúc này nữ chính đã bắt đầu mập mờ với papa chủ tịch rồi.

Thật ra ban đầu nữ chính từng thích Ngũ Gia Huân, cô gái nhỏ vừa mới biết yêu, bên cạnh xuất hiện một cậu trai ưu tú đẹp mã như vậy dĩ nhiên sẽ bị hấp dẫn rồi.

Tiếc rằng khi ấy Ngũ Gia Huân chỉ là thiếu niên ham chơi, thay bạn gái như thay áo, nữ chính đứng cạnh nhìn thấy dần dần cũng nguội lòng.

Vật đổi sao dời, đợi nữ chính lớn lên, Ngũ Gia Huân lại thật lòng yêu cô, nhưng mà còn chưa chờ papa chủ tịch ra tay thì chính cô đã tự mình cắt đứt.

Nhưng dù gì cũng hoàn thành nhiệm vụ xúc tiến tình cảm nam nữ chính một cách mỹ mãn, cũng giúp Hoắc Cửu phát hiện ra gian, à, tình cảm của nữ chính với papa chủ tịch.

Ôm tâm trạng trao tổn thương cho nhau của nam phụ, Đỗ Cửu cực kỳ sung sướng nối dây bắt cầu, giới thiệu em gái Tiểu Hoa và Ngũ Gia Huân làm quen.

Ban đầu em gái Tiểu Hoa tới bên này còn có chút giữ kẽ, nhưng sau khi quen biết với Ngũ Gia Huân thì càng ngày càng tự tin, thậm chí còn chăm chỉ chạy sang đây hơn.

Đỗ Cửu chậc lưỡi một hồi. Nếu không phải bị buộc theo thiết lập u sầu kiệm lời thì y cũng có thể như vậy hiểu không?

"Tiểu Hoa sinh nhật vui vẻ nhé em!"

Hôm nay là sinh nhật em gái Tiểu Hoa, giữa trưa Đỗ Cửu đón cô cùng tới nhà ăn ăn cơm, Ngũ Gia Huân vừa thấy cô đến đã lấy ra từ trong túi một hộp trang sức được đóng gói tỉ mỉ đưa qua.

Đỗ Cửu chặn trước người Tiểu Hoa đuỗi tay định nhận nhưng lại bị Ngũ Gia Huân lách qua: "Đây là quà tớ tặng cho em Tiểu Hoa chứ không phải cậu!"

Em gái Tiểu Hoa thò ra từ sau lưng Đỗ Cửu, vui sướng nhận lấy: "Cảm ơn anh Ngũ ạ." Sau đó cẩn thận cất vào túi áo như báu vật.

Đỗ Cửu thấy vậy mạnh tay thúc Ngũ Gia Huân một cái: "Đừng lấy mấy chiêu tán gái của cậu dùng với Tiểu Hoa!"

Ngũ Gia Huân nhe răng: "Oan quá đi thôi, đã bảo Tiểu Hoa là em gái mà! Hơn nữa tớ có bạn gái rồi."

Lời này thật ra không phải giả, suy cho cùng thì hiện giờ em gái Tiểu Hoa chỉ mới 13 tuổi, cho dù có xinh đẹp đáng yêu đi nữa thì Ngũ Gia Huân cũng chỉ coi cô là em gái.

Đỗ Cửu vỗ vỗ vai cậu ta, ánh mắt ẩn ý sâu xa: "Nhớ kỹ mấy lời cậu vừa nói đấy."

Y đang đợi xem cậu ta bị vả mặt.

Buổi chiều tan học Đỗ Cửu cùng em gái Tiểu Hoa trở về nhà, lên xe nhận ra papa chủ tịch cũng có mặt.

Đỗ Cửu không hề ngạc nhiên, sinh nhật nữ chính thì làm sao nam chính có thể vắng mặt được, huống chi mấy năm nay càng ngày papa chủ tịch càng ở nhà nhiều, theo đó quan hệ giữa bọn họ cũng càng ngày càng thân thiết hơn.

Tuy rằng sự thay đổi quan hệ giữa nam chính và nam phụ khiến y cảm thấy kỳ lạ, nhưng hệ thống đã kiểm tra đo lường cho thấy số liệu không hề khác thường, y chỉ có thể kết luận rằng trước mắt là do cốt truyện còn chưa hoàn toàn diễn ra, thân phận tình địch còn chưa được xác định, chờ tới khi papa chủ tịch thích em gái Tiểu Hoa rồi, giữa hai người tuyệt đối sẽ không hòa thuận như vậy nữa.

Vì tình yêu thì cho dù là anh em ruột còn có thể rạn nứt, huống chi giữa hai người chẳng hề có huyết thống trói buộc.

"Ba!" Em gái Tiểu Hoa cực kỳ vui vẻ, phấn khởi ngồi vào chỗ bên cạnh Hoắc đại thiếu ôm lấy cánh tay hắn làm nũng, "Con biết là ba sẽ không quên sinh nhật con mà!"

Đỗ Cửu cực kỳ hiểu chuyện mở cửa xe phía trước ra, định chừa lại không gian cho nam nữ chính, kết quả vừa mới mở cửa ra đã bị khí thế ập vào mặt chết máy tại chỗ, cạn lời hết một hồi lâu.

Chỉ thấy trên ghế phụ chồng chất một đống hộp quà đủ loại hình dáng kích thước, ngay cả chỗ trống bên dưới ghế cũng không thể thoát được số phận, anh trai tài xế từ giữa khe hở cố gắng lắm mới ló được nửa khuôn mặt ra: "Cậu hai vẫn nên ngồi ở đằng sau đi."

Đột nhiên hệ thống thò đầu ra nói: "Quao, nhiều quà quá chừng ~~" Giọng ghi âm máy móc cũng không giấu được sự hâm mộ đầy tràn.

Đỗ Cửu an ủi nó: "Không cần hâm mộ..."

Hệ thống: "\(⊙v⊙)/~~"

Đỗ Cửu: "Dù sao mi cũng đâu có sinh nhật."

Hệ thống: "..." Ngay cả quần cũng cởi rồi mà anh lại nói với tôi cái này à?! Ác độc!

Ghế trước đã hết chỗ rồi, Đỗ Cửu chỉ đành chọn ghế sau, y vốn định vòng sang bên trái bảo em gái Tiểu Hoa dịch vào trong nhường chỗ cho mình, sau đó ngồi xuống cạnh cô, nhưng vừa đóng cửa xe lại thì cửa sau mở ra ngay theo, papa chủ tịch nhìn y, vỗ vỗ chỗ ngồi cạnh hắn.

Đỗ Cửu đành ngoan ngoãn ôm cặp sách ngồi xuống.

"Hôm nay là sinh nhật Tiểu Hoa, ba đã đặt sẵn chỗ ở nhà hàng rồi, chúng ta cùng nhau đi ăn mừng nhé." Xe lăn bánh, papa chủ tịch lên tiếng.

"Cảm ơn ba ạ!" Em gái Tiểu Hoa cười tít mắt.

Đỗ Cửu lấy điện thoại ra lướt app trò chuyện, vờ như bản thân vô hình.

Thằng nhóc Ngũ Gia Huân này lại khoe với y bản thân vừa tán được một em gái mới, còn gửi cả ảnh chụp sang, nói là bạn thân của bạn gái mới này cũng thật xinh đẹp, hỏi y có muốn cậu ta giới thiệu cho hay không.

"Đây là ai?" Một giọng nói trầm thấp bỗng vang lên bên tai.

Đỗ Cửu giật mình, xém chút nữa quăng luôn điện thoại ra ngoài, một bàn tay thon dài nắm lấy nó sau đó rút ra khỏi tay y.

"Là bạn học ạ!" Y đưa tay ra muốn giành lại lại bị bàn tay to lớn của papa chủ tịch đỡ mất, sau đó túm hai cổ tay y lại với nhau ghìm chặt.

Tay papa chủ tịch cực lớn, Đỗ Cửu giãy giụa mấy cái nhưng chẳng những không giãy ra được mà còn bị nắm càng chặt hơn, đau tới mức khiến y phải xuýt xoa một tiếng.

"Xin lỗi." Hoắc đại thiếu nhanh chóng buông ra, nhét điện thoại di động vào cặp sách Đỗ Cửu, nhìn thấy vết bầm trên tay thiếu niên, trong lòng bỗng xẹt qua một chút rầu rĩ, hắn nắm lấy cổ tay y nhẹ nhàng vuốt ve, "Thật xin lỗi, do anh không để ý nên mạnh tay."

"Không sao ạ." Đỗ Cửu lắc lắc đầu muốn rút tay về lại không thể nhúc nhích được, y không nhịn được nhắc nhở, "Thật sự không sao đâu ạ, anh có thể buông tay em ra không?"

Tuy rằng biết là hắn đang xoa vết thương, nhưng có lẽ là do sợ bóng sợ gió nên y vẫn cảm thấy có chỗ nào đấy sai sai.

Hoắc đại thiếu vẫn không thả ra, nắm lấy cổ tay y nói tiếp: "Chuyện vừa nãy là anh không đúng, anh sai thì anh xin lỗi, nhưng có phải em cũng nên xin lỗi anh không?"

Hở?

Đỗ Cửu có hơi ngơ ra, y sai sao? Y sai ở đâu? Y có làm gì sai à? Rõ ràng là papa chủ tịch đột nhiên tiến lại giật điện thoại của y, làm sao lại thành lỗi của y thế?

Nét mặt Hoắc đại thiếu thoáng sa sầm, nói ra một cái tên: "Tống Tuyết."

Đỗ Cửu sửng sốt hai giây mới kịp phản ứng lại, đây là tên cô bạn thân mà Ngũ Gia Huân vừa nhắc tới! Y lập tức ngộ ra, hóa ra là papa chủ tịch cho rằng y yêu sớm!

Đỗ Cửu lập tức giải thích: "Không phải vậy đâu, anh hiểu lắm rồi, em thật sự không quen biết gì cô Tống Tuyết kia, là bạn học đùa thôi ạ, anh yên tâm em sẽ không yêu sớm."

Làm một nam phụ đủ tiêu chuẩn, y đảm bảo cả thể xác lẫn tinh thần đều thuộc về nữ chính, tuyệt đối sẽ không có chuyện OOC, huống chi thiết lập nhân vật của Hoắc Cửu cũng không phải hạng người trăng hoa.

Sắc mặt Hoắc đại thiếu dịu lại, giọng nói dịu dàng chân thành đáng tin: "Anh tin em, em vẫn luôn hiểu chuyện nên anh tin em sẽ không làm ra chuyện mà anh không thích, đúng không nào?"

Đỗ Cửu nhìn vào đôi mắt hắn, chẳng hiểu vì sao thấy người hơi lành lạnh, cảm giác quái dị trong lòng kia bỗng dưng muốn trồi lên, sau đó papa chủ tịch lại xoay người sang bên kia: "Còn Tiểu Hoa nữa, con thấy sao?"

Em gái Tiểu Hoa vội vàng giơ tay lên thề: "Ba ơi ba yên tâm, con cũng tuyệt đối không yêu sớm! Nếu ba không tin con sẽ... sẽ... lập tức trông chừng nhau với anh Cửu!"

Hóa ra là vì em gái Tiểu Hoa, Đỗ Cửu hiểu ra, lập tức bảo đảm với baba chủ tịch: "Anh yên tâm đi ạ, em sẽ trông chừng Tiểu Hoa."

Papa chủ tịch quả nhiên cầm thú, trong lòng lúc này vậy mà đã  có ý đồ với em gái Tiểu Hoa.

Hoắc đại thiếu nhìn y một cái, không nói thêm gì nữa, ngược lại bảo tài xế dừng ở hiệu thuốc mua thuốc tiêu sưng tới.

Đỗ Cửu quơ quơ tay, đang muốn mở miệng từ chối lại bị papa chủ tịch liếc nhìn, đành ngoan ngoãn ngậm miệng.

Anh trai tài xế mau chóng tìm được hiệu thuốc mua thuốc về, Đỗ Cửu định đưa tay ra nhận lại bị papa chủ tịch giành trước.

Hoắc đại thiếu mở ra, nhìn hướng dẫn sử dụng mới vặn nắp phun sương, cẩn thận phun lên giúp Đỗ Cửu sau đó lại cẩn thận từng li từng tí xoa vết bầm.

Đỗ Cửu nhìn dáng vẻ nghiêm túc cúi đầu của papa chủ tịch, trong lòng ấm áp xen lẫn với cảm động, nhưng lại nghĩ tới sau này vì cốt truyện mà phải trở mặt với nhau, cảm động nhanh chóng lặng lẽ chìm xuống.

Y là người nhập vai, tất cả đều phải đi theo sự sắp xếp của cốt truyện, dù cho mới một phút trước là cha con hay bạn đời thì ngay sau đó nhất định phải làm theo kịch bản có sẵn, nên phản bội thì phản bội, nên đâm dao thì phải đâm dao.

Bài học đầu tiên khi huấn luyện người nhập vai đó là cho bọn họ hiểu rằng nhất định phải nhớ kỹ thân phận của bản thân, tuyệt đối không thể sinh ra tình cảm gì với nhân vật trong cốt truyện, mặc kệ là tình thân hay tình yêu, phải phân rõ đâu là hiện thực đâu là đang diễn kịch.

Đỗ Cửu bẩm sinh đối với tình cảm đã nhạt nhòa, ngay cả tình yêu thê lương đẹp đẽ cũng không mảy may lay động được y, lão đại từng khen y chính là người nhập vai trời sinh, nguyên nhân cũng là vì phần "vốn trời cho" này, y chỉ vừa đi qua mấy thế giới ngắn ngủi đã vượt xa một đám tiền bối, nhanh chóng bò lên trước hạng 10 trên bảng xếp hạng.

Nếu không phải vấp phải thế giới của Tần Cửu Chiêu thì nói không chừng hiện tại đứng thứ nhất chính là y.

Mỗi khi nghĩ tới chuyện này y lại thấy ăn không ngon ngủ không yên, hận không thể kéo Tần Cửu Chiêu ra rồi đánh đập tàn nhẫn một trận cho hả.

---

Lời tác giả:

Tần Cửu Chiêu: *đưa roi* Tới đi!

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com