ZingTruyen.Com

Cuộc sống thường ngày của nữ phụ phản diện

Chương 14: Ngã rẽ (1)

MuenNoKi

Sau đó thì mọi chuyện cũng như mọi ngày. Đi học, luyện tập, ăn trưa với Elenora, rồi luyện tập,...

Ngoại trừ việc Levyna cứ nhìn chằm chằm tôi còn Lito thì lườm tôi mỗi khi chạm mặt. Chắc là Elenora đã nói với cậu ta là tôi cũng đi chơi theo.

'Xin lỗi...'

Và rồi cứ thế 1 tuần trôi qua, cuối cùng thì ngày đó cũng đã đến.

Thứ Bảy.

"Phù~"

Hiện tại tôi đang kiểm tra lại mọi thứ trước khi rời khỏi ký túc xá.

[Sức mạnh: 0.706 >> 0.8]

[Phòng ngự: 0.5 >> 0.505]

[Thể lực: 0.824 >> 0.87]

[May mắn: 1.245 >> 1.3]

Đây là kết quả sau 1 tuần luyện tập ngày đêm. Ngoài ra tôi còn đạt được vài thành tựu nhờ vào việc cày chỉ số liên tục.

Nhìn qua thì chỉ số tăng không đáng kể. Nhưng nếu quy đổi ra EXP, tôi được tròn 200 điểm chỉ trong 1 tuần nên cũng khá đáng.

"Đi thôi."

**

Tại tượng đài Hoàng Đế Zokerth.

Đây là nơi mà Elenora đã chọn làm điểm gặp mặt.

Tôi nhìn sang đồng hồ công cộng. Bây giờ là 9 giờ 57, còn 3 phút nữa là tới giờ gặp mặt. Nhưng chỉ có tôi là ở đây, Elenora và Lito vẫn chưa tới...

"Lucretia!! Cậu đợi có lâu không?"

Vừa nhắc Tào Tháo, Tào Tháo tới. Cả Elenora và Lito đều đến.

Hai người họ đều diện bộ đồ thường phục nên trông rất mới mẻ so với việc tôi luôn thấy họ trong đồng phục học viện. À mà tôi thì đang...

"Mà này, sao cậu lại mặc đồng phục học viện vậy?"

Elenora hỏi khi nhìn thấy tôi mặc đồng phục.

"Tớ...không có đồ..."

Chính xác hơn là, tôi đã bán hết bộ đồ để lấy tiền chi tiêu rồi. Hiện giờ tôi chỉ có đúng bộ đồng phục, bộ đồ thể dục do học viện cung cấp và đồ ngủ.

Ngẫm lại thì tôi không hiểu vì sao mình có thể sinh hoạt gần hai tuần chỉ với 3 đồ đó.

"Không có đồ sao...? Vậy thì có vẻ như tớ biết nên đi đến nơi nào đầu tiên rồi."

Elenora nói với tôi rồi lại quay sang Lito.

"Được chứ?"

"Hở!? À ừm, tuỳ cậu..."

Lito tỏ vẻ bất lực trước nụ cười thiên thần của Elenora. Trông cậu ta có vẻ như đã sắp xếp toàn bộ kế hoạch để đi chơi rồi, nhưng vì có 'ai đó' mà cậu đành phải trao lại quyền 'dẫn dắt' cho Elenora.

Dù Lito cố tỏ ra là cậu ổn, tôi biết rõ rằng sâu bên trong nước mắt ấy là biển rộng mênh mông.

'Xin lỗi, lần nữa...'

"Vậy thì chúng ta đi thôi! Địa điểm đầu tiên đó là, trung tâm mua sắm."

"Hả!?"

Mua sắm? Ý cô là truyền thuyết mua sắm mà các nữ sinh hay làm sao? Như vậy thì còn tệ hơn việc vào phòng thay đồ nữ rất nhiều lần.

"Không không, tớ không cần..."

"Bác bỏ. Đây là lần đầu tiên chúng ta đi chơi cùng nhau mà. Phải tạo thật nhiều kỷ niệm tốt đẹp mới được."

Elenora kéo tay tôi mà đi. Trông cô phấn khích đến lạ thường so với thường ngày.

**

Tôi muốn chết.

"Hớ~~" - Elenora run lên trong hạnh phúc.

Tôi thật sự muốn chết, hoặc ít nhất hãy để tôi chui xuống lỗ nào đó đi.

"Cậu trông xinh đẹp lắm đó, Lucretia!"

Hiện giờ, tôi đang bị ép trở thành 'chuột bạch' thử đồ cho Elenora.

"Tiếp theo cậu thử bộ này xem đi." - Elenora cầm một bộ đồ khác đưa tôi.

Hoá ra đây là nguyên nhân mà cổ phấn khích. Tôi có thể thấy rõ 2 ngôi sao lấp lánh hiện trên đôi mắt của Elenora.

"Được rồi, đồ tớ đang mặc đẹp đúng không? Vậy thì chọn đại bộ này đi."

Tôi phải rời khỏi đây ngay lập tức, chứ đằng sau Elenora, Lito đang cầm một núi đồ mà Elenora đã chọn ra cho tôi.

"Không được, nhỡ đâu có bộ đồ nào hợp hơn thì sao? Chúng ta cần phải thử hết mới biết."

"Tha cho tớ đi, vả lại không phải mấy bộ đồ này khá đắt sao?"

Nhìn cái giá đính ở trên váy có số hàng trăm, trong khi túi tiền tôi chỉ có xấp xỉ 100 vàng từ việc bán hết đồ.

"Không sao cả, tớ có xin một chút tiền từ thầy Hiệu trưởng rồi."

Thì ra hôm bữa cô có việc bận là vì chuyện này sao?

"Được rồi, thử bộ này tiếp đi."

"Không!!!"

**

"Cuối cùng cũng...xong..."

Việc thử đồ kéo dài tận hơn 1 tiếng. Nếu không phải do Lito kêu đã tới giờ ăn trưa thì chắc cú chuyện này sẽ tới đêm luôn ấy.

Sau đó thì Elenora và Lito lần lượt dẫn dắt nhóm đi khắp nơi. Nào là đi ăn các món bên vỉa hè, nào là đi xem kịch bản, còn cả nghe nhạc opera nữa??

Nhưng nhìn chung thì mọi chuyện cũng khá là vui hơn tôi nghĩ.

Việc quan sát và trải nghiệm cuộc sống người dân nơi đây thật sự là một cảm giác mới mẻ. Đến độ tôi còn quên đi âu lo về sự việc sắp xảy ra.

Mà dù gì thì cuộc vui nào rồi cũng sẽ tàn, vì cuối cùng cũng đã đến nơi xảy ra sự kiện.

[Triển lãm Athens]

Nãy giờ tôi hơi lo là nhóm sẽ không đi tới đây do Elenora cứ dẫn chúng tôi đi tùm lum tá lả. Nhưng cũng may là vẫn tới được nơi này.

Bây giờ đã là 2 giờ 30, còn nửa tiếng nữa là sự kiện bắt đầu.

Lý do mà Ma nhân tấn công nơi đây không phải là muốn cướp bóc hay gây hỗn loạn gì cả.

Nguyên nhân thật sự chính là Elenora. Bọn chúng muốn bắt cóc cổ vì lời tiên tri Thánh Nữ ấy.

Nhưng dẫu nguồn gốc là Elenora, người mà tôi thật sự cần chú tâm đến...

"Tại sao cô lại ở đây?"

Tôi đến gần Lito khi cậu ngắm nhìn các bức tranh nghệ thuật.

Nhân vật trung tâm thực chất chính là Lito. Bởi vì sự kiện này là bước đệm phát triển cho cậu.

"Elenora đâu?"

Lito hỏi với giọng điệu cọc cằn. Tôi không quan tâm điều đó lắm và đáp lại một cách thẫn thờ.

"Cậu ấy đi xem mấy cuốn sách Kinh Thánh rồi. Mà tôi thì không phải là người theo đạo cho lắm nên không hợp mấy thứ đó."

"..." - Lito không đáp và quay lại nhìn tiếp các bức họa.

Nhìn qua Lito, tôi vô thức nhớ lại những thông tin về cậu.

Lito Osdwell, là bạn thuở nhỏ và cũng là người thương thầm trộm nhớ đến nữ chính Elenora.

Có ngoại hình bình thường, nhưng bù lại cậu là một người rất chân thành và dũng cảm, luôn là người đầu tiên đứng ra cứu giúp Elenora mỗi khi cô gặp nguy hiểm.

Vì chuyện đó mà đã có rất nhiều độc giả ném gạch đá rằng Lito xứng đáng có một cái kết cục tốt đẹp hơn.

"Này..." - Tôi lên tiếng nói với Lito.

Lito chỉ im lặng và quay sang nhìn tôi.

"Cậu không có điều gì muốn nói với tôi sao?"

Như tôi đã nói, Lito rất quan tâm đến Elenora. Lẽ ra cậu ta đã phải lên tiếng về mối quan hệ giữa tôi và Elenora rồi chứ?

Không phải là do tôi bận tâm điều gì cả, chỉ là tôi tự hỏi Lito có còn quan tâm đến Elenora hay không thôi.

Lito lặng im một hồi rồi mới đáp lại.

"Tôi đương nhiên có điều muốn nói, rất nhiều là đằng khác. Nào là việc tại sao cô lại ở bên cạnh Elenora? Nào là việc tại sao Elenora lại muốn làm bạn với cô?"

Lito nhắm mắt chặt lại khiến khuôn mặt trở nên cau có, thể hiện rõ cậu thật sự đang rất uất ức.

"Nhưng tôi không thể nói được." - Nhưng rồi cậu thả lỏng cơ mặt mình lại ngay sau đó.

"Tại sao chứ?" - Tôi hỏi đầy khó hiểu.

"Cô biết đấy, từ khi Elenora được tiên tri là vị Thánh Nữ trong tương lai, cậu ấy đã thực sự rất cô đơn đến nhường nào.

"Dù cho có tôi ở bên cạnh quan tâm và an ủi, cậu ấy cũng chả kha khá được bao nhiêu."

"..."

Tôi cũng hiểu một phần cảm giác đó. Con người chỉ cảm thấy thoải mái và nhẹ nhõm khi ai ai cũng đều giống nhau.

Nhưng khoảnh khắc mà sự khác biệt bị bộc lộ ra là lúc con người sẽ chia rẽ lẫn nhau.

"Nhưng rồi từ lúc mà cô vào lớp này, từ lúc mà Elenora tuyên bố muốn làm bạn với cô.

"Đây là lần đầu tiên, kể cả trong những 10 năm làm bạn thuở nhỏ, tôi không nghĩ cậu ấy có thể cười tươi đến như vậy." - Lito nở nụ cười bất lực.

"Đó là lý do tôi không ngăn cản cậu ấy. Ít nhất, tôi không muốn Elenora phải mất đi người bạn mà cô đã tìm kiếm bấy lâu nay."

"..."

Tôi định đáp lại điều gì đó, nhưng Lito vẫn chưa nói hết lời.

"Và đó cũng là lý do. Nếu như cô mà dám làm tổn thương, hay chỉ cần khiến cậu ấy rơi nước mắt, tôi chắc chắn sẽ không bao giờ tha thứ cho cô."

Bấy giờ, Lito không còn nhìn hư vô nữa mà nhìn thẳng vào mắt tôi cùng với vẻ mặt hừng hực.

Lời nói này, tuy nghe như cảnh báo đe doạ, nhưng đối với tôi thì nó giống như Lito muốn tôi phải ở bên cạnh Elenora vậy.

"...Phụt."

"H-Hả!? Cô cười cái gì chứ?"

Tôi không nhịn được cười. Phải nói rằng, cả 2 người này...đều ngốc nghếch đến mức ngây thơ.

Nhưng...tôi lại không hề ghét điều đó cả.

"Nàyyy!" - Elenora chạy đến chỗ chúng tôi.

"Hửm? Hai cậu nói chuyện gì trông vui vậy?"

Cô ấy bắt gặp nụ cười của tôi nên mới hỏi vậy.

"K-Không có gì đâu, chỉ là trao đổi chút chuyện nhỏ thôi."

Vẻ mặt giận dữ khi nãy đã biến thành xấu hổ khi Lito đối đáp Elenora.

"Hể~ Mà, thật vui vì 2 cậu đã trở nên thân thiết với nhau rồi." - Elenora nói với nụ cười mãn nguyện.

"Không phải vậy, bọn tớ chỉ nói chút chuyện nhỏ thôi mà." - Lito đáp lại gắt nhẹ.

Còn tôi thì chả bận tâm đến 2 đứa đó cả. Bởi vì...

"Mà này, tớ vừa mới phát hiện ra chỗ hay lắm. Muốn đi xem không?" - Elenora đề xuất chúng tôi.

Lito tính đáp lại điều gì đó, nhưng tôi đã cắt lời mà nói trước.

"Cái đó để sau đi, hiện tại chúng ta không có đủ thời gian đâu."

Hiện giờ...

"Hửm? Ý cậu là sao—"

Đã là 3 giờ rồi.

"ĐÙNG!!!" - Một tiếng nổ vang lên đến độ mặt đất rung chuyển nhẹ.

"Cái quái!?"

Cả Lito và Elenora, lẫn mọi người đều phản ứng bất ngờ trước vụ nổ. Ngoại trừ tôi, người đã biết trước điều này.

"HIỆN TẠI CÓ MA THÚ XÂM NHẬP BÊN NGOÀI!!! KHÔNG AI ĐƯỢC RA NGOÀI HẾT!!!"

Giọng nói to lớn từ vệ binh gác cổng lên tiếng cảnh báo tình hình xung quanh. Nhưng điều đó chỉ càng khiến mọi người thêm hoảng hốt thôi.

"Ma thú xâm nhập vào đây!? Bằng cách nào chứ??"

Elenora tỏ ra khó hiểu đến tột độ nhưng hợp lý.

Đế quốc Crothen được xem là thành trì vững chắc nhất lục địa, nên việc có ma thú xuất hiện bên trong là điều bất khả thi.

Trừ phi...

"Có thể là do có kẻ triệu hồi bọn chúng."

Lito đưa ra giả thuyết, và nó hoàn toàn đúng.

Toàn bộ sự việc này, đều là do chính tay một kẻ gây ra cả.

"Ah!!"

Có một người chạy nhanh qua va chạm vào Elenora khiến cô té ngã.

"Có sao không?" - Lito lập tức chạy đến đỡ cô dậy.

"Ừ, nhưng mà mọi người..."

Dù đã được cảnh báo bên ngoài đang có ma thú, mọi người bên trong đều đang chen lấn đạp lẫn nhau về hướng cổng ra ngoài.

"Chậc..."

Lito tặc lưỡi, sau đó cậu rút một thanh kiếm được treo trên tường trưng bày.

"TẤT CẢ HÃY GIỮ TRẬT TỰ!!!"

Lito hét to, cùng theo đó xuất ra một lượng ma lực để tạo khí thế gây sự chú ý của mọi người.

"Bọn tôi là học viên của Zokerth. Hiện tại tình hình bên ngoài đang rất nguy hiểm, vì thế hãy ở lại đây và chờ vệ binh tới."

Thường thì bọn họ sẽ lờ đi mà tiếp tục chạy bán mạng, nhưng khi Lito nêu danh là học viên Zokerth, mọi người đều im lặng mà nghe theo.

Sở dĩ Zokerth là nơi đào tạo các nhân tài mà, nên việc trở thành học viên Zokerth cũng có sức ảnh hưởng riêng của nó.

"Phù~" - Lito thở dài nhẹ nhõm.

Tình hình đã ổn định trở lại, nhưng đó chỉ là nhất thời thôi.

"Rắc...rắc... RẦM!!!"

Tiếng vỡ nứt từ trần nhà, theo đó là mấy cục gạch đá rơi xuống. Cũng may là những người đứng chỗ đó phản ứng kịp thời và né được chúng.

"Ma thú vào đến đây rồi sao!?" - Lito lập tức chĩa kiếm vào chỗ đó.

Không phải. Nó còn tệ hại hơn nhiều.

"Cuối cùng cũng vào được bên trong~"

Tiếng nói phát ra từ chỗ trần nhà rơi, tại vị đó, hình bóng của một người đằng sau lớp bụi từ trần nhà đang từ từ đứng dậy.

Đó không phải là ma thú, nhưng cũng không phải là con người.

"Kek kek kek."

Giọng cười của người đó trông khá nực cười, nhưng lại ghê tợn đối với người khác dẫn đến mọi người lại bắt đầu chạy loạn tiếp.

"Tên này... Không lẽ ngươi là kẻ đứng sau vụ này phải không??"

Lito hướng mũi kiếm vào mặt tên đó.

"Hưm hừm~ Mái tóc vàng cùng đôi mắt xanh..."

Nhưng hắn không mảy may chú ý đến Lito, mà lại đang nhìn chằm chằm vào Elenora.

"Thì ra~ là cô sao~~?"

"!?"

Lúc này chúng tôi mới nhìn thấy rõ diện mạo của tên đó ngay khi lớp bụi tan biến.

Hắn ta mặc áo khoác đen dài, đôi mắt thì đã hoá đen xì lại, còn đồng tử thì lại màu đỏ. Một dấu hiệu dễ nhận biết nhất...

"Ngươi là... Ma nhân!?" - Lito thốt lên ngạc nhiên.

"Oiya oiya~ Ta quên che dấu con mắt rồi nhỉ~? Chắc là do ta phấn khích quá mà~" - Hắn ta tiếp tục nở nụ cười ghê tợn khi nãy.

Lito tỏ ra bất an. Nếu là ma thú thì còn có thể đánh được, nhưng với Ma nhân thì lại là chuyện khác.

"Lito, tớ sẽ hỗ trợ cậu."

Elenora chạm vai vào Lito, làm cho cậu cảm thấy an tâm một phần nào.

"...Được rồi, hãy đứng đằng sau tớ đi. Có vẻ như hắn ta đang nhắm vào cậu đấy."

Hai người họ đã dàn sẵn đội hình chiến đấu, trong khi tôi thì lại đứng núp từ đằng xa.

Với khả năng hiện tại của tôi, việc can thiệp vào chỉ làm tổ vướng chân họ mà thôi.

Có vẻ như sự kiện đầu tiên của nguyên tác đã...

Bắt đầu.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com