ZingTruyen.Com

[Đam Mỹ cao H/Edit] Nhóm Thú Phu Của Ta/Giống Cái Hoàn Mỹ

Chương 44: Sư tử nhỏ của ta

LamNguyen132

Viện nghiên cứu trung ương gia nhập khiến cục diện nhanh chóng thay đổi, càng ngày càng nhiều người lúc trước không đứng lên bắt đầu lên tiếng.

Trong trận chiến không có khói thuốc súng này, những giống cái ở “Thần Hi” lục tục được đưa về quê hương.

Có người vui mừng có người lo lắng.

Hầu hết những giống cái có hoàn cảnh gia đình tốt chút cũng không phản cảm việc về nhà. Giống đực cộng sinh sẽ luôn đi cùng họ, cuộc sống sau khi về nhà cũng chẳng khác mấy khi ở “Thần Hi”.

Mà những giống cái có hoàn cảnh gia đình không tốt, thậm chí kém hơn tí thì chẳng hề muốn về.

Lợi ích từ phía chính phủ bị giảm phân nửa, người nhà lại không thể tiếp tục cung cấp các điều kiện sống chất lượng cao. Tương lai có lẽ chẳng thể tìm được giống đực cấp cao làm chồng, những giống cái đó tất nhiên không muốn.

Song dần dần, phái ủng hộ bắt đầu chiếm thế thượng phong, từng bước lấn át phe phản diện.

Như mọi người đã biết, khi “Thần Hi” còn tồn tại, vị trí giống đực cộng sinh xung quanh giống cái luôn bị kiểm soát bởi các gia tộc lớn. Những gia tộc đó phi phú tức quý, cái “Giàu” này còn phải là giàu trong giàu mới được.

Một số gia tộc có số tài sản nhất định, song chưa bằng cường hào một phương, vẫn không thể đưa tiểu giống đực của gia tộc tới “Thần Hi”.

Sau khi giống cái tới tuổi trưởng thành, hầu hết năm trượng phu và mười sườn phu của họ đều đến từ gia tộc của giống đực cộng sinh.

Giống cái như một loại tài nguyên nào đó, bị khống chế bởi các thế gia. Điều này khiến giống đực thuộc các gia đình trung lưu càng khó cưới được giống cái hơn nữa, chứ chẳng cần đề cập tới đại đa số thường dân ở đế quốc. Ở một số vùng sâu vùng xa, một ít giống đực thậm chí cả đời đều chẳng thấy qua giống cái, chỉ đành tìm kiếm sự an ủi thông qua Tinh Võng.

Bãi bỏ “Thần Hi”. Từ nay giống cái sẽ không còn là “tài nguyên” nữa, cơ hội cho dân thường cưới được giống cái sẽ tăng lên rất nhiều.

Đợi nhóm giống đực từ từ phản ứng lại, lập tức nhận ra chỗ tốt trong sắc lệnh của tân hoàng bệ hạ.

Điều khiến người ta vui mừng hơn nữa là, tân hoàng bệ hạ ra lệnh, vì bồi dưỡng năng lực độc lập của giống cái, số lượng giống đực cộng sinh sẽ giảm từ ba người xuống hai người. Do phân bộ giống cái và nhi đồng ở địa phương lựa chọn.

Đương nhiên, đây vẫn khó tránh khỏi việc vị trí giống đực cộng sinh bị khống chế bởi các quyền quý ở địa phương.

Song một tên mập không dám ăn hết một hơi. Việc loại bỏ “Thần Hi” đã khiến các gia tộc lớn tổn thất rất nhiều lợi ích. Nếu nghiêm ngặt hơn nữa, ngay cả chút đặc quyền cũng không cho, chỉ sợ chính sách mới không thể thực hiện suôn sẻ.

Nếu muốn thay đổi hoàn toàn, vẫn cần tuần tự tiệm tiến.

Ba tháng sau, tiếng nói của phe chống đối dần dần yếu đi.

Đối với những giống cái có hoàn cảnh gia đình không tốt, chính phủ cũng đã cung cấp các khoản trợ cấp hào phóng tương ứng. Nhóm giống cái phát hiện cuộc sống ở nhà cũng chẳng khác mấy với ở “Thần Hi”, đi học giúp họ làm quen được với nhiều giống đực hơn nữa, bố và các anh em trong nhà cũng rất cưng chiều bọn họ.

Hình như…… cuộc sống như này cũng rất không tồi?

Làm dịu bộ phận giống cái này. Vài tháng sau, tiếng phản đối dần dần biến mất, đế quốc khôi phục bình tĩnh, giống cái lần lượt về nhà bắt đầu tích cực trên Tinh Võng.

……

“Ba, ba!”

Nhục đoàn tử nho nhỏ nghiêng ngả lảo đảo chạy về phía Thời Dĩ Thiên.

Thừa hưởng mái tóc bạch kim và đôi mắt xanh của hùng phụ, sau lưng còn có một đôi cách bạc nộn nộn. Tuy là cánh xương, song đối với Thời Dĩ Thiên, con trai nhà mình luôn là thiên thần nhỏ đáng yêu nhất.

Thời Dĩ Thiên cúi người bế con trai, bánh bao nhỏ hôn “Bẹp” một cái trên mặt y, khiến mặt y dính đầy nước miếng.

Rồng bảo bảo vừa bước qua sinh nhật 1 tuổi, mới biết đi chưa được mấy ngày.

Thời Dĩ Thiên ôm chưa tới ba phút, bé đã đá đá đôi chân ngắn ngủn muốn tự bước đi.

Bé con tràn đầy tinh lực, hết chạy đông lại chạy tây. Mỗi khi Thời Dĩ Thiên dắt bé thường chạy tới nỗi chân mềm nhũn, còn bé con thì vẫn tung tăng nhảy nhót.

Quả nhiên thư phụ và hùng phụ có cấp bậc cao thì tiểu giống đực sinh ra cũng có cấp bậc cao hơn ư?

Nếu bé lớn thêm chút nữa, Thời Dĩ Thiên cảm giác mình chắc chắn sẽ mệt tới mức nằm sấp xuống luôn.

May thay còn có những giống đực hỗ trợ.

Mọi người thay phiên chăm sóc bé con, ngay cả hoàng đế bệ hạ Ortar cũng chẳng ngoại lệ. Mỗi ngày đều rút ra chút thời gian để chơi với con trai, hơn nữa còn có rất nhiều bảo mẫu, vẫn dư dả chăm sóc một đứa nhỏ.

Một năm nay, chính sách mới đã mang lại những thay đổi to lớn cho đế quốc.

Do ngay từ đầu bị mắng là yêu phi, nên Thời Dĩ Thiên luôn điệu thấp làm người. Tinh Võng đã lâu chưa cập nhật.

Song y đã dùng thời gian đấy để vẽ một truyện ngắn khác, tên truyện ngắn là 《 Sư tử nhỏ của ta 》, chuẩn bị đăng lên Tinh Võng.

Ở phía đông xa xôi, tộc trưởng của man tộc lớn nhất có một viên ngọc quý, đó là đứa con giống cái của ông - Time.

Time được đại vu giám định là giống cái cấp S kể từ lúc mới sinh ra. Giống đực mười mấy bộ lạc xung quanh mỏi mắt trông chờ Time lớn lên để cưới viên ngọc quý này về nhà.

Trong một lần theo cha ra ngoài, trên đường Time cứu một chú sư tử nhỏ có vết thương trên mặt.

Sư tử nhỏ là giống đực, nhưng vì vết thương trên mặt nên không muốn biến thành hình người, luôn dùng hình thú yên lặng đi theo Time.

Sư tử nhỏ quá không có cảm giác tồn tại. Ban đầu các giống đực của bộ lạc khác cứ nghĩ hắn sẽ là một mối đe dọa, lo Time sẽ thích sư tử nhỏ. Song dần dần, mọi người phát hiện hắn tự ti đến độ không dám biến thân, thế là cũng quên mất hắn.

Time từ từ trưởng thành, trở thành giống cái đẹp nhất man tộc, giống đực tới cầu thân suýt nữa đạp vỡ cửa nhà tộc trưởng.

Tộc trưởng cẩn thận giúp Time chọn vị chính phu đầu tiên, là một vương tử của bộ lạc khác.

Tộc trưởng cứ nghĩ đây là một cuộc hôn nhân tốt đẹp, nào ngờ vương tử kia vốn là lòng lang dạ sói. Sau nửa năm bày mưu tính kế, vương tử nổi dậy đoạt quyền, giết chết tộc trưởng.

Gã vốn muốn tự mình làm vua, phong Time làm hoàng hậu, nhưng Time sống chết từ chối, sao y có thể cùng chung chăn gối với kẻ thù giết cha chứ?

Sư tử nhỏ luôn im lặng bước ra, mang Time thoát khỏi vòng vây, dẫn theo mấy trăm binh lính tìm được đường sống trong chỗ chết.

Vương tử muốn hợp nhất mười mấy bộ lạc man tộc, để bản thân trở thành vua của man tộc.

Mấy bộ lạc khác tất nhiên sẽ chẳng ngồi chờ chết. Từ đây man tộc rơi vào hỗn chiến.

Là con trai của tộc trưởng cũ, Time giơ cao lá cờ “Chính thống”, dẫn theo sư tử nhỏ của mình gia nhập chiến đấu.

Sư tử nhỏ đã trưởng thành thành sư tử lớn, giúp Time tập hợp binh mã, liên tục chiến thắng, địch nhân vừa nghe tên liền chạy mất dép.

Dẫu uy phong như thế, sư tử lớn vẫn không chịu biến thành hình người, song chẳng ai dám khinh thường hắn nữa.

Cuối cùng, sư tử lớn giúp Time báo thù, giành lại quyền lực, thống nhất man tộc, trở thành vị vua đầu tiên của toàn man tộc, đồng thời cũng là vị vua giống cái đầu tiên.

Trong đại điện uy nghiêm, chỉ có Time và sư tử lớn.

Trên ngai vàng, vị vua trẻ ngó hùng sư dưới chân, lấy ra một nửa mặt nạ cho hắn.

“Làm vương phu của ta.”

“Đời này kiếp này, chỉ một vương phu duy nhất.”

Dứt lời, y nhắm mắt lại.

Không biết đợi bao lâu, có lẽ chỉ trong nháy mắt, có lẽ đã qua rất lâu.

Một bàn tay mảnh khảnh hữu lực nâng cằm vương lên.

Lông mi dài của vương run rẩy, chầm chậm mở mắt.

Một khuôn…… à không, là nửa khuôn mặt hoàn mỹ không tì vết hiện ra trước mắt vương.

Chỉ liếc mắt một cái, đủ khiến người luân hãm.

Hình ảnh dừng ở đây.

Quý Ngạn Hi cầm tập tranh in hình đẹp đẽ, hết sức bất mãn: “Tại sao hắn ta có thể độc chiếm Time cả đời! Câu chuyện của em quá không hiện thực! Giống cái lam tinh không thể chỉ có một người chồng! Sửa kết cục! Time đã là vua rồi, tất nhiên phải có nhiều giống đực hơn nữa!”

Cậu chỉ kém không nói thẳng Thời Dĩ Thiên bất công.

Song Thời Dĩ Thiên đương nhiên nghe hiểu những ý trong câu nói ấy.

“Tất nhiên là em biết không thể chỉ có một người chồng,” Thời Dĩ Thiên bất đắc dĩ nói, “Vậy nên truyện tranh mãi mãi chỉ là truyện tranh a. Nếu có thể, chẳng lẽ anh không muốn nhất sinh nhất thế nhất song nhân ư?”

“Hừ!” Quý Ngạn Hi thở phì phì không trả lời.

Cậu muốn.

Tất cả giống đực khác đều muốn.

Nhưng hiện thực đã định chẳng thể thực hiện.

Nên mới có nhiều người thích xem truyện của Dĩ Thiên như vậy.

Ngay khi đăng lên Tinh Võng, không quá một ngày, câu truyện nhỏ này đã hot khắp Tinh Võng.

Ngoại trừ Dĩ Thiên, chẳng ai dám viết ra một câu chuyện như thế.

Những giống đực xung quanh Thời Dĩ Thiên đều hiểu, bảo bối nhà họ đang nhớ Chris.

Quý Ngạn Hi ôm Dĩ Thiên, hung hăng hôn y, hôn tới Thời Dĩ Thiên choáng váng thở hồng hộc, Quý Ngạn Hi mới vừa lòng buông tha.

“Anh đi tìm nhục đoàn tử chơi!”

Quý Ngạn Hi nói xong, lập tức sải bước ra ngoài.

“Này! Đã nói bao nhiêu lần rồi, không được phép gọi bảo bảo là nhục đoàn tử!” Thời Dĩ Thiên dở khóc dở cười hô to.

……

Tháng 6 năm 4147 của thiên văn, Đế quốc Sư Viêm kết thúc cuộc nội chiến kéo dài đến 5 năm. 9 tinh hệ lớn lại thống nhất, tân hoàng kế vị.

Sau khi tân hoàng bệ hạ lên ngôi, việc đầu tiên không phải nắm chặt nội tình và xây dựng lại đế quốc, mà là gửi một công hàm cho đế quốc lam tinh.

Công hàm nói, tân hoàng sẽ sớm tới thăm lam tinh.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com