ZingTruyen.Com

[ĐAM] [HOÀN] - Mặt Trăng Có Đẹp Không Anh? - Heni

Chương 34

asheniee

Người lãnh đạo của tập đoàn Diệp Thị - Diệp Hằng đích thân muốn mở họp báo.

Tin tức này làm chấn động không nhỏ cả trong giới kinh doanh và những người ngoài ngành tò mò hóng hớt.

Tập đoàn Diệp Thị là một trong những công ty thế lực nhất trong nước, tồn tại hơn 70 năm, được truyền qua nhiều thế hệ con cháu.

Được biết tất cả các CEO đều chưa từng lộ mặt. Rất nhiều lời đồn đoán vì vậy mà xuất hiện. Có người nói họ Diệp mắc bệnh di truyền, chẳng những xấu xí thấp còi, da còn nhăn nheo sần sùi nên không muốn lộ diện để người khác dị nghị.

Có người lại nói thật ra nhìn họ không đến nỗi nào, nhưng pheromone đều rất khó ngửi, không phải là mắm tôm thì cũng là mùi đậu hũ thối, làm sao dám gặp người khác được.

Nhưng mặc kệ lời đồn có đi xa bao nhiêu, người nhà họ Diệp chưa từng đính chính cũng như lộ diện trước truyền thông. Một cơ hội hiếm có khó tìm như hôm nay chính là món mồi ngon cho những tờ báo lớn nhỏ muốn cháy sạp. 

Mặc dù vậy nhưng không phải ai muốn vào cũng được. Diệp Thị lựa chọn rất kĩ càng những tờ báo có ảnh hưởng và có tiếng nói, sau đó phát thiệp mời cho toàn bộ. Trong thiệp có một mã vạch, yêu cầu khách mời đến phải đeo lên ngực hoặc vai. Tia laser sẽ quét mã để đi vào. Bất kì mã vạch nào được làm giả đều không hợp lệ và lặp tức bị laser gây ra một vết bỏng nhẹ.

Ngoài ra, trên thiệp chỉ lưu ý duy nhất một điều : vật dụng hỗ trợ ghi chép duy nhất được cho phép là bút chì và giấy trắng. 

Có rất nhiều phóng viên đã nghĩ Diệp Thị chỉ đang nói đùa nên hoàn toàn làm ngơ. Đến lúc vào cửa, bảo vệ quét được thiết bị điện tử, đều bị lạnh lùng tước bỏ tư cách khách mời. Được Diệp Thị mời đến là một cơ hội trên trời rơi xuống, những người bị đuổi ra cũng đồng nghĩa với việc để cho công ty mất tin động quyền trị giá lên đến hàng triệu tệ, ngày mai cũng không cần đến tòa soạn làm việc nữa.

Phòng mà Diệp Thị chọn để mở họp báo khá rộng, số lượng phóng viên khoảng hơn 20 người, được ngồi thành 4 hàng. Bọn họ lần đầu tiên đi dự họp báo lại không mang bất kì thứ gì ngoài giấy viết cả, bốn góc phòng lại còn được bốn vệ sĩ đứng giữ, tâm lí khá hoang mang và lo lắng.

Phải hơn 15 phút sau, cánh cửa trước mặt họ mới được mở ra, khoảng 4 5 người đi vào, có một người họ nhận ra, đó chính là Lâm Hòa, thư kí của chủ tịch. Đám phóng viên âm thầm nuốt nước bọt chờ đón vị CEO thần bí kia tròn méo ra sao.

Diệp Hằng đi sau cùng, vừa đi vừa gỡ một cúc áo vest ra, sải bước dài lên phía bục phát biểu. Đám phóng viên đờ người. Có những phóng viên không giữ được bình tĩnh vô tình làm rớt đồ vật trên đất, phát ra tiếng động nhỏ. 

Không phải nói CEO là một ông già vừa xấu vừa đen lại vừa gầy teo sao? Vị CEO trước mặt họ rõ ràng rất trẻ, rất điển trai, dáng người xuất chúng, lại còn phong độ như vậy?

Diệp Hằng quét mắt nhìn một lượt quanh phòng, anh nâng tay chỉnh micro, đồng hồ trên cổ tay khúc xạ ánh sáng, chiếu đến mắt đám phóng viên đỗ nghèo khỉ chói lòa. Trên cổ tay anh là chiếc Hublot Bigger Bang bản giới hạn, giá rơi vào khoảng 290.000 USD. 

Diệp Hằng cất tiếng. "Chào các vị, tôi là Diệp Hằng - người phát ngôn của Diệp Thị."

Giọng của anh vào trong micro lại từ tính thêm vài phần, anh không tiết lộ thân phận, chỉ đơn giản giải thích vài lời. Đám phóng viên đều không hẹn mà tự hiểu, với phong thái và khí chất hơn người đó, tuyệt đối không phải là một người phát ngôn đơn thuần, mà rõ ràng chính là vị lãnh đạo cao nhất của Diệp Thị.

Anh lại nói tiếp. "Xin lỗi đã làm lỡ thời gian của mọi người, tôi có cuộc họp đột xuất nên đến trễ. Tôi sẽ nói ngay đây. Trước khi bắt đầu, tôi mong là các vị đều đã đọc được dòng ghi chú trong thiệp mời, và sẽ không có bất kì ai trong này vi phạm nó. Diệp Thị muốn xóa một vài tấm ảnh thì rất dễ dàng, nhưng các vị chưa chắc sẽ tìm được một công việc khác nếu có hành vi sai quy tắc. Và điều cuối cùng, tôi nói xong sẽ có khoảng 20 phút để các vị hỏi. Trước đó, xin đừng cắt lời tôi. Mọi người rõ rồi chứ?"

Đám phóng viên đồng loạt gật đầu như học sinh tiểu học. Diệp Hằng đứng rất thoải mái, hai tay đan chéo vào nhau, giọng đều đều như nói chuyện phiếm. "Thật ra, mục đích tôi mở cuộc họp báo này là muốn thông báo một chuyện. Tôi và thiếu gia của Phùng Thị - Phùng Ninh đã kết hôn với nhau. Em ấy là bạn đời hợp pháp của tôi. Hôn nhân chúng tôi dựa trên sự tự nguyện, bình đẳng và hoàn toàn không có người thứ ba nào trong mối quan hệ này. Vậy nên vị kim chủ mà dạo này mọi người hay nhắc đến có lẽ là tôi rồi. Nhưng thật ngại quá, Phùng Ninh em ấy làm việc đều vô cùng tốt, từ trước đến nay chưa từng để tôi phải can dự vào cái gì. "

Các phóng viên đồng loạt ngẩn tò te 2 3 giây rồi âm thầm vỡ òa. Nếu bây giờ có ống kính ở đây, chắc hẳn họ đã liều mạng bấm máy, xâu xé tin tức chấn động này. Bây giờ đám phóng viên chỉ có thể xì xào bàn tán với nhau rồi ghi chép thoăn thoắt. 

Diệp Hằng giật micro ra khỏi bục phát biểu, tiến đến gần đám người ngồi ở dưới. Dưới ánh đèn, ngũ quan của anh rõ ràng hơn, nét nào cũng cương nghị xuất chúng. Mỗi một cử động giơ tay nhấc chân đều vô cùng điềm tĩnh và nhẹ nhàng. Có những phóng viên omega đã âm thầm hâm mộ với Phùng Ninh, lấy được một alpha cực phẩm như vậy.

Diệp Hằng. "Còn lại chắc là để mọi người hỏi sẽ rõ ràng hơn. Hôm nay tôi đứng đây chính là để giải quyết tất cả những tin đồn vô căn cứ mà ai đó đã hãm hại vợ tôi. Mọi người ai có thắc mắc xin cứ đưa tay."

Anh vừa dứt lời, đã có bảo vệ tiến đến đưa micro cho phóng viên. Người đầu tiên nhận lấy, bình tĩnh hỏi. "Xin hỏi hai người kết hôn đã hôn lâu chưa và tại sao đến bây giờ mới công khai? Lại chọn đúng thời điểm cậu Phùng có rất nhiều scandal như vậy? Hay là làm vậy cốt chỉ để lấp liếm khoảng thời gian hai người thật sự là mối quan hệ "bao dưỡng"?"

Diệp Hằng cười nhạt đáp lời. "Bạn phóng viên này có phải là đọc tiểu thuyết nhiều quá rồi hay không? Bạn nhớ lại một chút xem, nhà của Phùng Ninh thiếu thốn đến mức để em ấy đi tìm kim chủ sao? Còn nhớ lúc đến hỏi cưới, tôi còn sợ mình không xứng với em ấy, tận lực đem đến rất nhiều sính lễ, ba vợ mới bằng lòng giao em ấy cho tôi. Phùng Ninh lúc mới kết hôn còn nằng nặc đòi công bố với fan, tôi lúc đó ngăn cản vì không muốn đem phiền phức cho em ấy, mọi người xem, bây giờ không phải chưa kịp công khai, phiền phức đã tới rồi sao?"  

Diệp Hằng trả lời nghe qua có vẻ rất đầy đủ, rất hợp lý. Nhưng thực chất, mỗi một câu đều tránh né vấn đề riêng tư, tất cả đều là thông tin đã có sẵn, không hề có chút giá trị nào. 

Người khác lại đưa tay, bảo vệ liền chuyền micro đến. "Nếu không phải là mối quan hệ bao dưỡng thì liệu đó có phải là một mối tình tay ba không? Tôi đã nhìn thấy một bức hình, trong đó ngài, cậu Phùng và một người giấu mặt đang đối diện nhau. Phải chăng cậu Phùng đã cướp ngài từ tay người đó, sau đó vì để lấp liếm mới phải gấp gáp kết hôn?"

Diệp Hằng tựa như đã đoán được từ trước, anh đánh mắt nhìn Lâm Hòa. Lâm Hòa liền đi vào cánh gà, chẳng mấy chốc màn hình chiếu liền hiện lên bức ảnh mà phóng viên miêu tả.

"Bức ảnh cậu nói chắc là đây nhỉ?" Diệp Hằng đổi tay cầm micro, nhìn vào người phóng viên, giọng điệu nửa thật nửa giả. "Nếu tôi nói người giấu mặt mới chính là kẻ thứ 3 thì sao? Không hề có bất kì chứng cứ nào chỉ ra rằng Phùng Ninh là người thứ 3 cả. Hôm đó tôi đến đón vợ mình tan ca, trùng hợp gặp được bạn của em ấy, đứng lại chào hỏi vài câu, không ngờ lại trở thành đề tài bàn tán của mọi người suốt cả tháng nay."

Chỉ qua vài câu đối đáp, bọn họ đã nhận ra, nghe thì có vẻ anh vô cùng hợp tác, thế nhưng cũng bất hợp tác vô cùng. Những câu trả lời mặc dù có tính chất là đúng hoặc không, nhưng nội dung thì sáo rỗng, không thể phát triển thêm tình huống khác. Phóng viên có muốn hỏi tiếp, cũng không biết phải hỏi cái gì. 

Một phóng viên khác nhận micro, nói. "Xin hỏi còn đoạn ghi âm nọ ngài có nghe qua chưa? Âm thanh đó rõ ràng là tiếng của cậu Phùng, lời nói vừa hống hách, vừa khó nghe, dù là đối với tư cách một diễn viên hay một phu nhân của tập đoàn đều là không nên có."

Diệp Hằng đáp lời. "Thật ra tôi nghe đến cũng thấy rất giống giọng vợ mình, nhưng mọi người phải biết là, đến cả hình ảnh và video còn làm giả được, thì một đoạn ghi âm ngắn ngủi chẳng nói lên được gì cả."

Người nọ vẫn chưa từ bỏ. "Nhưng giả sử nó là thật thì sao? Chính miệng cậu Phùng nói rằng mình đã trèo lên được giường của ngài. Cậu ấy nói lời khó nghe như vậy, phải chăng không xem ngài ra gì?"

Diệp Hằng bật cười, nhưng ý cười không hề lan đến đuôi mắt. "Cô phóng viên này miệng lưỡi cũng quá sắc bén rồi. Đặt trường hợp Phùng Ninh nhà tôi thật sự nói ra những lời đó, vậy thì sao? Tôi là người trong cuộc nếu không có ý kiến, thì các vị lấy tư cách gì bất bình thay tôi? Phùng Ninh nói không sai, mỗi tối em ấy đều trèo lên giường của tôi để ngủ. Vợ chồng ngủ cùng nhau thì có vấn đề gì sao?"

Đám phóng viên âm thầm lau mồ hôi. Bất luận có hỏi Diệp Hằng cái gì, cũng sẽ bị anh vặn ngược lại. Cuối cùng, bọn họ chỉ dám hỏi những câu ngoài lề để hút fan couple, chẳng hạn như : hai người quen nhau ở đâu, quen bao lâu mới tiến đến hôn nhân, lễ cưới được tổ chức ở đâu. Diệp Hằng đối với những câu hỏi vô nghĩa đó đều lựa chọn trả lời rất ngắn gọn, phần lớn đều là trả lời như không, không để bọn họ thu thập được gì.

Có một phóng viên lại đưa tay. "Xin hỏi có phải tính cách cậu Phùng có xu hướng bạo lực hay không? Có một video đã tố cáo cậu ấy ra tay đánh người giữa nơi công cộng, nghe nói người đó còn nhập viện."

Diệp Hằng trở về bục phát biểu, không nhanh không chậm đáp lời. "Không sai, ông ta nhập viện, nhưng không phải do Phùng Ninh đánh, mà chính tôi đã ra tay."

Phóng viên nọ sửng sốt, hỏi. "Ngài đây là muốn cổ vũ cậu ta sử dụng hành vi bạo lực lên người khác sao?"

Diệp Hằng cười lạnh, màn hình chiếu phía sau liền hiện lên hình ảnh một người đàn ông mặc đồ bệnh nhân, tay trái bó bột, đang quỳ trên đất, mặt mũi bầm tím. Ông ta gấp gáp nói. "Tôi, tôi là người đàn ông bị diễn viên Phùng Ninh đánh trong video. Tôi xin đính chính với mọi người rằng lý do Phùng Ninh ra tay đánh tôi là do chính tôi có ý đồ với cậu ấy trước, còn nói rất nhiều lời bỉ ổi. Tôi xin tạ tội với cậu Phùng, ngàn vạn lần cũng không dám nữa."

Đám phóng viên hoa mắt chóng mặt, chỉ trong một buổi chiều mà họ bị xoay mồng mồng, quá nhiều thông tin để tiếp nhận. Diệp Hằng thu lại sự điềm đạm, ánh mắt lóe lên tia sắc lạnh, giọng ẩn chứa sự uy hiếp. "Mọi người đã nghe thấy rồi chứ? Phùng Ninh ra tay là hoàn toàn để tự vệ. Đây coi như là lần đầu tiên, cũng là lần cuối cùng tôi để vợ mình bị người ta hãm hại. Những phát ngôn và hành vi lăng mạ Phùng Ninh, tập đoàn Diệp Thị sẽ có hành động pháp lý, truy cứu đến cùng."

-

Đêm khuya, bệnh viện C.

Giang Tiểu Đào gấp gáp chạy đến, phá vỡ sự yên tĩnh nơi hành lang. Anh gõ cửa phòng Phùng Ninh, bị 2 bảo vệ chặn lại. 

"Các anh mau để tôi vào. Tôi có chuyện rất quan trọng cần gặp Phùng Ninh."

"Anh Giang, giờ này đã quá khuya rồi. Có gì ngày mai lại nói."

"Không được.."

Đương lúc giằng co, trong phòng có tiếng vọng ra.

"Để anh Đào vào đi."

Giang Tiểu Đào thuận lợi đi vào, nhìn thấy Phùng Ninh đang từ trên giường chống tay ngồi dậy. Anh lật đật nhào đến.

"Anh Đào, có chuyện gì mà đến tìm em lúc này..."

"Phùng Ninh, chủ tịch Diệp xảy ra chuyện rồi!"

Phùng Nh nghe xong ngẩn người, đầu óc đặc quánh như hồ dán, đờ đẫn hỏi lại. "Anh nói cái gì?"

Giang Tiểu Đào tiến đến ôm lấy hai vai cậu, lặp lại. "Chủ tịch Diệp - chồng cậu bị tai nạn giao thông, hiện đang cấp cứu trong bệnh viện."

Phùng Ninh chớp mắt, mất rất lâu mới tiêu hóa được những gì Giang Tiểu Đào nói. Giờ phút này trong đầu cậu chỉ còn lại duy nhất một ý nghĩ. 

Diệp Hằng, anh ấy xảy ra chuyện rồi.

Phùng Ninh run rẩy tóm lấy hai tay Giang Tiểu Đào. "Anh, anh Đào. Anh ấy ở bệnh viện nào, mau đưa em đến đó đi."

Sau đó cậu gấp gáp muốn xuống giường, suýt nữa còn bước hụt chân, được Giang Tiểu Đào đỡ dậy. "Tiểu Ninh, bình tĩnh lại. Em không thể ra ngoài với bộ dạng này được. Tìm một bộ quần áo thật dày mặc vào, sau đó chúng ta cùng đến đó, được không?"

Không biết Phùng Ninh có nghe vào chữ nào hay không, chỉ thấy cậu gật đầu như trống bỏi. Giang Tiểu Đào buông Phùng Ninh ra, vội vàng định đi thu xếp thì bị cậu níu lại. Mắt cậu đã đỏ hoe, vẻ mặt ngập tràn sợ hãi. "Anh Đào, anh ấy sẽ không sao đâu, đúng không anh?"

Giang Tiểu Đào vỗ nhẹ lên tay cậu trấn an. "Chủ tịch Diệp phúc lớn mạng lớn, nhất định sẽ bình an."













Cảm ơn mọi người vẫn luôn ủng hộ truyện ❤❤

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com