ZingTruyen.Info

[Đam Mỹ cao H/Edit] Nhóm Thú Phu Của Ta/Giống Cái Hoàn Mỹ

Chương 32: Mang thai

LamNguyen132

“Là…… Là mang thai!” Tiến sĩ Simon cực lực cố gắng kìm nén sự kích động, run rẩy nói.

Ông chỉ vào màn hình dụng cụ kiểm tra, “Nhìn đi! Ở chỗ này có một tiểu sinh mệnh!”

Mang thai?

Tất cả giống đực ở đây, bao gồm Thời Dĩ Thiên giờ phút này vẻ mặt trống rỗng.

Hai từ mang thai đối với bọn họ còn quá xa lạ, quá xa vời.

Trong khoảng thời gian ngắn ai cũng quên phản ứng.

Qua một hồi lâu, trong đầu nhóm giống đực đều như có pháo hoa đang nổ ầm ầm.

Thuỵ Nặc kêu lên: “Mang thai?!”

Quý Quân lo lắng hỏi: “Ngài chắc chắn chứ?!”

Ngay cả tướng quân Erick cũng không khỏi siết chặt nắm tay, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm tiến sĩ Simon.

Tiến sĩ Simon tức giận nói: “Sao tôi có thể lấy chuyện này ra nói giỡn chứ! Mấy cậu không tự xem đi? Sinh mệnh trong bụng Dĩ Thiên đã có nhịp tim rồi kìa!”

Một hình ảnh ba chiều được chiếu bởi thiết bị kiểm tra đo lường tinh vi, sự sống nhỏ bé kia được phóng đại trước mắt những giống đực, cho thấy vị trí trái tim đang đập đều đều.

“Thình thịch, thình thịch, thình thịch”.

Như thế đáp lại những giống đực, thanh âm này dần dần, dần dần đồng bộ với nhịp tim của bọn hắn.

Nhóm giống đực nín thở, tầm mắt dừng trên hình chiếu ba chiều, rất sợ sẽ quấy nhiễu tới sinh mệnh nhỏ này.

Thuỵ Nặc lẩm bẩm: “Chắc là một con bướm con!”

Hắn đột nhiên quay lại ôm chằm lấy Thời Dĩ Thiên, kích động nói: “Bảo bảo, em thật tuyệt!”

Ai chẳng biết tỷ lệ mang thai của giống cái ở lam tinh thấp cỡ nào, tính từ lúc Thời Dĩ Thiên tiến vào kỳ động dục tới nay chỉ mới hơn một tháng thôi.

Nhanh mang thai như vậy, thể chất tuyệt đối là hiếm trên cả hiếm.

Kiểu giống cái dễ mang thai này là kiểu nhóm giống đực muốn kết hôn nhất, và cũng được đám giống cái hâm mộ nhất.

Quý Quân ngồi xổm xuống trước mặt Thời Dĩ Thiên, nắm tay y và hôn nhẹ, ánh mắt đầy yêu thương.

“Là sói con của chúng ta.”

Erick đi tới, cúi người in một nụ hôi lên trán Thời Dĩ Thiên, “Vất vả, Thiên Thiên.”

Tiến sĩ Simon không thể không nói: “Nó còn chưa thành hình, vẫn chưa nhìn ra được là con của ai.”

“Là bướm con!” Thuỵ Nặc hôn lên môi Thời Dĩ Thiên.

Thời Dĩ Thiên mờ mịt vô thố, bất giác quay lại siết chặt tay Quý Quân, ngay sau đó cúi đầu, ánh mắt dừng trên bụng mình.

“Mang…… thai?”

Tất nhiên là y biết giống cái ở lam tinh có thể sinh con, song đồng thời y cũng biết giống cái không dễ thụ thai. Y cứ tưởng mình sẽ giống phần lớn giống cái khác, phải mất hơn ba bốn năm mới mang thai.

Tin tức này quá đột ngột.

Thời Dĩ Thiên hoàn toàn chưa sẵn sàng để dựng dục một sinh mệnh.

Thậm chí chưa chuẩn bị tốt để làm một người cha.

Thời Dĩ Thiên đưa tay nhẹ nhàng đặt trên bụng mình, chỗ ấy vẫn rất bằng phẳng và chẳng nhìn ra chút bất thường nào.

“Ở đây…… Có một đứa nhỏ ư?”

“Nói chính xác,” Tiến sĩ Simon nghiêm nghị nói, “Nó còn chưa phải một đứa nhỏ, chỉ là một phôi thai thôi. Tất nhiên, nó sẽ lớn lên từ từ, có thể là con, có thể là trứng trùng, có thể là trứng, hoặc cũng có thể là tiểu giống cái.”

Mỗi khi tiến sĩ Simon nói một câu, sắc mặt của ba giống đực liền thay đổi.

Ai mà không hy vọng đứa con trong bụng Thời Dĩ Thiên là của mình chứ?

Không liên quan gì tới bản năng, đứa bé kia mang dòng máu của họ và Thời Dĩ Thiên a.

“Nhưng……” Thời Dĩ Thiên chau mày do dự, “Em…… Em sợ mình sẽ không chăm sóc tốt cho bé và trở thành một người cha tốt.”

Nghe xong lời của Thời Dĩ Thiên, ánh mắt đang ngó y của ba giống đực đều trở nên nóng bỏng.

“Bảo bảo!” Thuỵ Nặc nhịn xuống kích động dưới đáy lòng, “Anh, anh rất rất yêu em!”

Quý Quân thì thầm: “Mỗi khi anh nghĩ bản thân đã đủ yêu em, em luôn có thể làm anh yêu em nhiều hơn nữa.”

Erick không nói, song sóng gió ẩn sâu trong đôi mắt vàng ấy như muốn nuốt chửng Thời Dĩ Thiên.

Thời Dĩ Thiên ngơ ngác ngẩng đầu: “???”

Chuyện gì xảy ra với họ vậy? Sao tự dưng thổ lộ tập thể thế?

Tiến sĩ Simon ở một bên thở dài, vẻ mặt hâm mộ ghen tị, “Tôi thực sự vô cùng may mắn khi được phục vụ ngài Dĩ Thiên trong một thời gian dài. Nếu các giống cái đều nghĩ được như ngài Dĩ Thiên, đế quốc chắc chắn sẽ càng ngày càng cường đại hơn.”

Giống cái ở lam tinh không có nghĩa vụ chăm sóc con, bọn họ chỉ phụ trách sinh, nhóm giống đực sẽ tự ôm đồm nhiệm vụ chăm sóc con cái.

Cơ mà một giống cái có rất nhiều giống đực, việc chăm sóc một đứa nhỏ đương nhiên chẳng thành vấn đề.

Nhưng giống cái cũng chưa bao giờ cân nhắc liệu họ có thể trở thành một người cha tốt hay không. Việc bảo vệ giống cái thái quá trong một thời gian dài khiến họ ăn sâu bén rễ mà cho rằng, nuôi nấng và giáo dục con cái không liên quan tới họ, đây là chuyện của giống đực.

Nói trắng ra, các giống cái ở lam tinh hoàn toàn chẳng hề có tinh thần trách nhiệm với đứa con của mình.

Những lời của Thời Dĩ Thiên sao có thể không khiến mấy giống đực kích động chứ?

Thời Dĩ Thiên còn chưa kịp hiểu nguyên nhân khiến nhóm giống đực thổ lộ tập thể, đã bị người cắt ngang.

Quản gia phủ bá tước dẫn một vị khách đến thăm.

Vị khách này không phải ai khác mà chính là chuyên viên của bộ liên hợp đã dẫn Thời Dĩ Thiên từ “Thần Hi” tới Đế Đô Tinh, An Thầm.

“Sau khi gặp được ngài Thời Dĩ Thiên, vận may của tôi luôn tốt như vậy,” An Thầm cười như gió xuân, “Lần nào cũng tới đúng lúc. Nghe quản gia bảo ngài Dĩ Thiên đang mang thai, đây quả là một tin tức tốt. Xin chúc mừng!”

Thời Dĩ Thiên đỏ mặt: “Cảm ơn ngài.”

Erick nói: “Ngài đột nhiên đến, là vì chuyện gì?”

An Thầm hơi khom người với Erick, lấy ra một tập tài liệu, “Đây là thư viết tay của bệ hạ, vẫn chưa công khai. Đây coi như là nghị quyết nội bộ của quốc hội, xin ngài Thời Dĩ Thiên và mọi người hợp tác.”

Erick cầm tập tài liệu có đóng dấu cá nhân của Hoàng đế bệ hạ, nhanh chóng duyệt qua một phen trước khi đưa cho Thời Dĩ Thiên.

Nội dung của hồ sơ rất đơn giản, ý chính là muốn để Thời Dĩ Thiên trở thành hình mẫu cho các giống cái toàn đế quốc noi theo.

Song trong hồ sơ không có quy định và quy tắc chi tiết, chỉ ra lệnh cho bộ liên hợp giống cái và nhi đồng phụ trách chuyện này.

Tạo ra một siêu sao giống cái toàn đế quốc.

Về vấn đề này, thực ra đế quốc đã có một dây chuyền công nghiệp hoàn chỉnh. Phát sóng trực tiếp ngày thường và kỳ động dục của giống cái chính là một trong số đó.

Đây là một sản nghiệp được công nhận chính thức, nhưng cũng không chính thức.

Chưa từng có giống cái nào được Hoàng đế bệ hạ và nghị viên duy trì trở thành thần tượng quốc gia.

Điều này tương đương với việc Thời Dĩ Thiên sẽ là minh tinh chính thức của đế quốc, nói cách khác, y có đế quốc làm chỗ dựa mạnh nhất.

An Thầm nói: “Chúng tôi vẫn chưa soạn ra phương án, định xin ý kiến của mọi người trước.”

Không thể không nói bộ liên hợp vẫn rất thông minh, không trực tiếp tự soạn kế hoạch. Nếu họ đưa ra kế hoạch tự soạn, chẳng nói tới Thời Dĩ Thiên, tướng quân Erick cũng sẽ không vui.

“Bây giờ ngài Thời Dĩ Thiên đang mang thai, đây là một cơ hội tốt.” An Thầm đề nghị.

Hoàng đế bệ hạ và quốc hội đồng thời lên tiếng, dẫu thế nào đi nữa thì Thời Dĩ Thiên vẫn phải tuân theo mệnh lệnh của văn kiện này.

May thay là không có quá nhiều hạn chế, Thời Dĩ Thiên và nhóm giống đực của y có thể tự quyết định nên làm như thế nào.

“Chuyện này ——” Quý Quân nghiêm mặt nói, “Cứ để tôi. Ngài An Thầm, ngài có thể đại diện cho bộ liên hợp chứ? Nếu ngài không có ý kiến, xin vui lòng hợp tác với tôi.”

“Đương nhiên không có ý kiến,” An Thầm nhún vai cười nhẹ, “Tôi vốn cũng nghĩ như vậy, để giống đực của ngài Thời Dĩ Thiên phụ trách chuyện này là thích hợp nhất. Dù sao tất cả chúng ta không hy vọng ngài Dĩ Thiên khó chịu mà đúng chứ?”

“Nếu có yêu cầu gì, bộ liên hợp sẽ hỗ trợ hết mình.”

“A Quân?” Thời Dĩ Thiên kéo tay Quý Quân.

Quý Quân không ngại ở đây còn có những người khác.

Hắn nhìn Thời Dĩ Thiên một cách nghiêm túc và nói: “Anh không yên tâm để người của bộ liên hợp giải quyết chuyện này, những người khác cũng thế.”

“Nếu cần ai đó tới phụ trách, anh chính là người thích hợp nhất. Anh muốn làm điều gì đó cho em và đứa con của chúng ta.”

“Các giống đực xung quanh em ưu tú đến thế, sau khi Chris trở về cũng sẽ trở nên mạnh mẽ hơn. Anh không muốn bị so sánh với bọn họ, chỉ khi mạnh hơn mới có tư cách ở bên em và làm cha của đứa nhỏ.”

“A Quân……” Thời Dĩ Thiên vuốt ve khuôn mặt Quý Quân, ngực bị căng đầy.

……

Hôm nay bắt đầu thay đổi thực đơn của Thời Dĩ Thiên.

Mặc dù đế quốc đối xử tốt hơn với giống cái mang thai, song tướng quân Erick vẫn tự xuất tiền túi thuê hơn chục đầu bếp tới nấu ăn cho Dĩ Thiên.

Kế hoạch ban đầu là coi Thời Dĩ Thiên thích ăn đồ của đầu bếp nào thì giữ lại người đó. Ai ngờ khẩu vị của Thời Dĩ Thiên quá phức tạp, vừa thích ăn điểm tâm ngọt của đầu bếp này, lại thích uống canh của đầu bếp kia, còn thích ăn cá của một đầu bếp khác làm, tới cuối cùng, giữ lại hết tất cả hơn chục đầu bếp.

Hơn nữa khẩu vị của y còn trái ngược hoàn toàn với trước. Trước đây cảm thấy quá ngọt, bây giờ lại thấy rất hợp; trước đây cảm thấy quá cay, bây giờ lại thấy vừa miệng; trước đây cảm thấy quá chua, bây giờ lại thấy rất ngon miệng.

Thuỵ Nặc thậm chí xin trường cho gia hạn kỳ nghỉ, cả ngày cứ lẽo đẽo theo Thời Dĩ Thiên suốt.

Thuỵ Nặc là sinh viên năm ba của học viện nghệ thuật trung ương Hoàng gia ở Đế Đô Tinh. Vì nhân dân lam tinh có tuổi thọ lâu dài, hệ thống giáo dục đại học đều là 6 năm, Thuỵ Nặc còn ba năm nữa mới tốt nghiệp.

Tướng quân Erick đương nhiên cũng từ chối thời gian trở lại tinh hệ thứ chín. Tuy không khoa trương như Thuỵ Nặc, song cũng tùy thời chú ý Thời Dĩ Thiên.

Mặc khác, Quý Quân đã đăng ký và thành lập một công ty chuyên phục vụ Dĩ Thiên.

Sau khi công ty này thành lập, việc làm đầu tiên là sử dụng tài khoản của Thời Dĩ Thiên để gửi một tin tức mới.

Dòng chữ do chính Thời Dĩ Thiên viết, hình bên dưới dòng chữ này cũng do Thời Dĩ Thiên tự tay vẽ.

“Hổm rày ăn không ngon, cứ tưởng mình bị ốm, đi kiểm tra mới biết, hóa là trúng số rồi. Nhìn biểu cảm của sói hư hỏng, bướm lớn và vị tướng quân luôn lãnh khốc nhà tôi khi nghe được tin tôi mang thai này 【 cười xấu xa 】【 cười xấu xa 】”

Tiếp theo là ba bức tranh vẽ tay, là được vẽ thật trên giấy, chứ không phải dùng dụng cụ vẽ trên quang não.

Đường nét ngắn gọn và rõ ràng, vài nét bút đã phác hoạ ra hình ảnh của Quý Quân, Thuỵ Nặc và Erick, chỉ sử dụng bút chì màu để tô một số màu sắc lên quần áo.

Dưới cọ vẽ của Thời Dĩ Thiên, ba giống đực có những đặc điểm riêng biệt. Mỗi người có một vẻ đẹp riêng, biểu cảm của họ cũng chẳng giống nhau, hoàn toàn tái hiện lại cảnh tượng khi nghe tin Thời Dĩ Thiên mang thai.

Ngay khi động thái này được đăng lên, không hề ngạc nhiên chút nào, lập tức kíp nổ Tinh Võng.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info