Dai Duc Cun Va Nang Cua Cun
Em cứ đứng bám chặt tay áo Đại , cúi đầu nhìn xuống đất , mắt rưng rưng . Đại không nói gì , hắn nhanh chóng mở cửa , đẩy vali rồi nắm tay , kéo Đức vào phòng . Em giật mình , mặc cho Đại kéo đi . Đến khi Đức nhận thức được chuyện gì đang diễn ra thì em đã thấy mình đang tựa lưng vào cửa , Đại chắn trước em , mặt đối mặt . Em nhìn hắn mặt mũi lạnh tanh , tay lại vô thức kéo gấu áo hắn . Hắn cúi xuống nhìn bàn tay người nọ . Đức bắt gặp ánh mặt hắn thì vội vàng buông ra . Em sợ lại chọc người ta giận . Đại chống một tay lên cửa , tay kia thì nắm lấy tay em , nhẹ xoa lên mu bàn tay trắng trẻo .- Có nhiều điều muốn hỏi lắm phải không ? Đức nhìn Đại , khẽ gật đầu .- Hôn anh đi . - Hôn một cái cho phép hỏi một câu . Hắn hơi cười , để sát mặt lại gần em . Đức ngại ngùng hôn phóc lên môi Đại một cái. Môi chạm môi , cái cảm giác mềm mịn này khiến Đại đứng hình . Trọng Đại sẽ không thừa nhận là hắn lại đang hối hận vì câu nói khi nãy của mình đâu . Bởi vì giờ Đại không muốn trả lời nữa , Đại muốn hôn . - Em hỏi được chưa ạ ? Đại quay mặt ho khẽ rồi gật đầu .- Em làm sai gì ạ .- Hức , Đại nói đi , đừng gật mà .- Ba ngày qua tại sao em tắt máy . Em có biết là anh lo như thế nào không ? - Em chỉ muốn tạo bất ngờ cho Đại thôi . Đại nhìn người nọ ấm ức , lòng đột nhiên lại mềm nhũn , chảy thành vũng nước xuân .- Anh biết . Nhưng mà ít ra cũng phải nghe máy chứ . Cứ lẳng lặng thế nhỡ có chuyện gì thì sao . - Em dọn nhà , rồi hoàn thành các thủ tục , em sợ làm phiền Đại tập .- Em có người yêu để trưng làm cảnh à ?- Đại đừng giận mà . Em sai rồi .Đức cúi đầu . Em không biết là việc mình không nghe máy sẽ khiến người ta lo lắng như thế này . Em vô tâm quá .- Em xin lỗi . - Biết lỗi thì được rồi . Em ngẩng đầu , dè dặt hỏi : - Vậy là Đại hết giận em chưa ạ . - Chưa .- Anh ơi ..- Hôn cái nữa đi rồi hết giận cho . Đức lại ngẩng mặt hôn lên môi hắn , nhưng lần này không phải thoáng qua . Đại thừa sức đảo khách thành chủ . Đến khi người nọ bị hôn tới mặt mũi đỏ ửng , Đại mới thả người . - Đi thay quần áo đi rồi xuống ăn trưa . Người gầy quá , ôm chẳng thích gì hết . - Đừng ngớ người nữa . Anh vui vì em đến mà . Vừa khéo gối ôm của anh vừa giặt , ôm Cún tạm nhé . May quá , không sợ mất ngủ rồi .- Cún ơi , anh thật sự đã rất nhớ em đấy .
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info