ZingTruyen.Info

Cuộc sống thường ngày của nữ phụ phản diện

Chương 12: Chuẩn bị (1)

MuenNoKi

Guild.

Ban đầu nó chỉ là một nhóm nhỏ được thành lập bởi những người có chung chí hướng hoặc là một cộng đồng để giao lưu với nhau.

Nhưng nhờ phương thức tổ chức thể chế của nó, ngày qua ngày, trải qua nhiều biến thể và đổi thay, guild đã trở thành một hình thức tổ chức kinh doanh phổ biến nhất.

Từ một quán ăn nhỏ ven đường cho đến các công trình mang tính quốc tế và cả nền giáo dục.

*

Tại phòng làm việc của Maren, có người đến gõ cửa.

Vốn có thể nói cho phép vào, nhưng Maren lại chạy đến tận cửa để chào đón. Không phải là do người đó có vị thế cao hơn Maren, mà cô đến vì đống giấy tờ trên tay người đó.

"Là nó phải không?"

"Phải... Nên ngài không cần phải hối hả như vậy đâu, thưa phó Hội trưởng."

Maren Polilles, phó Hội trưởng của 'Retribution of Hope', cũng là guild hàng đầu thế giới.

Việc có thành viên guild trong học viện cũng không phải chuyện lạ gì cả. Học viện Zokerth đã bỏ ra một lượng tiền khá lớn để thuê những người tài năng về dạy, và Maren là một trong số đó.

Nhưng đó không phải là mục đích thực sự của Maren. Mặc cho cô đến dưới danh nghĩa là giảng viên, Maren thực chất là người tuyển mộ guild.

Cũng như Levyna, cô đi kiếm những học viên tiềm năng và thu nạp họ.

Đó là lý do cô đang hào hứng khi nhìn đống giấy tờ này.

(Bản báo cáo thực chiến - Lớp Maren)

"Chà, chỉ là hôm nay có chuyện thú vị mà, Edwin."

Maren cười đùa với Edwin, thư ký của cô.

"Vâng vâng, lại là Lito phải không?"

"Cũng đúng một phần."

Maren muốn xem nhanh tới đội đó, nhưng dù gì cô cũng là giảng viên, cần phải làm tròn trách nhiệm của mình.

(Báo cáo Đội 1)

...

Báo cáo này tuy dài gần 2 trang, nhưng cả 1 trang chỉ nói về Lito. Nhiêu đó đã đủ hiểu cậu đã tạo ấn tượng tốt để cỡ nào.

Những đường kiếm rất đẹp và hoàn mĩ, không hề có một động tác thừa thãi nào cả. Ngoài ra, cậu bảo vệ hậu phương rất tốt khỏi những con quái vật.

"Quả nhiên vẫn không phụ lòng mà..." - Maren mỉm cười nhẹ.

Sở dĩ gia tộc Osdwell là một gia tộc chuyên về kiếm thuật mà.

"Tiếp tục nào."

...

Sau gần 1 tiếng đọc báo cáo và đánh giá, cuối cùng cô cũng tới nguồn gốc phấn khích lúc nãy.

(Báo cáo Đội 7)

"Vậy ra đây là nguyên nhân sao..."

Edwin để ý đến bộ mặt phấn khởi của Maren. Cô không đáp lại mà liền lật báo cáo ra. Khác với những đội trước, lần này cô đọc rất chăm chú và kỹ lưỡng.

...

"Hừm..."

"Sao vậy? Trông ngài có vẻ thất vọng thế?"

Trái ngược với dáng vẻ phấn khích lúc nãy, Maren lại bày ra bộ mặt khó hiểu.

"Chỉ là... những gì về học viên Lucretia chỉ đúng có 1 dòng nổi bật. Đó là việc em ấy có tốc độ thi triển ma pháp rất cao."

"Hể~ Có học viên làm được vậy sao?"

Việc Edwin ngạc nhiên cũng hợp lý. Pháp sư tuy mang vai trò rất quan trọng trong chiến trường, song lại có điểm yếu cực kỳ chết người.

Đó là khi niệm chú ma pháp, các pháp sư sẽ phải đứng yên và trở thành mục tiêu bất động, dẫn đến việc họ thường sẽ trở thành mục tiêu đầu tiên.

"Đúng là ở độ tuổi này thì quả thật rất hiếm, nhưng mà... Nếu mà nói thẳng, nó chỉ là tài năng 'bình thường' mà thôi."

Sở dĩ số lượng người làm được điều đó không hẳn ít trong đế quốc này. Chỉ cần chăm chỉ luyện tập rèn luyện, thì điều đó không hẳn là khó cả.

'Nếu Lucretia chỉ có từng này thì vẫn không đủ.'

Việc Levyna chấp nhận thì còn hiểu, nhưng đến cả thầy Clifford còn cảm thấy hứng thú thì chứng tỏ Lucretia vẫn còn điều gì đó.

"Nếu vậy thì có cần tôi theo dõi em ấy không?"

Như thể đọc thấu suy nghĩ của Maren, Edwin đề ra phương án.

"Không cần thiết, nếu như em ấy vẫn còn che giấu gì đó, thì đợi đến khi bộc lộ, đến lúc đó thì chưa muộn để tuyển mộ."

**

"Hắt xì~"

"Cậu cảm lạnh à? Bây giờ đang mùa đông nên nhớ chăm sóc bản thân tốt ấy."

Elenora hỏi han tôi với vẻ mặt lo lắng.

"À ừm..."

Chỉ là tôi có cảm giác có ai đó nhắc đến tôi thì phải?

...

Tuy lịch học không có ngày nào được nghỉ ngoại trừ 2 ngày cuối tuần. Song có những tiết tự học như hôm nay.

Sáng thứ 5 là thời gian tự luyện tập. Nơi mà các học viên có thể trau dồi kỹ năng thông qua rèn luyện, đấu đối kháng với nhau,...

Hiện tại tôi đang ở phòng luyện tập ma pháp cùng với Elenora.

"Đặt tay ở đây nè, và rồi rót ma lực của cậu vào."

Elenora đang hướng dẫn tôi cách sử dụng căn phòng luyện tập.

Tôi làm theo, và ngay sau đó, trên sân xuất hiện vài vòng tròn ma pháp và triệu hồi ra những hình nhân.

"Được rồi đó, giờ thử đi."

[Kích hoạt kỹ năng sao chép: 'Phong Giáo']

"P-Phong Giáo!"

Những mũi khoan gió bay vào các hình nhân. Có vài con không dính, nhưng những con bị dính thì chỉ gây được vết xước thôi.

[Độ hiểu biết của bạn về 'Phong Giáo' tăng lên, sức mạnh cũng được tăng theo]

"Hửm? Nó yếu hơn dự kiến nhỉ?"

So với lúc tôi sử dụng vào con sói hôm qua, thì hiệu lực bị giảm đi rất nhiều.

"Nếu vậy thì sao cậu không dồn ma lực thêm thử?"

Elenora đang chỉ ra điểm thiếu sót của tôi.

"Khi nãy tớ cảm giác như cậu chỉ sử dụng lượng ma lực tối thiểu để thi triển mà thôi. Nếu như cậu dồn thêm ma lực vào nữa thì có thể sẽ mạnh hơn ấy."

"...Cũng hợp lý."

Nó giống như trường hợp với người xài Thuỷ Giáo kia (và đến giờ tôi vẫn chưa biết tên).

"Vả lại, cũng có thể là do cậu niệm chú vấp nên là nó bị giảm hiệu năng nữa chăng?"

"Haha... Chắc vậy..."

Thật ra không phải do đọc vấp gì cả, chỉ là...

=====================

Tối hôm qua.

Tuy tôi vẫn muốn chạy bộ tiếp, nhưng vì sắp tới giờ giới nghiêm là 10 giờ tối nên tôi chỉ đành phải về ký túc xá.

Vốn dĩ nghĩ rằng có thể kết thúc một ngày yên bình như vậy...

"Ặc..."

Tôi lại vô tình bắt gặp Levyna trên đường về. Cô ấy cầm trên tay mấy quyển sách khá dày.

Tôi tự hỏi một tiểu thư danh giá như cổ lại làm gì bên ngoài ở nửa đêm khuya như vậy?

"..."

"..."

Cả 2 chúng tôi chỉ nhìn nhau trong im lặng. Vì thế tôi bắt chuyện trước để tránh việc bị trách móc về vụ hồi sáng.

"Chào buổi tối và chúc ngủ ngon."

Tôi cúi đầu xuống và bước đi thật nhanh qua cổ.

"Này."

Và đương nhiên là cô ta sẽ không bỏ qua rồi.

"C-Có chuyện gì không?"

Tôi không dám nhìn thẳng vào mặt Levyna. Chắc chắn cô ấy rất giận dữ lắm.

"Tôi hỏi cậu một chuyện được không?"

Nhưng trái với suy nghĩ, Levyna trưng vẻ mặt không biểu cảm nhưng không vô cảm.

"C-Chuyện gì cơ?"

"...Cậu, có được ban phước [Đặc Quyền] không?"

"Hả?"

Tôi giật tím người. Làm thế quái nào mà cô ta có thể biết được?

'Không, bình tĩnh lại.'

Chắc chắn tôi không hề để lộ bất kỳ điều gì liên quan đến [Độc Quyền] cả. Vả lại, nó không hề có cơ sở nào để nhận biết cả. Bởi vì tôi là 'độc giả' và thế giới này chỉ là tiểu thuyết mà thôi.

"Không có. Ngược lại tôi ước là mình có đấy."

"..."

Levyna im lặng quan sát như thể đang xem xét tôi có nói dối không vậy. Nên tôi cố gắng đánh trống lảng.

"M-Mà sao cậu lại nghĩ tôi được ban phước [Đặc Quyền] chứ?"

"Hửm? Cậu giả ngu hay là không biết thật vậy?"

"?"

Levyna nhìn tôi một cách đầy nghi vấn rồi thở dài.

"Tự hỏi bản thân xem, số người có thể thi triển ma pháp mà không cần niệm chú đi?"

"Niệm...chú?"

=====================

Về sau, tôi mới tìm hiểu và phát hiện ra rằng để thi triển ma pháp thì cần phải có niệm chú.

Nghĩ lại thì, trong tiểu thuyết, mỗi khi nhân vật định thi triển ma pháp, tất cả đều có tên gọi của nó cả.

Vậy mà tôi tưởng nó như là luật của văn hoá anime. Kiểu hô to chiêu thức trước khi xuất chiêu ấy, nhưng hoá ra tất cả đều là niệm chú.

Đó là lý do tôi mới giả vờ hô to 'Phong Giáo' để tránh gây hiểu lầm. Dẫu biết đó là lẽ tự nhiên nhưng... tôi vẫn thấy khá xấu hổ khi làm điều đó.

"Này."

Không phải Elenora gọi tôi, mà là một giọng nói từ đằng sau.

"Tớ xin cậu chút thời gian được không, Elenora?"

"Lito?"

Là Lito.

Nói điều này có hơi chảnh, nhưng đến giờ tôi mới nhớ ra có sự tồn tại của Lito trong lớp đấy.

Mà cũng kỳ lạ thật, Lito rất quan tâm đến Elenora. Vì vậy nếu Elenora qua lại với tôi, một kẻ đã bắt nạn cổ, thì đáng lý cậu ta phải can thiệp vào rồi.

Đằng này cậu lại không hề làm gì hay thậm chí là lên tiếng hỏi. Không lẽ Lito tha thứ cho mình rồi chăng?

"Được thôi. Gặp lại sau nhé, Lucretia."

"Ờ..."

Elenora vẫn nở nụ cười chào tôi, trong khi Lito thì đưa tôi một cái lườm. Đương nhiên là chưa tha rồi...

"Lito?"

"À xin lỗi, đi thôi."

Lito thay đổi bộ mặt ngại ngùng khi đối đáp Elenora.

Dáng vẻ Lito lúc nãy, có vẻ như đã đến lúc rồi nhỉ? Lito sẽ mời Elenora đi chơi vào thứ 7 tuần sau. Và sự kiện nguyên tác sẽ bắt đầu.

[Cuộc khai màn của Ma Nhân]

Ma Nhân cơ bản chính là con người nhưng lại ký hợp đồng với ma quỷ. Con người sẽ trao cơ thể hoặc linh hồn, và ma quỷ sẽ cho họ sức mạnh.

Đương nhiên là khi nhắc đến ma quỷ là không có gì tốt lành rồi. Những kẻ sở hữu sức mạnh của ma quỷ đa phần sẽ bị thao túng tâm lý, bị cái ác bao bọc suy nghĩ khiến họ trở nên mất kiểm soát và chìm đắm trong hỗn loạn.

'Chà, có vẻ mình nên tăng tốc tiến độ tập luyện rồi.'

Tôi tiếp tục triệu hồi hình nhân và thi triển ma pháp.

**

Sau gần 2 tiếng đồng hồ. Tôi mới bước ra khỏi phòng, mà chủ yếu là do Maren đang tập trung mọi người lại.

"Được rồi cả lớp. Chúng ta đã có kết quả thực chiến rồi. Cô sẽ dán lên đây nên các em tự xem nha."

Đội 1
[Lito: 96 - Karima: 84 - Lewin: 87 - Nisa: 76]

Đội 2
[Harlin: 91 - Belphot: 83 - Elenora: 85 - Halen: 82]

...

...

Đội 7
[Levyna: 94 - Arlin: 84 - Gybert: 88 - Lucretia: 42]

...

42 điểm. Tôi cũng không ngạc nhiên mấy. Dù gì tôi cũng đâu làm được gì ngoại trừ pha cuối đâu. Nên điểm như thế này cũng chấp nhận.

Tôi vô thức liếc nhìn sang Levyna vì tính tò mò. Cô không bộc lộ cảm xúc gì dù đạt điểm khá cao. Chắc đối với cổ thì đây là chuyện bình thường.

"Cô chỉ thông báo như vậy thôi, các em tiếp tục luyện tập đi nhé~"

**

Sau khi kết thúc buổi học.

"Này, đi ăn trưa với tớ nào."

Elenora rủ tôi với nụ cười rạng rỡ như mọi ngày. Và cũng như mọi khi, tôi đều theo cổ cả.

Trên đường đi, chúng tôi có tám qua lại vài chuyện. Nhưng trong đầu tôi hiện giờ chỉ tập trung suy nghĩ đến sự kiện sắp tới thôi.

'Làm cách nào để đi theo họ đây?'

Nếu nghĩ cách thông thường, thì đó là bám đuôi họ. Nhưng điều này hơi mạo hiểm. Vì Lito giác quan khá nhạy bén, cậu ta có thể phát hiện ra mình ngay. Tới lúc đó thì không có đường chối cãi.

Vả lại, tôi cần phải ở gần họ thì mới có thể hành động kịp thời được.

Tưởng chừng cần rất nhiều thời gian để suy nghĩ, nhưng vấn đề đã được giải quyết ngay. Và tôi không phải là người giải nó...

"Này, thứ 7 tuần sau đi chơi với tớ không?"

...mà là chính Elenora.

"Khi nãy, Lito có rủ tớ đi chơi vào thứ 7 tuần sau ấy. Và tớ nghĩ rằng nếu có Lucretia đi chung nữa thì sẽ vui biết mấy."

"À nhưng... Liệu cậu ta có đồng ý không vậy?"

Lito chắc chắn đã dành rất nhiều thời gian và dũng khí để có thể rủ Elenora. Nếu tôi nhớ không lầm, có một đoạn miêu tả rằng cậu ta đã mất tận 2 tuần chỉ để ngỏ lời.

"Không sao không sao, cả 2 cậu đều là bạn thân của tớ mà. Đi chung sẽ vui hơn."

"Ha...ha..."

Việc Elenora nở nụ cười ngây thơ chỉ khiến tôi cảm thấy Lito càng đáng thương thêm thôi.

'Cậu vẫn còn con đường dài lắm, Lito ạ.'

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info