ZingTruyen.Info

Cuộc Sống Sau Hồi Sinh

CHƯƠNG 88: Thành Hidos

Hunga10k70

Yuuki chạy cả ngày, đến gần tối thì mới đến được thị trấn.

Nhìn vào tấm biển treo ngoài cổng, Yuuki cảm giác có gì đó sai sai.

Trên biển đề tên 'Thị Trấn Sương Mù' vậy mà chả thấy sương mù đâu cả, xung quanh thị trấn toàn là cỏ khô.

-Để cho chắc vậy.

Yuuki tự nói rồi lấy ra một tấm phù 'Quét Khu Vực', đây là một trong những tấm cuối cùng của cậu.

Vì thị trấn này không quá lớn nên Yuuki chỉ cần kích hoạt quét bình thường là được, không cần thiết phải phí phạm lần sử dụng.

-Cái...
Yuuki hoảng hốt nhảy ra sau

Vút
Phực

Ngay sau đó, một mũi tên lao vào mắt đất nơi cậu vừa đứng.

Từ trên chòi canh gác, một thân hình chỉ toàn xương trắng hiện ra, một con Skeletol-cung thủ.

Yuuki nhớ lại thứ mình đã quan sát được mà run sợ, bên trong thị trấn, hàng nghìn Undead đang núp dưới đất.

Yuuki đã tránh thành công đòn bất ngờ, nhưng cậu vẫn liên tục đổ mồ hôi, bởi không chỉ bên trong thị trấn mà xung quanh cậu cũng đầy Undead đang trốn dưới đất.

Yuuki không chút chần chừ nào liền lấy tấm Phù 'Phi hành'ra, Tinh Thần lực truyền vào nhanh chóng, trong giây lát, tấm Phù đã hoàn toàn phát sáng.

Không muốn ở thêm một giây nào nữa, Yuuki lập tức kích hoạt 'Phi Hành'

Một làn sáng lục nhạt bao phủ Yuuki, cơ thể cậu trở lên nhẹ hơn, Yuuki lập tức hướng đến Phía Đông Bắc mà phóng đi, nơi đó có Thành trì gần đây nhất.

Xoẹt

Yuuki như một tia sáng phóng đi.

Nhưng chỉ đi được hơn chục Km thì làn sáng đang bao phủ cậu bỗng biến mất.

-Á...

Yuuki từ độ cao 1000m rơi xuống, cậu không chút chần chừ liền vứt là phù trên tay đi và lấy một tấm khác ra.

Một lần nữa Yuuki lại bay lên.

Vì để an toàn Yuuki chỉ bay thêm 1000m rồi hạ cánh.

Khi cậu đặt chân xuống đất thì Yuuki mới thở phào một chút, cậu ngay lập tức dùng Linh nhãn quan sát cơ thể mình.

Qua Linh nhãn, Yuuki thấy một lớp màng mỏng màu đen đang bao phủ cậu, nó chính là nguyên nhân khiến lá Phù 'Phi hành'kia bị hỏng.

Lá trên tay cậu dù mới chỉ tiếp xúc vài giây thôi nhưng cũng bị nhiễm hắc khí rồi, Yuuki có chút tiếc nuối hủy lá Phù còn mới kia đi.

Cậu lập tức nhảy lên cây cao, vận dụng 'Thanh Tâm Chú' để trừ bỏ hắc khí, Yuuki cũng phần nào đoán ra được hắc khí này từ đâu ra rồi, chắc chúng đã bám vào người cậu kể từ khi bước vào khu vực có Undead.

'Thanh Tâm Chú' liên tục vận chuyển, hắc khí liên tục bị bào mòn, khi chú ý kĩ Yuuki mới nhận ra, Tinh Thần Lực của cậu dường như không tiêu hao mà còn có dấu hiệu tăng trưởng nữa, như thể 'Thanh Tâm Chú' đang luyện hoá Hắc Khí kia trở thành Tinh Thần Lực cho Yuuki vậy.

Biết được điều này Yuuki liền có ý định quay lại chỗ đó để hấp thu hắc khí, nhưng đó chỉ là ý định nhất thời thôi, khi nghĩ đến đống Undead kia, Yuuki lạnh hết gáy, may mà cậu chạy nhanh, nếu không mạng nhỏ đã không còn rồi.

Yuuki quyết định khi nào 'Thanh Tâm Chú' đạt đến trung cấp lv 4 thì mới quay lại, bởi tấm Phù 'Thanh Tẩy' là phù cấp 1 bậc trung, còn là loại khó nhất của phù cấp 1 nữa, nên muốn vẽ nó thì Yuuki bắt buộc phải lên trung cấp lv4 thì mới có khả năng.

Hơn 10 phút sau, hắc khí đã bị luyện hoá hoàn toàn, sợi Tinh Thần thứ 2 kia đã dài lên gần 1cm, màu sắc cũng trở nên đậm hơn.

Thấy được tác dụng kinh người này, Yuuki vui sướng hẳn lên, cậu giờ lại càng muốn quay lại.

Dù vậy Yuuki cũng đành quyết định tạm thời đến Thành Phố kia đã, ở đấy một thời gian để nâng cao thực lực rồi mới quay lại, cậu cũng biết rõ, cái Thị Trấn ma kia không muộn sẽ bị người ta phát hiện, lúc đó chỗ tốt chắc chắn sẽ không còn.

Còn việc báo cho các quan chức để họ giải quyết, mơ đi, trừ khi là Mạo Hiểm Giả cấp cao, còn mấy đứa trẻ như Yuuki mà đến trình báo, 90% là bị đuổi ra ngoài, 10% còn lại là dành cho các 'Con ông cháu cha'.

Mà đối với Yuuki thì việc đó cũng tốt, đằng nào thì cái thị trấn đó cũng xong rồi, qua 'Quét Khu Vực', Yuuki không thấy bất cứ người nào còn sống, ít nhất là trong phạm vi quét. Việc cần làm bây giờ là nâng cao thực lực, có như thế mới xâm nhập mà tìm thứ tốt được.

Yuuki lấy ra một tấm 'Phi hành' khác và kích hoạt, cậu lại hoá thành một luồng sáng và bay tới thành phố cách đó 30km.
.
.
.
Khi chỉ còn cách thành phố hơn 1km thì Yuuki liền hạ cánh, 1km quanh thành phố là vùng cấm bay.

1km đi bộ không mất quá nhiều thời gian, khoảng 5 phút Yuuki đã đến cổng thành.
Dù bầu trời đã gần mất đi ánh sáng mặt trời nhưng khu cổng thành cũng chỉ có lác đác vài nhóm người tiến vào, có lẽ hầu hết họ là các mạo hiểm giả định cư ở đây.

Xếp hàng cho đến lượt mình, Yuuki không nhịn được mà quan sát xung quanh, dù sao đây cũng là lần đầu cậu đến thành phố khác.

Cái bộ dạng nhà quê mới lên tỉnh của Yuuki khiến cho một vài người chú ý, nhưng có lẽ họ đã khá quen rồi nên chỉ liếc mắt một chút mà thôi.

Vài phút sau, đã đến lượt Yuuki, cậu đưa thẻ mạo hiểm giả cho người lính gác.

-13 tuổi?

Người lính nhíu mày nhìn vào Yuuki, theo ông ta với những người gốc Á Đông như Yuuki đáng nhẽ phải khá thấp chứ, 13 tuổi mà đã cao ngang vai ông, có vẻ hơi lạ.

Người lính coi như bỏ qua điều đó, ông lấy ra một quả cầu trong suốt và đưa ra trước mặt Yuuki.

-Đặt tay lên nó.

Người lính không mặn không nhạt nói.

Yuuki trầm trồ nhìn quả cầu, Ba mẹ cậu đã từng kể về thứ này rồi, đây là một vật phẩm cho phép kiểm tra xem người chạm vào có phạm tội không, Yuuki lần đầu nghe về nó thì rất muốn tận mắt chiêm ngưỡng, cậu luôn tự đặt câu hỏi: ' Tại sao nó có thể biết được mình có phạm tội hay không chứ?'

Yuuki không chần chừ liền chạm tay vào.

Quả cầu không phát sáng, có vẻ giết đám người kia không tính là phạm tội.

Hơi tiếc nuối vì không được tháo quả cầu ra, Yuuki tiến vào thành.

Yuuki cũng không biết rằng, quả cầu kia chỉ có tác dụng kiểm tra trong hồ sơ xem cậu có phạm tôi hay không thôi, còn nếu cậu phạm tội nhưng không bị truy nã thì sẽ không thể phát hiện.

Yuuki kiếm một nhà trọ để nghỉ tạm.

Sau vài phút tìm kiếm qua bản đồ được dán ở cổng thành, Yuuki đã chọn một nhà trọ cách cổng khoảng 100m.

Nhà trọ này có tên 'Trăng Khuyết', một nhà trọ kết hợp quán ăn.

Yuuki mất 3 đồng bạc để ở 10 ngày, có bao ăn uống.

Vì muốn dành 10 ngày này để Chế phù và tu luyện nên Yuuki đã bảo đầu bếp đưa thức ăn lên phòng cho cậu.

Trả tiền xong xuôi, Yuuki được hướng dẫn tới một phòng ở góc tầng 3.

Vừa vào phòng, Yuuki liền đổ xuống giường luôn, lâu lắm rồi cậu mới ngủ trên giường êm ái như này.

Yuuki quá mệt mỏi chìm vào giấc ngủ, đến 4 giờ sáng hôm sau thì thức dậy.

Quả thực Yuuki có thể ngủ thêm chút nữa, nhưng thói quen luyện tập hàng ngày khiến cậu không thể tiếp tục.

Yuuki chạy bộ qua các con phố.

Dù mới đến hôm qua, nhưng với trí nhớ của cậu hiện tại, nhớ được các con đường ở thành phố này cũng không quá khó, ít nhất ở khu cậu đang ở thì có thể nói là quen ngang đường từ nhà đến trường rồi.

Yuuki hít thở không khí trong lành, thành phố có tên Hidos này có không khí khá dễ chịu, ít nhất là hơn nơi Yuuki sống nhiều.

Thành Flames, nơi Yuuki sống là thành phố có số dân lớn nhất cả nước, nhưng diện tích thì lại xếp 16 trên 19 cả nước.

Đất chật, người đông, các toà trung cư mọc san sát nhau, không khí dù được điều hoà ổn định nhưng còn xa mới bằng Thành Hidos này, dù về Kinh tế thì Hidos thua Flames gần 10 hạng nhưng về sự thoải mái thì Hidos vẫn xếp hạng cao hơn nhiều.

Yuuki chạy đến 5 giờ thì trở về, giờ này các mạo hiểm giả đã bắt đầu dậy và các hàng quán cũng đã mở.

Yuuki về phòng và tắm rửa, sau 5 phút thì cậu xuống dưới tầng 1 để ăn sáng.

Yuuki nhanh chóng chọn lấy một bàn trống.

Cậu bê khay thức ăn của mình đến đó và ngồi xuống.

Bữa sáng của cậu gồm có một chiếc bánh mỳ, 1 bát thịt sốt vang và một chút rau sống.

Cậu không chần chừ mà bắt đầu ăn.

Thịt có vẻ là thịt bò rừng, một loài dã thú bình thường hay còn được gọi là Ma thú cấp 0.

Theo Yuuki nhớ thì loài này có khí lực khá lớn (Sức mạnh ý: nhưng thuộc về khá năng mang ném vật nặng nhiều hơn), có thể ngang với Ma thú cấp 3.

Nhưng chúng lại khá 'Ngu' ngoài lao đến và dẫm đạp ra chúng chả có khả năng tấn công nào khác. Chỉ cần dùng cung tên bào mòn nó một lúc là xong.

-Xin lỗi, tôi có thể ngồi cùng không?
Khi Yuuki mải mê ôn lại chút kiến thức khi ăn thì một giọng nói vang lên bên cạnh cậu.

//// Hôm qua mình bận, hôm nay chương này thôi

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info