ZingTruyen.Com

Dai Thuc Tha Loi Cho Bon Toi

Sáng hôm sau lúc hắn còn đang ngủ thì y đã tắm rửa chuẩn bị xong xuôi.

" Đào Nhật Vân, dậy đi "

"Ưm ..... Mấy giờ rồi "
Hôm qua hắn khó khăn lắm mới chìm vào giấc ngủ ,cái eo hắn đau cả đêm ,thật là tự làm khổ bản thân.

" Trợ lí cậu sắp đến rồi đó "
Hôm qua người nào còn nói sẽ gọi y dậy , bây giờ vẫn còn nằm nướng kia kìa .

" A , anh dậy sớm vậy "
Hắn còn tính gọi y dậy , vậy mà bản thân lại ngủ ngon lành , đúng là mất hình tượng.

" Tôi có nấu đồ ăn sáng , ăn đi rồi chúng ta đi"
Lúc này trợ lý Mã của Đào Nhật Vân đã gọi đến hối hắn.

" À "

Sau đó , y và Đào Nhật Vân cùng ăn sáng .

" Nhật Vân , anh Vũ chào buổi sáng "
Khoảng 10 phút sau Mã Hằng đã lái xe đến .

"Anh không đi cùng tôi sao , Tống thiếu gia nhà anh kêu anh phải tiếp đãi tôi đó đại thúc à "
Đào Nhật Vân thấy Tần Duyệt Vũ còn đứng đó mà không lên xe , hắn bèn lấy Tống Hy Duật ra làm cái cớ .

"Đáng lẽ tôi sẽ đi với cậu , nhưng lúc nãy Tống Hy Duật gọi tôi ,kêu tôi qua nhà cậu ta ,nên cậu cứ đến chỗ chụp hình sẽ có người tiếp cậu "
Lúc Đào Nhật Vân đang bận rộn làm đẹp trong nhà tắm Tống Hy Duật đã gọi đến , giọng có vẻ là có chuyện gì khá nghiêm trọng.

"Hả , không phải chứ "
Hắn còn định lúc chụp hình sẽ cho y thấy sức quyến rũ của hắn , vậy mà .Đúng là tên ôn thần Tống Hy Duật.

" Nhanh lên , sẽ muộn đó , Nhật Vân à "
Hắn còn chưa kịp cảm thán xong đã bị Mã Hằng hối thúc .

" Cậu đi nhanh đi ,muộn bây giờ "

Y cũng đã ra lệnh đuổi khách , hắn đành ngặm ngùi bước lên xe.

" Tạm biệt, rảnh anh phải gọi cho tôi đó "

" Tôi biết rồi "
Y mới không rảnh gọi cậu ta.

" Vậy tôi đi nha "

" Đi đi "

Sau khi tiễn ôn dịch Đào Nhật Vân đi , Tần Duyệt Vũ liền lên nhà thay quần áo , mang theo vài vật dụng tùy thân ,rồi lên đường đi tới nhà Tống Hy Duật.

" Píng pong ........ Píng pong ......"

" Tiểu Vũ đến rồi sao "
Lần này cũng là dì Lan ra tiếp đãi y , dì pha cho y một tách trà và đưa y lên phòng của Tống Hy Duật.

" Cậu chủ nhỏ tâm trạng không được tốt , cháu nhớ đừng chọc giận cậu ấy "
Vẻ mặt của dì Lan rất buồn rầu , có  vẻ tâm tình của Tống Hy Duật rất tệ thì phải.

" Cốc.....Cốc.........Cốc "

" Dì Lan à cháu không muốn uống sữa"

"Tôi là Tần Duyệt Vũ "

" Đại thúc , anh mau vào đây "

" Có chuyện gì mà cậu gọi tôi đến đây vậy "
Sau khi có sự cho phép, y nhẹ nhàng mở cửa và tiến vào phòng Tống Hy Duật.

" Anh còn nhớ thằng nhóc hôm nọ không? "

" Thằng nhóc mà cậu lấy tôi ra làm bia chắn đúng không? "
Y vẫn còn nhớ ký ức kinh hoàng hôm đó đây.

" Nó lại gây phiền phức cho tôi ,đại thúc, anh nhất định phải giúp tôi "

" Cậu muốn gì "
Tự nhiên y có dự cảm bất lành.

" Tối nay bọn bạn của cậu ta hẹn tôi ra ,còn hẹn cả người yêu tôi là anh á "
Thì ra đây là vấn đề cậu ta buồn phiền.

" Vậy cậu muốn tôi phải đi với cậu "

"Anh quả thật rất thông minh, đại  thúc à "

" Không "
Kêu y đi với cậu ta chẳng khác nào làm nhục mặt bản thân y .

" Đi mà , xin anh đó "
Cậu cũng không phải sợ bọn họ nhưng đây là cơ hội tốt để dụ đại thúc lên giường ,nên cậu phải cực lực tận dụng.

" Không là không "
Y nhất quyết không mềm lòng.

" Anh không nhẫn tâm vậy chứ "
Cậu  tận lực mếu máo .

" Không "

" Nghe nói em gái anh có ý định tìm chỗ làm thêm "

" Sao cậu biết "

" Anh không cần biết, chỉ cần biết tôi có thể tìm giúp em gái anh một công việc thật ổn định ,tiền lương cũng kha khá "

" Thật sao "
Y biết Tiểu Hân không muốn dựa dẫm vào Tần Khang , y cũng muốn tặng nó một món quà sinh nhật thật ý nghĩa , chịu thiệt một chút cũng không sao .

" Thật "
Anh còn không bị tôi dụ .

" Được rồi ,nhưng phải thêm tiền"

" Thành giao "

--------------------------------------------------

Hello m.n ,tui comeback rồi đây !
Cảm ơn đã ủng hộ tui trong suốt thời gian qua 😆😆😆

Mong tiếp tục được mọi người ủng hộ 🥰🥰🥰

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com