ZingTruyen.Info

Dam Chua Hoan Mat Trang Co Dep Khong Anh Heni

Trước đó rất lâu, Diệp Hằng sau khi hay tin mẹ anh muốn làm mai Phùng Ninh cho anh, đã đích thân gọi điện cho Phùng baba. Anh đảm bảo sẽ không động đến con trai bảo bối của ông, cam kết chỉ cần kí giấy kết hôn, sau đó không cần phải ở chung, mọi việc chứ như cũ, một năm sau sẽ li hôn, sạch sẽ không một dấu vết.

Lúc đầu Phùng baba rất lo lắng, sau khi nhận được lời cam đoan, ông yên tâm phần nào. Đành thuyết phục Phùng Ninh, trả mối ân tình này càng sớm càng tốt.

Vốn mang tâm trạng thấp thỏm, sợ Phùng Ninh xem mắt trở về sẽ cáu kỉnh, không để ý đến ông. Phùng baba còn chuẩn bị tâm lý an ủi, con trai không cần lo lắng, chúng ta chỉ cần kí một chữ kí, sau đó nhà họ Diệp sống chết thế nào cũng không liên quan đến chúng ta.

Sau đó, Phùng baba nhìn thấy Phùng Ninh trở về, gương mặt tươi rói, còn hơi e thẹn. Chạy một mạch lên lầu lôi vali ra xếp quần áo.

Phùng baba theo sau, vào phòng Phùng Ninh tò mò hỏi.

"Tiểu Ninh, xếp đồ đi đóng phim à? Không phải con đang nghỉ phép sao?"

Phùng Ninh không thèm ngóc đầu dậy, chỉ trả lời.

"Con dọn tới nhà Diệp Hằng ở."

Phùng baba tưởng rằng mình nghe lầm, đứng hình mất hai giây, không dám tin mà hỏi lại.

"Con.. con nói cái gì?"

Phùng Ninh loay hoay xoay qua xoay lại, có vẻ mất kiên nhẫn.

"Tuần sau con và ảnh kết hôn rồi, chẳng phải nên dọn tới ở chung sau, ba đừng cản trở con, con bận lắm."

Phùng baba lần này nghe rõ từng chữ một, như sét đánh ngang tai, rống giận kéo tay Phùng Ninh đứng dậy.

"Cái gì? Có phải nó ép buộc con không? Rõ ràng nó đã hứa với ta chỉ cần kí giấy kết hôn."

Phùng Ninh nhíu mày, giãy khỏi tay Phùng baba, la hét.

"Ba, sao ba có thể đồng ý chuyện như vậy, con và ảnh kết hôn sao có thể ở riêng được. Con muốn ở chung với Diệp Hằng, con cũng sẽ không ly hôn."

Phùng baba nghe xong triệt để tức giận. Con trai bảo bối được ông cưng chiều từ nhỏ tới lớn, bất kể alpha nào cũng không xứng, huống hồ còn là Diệp Hằng sỏi đời, thâm độc có tiếng trên thương trường như vậy, ông làm sao có thể yên tâm gả Phùng Ninh cho hắn. Ân tình đối với nhà Diệp đương nhiên phải trả, nhưng ông tuyệt đối không ngờ họ lại lấy con trai mình ra để trao đổi.

Hai cha con cãi nhau đến trời tối, Phùng Ninh vừa khóc vừa la, nói cái gì baba không thương con, baba đang hủy hoại đời sống tình cảm của con, baba hủy luôn gia đình tương lai của con, sau này con và Diệp Hằng sinh con sẽ không cho nó nhận ông ngoại.

Phùng baba nghe đến nhức đầu mỏi tai. Chỉ còn nước gọi cho Diệp Hằng hỏi rõ.

Lúc Diệp Hằng nhận được điện thoại cũng rất bất ngờ. Hôm qua ăn xong bữa cơm cũng không nghe Phùng Ninh nói gì. Anh biết bây giờ cứ lấy lí lẽ ra thuyết phục cậu cũng không phải là cách. Đành thỏa thuận với Phùng lão gia.

"Bác Phùng, nếu bác đồng ý thì cứ để cho Phùng Ninh tới nhà cháu ở đi, cháu sẽ kêu người hầu dọn dẹp một phòng khách cho cậu ấy. Sau đó cháu sẽ từ từ khuyên nhủ, bảo cậu ấy trở về."

Giọng Diệp Hằng đều đều vững chắc, vừa lễ phép lại vừa khiêm nhường, nhưng nghe ra hoàn toàn không cho người khác từ chối.

Phùng lão gia thở dài đầy mệt mỏi, bên tai vẫn là tiếng Phùng Ninh náo loạn không ngừng, dường như bên kia điện thoại cũng nghe được.

"Tiểu Ninh, đừng nháo nữa, cậu Diệp có chuyện nói với con này."

Phùng Ninh còn đang ra sức làm ảnh đế, vừa nghe đến tên Diệp Hằng lập tức ngậm miệng, nước mắt nước mũi cũng không thèm lau, đi qua ôm điện thoại như bảo bối.

Phùng lão gia thấy bộ dạng con trai mình thì ngứa mắt vô cùng. Người ta nói một câu thì nó dạ ba câu. Ông nuôi cậu 20 năm nay cũng chưa từng nghe cậu vâng một tiếng.

Phùng Ninh dạ thêm vài tiếng thì cúp máy. Nhảy chân sáo chạy lên lầu. Phùng lão gia gọi với theo.

"Nó nói gì với con vậy."

"Không có gì, ảnh nói cuối tuần sẽ đón con đi đăng kí kết hôn á."

Sau đó bỏ lại bóng lưng mà đóng sầm cửa lại.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info