ZingTruyen.Com

[Đam Mỹ cao H/Edit] Nhóm Thú Phu Của Ta/Giống Cái Hoàn Mỹ

Chương 25: Tiểu lang tỉnh

LamNguyen132

Đợi mọi người ra ngoài hết, đối diện với gương mặt nghiêm túc của tiến sĩ Simon, Thời Dĩ Thiên cũng vứt bỏ tạp niệm, kể lại một lần quá trình make love của mình và Quý Ngạn Hi.

"Ý ngài là ngài đã nghe được suy nghĩ của Quý Ngạn Hi?" Tiến sĩ Simon bắt được trọng điểm.

"Ừm......" Thời Dĩ Thiên gật đầu, mặt lại đỏ bừng, "Tôi chỉ...... Chỉ ở lúc làm việc ấy mới nghe được những suy nghĩ của tiểu lang về tôi, còn những chuyện khác...... Thì không cảm nhận được."

Còn suy nghĩ có liên quan tới Thời Dĩ Thiên, tất nhiên là tình yêu mãnh liệt Quý Ngạn Hi dành cho y lúc ấy.

"Ngài có đáp lại cậu ấy không?" Tiến sĩ Simon hỏi.

Thời Dĩ Thiên khó hiểu chớp chớp mắt.

"Ngài yêu cậu ấy chứ?" Tiến sĩ Simon giải thích, "Lúc trong thế giới tinh thần ngài có nói rằng ngài yêu cậu ấy không?"

"Tôi thích cậu ấy." Thời Dĩ Thiên trả lời không chút do dự, về phần yêu thì y không chắc. Tình cảm ấy trên cả thích, Thời Dĩ Thiên không dám dễ dãi nói ra cái từ đó.

"Tôi...... Tôi cũng chẳng biết mình có nói cho cậu ấy khi ở trong thế giới tinh thần hay không. Tôi chỉ cảm thấy rất thoải mái, hơn cả lúc cao trào ——"

"Ngài cảm thấy linh hồn đang run rẩy, phải không?" Tiến sĩ Simon nói tiếp.

"Đúng vậy," Mắt Thời Dĩ Thiên sáng rực, "Chính là loại cảm giác đó."

Giây phút ấy, đại não y trống rỗng, cả người nhẹ bẫng, hoàn toàn không còn cảm nhận được sức nặng của cơ thể.

Nói trắng ra là y chang đang chơi thuốc, phê pha chẳng tìm thấy lối về.

Tiến sĩ Simon gật đầu, "Chuyện này liên quan đến thể chất của ngài. Tôi nghĩ những giống đực của ngài cần phải biết, nên mời họ vào đi."

Ông xoay người bảo trợ lý vào và tiêm chất dinh dưỡng cho Quý Ngạn Hi.

Thời Dĩ Thiên thì gọi bốn giống đực chờ ở ngoài vô.

"Ngài Thời Dĩ Thiên và Quý Ngạn Hi đã xảy ra sự cộng hưởng tinh thần lực." Giọng điệu tiến sĩ Simon tràn đầy hưng phấn, như một học giả ôm ấp tình cảm mãnh liệt với phương diện chưa có lời giải mình gặp được.

"Loại cộng hưởng này là loại cộng hưởng hai chiều. Nó chỉ xảy ra dưới trường hợp —— khi một giống cái với một giống đực yêu nhau và giao phối theo tự nhiên, thể xác và tinh thần đồng bộ, lúc đạt tới cao trào, sẽ có tỷ lệ phát sinh cộng hưởng tinh thần."

"Tướng quân đại nhân," Tiến sĩ Simon cúi người về phía Erick, đè nén nóng rực xuống đáy mắt và nói, "Theo tôi được biết, đế quốc đã có ít nhất 500 năm chưa xuất hiện ghi chép về việc xuất hiện sự cộng hưởng tinh thần."

"Không biết mọi người đã nghe qua đoạn lịch sử này chưa. Thật ra vào thời viễn cổ, thời điểm đế quốc còn chưa phải là đế quốc và không có nhiều tinh hệ như vậy."

"Tỉ lệ sống mái lúc ấy cũng chẳng chênh lệch lớn như bây giờ, địa vị của giống cái tất nhiên cũng kém xa hiện tại."

"Thường thì một giống cái và hai giống đực tạo thành một gia đình, giống cái cũng phải cày dệt trồng trọt, vất vả làm việc và nuôi con."

"Vào thời kỳ đó, sự cộng hưởng tinh thần giữa giống cái và giống đực là cực kỳ phổ biến. Hầu hết mỗi giống cái và nhóm giống đực đều sẽ xuất hiện sự cộng hưởng tinh thần."

"Về sau, do nhiều nguyên nhân khác nhau, số lượng giống cái dần trở nên thưa thớt, giống cái phải giao phối với nhiều giống đực hơn để bảo đảm sự sinh sản của quần thể. Tuy nhiên, tần suất cộng hưởng tinh thần giữa sống mái lại giảm mạnh."

"Trước lần ghi chép cuối cùng về sự cộng hưởng tinh thần, thật ra đế quốc cũng đã xuất hiện vấn đề này. Thường phải qua mấy chục năm mới có một trường hợp, và sau đó hoàn toàn biến mất."

"Người dân của đế quốc biết kết hôn và giao phối với một giống cái cấp cao hơn có tỷ lệ giúp giống đực tăng cấp bậc gien, nhưng phần lớn mọi người không biết rằng điều kiện tiên quyết để tăng cấp bậc gien là phải sinh ra sự cộng hưởng tinh thần."

"Nếu không có cộng hưởng tinh thần, dù giống cái có đẳng cấp cao tới đâu thì cũng không thể giúp giống đực tăng lên cấp bậc."

"Đế quốc luôn nghiên cứu về sự cộng hưởng tinh thần giữa giống đực và giống cái. Kể từ khi sự cộng hưởng tinh thần biến mất, đế quốc đã bỏ rất nhiều tiền tài và nhân lực vào vấn đề này."

"Sau nhường ấy năm, viện nghiên cứu trung ương cuối cùng cũng tìm ra bản chất của cộng hưởng tinh thần, và đưa ra biện pháp cải thiện hiện trạng của đế quốc."

"Nhưng những thứ liên quan quá phức tạp. Nếu thay đổi, sẽ khiến thể chế thống trị đế quốc biến hóa nghiêng trời lệch đất, các thành viên quốc hội vì thế mà tranh cãi hết sức gay gắt, bệ hạ cũng chẳng thể đưa ra quyết định dứt khoát, nên vẫn luôn kéo dài......"

Ngoại trừ Quý Ngạn Hi vẫn đang hôn mê, bao gồm cả Thời Dĩ Thiên, tất cả mọi người đang chờ tiến sĩ Simon nói ra cái "Bản chất" kia.

"Đó là yêu." Tiến sĩ Simon hưng phấn đến mặt đỏ bừng, "Tình yêu. Tình yêu là điều kiện tiên quyết để cộng hưởng tinh thần!"

Yêu?

Nói thì đơn giản, nhưng thực tế từ này lại vô cùng nặng nề.

"Chỉ có giống cái và giống đực yêu nhau thật lòng, mới xuất hiện sự cộng hưởng tinh thần."

Thuỵ Nặc hỏi: "Tiến sĩ, ý của ngài là bảo bảo và tiểu lang yêu nhau ư?"

Tiến sĩ Simon nhún nhún vai, "Đó là điều hiển nhiên."

Ông nhìn thoáng qua chú sói nhỏ trên giường, nói: "Quý Ngạn Hi sẽ trở nên thế này, hoàn toàn là do cấp bậc gien của cậu ấy thấp hơn ngài Dĩ Thiên. Hơn nữa cậu ấy còn quá trẻ, chưa tới độ tuổi đỉnh cao về thể lực và tinh thần của một giống đực, nên cậu ấy không chịu nổi sự cộng hưởng tinh thần."

"Nói đơn giản hơn là thân thể cậu ấy bị hút khô, nhưng tinh thần lực đang được đánh sâu vào, nên mới ngất đi."

"Trách nhiệm chính của việc này nằm ở ngài Dĩ Thiên. Ngài phải học cách kiểm soát sức mạnh tinh thần của mình."

Vẻ mặt Erick ngưng trọng, "Tất cả chúng tôi không ai không yêu Dĩ Thiên. Tại sao giữa chúng tôi và Dĩ Thiên không xuất hiện sự cộng hưởng tinh thần?"

"Tướng quân đại nhân," Cảm xúc hương phấn của tiến sĩ Simon nhạt đi đôi chút, cẩn thận nói, "Tôi đang nói là yêu nhau. Tình yêu bắt nguồn...... từ cả hai bên."

Thời Dĩ Thiên hận không thể đi bịt miệng tiến sĩ Simon, đây không phải nói cho tướng quân đại nhân, Thời Dĩ Thiên y không yêu hắn sao?

Nhưng y chắc chắn mình có yêu bọn Thuỵ Nặc, song đâu có thấy cộng hưởng tinh thần gì đâu.

Chưa đợi y đặt câu hỏi, Thuỵ Nặc đã hỏi ra.

Tiến sĩ Simon nói: "Các cậu chỉ cùng nhau vượt qua một lần kỳ động dục. Khi đó, giống cái bị điều khiển bởi dục vọng sinh lý, hơn nữa đấy lại là lần giao phối đầu tiên của ngài Dĩ Thiên, ngài ấy chưa quen thể chất và tinh thần lực của mình."

"Sau này các cậu có thể cố gắng nhiều hơn, vừa lúc ngài Dĩ Thiên cũng có thể học khống chế tinh thần lực của bản thân."

"Tôi sẽ theo dõi và quan sát tình trạng thân thể ngài Dĩ Thiên." Tiến sĩ Simon lại hỏi Erick, "Tướng quân đại nhân, tôi muốn báo tình huống của ngài Dĩ Thiên cho viện nghiên cứu trung ương, được chứ? Đây là một chuyện có ý nghĩa nghiên cứu lớn."

Erick nhìn về phía Thời Dĩ Thiên, tỏ vẻ nên hỏi đương sự, "Em có đồng ý không?"

Thời Dĩ Thiên lắc đầu.

Tiến sĩ Simon lộ ra vẻ thất vọng.

Song Thời Dĩ Thiên lại nói: "Tiến sĩ, không phải là tôi không muốn phối hợp nghiên cứu, chỉ là tạm thời còn không muốn bị quá nhiều người quấy rầy. Ngài để tôi suy nghĩ đã."

Tiến sĩ Simon lập tức vui vẻ lại, miễn là không mạnh mẽ từ chối, nghĩa là vẫn còn cơ hội.

"Vậy nếu mọi người không có gì muốn hỏi nữa, thì có thể đi nghỉ ngơi. Ngày mai Quý Ngạn Hi hẳn sẽ tỉnh lại."

Quý Quân mở miệng hỏi: "Tôi còn có một câu hỏi. Ngài nói giống cái và giống đực yêu nhau mới sinh ra sự cộng hưởng tinh thần, và đế quốc đã có 500 năm không xuất hiện cộng hưởng. Vậy tôi có thể hiểu là, tất cả giống đực và giống cái mấy trăm năm nay, họ đều không yêu nhau ư?"

"Không sai." Tiến sĩ Simon khẳng định gật đầu.

Thời Dĩ Thiên lộ ra vẻ ngạc nhiên.

Chuyện này cũng quá khoa trương, y thật sự không thể tin được.

Đế quốc với 10 tỷ dân, vậy mà không có một đôi giống cái và giống đực là yêu nhau?

Sắc mặt tiến sĩ Simon nghiêm túc hẳn, "Tôi biết điều này rất nực cười. Nếu nói chuyện này ra ngoài, nhất định sẽ có rất nhiều người không đồng tình, rõ ràng hắn rất yêu đối phương, sao có thể nói như thế?"

"Nhưng đây là sự thật, không có sống mái nào là thật sự yêu nhau. Đây cũng là hiện trạng của đế quốc."

"Chắc các cậu cũng không tin. Tôi nói thế này, trong đế quốc có lẽ có một số giống đực thiệt lòng yêu giống cái của mình. Nhưng đấy chỉ là một bộ phận rất nhỏ, mà hầu như tất cả giống cái đều không yêu giống đực, họ chỉ yêu bản thân họ."

Tiến sĩ Simon trầm giọng: "Dưới sự bảo vệ giống cái quá mức trong thời gian dài, đế quốc đã đặt giống cái ở vị trí quá cao, khiến nhóm giống cái không còn hiểu chữ ' yêu ' nữa. Bọn họ không biết cách đi yêu một người, bọn họ đánh mất năng lực yêu."

"Chắc hẳn các cậu đang thắc mắc vì sao tôi lại nói rằng chỉ có một tỉ lệ nhỏ giống đực yêu giống cái của mình."

"Nếu tình yêu chỉ là sự trả giá từ một phía mà không có sự đền đáp, thì một ngày nào đó tình yêu cũng sẽ cạn kiệt, nhóm giống đực không thể tiếp tục cho đi nữa."

"Hơn nữa, phần lớn giống đực chỉ coi giống cái như công cụ sinh sản thôi."

Ông nhìn về phía Thời Dĩ Thiên, đáy mắt hiện lên vẻ xin lỗi, "Có lẽ ngài không thích nghe điều này, nhưng đúng là hầu hết giống đực đều như vậy. Bản năng sinh vật khiến họ theo đuổi giống cái, chứ không phải vì yêu."

Sau khi nghe tiến sĩ Simon giải thích, mấy người dần dần hiểu rõ. Thành quả nghiên cứu mấy trăm năm của viện nghiên cứu trung ương, quả thật rất có đạo lý.

Nói ngắn gọn, các biện pháp bảo vệ giống cái ban đầu là có ý tốt, nhưng lại tạo thành hậu quả xấu.

Nếu phá vỡ hiện trạng bây giờ, chắc chắn sẽ làm lung lay nền tảng của những người lãnh đạo hàng đầu đế quốc. Vì vậy dẫu biết phải thay đổi, nhưng Hoàng đế bệ hạ vẫn chậm chạp không động thủ.

Ánh mắt của mấy giống đực trong phòng dồn hết trên người Thời Dĩ Thiên, bốn cặp mắt mang các sắc màu khác nhau lại tràn ngập tình yêu như nhau.

Chỉ có họ mới biết được tiểu giống cái của họ là một viên ngọc quý cỡ nào.

Mỗi khi bọn họ trao đi tình yêu của mình, đồng thời cũng sẽ nhận được nhiều tình cảm hơn từ tiểu giống cái.

"Sao, sao thế?" Thời Dĩ Thiên bị bọn họ nhìn đến tim đập thình thịch không ngừng, hai má không tự chủ được đỏ bừng.

"Bảo bảo," Thuỵ Nặc đi lên ôm lấy Thời Dĩ Thiên, ôn nhu nói, "Anh muốn bên em đêm nay. Chờ tiểu lang với em."

Quý Quân nói theo: "Anh cũng ở lại."

Chris nói: "Anh cũng vậy."

Tướng quân Erick không ừ hử gì, song ngồi ổn như núi, hiển nhiên cũng muốn ở lại.

Thời Dĩ Thiên: "......"

Giường của y tuy đủ lớn, nhưng cũng chẳng đủ cho nhiều người nằm thế đâu, trên giường còn có một con sói nhỏ nữa là.

Song sự lo lắng của y rõ ràng là dư thừa, tướng quân Erick đã gọi người máy gia dụng tới kê thêm vài cái giường vào phòng.

Thế là khi Quý Ngạn Hi tỉnh dậy vào ngày hôm sau, vừa mở mắt đã thấy phòng đầy giống đực, cậu hận không thể tìm cái lỗ chui xuống.

"Ô ô ô Thiên Thiên," Quý Ngạn Hi biến về hình người, ngoại trừ hai lỗ tai trăng trắng còn dựng trên đỉnh đầu, ôm Thời Dĩ Thiên ủy khuất, "Có phải mọi người biết hết rồi không? Em có trách anh quá tệ hông ô ô ô, anh, anh còn tư cách làm chính phu của em chứ."

Thời Dĩ Thiên vuốt ve lỗ tai xù xù lông trên đỉnh đầu cậu, an ủi: "Cậu không tệ tí nào. Lần này là lỗi của tôi. Cậu đương nhiên là có tư cách làm chính phu của tôi nha, nhưng có thể đăng ký kết hôn ngay hôm nay không thì phải hỏi ý kiến của mọi người đã."

Lần này y sẽ không tiếp tục tự tiện quyết định, tốt hơn là vẫn nên nói trước một tiếng với bọn Thuỵ Nặc.

Thời Dĩ Thiên thật ra không tính cả tướng quân Erick vào bên trong. Người y nghĩ tới đầu tiên vĩnh viễn luôn là Thuỵ Nặc, Quý Quân và Chris.

"Vậy thì," Thuỵ Nặc mở miệng nói, "Ai đồng ý cho bảo bảo và tiểu lang xin kết hôn ngay hôm nay thì hãy nhấc tay."

Nói xong câu đó, Thuỵ Nặc nhấc tay đầu tiên.

Ngay sau đó là Quý Quân và Chris.

Thời Dĩ Thiên đầy mặt kinh ngạc, y không khỏi thấp thỏm ngó tướng quân Erick, sợ hắn sẽ tức giận.

Nhưng điều khiến y không ngờ là cả tướng quân Erick cũng dứt khoát giơ tay.

Quý Ngạn Hi phấn khích hoan hô: "Thiên Thiên chúng ta nhanh nhanh đi xin thôi!"

"Tại sao?" Thời Dĩ Thiên phớt lờ cậu, cau mày khó hiểu.

"Tại sao tất cả đều đồng ý?"

Quý Quân đồng ý cũng coi như là về tình về lý. Dù gì thì Quý Ngạn Hi cũng là em trai của hắn. Những người khác cũng đồng ý, đặc biệt là tướng quân Erick cũng đồng ý, Thời Dĩ Thiên không thể hiểu được.

Y và tướng quân Erick mới vừa kết hôn hôm qua, toàn đế quốc đều biết chuyện này, hôm nay y liền quay sang kết hôn với Quý Ngạn Hi. Với mức độ nổi tiếng bây giờ của y, cư dân trên Tinh Võng chắc chắn sẽ biết ngay lập tức, tướng quân Erick sẽ không cảm thấy mình bị vả mặt ư?

Thuỵ Nặc xoa đầu Thời Dĩ Thiên, giải thích: "Bởi vì em thích tiểu lang nha."

"Nhưng ——" Thời Dĩ Thiên mở to mắt, "Nếu em thấy một người yêu một người thì sao?"

Quý Quân nói: "Nhưng em không phải loại người như vậy. Trước kia không phải, sau này cũng không phải."

"Tướng quân đại nhân?" Thời Dĩ Thiên hỏi Erick.

Ở kiếp trước của y, kết hôn xong còn có tuần trăng mật đây, tướng quân đại nhân chẳng lẽ sẽ không không vui ư?

Erick nói: "Thọ mệnh của người lam tinh rất dài."

Thời Dĩ Thiên oai oai đầu tỏ vẻ khó hiểu.

Erick: "Vậy nên chúng ta sẽ có đủ thời gian."

Trái tim Thời Dĩ Thiên tức khắc rung động, lòng ngực căng đầy.

Nhóm giống đực của y quá tốt!

Giờ phút này, y vô cùng cảm tạ trời cao cho y thêm một sinh mệnh.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com