ZingTruyen.Info

[ Dạ - Ngọc ] Thanh Xuân Của Chị

Chap 1 : Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng

lanngoc5s

* Giới thiệu sơ lược :
Nàng : Ninh Dương Lan Ngọc 22 tuổi, vừa tốt nghiệp trường sân khấu điện ảnh, mẹ thì mất sớm nên nàng được nuôi dưỡng từ Dì út ( em gái của mẹ )
Cô : Lâm Vỹ Dạ 25 tuổi . Là CEO của 1 công ty truyền thông giải trí lớn nhất nhì Việt Nam. Cô là con gái duy nhất của ông trùm kinh doanh đá quý có hàng chuỗi tập đoàn tại Châu Á
- Bởi vì vẻ bề ngoài mỏng manh nên mình nghĩ Ngọc thụ sẽ thích hợp hơn 😅

--------------------------------

* Trước cổng Tập đoàn DN là 1 cô gái ăn mặt xuề xòa, có mái tóc xoăn dài, làn da trắng, tuy hơi ngây ngô nhưng rất dễ thương.
- Wow ! Mình chưa bao giờ nghĩ sẽ được làm việc tại 1 công ty lớn như này, sang trọng quá đi. - Lan Ngọc vừa nhìn cổng công ty mình sắp làm mà hào hứng.

- Ây da, người gì mà đụng xong đi luôn vậy trời ~ Đang vui mừng thì có người lao tới đụng trúng nhưng không lại đỡ nên ức chế.

- Nếu có thể tự đứng dậy, tại sao còn nhờ người khác - Dạ quay lại nhìn người đang con gái lạ lùng kia.

- Hứ, nhưng mà cô cũng làm trong công ty hả - Không để bụng lâu liền bắt chuyện với cô.

Dạ quay mặt bỏ đi không thèm đáp chuyện.
- Này.
- Này, người gì lạ vậy trời!
- Thôi chết trễ giờ rồi ~ nói rồi cô vào sắp sếp công việc.

Bởi vì là người mới nên cần trãi qua thực tập, cô được xếp vào dãy D2 ở lớp diễn xuất.

- Này, bà tên gì vậy? ~ Ngọc đưa ngó sang người ngồi cạnh hỏi.
- Bà có thể gọi tui là ChiPu, còn bà tên gì?
- Tui hả? Tui tên Ngọc, mình làm bạn nha ~ Nàng cười tươi vì có bạn đồng minh
- Ờ, cũng được hihi.
- Bà đi ăn với tui không? ~ Chipu đưa tay khều vai Ngọc hỏi

- Thôi bà đi đi, tui muốn đi dạo tham quan công ty 1 xíu ~ Nói rồi nàng đi về phía nhà vệ sinh.

* Từ trong nhà vệ sinh có mấy nhân viên đang bàn tán sôi nỗi, không cố ý nhưng nàng vô tình nghe thấy.

- Tôi càng ngày càng thấy sợ giám đốc, chỉ 1 sai sót nhỏ thôi mà đã bị sa thải.
- Tôi cũng vậy đó, mỗi lần giám đốc kêu tới tên tôi là hồn lìa khỏi xác haizzz
- Nhìn vậy thôi chứ chị ấy cũng tốt mà ~ một nhân viên lên tiếng bênh vực
- Tôi chỉ thấy chị ấy là 1 người không nên động tới thôi.

* Sau mấy lời đàm phán, nàng cũng hơi sợ vì chưa gặp vị giám đốc tốt nhất không đắt tội đó, không biết sau này có bị làm khó không nữa ~ Nàng ngao ngán bước về phía than máy lên tầng cao hơn để tham quan.

- Vẫn may còn kịp ~ Vội vào than máy mà quên nhìn là than máy dành cho lãnh đạo.
* Đôi mắt nào đó sắc lạnh nhìn cô nảy giờ ko chớp mắt.
- Cô có mắt nhìn không hả? Ai cho cô tùy tiện vào than máy này hả? ~ Cửa đã đóng lại và tràn đầy sát khí

- Ơ, có than máy hổng đi lẽ đi bộ. ~ Nàng vẫn chưa hiểu cô nói gì
- À, cô là cô gái hồi sáng đây mà, mà nè cô học dãy nào vậy hả? ~ Nở nụ cười tươi , nàng cứ ngỡ ai kia cũng thử việc như mình.
- Cô tên gì? ~ Mặt lạnh lùng hỏi.
- Tui tên Lan Ngọc, tui học dãy D2 á, còn cô ?
- Chụt ~ Thấy ai kia không trả lời nàng mạnh dạn hun 1 phát

- Này, làm gì vậy hả? ~ Mặt tổng giám đốc bây giờ như sắp giết chết con người kia tới nơi, nghĩ mình là ai mà dám hôn cô

- Người ta bảo nụ hôn có thể làm nguôi sự bực tức đấy, cô đang bực gì vậy hả? Đừng nói lần đầu được hôn nha? ~ Nàng cười hí hửng đâu biết mình đang chọc hổ rồi

- Cô im đi ~ vừa lúc cửa than máy mở ra cô vội đi nhanh như có ai đuổi, nàng ở đó vẫn chưa hiểu chuyện gì xảy ra.

* Giờ vào lớp học giảng viên thông báo nàng sẽ được chuyển sang làm việc mà không được đào tạo nữa.

- Cái gì vậy trời, ngày đầu thực tập đã bắt làm chính thức, không đào tạo làm sao biết đây chứ huhu ~ Ngọc thầm than trách quản lý

- Em đi theo tôi, muốn làm việc trong môi trường điện ảnh em phải làm quen với nó ~ Quản lý dẫn ngọc ra phim trường chụp ảnh

* Cứ ngỡ sẽ được sung sướng như không, cả ngày của ngọc chỉ làm việc vặt như đưa nước cho diễn viên, sắp xếp đồ đạc, tạp trí và làm những việc lặt vặt...... ..

- Haizzz, cuối cùng cũng được về nhà... ~ Ngọc nằm dài trên giường và ngủ đến tận khuya.

* Tại Khách sạn DN ( Thuộc quyền sở hữu DN )

- Tại sao lại có một cô gái tùy tiện như thế chứ ~ Dạ nhớ lại nụ hôn trong than máy.

* Reng reng reng...

- Alo , tui nghe ~ Dạ bắt máy điện thoại
- Tui ở dưới khách sạn nè, xuống lẹ đi chơi nè ~ Giọng Hương Giang lảnh lót.

* Tại Quán Bar

* Có một hội chị em gồm : Dạ, Giang và Hari, cùng dàn gái siêu đẹp của quán.

- Đêm nay mình chơi tới nhé, toàn hàng tuyển không đấy ~ Giang liết mắt về phía Dạ nói

- Phải vậy chứ haha ~ Hari thích thú lên tiếng.
Mặc dù đã ăn chơi suốt đêm nhưng Tổng giám đốc vẫn đi làm đúng giờ.

- Gửi bản báo cáo cuộc hợp hôm qua cho chị ~ Dạ nói với trợ lý rồi đi vào phòng.

* Bật camera phim trường đang chụp ảnh cho người mẫu thời trang ra xem, đúng ngay lúc thấy nàng vấp ngã văng hết chai nước vào người mẫu.

- Cô cho mời cô Lan Ngọc lên đây cho tôi ~ Dạ gọi xuống quản lý

* 5 Phút sau

Cốc cốc cốc.....

- Vào đi ~ Mặt nghiêm nghị nhìn cách cửa mở ra.
- Dạ thưa giám đốc....gọi em ~ Ngọc vẫn cúi đầu vì sợ sệt.

- Cô biết bộ trang phục đó đắt tiền thế nào không? Cô đền nỗi không? ~ Cô nhăn mặt gằn giọng hỏi.

- Dạ thưa đám đốc em..em không cố ý ~ Nàng căng thẳng như thảm họa sắp đến

- Đừng có biện lý do, làm được thì làm, không làm được thì nghỉ

- Thưa giám đốc em làm được mà, xin đừng đuổi em ~ Có lẽ vì sợ quá mà nàng quên hẳn cái giọng ai kia quen quen

- Được, tôi cho cô một cơ hội, từ giờ cô phải dọn dẹp ngăn nắp phòng của tôi, thời gian khác sẽ ra ngoài phân chia sắp xếp các giấy tờ cùng trợ lý Dung. ~ Dạ liếc nhìn Ngọc nói

- Tôi gọi phải có mặt, không thì cũng chẳng được ra phim trường làm việc vặt , đừng nói đến đào tạo, chúng tôi không thuê người thiếu năng lực, ra ngoài đi ~ Mặt cô vẫn không biến sắc

- Dạ vâng thưa giám đốc, cảm ơn giám đốc ~ đến giờ nàng mới ngước lên và tá hỏa, người mà nàng hôn hôm qua chính là tổng giám đốc ư?

* Thế là kết thúc một ngày nữa nàng lại phải ăn mì gói, nàng đã chuyển ra ở trọ vì có xích mích với con của người cô.

Cốc cốc cốc.

- Ủa Huy, ông sao không nói trước ? ~ Huy là người cùng học chung khóa tốt nghiệp với nàng, nhưng khi vào công ty lại xếp vào D1 nên cả hai không gặp nhau

- Tui đi gần đây nên mua đồ ăn cho bà luôn nè, sao rồi, lên đó gặp giám đốc có ổn không ? ~ Huy đã biết chuyện cô gái xấu số này

- Quá thảm luôn á, không biết đắc tội gì với chị ấy mà lại khổ như vậy! ~ Ngọc bĩu môi

- Thôi ăn đi, gà đồ còn nóng đó, tui mới được ba cho tiền nên tui đãi bà ăn ~ Huy lấy trong hộp ra đùi gà

- Có ông là hiểu tui hihi ~ Gặp món yêu thích nên quên luôn chuyện bị giám đốc hành hạ.

Sáng hôm sau.

- Ngọc, em pha cafe bỏ 1 muỗng đường mang vào phòng giám đốc giúp chị, chị xuống phim trường bàn một số chuyện ~ Trợ lý Dung nhờ nàng pha cafe vì đang bận chuyện
- Dạ oki chị ~ Ngọc đi vào quầy pha chế
* Một lát sau :

Cốc.. Cốc.. Cốc

- Vào đi ~ Cô lên tiếng
- Thưa giám đốc, chị Dung nhờ em pha dùm cafe tại chị ấy bận ạ ~Nàng đặt nhẹ ly cafe và lên tiếng

- Ẹc, ngọt dữ vậy, cô muốn tôi bị tiểu đường hay sao? ~ đang buồn ngủ nên Cô lập tức cầm ly và uống.

- Dạ, tại em sợ chị uống đắng nên em bỏ thêm 2 muỗng nữa ~ Ngọc xua tay biện hộ

- Ngọt vậy mà uống được hả? Cô, lại đây, uống hết ly này cho tôi!!! ~ Cô nhìn nàng nói rồi chỉ vào ly cafe

- Dạ...dạ..em không biết uống? ~ Nàng từ chối nhưng biết cô đã nói thì sẽ không đùa đâu

- Một là uống , hai bị đuổi, cô chọn đi ~ Dạ mặt lạnh

- Dạ...em sẽ uống..ực ực ~ Ngọc bước đến và uống hết ly cafe

- Pha cho tôi ly khác ~ Dạ nói rồi nhìn màn hình vi tính không thèm nhìn nàng 1 cái nào.

- Dạ em sẽ pha ngay ạ ~ Ngọc lặng lẽ cầm ly cafe bước ra khỏi phòng

* Giờ giải lao.

- Này, bà làm trên đó sao rồi, ổn không? ~ Chipu ngồi cạnh bàn ăn của Ngọc hỏi

- Tui ổn mà, không sao đâu, mà bà học được gì ở lớp đào tạo rồi ? ~ Nàng trả lời

- Tui học được nhiều lắm á, như là cách đi đứng, cách trả lời phỏng vấn, cách tạo kiểu đẹp đồ nè hihi ~ Chipu cười trả lời nàng

- Bà thì sướng rồi ~ Ngọc xụ mặt xuống

- Thôi mà có tui rồi, có gì tui sẽ chỉ cho bà mà, đừng buồn nha nha ~ ChiPu vòng tay qua vai cặp cổ nàng.

* Có ai biết được đôi mắt tia hai người từ nảy giờ đó chính là từ phía nữ giám đốc kia. Thực ra tổng giám đốc không rảnh để xuống nhìn người ta ăn đâu, chẳng qua nghe trợ lý nói cô gái ngốc nghếch kia than đau bụng quá, chắc do không uống được cafe thật nên cảm thấy lo lắng xuống xem thử.

- "Hóa ra đang ăn vui vẻ đến thế" ~ Cô cười khó chịu quay lại phòng làm việc

* Tối hôm đó tại Lâm Gia

- Con gái cưng của mẹ, lâu rồi mới về mẹ cho người nấu toàn món con thích thôi đó ~ Bà xoa đầu cô và nói

- Dạ mẹ là nhất ~ Cô dụi đầu vào lòng mẹ.
- Có mẹ là nhất thôi he ~ Thấy con gái ôm mẹ ông có phần ghen tỵ

- Dạ đâu có, ba với mẹ là nhất luôn.
- Thôi đi đừng có giỏi nịnh, bao nhiêu tuổi rồi mà chưa thấy nói có bồ đồ ha ~ Ông chọc ghẹo

- Người yêu của con là ba mẹ đó ~ Cô ôm ba mẹ cười tươi.
- Cả gia đình vừa ăn vừa nói chuyện với nhau

* Ngược lại với cô là nàng đang ngồi ăn mì 1 mình ở nhà, bởi mẹ nàng đã không con nữa, nàng chẳng biết một tin tức gì về ba cả.

Sáng hôm sau..

- Vào đi
- Cafe của Giám đốc ~ Ngọc đặt ly cafe trên bàn nhìn sắc mặc xanh sao của Cô

- Chị bị sao thế, chị nóng quá vậy? ~ Nàng bất ngờ đưa tay lên trán cô

- Cô làm gì thế, bỏ tay ra, tôi chẳng sao cả ~ Dạ hất tay nàng ra

- Aaaaa.. ~ Ngọc nhăn mặt vì Dạ vô tình hất ly cafe nóng tay cô

- Có sao không? ~ Dạ đứng dậy cầm lấy tay Ngọc

- Không sao đâu giám đốc, chị đợi em xíu ~ Nàng xuống nhặt cái ly rồi ra khỏi phòng

* 10 phút sau nàng bước vào với ly nước cam và bịch thuốc

- Em nghĩ giám đốc bị sốt rồi nên em qua phòng thuốc xin vài viên thuốc hạ sốt, còn miếng dán này em phải đi mua vì phòng thuốc hết rồi ~ vừa nói nàng vừa cầm miếng dán hạ sốt dán cho cô

- Có thể chị thích uống cafe hơn nhưng nó không hề tốt, chị uống nước cam cho khỏe nhé
~ Nàng đưa ly nước cam về phía cô

- Tôi không sao, cô ra ngoài đi ~ Dạ vẫn đang đứng hình vì hành động của Ngọc.

Nàng rời khỏi phòng.

- Cô ta lo lắng mình như vậy, cô ta muốn gì ở mình chứ ~ Dạ nghĩ thầm nhưng vẫn vui khi nhìn vào bịch thuốc và ly nước

- Sau cuộc họp lúc 2h kết thúc, Dạ ngã quỵ xuống bàn vì quá mệt.

- Giám Đốc ơi, em vào được không giám đốc ~ Nàng gọi cô vì vừa được nhờ đem bộ tài liệu doanh thu tháng này và cho cô

* Không nghe cô trả lời, nàng mở cửa nhẹ nhàng vào. Thấy cô đang ngủ nàng bỏ bộ hồ sơ bên cạnh, đưa tay lên trán vẫn thấy nóng.

* Nàng vội mở bịch thuốc lấy miếng dán còn lại dán vào, rồi lấy áo khoác cô để cạnh ghế sofa choàng lên.

* Sau khi cô rời đi thì có người đã ngồi dậy, thật ra cô đã tỉnh từ lúc nàng mở cửa rồi, nhưng cô muốn xem nàng làm gì nên giả vờ thiếp đi.

- Đáng yêu thật ~ Cô sờ tay lên miếng dán và cười

* Tối hôm đó, tại khách sạn DN

- Chỉ cần em làm hài lòng tôi, thì số tiền này thuộc về em ~ Cô đặt nhẹ sắp 500 trên bàn

- Chị, em là người mẫu, em không cần tiền, em cần danh tiếng thôi ~ Trước mặt cô là cô người mẫu đang được nhiều người săn đón nhất hiện nay tên Huỳnh Thu

- Chị có thể ~ Dạ cười như không cười

- Em biết chị có thể ~ Thu lại gần ôm hôn lên môi của Dạ

* Sáng hôm sau trong buổi tuyển người mẫu cho dự án mới Dạ đã đề cử người mẫu Huỳnh Thu như cô đã hứa.

- Giám đốc đỡ bệnh chưa ? ~ Ngọc mang cafe vào cho cô và hỏi

- Tôi khỏe rồi, cảm ơn ~ Cô trả lời nhưng vẫn không ngước nhìn nàng

- Vậy tốt rồi, em ra ngoài làm việc đây ~ Nàng cúi chào rồi lặng lẽ đi ra

- Này Ngọc, tối nay tan làm mình đi ăn được không? ~ Luân đưa Ngọc một bông hoa và nói

- Anh tặng em hả? Sao biết em thích hướng dương dạ ~ Ngọc nhìn thấy hoa mình yêu thích chợt mĩm cười

- Em xem ốp điện thoại em còn để màu hoa đó kìa ~ Luân chỉ vào cái ốp

- À dạ, có gì tối mình hẹn nhau nhé ~ Ngọc cười ngại ngùng nói

- Ok, anh đợi em dưới sảnh nha

- Tôi trả tiền cho phòng thiết kế để làm việc, chứ đâu có trả tiền cho cậu vào đây tán gái đâu
~ Dạ chứng kiến từ này giờ thấy rất khó chịu

- Dạ xin lỗi Giám đốc em về phòng ngay

- Đừng có làm cho việc của cậu ảnh hưởng đến công việc của cả tập đoàn, về làm việc đi ~ Dạ lớn tiếng khiến mọi người xung quanh cũng sợ hãi

- Cô lo làm đi ~ Dạ liếc Ngọc rồi bước về phòng mình

* 7h00 tối....

* Mai là event kỉ niệm 4 năm công ty thành lập nên hôm nay mọi người sẽ tăng ca nhé ~ Quản lý thông báo

* Cả công ty làm miệt mài đến tận 10h00 tối, thế là cuộc hẹn của Luân cũng hẹn vào ngày khác.

* Sáng hôm sau

- Chị Dung , event tối nay em không đi được không ? ~ Ngọc kêu trợ lý lại hỏi

- Sao vậy, cả công tay ai cũng phải đi hết, không thể vắng mặt được , đó cũng là cơ hội cho em gặp mặt được nhiều ông bầu đó ~ Dung trả lời ngọc

- Dạ, vậy em sẽ cố gắng ~ Ngọc mĩm cười khi nhắc về ước mơ được đứng trên sân khấu của mình

* Tại căn tin mọi người xôn sao bàn tán là event sẽ có cả bắt cặp nhảy, nàng suy nghĩ không biết cô sẽ chọn ai nhỉ?

- Này, bà chuẩn bị đồ cho event tối nay chưa? ~ Chipu thấy Ngọc ngồi một mình nên tới hỏi

- Có bộ quần tây áo sơ mi đẹp lắm ~ Ngọc cười và nói

- Lễ hội gì mà bận quần tây, bộ bà không có cái đầm nào à

- Tui hả, tui chưa từng có một cái đầm nào ~ Ngọc tự ái không dám nhìn Chipu

- Thôi thôi, xíu qua nhà tui cho mượn nè

- Thiệt hả? ~ Nghe được bận đồ đẹp Ngọc thích thú

- Thiệt đó nghe bồ.

* 8h tại công ty DN, vì nay có sự kiện nên cả công ty đều tan làm từ lúc 5h để chuẩn bị.

- P/s : Đây lần truyện đầu tay của mình, mong các bạn góp ý cho mình nhé❤️

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info