ZingTruyen.Info

Đại thúc , tha lỗi cho bọn tôi !

Chương 75

2806Yhanvu

"Cảm ơn "
Tần Duyệt Vũ ngồi xuống , Tống Hy Duật liền chân chó ngồi sát bên , thiếu điều ngồi lên người y.

Hai mắt cậu lấp lánh ánh sao, miệng nở nụ cười ngu ngốc. Giống như một nam nhân bị hồ ly dụ hoặc.

Mọi người nhìn thì chỉ biết lắc đầu ngao ngán. Không biết nên làm gì, thật không ngờ , Tần Duyệt Vũ có thể khiến một thiếu gia phong lưu thành tính như Tống Hy Duật bại trận. Nhìn thật thê thảm .

Lúc này , trong đầu Tống phu nhân lại suy nghĩ.

Dáng vẻ của Tần Duyệt Vũ thật khác so với tưởng tượng của bà. Một người đàn ông thành đạt, mang vẻ đẹp trưởng thành. Trách sao Tống Hy Duật không yêu.

Trong đầu Tống phu nhân thầm thở dài , con trai bà đã như thế , bà làm mẹ còn nỡ ngăn cản nó sao. Nhưng với cương vị là mẹ bà cũng phải thử tình cảm của hai người này.

" Tiểu Duật , hay là con dẫn Tần tổng đi tham quan nhà đi"
Vì Tần Duyệt Vũ là chủ tịch của một tập đoàn gọi là Tần tổng cũng không có gì lạ.

" Dạ được "
Nếu để Tần Duyệt Vũ thấy bức tranh trong phòng cậu , y có phải sẽ động lòng không.

Nói xong kéo tay Tần Duyệt Vũ chạy thẳng lên phòng.

Tần Duyệt Vũ chỉ biết ngơ ngác đi theo , không chút phản kháng.

" Đây là phòng của em "
Tống Hy Duật dẫn y vào một căn phòng tối om, sau đó cậu ta ngại ngùng mà bật đèn. Khi đèn được bật lên hiện lên trước mặt Tần Duyệt Vũ là bức chân dung của mình được phóng to treo cạnh cửa sổ. Xung quanh phòng là hình của y , y nhận ra bộ bàn ghế trong phòng Tống Hy Duật, nó là bàn học cũ của y. Y nhớ đã cho nó cho bà Tứ , bà hàng xóm lúc trước.

" Sao , cậu có nó "
Với Tần Duyệt Vũ, cái bàn này là kỷ niệm đẹp với cậu.Vì nó đã cũng cậu trải qua những năm tháng tuổi trẻ. Cho tới trước khi lấy Lãnh Kiêu thì cậu mới phải bắt buộc cho đi.

" Tôi đã tìm bà Tứ , nhưng bà ấy đã mất cách đây 3 tháng, cái bàn này là con gái bà ấy cho tôi "
Nói chứ , cậu có cho cô ta một ít tiền.

" Bà ấy đã mất "
Bà Tứ lúc trước rất quan tâm y , tuy nói chuyện có hơi lớn tiếng, cách nói chuyện cũng hơi khó nghe nhưng tính tình bà lại lương thiện. Bà ấy lúc y đi cũng đã ngoài 60.

" Vâng , bà ấy mất do bị té ngã "
Lúc cậu đến vô tình hỏi về cái chết của bà Tứ. Con gái của bà cũng không trách cứ mà kể lại. Vào một buổi chiều , khoảng 4 giờ , bà Tứ ra công viên tập thể dục, sau đó thì vô ý vấp ngã ở bật thềm , lại không chịu đi khám , tối hôm đó bà ấy đã qua đời.

" Cậu có biết mộ bà ở đâu không"
Tần Duyệt Vũ muốn đi viếng.

" Ở cùng nghĩa trang với mẹ anh"
Tống Hy Duật trong lúc Tần Duyệt Vũ đi nước ngoài thì luôn tới chăm nom cho mộ mẹ của y, cầu mong bà phù hộ mình có thể mang lại cho y hạnh phúc.

Cậu còn biết, Đào Nhật Vân , Triệu Lạc cũng hay đến để viếng thăm.

Nhưng cậu mới không dại mà đi nói cho đại thúc.

" Sao cậu biết "

" Vì tôi biết nếu anh biết sẽ muốn đến thăm , nên tôi hỏi trước "
Tần Duyệt Vũ y có thấy cậu hiểu y không.

" Vậy ....."

"Tiểu Duật , xuống ăn "
Giọng của Tống phu nhân vang lên , Tần Duyệt Vũ cũng thôi , chắc để nói sau.

Sau đó cả hai xuống dùng bữa.

--------------------------------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info