ZingTruyen.Com

Cuộc sống thường ngày của nữ phụ phản diện

Chương 16: Ngã rẽ (3)

MuenNoKi

Một nhát chém cực mỏng đến nỗi chỉ cần lướt nhẹ, những con ma thú trên đường chém đều bị xẻo làm đôi một cách sạch sẽ. Sở dĩ nó không phải là đòn tấn công bình thường cả...

"[Thuỷ Trảm]"

Mỗi một câu niệm chú, Maren Polliles tạo ra hàng chục lưỡi liềm bằng Thuỷ ma pháp và tiêu diệt những con ma thú trong tầm mắt. Dù ở xa hay gần, Maren đều xử lý chúng rất nhanh gọn lẹ.

...

'Hừm~ Chắc là xong rồi nhỉ? Mình không còn cảm nhận được sự hiện diện ma thú xung quanh—'

"Phó Hội trưởng."

Một giọng nói lên tiếng cắt ngang suy nghĩ của cô.

"Ồ Edwin, tình hình ra sao rồi?"

Đó là Edwin, thư ký riêng của Maren.

"Tình hình đã giải quyết xong hết rồi."

"Vậy thì cậu kêu ta có chuyện gì?"

"À phải, chuyện là, theo điều tra, vụ việc xuất hiện lũ ma thú này đều là do Ma nhân gây ra ạ."

"Ma nhân!? Bọn chúng đâu?"

Maren giật người khi nghe đến hai chữ 'Ma nhân', cô liền thúc giục mà hỏi Edwin.

"Chỉ có một tên, và kẻ đó đã bị tiêu diệt rồi ạ."

"Hở? Vậy là có người khác đến trước chúng ta sao?"

Sở dĩ Maren hỏi như vậy là vì những vệ binh được điều động đến xử lý vụ việc này đều là người của [Retribution of Hope] cả.

"Chính xác hơn là do 2 học viên Zokerth xử lý tên Ma nhân ạ."

"Học viên Zokerth!? Là ai vậy?" - Maren thốt lên bất ngờ.

"Lito Osdwell và Elenora ạ."

"Lito... Quả nhiên chúng ta cần phải thu nạp được cậu ta bằng mọi giá."- Maren không thể kìm nén được nụ cười viên mãn kéo dài trên má.

"Ờm, thưa phó Hội trưởng..." - Edwin nhẹ nhàng chen ngang niềm vui của Maren.

"Thật ra vẫn còn một chuyện lạ nữa."

"Sao? Chuyện gì nữa vậy?"

"Điều đó, tôi nghĩ ngài nên đi xem tận mắt thì sẽ hiểu rõ."

Edwin nói và chỉ tay vào triển lãm Athens.

**

"Ở đây ạ."

...

"Đây là...Ma nhân sao?"

Edwin dẫn Maren đến chỗ hiện trường, nơi xác của Ma nhân vẫn còn đọng lại ở đó.

"Ngài hãy xem qua các vết thương trên người Ma nhân đi."

Maren cúi đầu quan sát và rồi cô mỉm cười đắc chí.

"Một vết chém gọn gàng ha?"

Không cần nhìn báo cáo hay gì, Maren đã biết rõ đây là tác phẩm của ai.

"Vâng, ngoài ra thì vết chém này còn có dấu vết của nguyên tố Ánh Sáng nữa ạ."

"Vậy đúng là 2 đứa đó đã phối hợp với nhau để giết tên này nhỉ?"

Maren cũng muốn thu nạp Elenora vào hội, nhưng vì Elenora là vị Thánh Nữ tương lai nên cả cô lẫn những bang hội khác đều không có quyền chiêu mộ Elenora cả.

"Mà nếu chỉ có nhiêu đây thôi thì cậu cần ta đến đây làm gì chứ?" - Maren quay sang nói móc Edwin.

"Khi nãy tôi có nói là có 2 người đã tiêu diệt tên Ma nhân đúng không?"

"Thì?"

"Thật ra báo cáo đó được tường trình bởi người trong cuộc, Lito Osdwell."

"T-H-Ì?"

Việc Edwin nói một cách lòng vòng không vào trọng điểm khiến Maren ngày càng thêm bực tức.

"V-Vâng vâng, ngài hãy nhìn vào vết thương chỗ bụng tên Ma nhân đó đi ạ."

Maren cau mày nhìn Edwin rồi mới nhìn lại chỗ cậu chỉ tay. Nhưng cô thả lỏng cơ mặt ngay sau đó.

"Cái này, không phải là vết chém từ kiếm ư?"

"Vâng, nhìn qua thì trông nó như bị đâm thủng bởi một ngọn giáo, nhưng không phải vậy. Thật ra nó được gây ra bởi ma pháp."

"Hả!? Ma pháp gây ra vết thương này??"

Maren bất ngờ cũng dễ hiểu.

Khi con người ký hợp đồng với quỷ và trở thành Ma nhân, sức mạnh của họ được gia tăng đột ngột. Và một trong những khả năng mà ma quỷ mang lại, đó là có độ kháng ma pháp khá cao.

Vì thế cách xử lý tốt nhất chính là dùng những đòn tấn công vật lý hoặc sử dụng hệ khắc tinh, nguyên tố Ánh Sáng.

"Không chỉ vậy đâu, thưa ngài. Theo báo cáo của các pháp y, vết thương này là từ nguyên tố hệ Phong gây ra ạ."

"HẢ!?" - Maren hét lớn lên gây sự chú ý của mọi người xung quanh. Nhưng cô không quan tâm đến điều đó.

"Là ai? Rốt cuộc là ai??"

Maren nắm chặt 2 cánh tay của Edwin và rung lắc cậu liên hồi. Việc một người sử dụng Phong ma pháp, hệ yếu nhất, mà có thể xuyên thủng qua lớp da của Ma nhân. Chưa một ai có thể làm được điều phi lý đó cả, và Maren thì lại khao khát những người như vậy.

"B-Bình tĩnh lại thưa ngài, thật ra đến tôi cũng không biết ạ."

Cô tặc lưỡi và bỏ tay ra trong sự thất vọng. Edwin thấy vậy liền an ủi.

"K-Khi nãy tôi nói là có 2 người tiêu diệt Ma nhân, nhưng theo lời các nhân chứng ở đây, thực ra còn có người thứ 3 đã tham gia trận chiến đó nữa."

"Là người gây ra vết thương đó?"

"Vâng, và theo miêu tả thì, người đó là cô gái trẻ đẹp, cùng với mái tóc bạch kim ạ."

"!?"

Mái tóc bạch kim và hệ Phong... Tất nhiên là trên thế giới này có nhiều người tóc bạch kim hoặc thức tỉnh hệ Phong. Nhưng nếu kết hợp hai điều đó lại, thì người duy nhất mà Maren có thể nghĩ đến là...

"Phư phư~" - Một lần nữa, cô không thể kiểm soát được nụ cười, và còn run bần bật trong niềm hạnh phúc nữa.

"Có vẻ như chúng ta nên làm theo phương án của cậu rồi đó, Edwin à."

**

"Hà~"

Vừa bước chân vào nhà, tôi liền nhảy lên giường và đập mặt vào gối. Tuy cơ thể đã đạt đến cực hạn, nhưng tôi không thể ngủ được bởi những cảm xúc tiêu cực khi nãy vẫn còn đang ám ảnh tôi. Vì thế tôi cần chút thời gian để tiêu hoá nó.

...

"Phải rồi nhỉ..."

Sau khi chìm đắm trong suy nghĩ một thời gian, tôi mới nhớ lại lý do tại sao tôi làm những việc này.

==={Nhiệm Vụ}===

◇ Giải cứu nhân vật chủ chốt (1/?)

[Bạn đã hoàn thành nhiệm vụ, nhận được 1000 điểm EXP]

▷Điểm EXP: 0 >> 1000

[Bạn đạt được thành tích đáng kể]

▷Điểm EXP: 1000 >> 1250

Nhận được tận 1250 điểm, tôi không biết có nên gọi là xứng đáng hay không? Một sự kiện ở giai đoạn đầu nguyên tác mà đã nguy hiểm tới mức này, thì về sau không biết sẽ ra sao nữa.

Sau đó tôi mở bảng chỉ số lên.

[Sức mạnh: 0.8 >> 0.803]

[Phòng ngự: 0.505]

[Thể lực: 0.87 >> 0.871]

[May mắn: 1.3]

Điểm sức mạnh tăng tận 0.003 điểm thay vì 0.001, là do lúc đó sao?

Vậy là nếu xài những đòn càng mạnh thì chỉ số càng tăng nhiều. Nghe có vẻ hay đấy, nhưng tôi không muốn trải nghiệm điều đó một lần nào nữa đâu. Đến giờ tay của tôi vẫn còn run nhẹ đây.

[Bạn đã đạt đủ điều kiện]

"Hửm?"

Trong khi đang suy nghĩ về việc nâng chỉ số, một bảng thông báo hiện lên.

[Hệ Thống bắt đầu tiến hành nâng cấp]

"Nâng cấp cái gì cơ— Hự!!?"

Bất chợt, một cơn đau nhói lên tựa như cây búa nặng chục tấn đang bổ vào đầu tôi. Cơn đau này, nó y chang như lúc tôi nhận được [Đặc Quyền] vậy. Nếu thế thì...

"Chết...tiệt..."

**

"Au..."

Một lần nữa, tôi lại bất tỉnh nhân sự. Chỉ trong vòng chưa đầy 2 tuần, tôi đã bất tỉnh tới những 3 lần.

'Mình bắt đầu trở nên tự ti rồi đấy...'

Tôi ôm đầu cố ngồi dậy với cơ thể tàn tạ. Bầu trời màu cam của hoàng hôn giờ đây đã nhuộm thành màu đen. Ít ra thì tôi không bất tỉnh tới ngày mai.

[Hệ Thống đã nâng cấp thành công]

[Kỹ năng 'Độc Giả' được mở rộng chức năng]

[Cuốn sách 'Akashic Record' được thêm vào]

Như mọi khi, nhiều dòng chữ thông báo lại tiếp tục đập vào mắt.

'Có gì thay đổi nhỉ?' - Tôi tò mò và mở bảng trạng thái lên.

====

[Hasegawa Mamoru]

▷Hệ Thống [Cấp 0 >> 1]

- ...

▷Chỉ Số

[Sức mạnh: 0.803 >> 0.903]

[Phòng ngự: 0.505 >> 0.605]

[Thể lực: 0.871 >> 0.971]

[May mắn: 1.3 >> 1.4]

[Ma lực: 9.4] [Cố định]

▷Kỹ Năng

◇ Độc Giả [Độc Nhất]

- Đọc các thông tin của mọi thực thể.

- Sao chép các kỹ năng tuỳ thuộc vào độ hiểu biết của bạn về thực thể chỉ định.

- Cuốn sách Akashic Record cho phép bạn truy cập mọi tri thức mà bạn muốn.

====

Mỗi lần Hệ Thống nâng cấp là được tăng 0.1 điểm mỗi chỉ số à? Khá là được đấy chứ. Nhưng mà tôi không biết điều kiện nâng cấp là gì. Không lẽ phải làm nhiệm vụ chăng?

Ngoài ra còn có thêm chức năng mới nữa.

"..."

Tôi muốn kiểm nghiệm ngay cho nóng bằng cách thử nghĩ đến tên cuốn sách đó. Đột nhiên, một cuốn sách mờ ảo hữu hình ra trước mặt tôi.

"Wow..."

Cả bìa lẫn trang sách đều có màu đen thể hiện sự sang trọng. Những trang giấy thì cứ lật qua liên tục như một hiệu ứng vĩnh viễn, trên đó thì có những dòng chữ màu xanh hình chiêm tinh phát sáng lên như thể cả màn đêm đều gói gọn trên những trang sách này.

Trông nó đẹp mắt đến độ tôi quên mất mình đang làm cái gì. Sau một hồi thì tôi mới lấy lại nhận thức.

'Truy cập mọi tri thức...nghĩa là mình phải hỏi điều gì chăng?'

"Tôi tên là gì?"

"Lucretia Cyraleon." - Giọng nói nghe rất huyền bí phát ra từ cuốn sách.

'Vậy ra đây là cách nó vận hành...'

Tôi tò mò nếu hỏi tên, liệu nó sẽ trả lời tên tôi, Hasegawa Mamoru, hay là tên thân thế này. Nhưng nó đã trả lời cái thứ hai, đồng nghĩa với việc tri thức mà cuốn sách này nắm giữ chỉ giới hạn trong thế giới này thôi.

"...Vậy ai là người đã đưa tôi vào thế giới này?"

Cuốn sách không trả lời, thay vào đó là dòng chữ thông báo hiện lên.

[Cấp Hệ Thống của bạn quá thấp, không đủ thẩm quyền để truy cập tri thức này]

Chà, tôi cũng không ngạc nhiên lắm. Chỉ là thử mọi khả năng có thể xảy ra thôi.

"Ọc ọc..." - Tiêng kêu từ bụng tôi vang lên.

"..."

Trước tiên thì kiếm gì đó bỏ bụng nhỉ?

**

"Lạnh quá..."

Bây giờ đang là mùa đông, trời thì đã khuya rồi, mà cơ thể thì đang bị yếu nữa.

Tôi thử tới nhà ăn học viện cho gần, và may thay nó vẫn chưa đóng cửa do vẫn còn đèn sáng. Nhưng chưa kịp bước chân vào thì...

"Này."

Giọng nói như gai nhọn đâm từ đằng sau. Không cần quay lưng lại, tôi cũng biết đó là ai.

"Có chuyện gì sao, Levyna?"

Thường thì tôi sẽ tỏ ra kính sợ khi đối mặt với cổ, nhưng với thời tiết lạnh thấu xương này, tôi không để tâm đến cách ứng xử mà đáp một cách thẫn thờ.

May thay, Levyna cũng không quan tâm đến điều đó.

"Tôi có chuyện cần nói. Cậu chắc là có thời gian mà, đúng không?"

"Trước đó thì vào bên trong trước được không? Bên ngoài đang lạnh lắm." - Tôi nói run rẩy và chỉ tay vào nhà ăn.

"...Tuỳ cậu."

**

'Sống lại rồi~'

Do đã sắp tới giờ đóng cửa, họ chỉ có thể phục vụ món thịt bít tết nấu tái, nhưng nó vẫn quá đủ để sưởi ấm cơ thể lạnh giá của tôi.

Dù vậy, nó không thể làm ấm cảnh ngộ của tôi hiện giờ được. Bởi vì...

Tôi từ từ ngước nhìn người đang ngồi đối diện đang nhìn tôi ăn, Levyna. Cô như thể đang toát ra một khí lạnh khiến tôi không ngừng rùng mình được.

Chưa kể do là cuối tuần, các học viên dường như đã về nhà hết nên hiện giờ chỉ có 2 chúng tôi đang ở nhà ăn rộng lớn có thể chứa hàng trăm học viên. Điều đó còn khiến mọi chuyện tệ hơn nữa.

[Bạn có muốn xem thông tin của nhân vật này?]

"Hửm?"

Bảng thông báo hiện ra khi tôi nhìn Levyna như lúc nhìn Elenora. Nghĩ lại bây giờ Hệ Thống đã nâng cấp rồi thì có thể xem được chưa nhỉ?

====

[Levyna Astaril]

▷Chỉ Số

[Sức mạnh: 2.7]

[Phòng ngự: 1.5]

[Thể lực: 2.9]

[May mắn: 1.1]

[Ma lực: 3.3] [Cố định]

▷Kỹ Năng

[???]

[Cấp Hệ Thống của bạn quá thấp, kỹ năng 'Độc Giả' bị giới hạn]

====

"Hồ..."

Vẫn không xem được kỹ năng, nhưng bù lại thì xem được chỉ số. Coi như là có tiến triển vậy.

Chỉ số Levyna không hẳn là cao nhưng cũng đúng, vì cô không phải là nhân vật ở tiền tuyến.

"Mặt tôi có gì mà nhìn chằm chằm vậy?" - Levyna lên tiếng hỏi.

"Hả!? À k-không, ờm...tôi tưởng giờ này cậu phải ở nhà chứ?" - Tôi luống cuống đổi chủ đề.

"Vì tôi có chuyện cần nói với cậu. Khi nãy đang về ký túc xá thì bắt gặp cậu trên đường tới nhà ăn ấy mà. Chứ tôi cũng đâu tính ở ngoài đây chịu lạnh."

"...Thế cậu muốn nói chuyện gì?"

"Đương nhiên là vụ này rồi."

Levyna lấy từ túi đeo bên người ra một tờ báo đặt trước mặt tôi và chỉ tay vào nó.

[Cuộc chinh phạt Hầm ngục Gorgon đã thành công]

Lúc này tôi mới nhớ lại cuộc trò chuyện 'thân thiện' với mũi tên của Levyna.

"À... Ý cậu là chuyện đó sao? Nhưng tôi không nghĩ là cậu sẽ tin lời tôi đấy."

"Đến cả tôi còn không tin vào bản thân về điều đó."

Levyna cau mặt lại như đang trách móc bản thân điều gì đó, nhưng tôi thì đang cố kìm nén nụ cười bằng cách ngoạm miếng thịt.

"Thế, bằng cách nào?"

Levyna vẫn giữ bộ mặt cau mày mà nhìn tôi. Câu hỏi ngắn gọn súc tích, nhưng tôi vẫn hiểu rõ điều cổ muốn hỏi.

"Cậu nghĩ tôi sẽ nói cho cậu biết sao?"

Chính xác hơn là tôi không biết phải giải thích sao. Tôi đâu thể nói nơi đây là thế giới tiểu thuyết, và các cô cậu chỉ là nhân vật trong đó được.

Cứ ngỡ là Levyna sẽ phẫn nộ mà kéo một mũi tên vào mặt tôi lần nữa. Nhưng bất ngờ thay, cô chỉ tặc lưỡi bất mãn và bỏ cuộc như thể cô đã biết trước rồi.

"Vậy cậu muốn cái gì?"

Tôi mỉm cười nhẹ trước câu hỏi cáu kỉnh của Levyna. Tôi biết rõ cổ không phải là dạng người gian xảo mà cuỗm hết mọi lợi ích về phía mình.

'Giờ thì, mình nên yêu cầu gì đây?'

Nếu là ngày trước, tôi sẽ không chần chừ mà nói ngay đó là tiền. Thông tin mà tôi cho Levyna đáng giá bao nhiêu thì sẽ lấy hết bấy nhiêu. Sau đó sẽ sử dụng số tiền đó để trang trải cuộc sống sau này.

Tuy nhiên, sau vụ việc ngày hôm nay, tôi cần phải suy nghĩ lại. Tình thế hiện giờ đã không còn cho tôi cuộc sống yên bình nữa rồi. Điều tôi cần làm bây giờ là trở nên mạnh mẽ hơn.

Đương nhiên có tiền quả thật làm được nhiều thứ. Nhưng trong thế giới nơi mà luật pháp có cũng như không, thì việc có nhiều tiền sẽ gây ra nhiều vấn đề.

Mà điều đặc biệt ở Levyna không phải sự giàu có, mà là cô có rất nhiều mối quan hệ rộng rãi. Đây là chỗ tôi nên ngắm vào, thứ mà không thể mua chỉ bằng tiền được.

"Tạm thời thì cứ để tôi làm bạn với cô đã, khi khác rồi tính."

"...Được rồi, nhớ liên lạc sớm đấy." - Levyna nói xong và đứng dậy rời đi ngay lập tức. Cô vẫn không quên đưa tôi một cái lườm sắc bén trước khi đi.

...

"Hà~"

Cuối cùng tôi cũng được tận hưởng không gian yên tĩnh này.

"Hửm?"

Tôi vô thức nhìn lại tờ báo mà Levyna để lại và bị thu hút bởi tiêu đề đầu trang.

[Ma nhân tấn công triển lãm Athens]

Tôi nhìn qua đồng hồ. Bây giờ là 7 giờ hơn, chỉ mới có 4 tiếng kể từ khi vụ đó xảy ra mà đã in ra báo rồi.

"Ah..."

Phải rồi, tôi quên mất một chuyện quan trọng. Đó là sẽ có một cuộc họp giữa các trụ cột đế quốc Crothen về vụ việc này.

Tuy sự tồn tại của Ma nhân được công nhận từ rất lâu, song việc chúng dám tấn công một cách lộ liễu như vậy là chuyện lần đầu tiên xảy ra.

Chả khác gì dấu hiệu cho thấy bọn Ma nhân đã bắt đầu hành động sau bao nhiêu năm ẩn nấp. Nhất là khi bọn chúng đang nhắm đến vị Thánh Nữ.

Vì thế học viện sẽ tăng cường bảo hộ Elenora bằng cách thuê một vệ sĩ riêng, và người đó là...

"..."

Mình có nên trốn học không nhỉ?

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com