ZingTruyen.Asia

Cuoc Song Sau Hoi Sinh

Vài tuần sau đợt tấn công, quân đoàn của nhân loại đã giải phóng được hơn 1 nửa số khu vực bị chiếm đóng, đồng thời cũng mở ra thêm 12 bệ dịch chuyển nữa. Các khu vực còn lại bị chia cắt bởi biển nên việc di chuyển là rất khó khăn.

-Tiến độ này hơi quá nhanh rồi, với tình hình hiện tại chúng ta sẽ sớm thất thủ.

Trong phòng họp, hơn 50 người đại diện của các khu vực được giải phóng đều đã có mặt.

Còn người vừa nói chính là Kazuto, hay thực chất là một phân thân của cậu.

-Thất thủ? Chả phải chúng ta đang trên đà chiến thắng sao, với tiến độ này chỉ cần chưa đến 1 tháng nửa chúng ta sẽ giải phóng hoàn toàn châu á và khu vực đông âu.

Một người trung niên mặc áo choàng pháp sư nói.

Có vẻ như hầu hết những người ở đây đều đồng ý với ý kiến của ông ta.

-Haìiii. Hãy nhìn lên tấm bản đồ này đi.

Kazuto thở dài rồi chỉ vào tấm bản đồ được chiếu lên màn.

-Nó có vấn đề gì sao??

Chỉ có một số người như muốn bật dậy khi nhìn thấy hình ảnh được chiếu lên, còn lại vẫn chưa hiểu điều Kazuto muốn nói.

-Các khu vực được giải phóng cách quá xa nhau, hơn 1 nửa nằm gần rừng, với quân số hiện tại của chúng ta chỉ cần bị tấn công khoảng 10 khu vực 1 lúc chúng ta sẽ thất thủ.(tấn công bởi quái vật)

Những người kia trợn mắt lên khi nghe điều Kazuto vừa nói, họ đã nhận ra mình quá vội vàng.

-Được rồi không phải lo lắng về điều đó, hãy thông báo với binh đoàn ngừng việc giải phóng lại, thay vào đó hãy tìm kiếm người bị nạn và đưa họ đến khu vực an toàn.

Kazuto vừa dứt lời, những người trong phòng họp thở phào nhẹ nhõm, họ đều không nhận ra mình đã hoàn toàn tin tưởng vào cậu thanh niên này mặc dù cậu mới chỉ ở độ tuổi con cháu họ.

-Vậy cứ theo kế hoạch đó mà làm, cuộc họp kết thúc.

Kazuto dứt lời, thân ảnh cậu mờ dần rồi tan biến hoàn toàn.

-Vậy là xong rồi sao, không hiểu Miharu nghĩ gì mà bất cẩn thế, nếu không phải mình chú ý thì to chuyện rồi, rốt cuộc thiên tài cũng mắc sai lầm.

Kazuto hiện tại đang đứng trên một bãi đất mà than thở.

-Chiến đấu mà không chú ý thì nguy hiểm lắm đó cha.

Một thân ảnh với đôi cánh sau lưng xuất hiện trên đầu Kazuto với thanh kiếm đâm về phía cậu.

Mặt không chút thay đổi Kazuto hơi vung nhẹ tay.

'Phong thuật: bão tố'

Chỉ với một cú vung nhẹ, một cơn lốc xoáy được tạo ra và phóng về thân ảnh phía trên.

Vùuu

-ÁA

Trúng phải cơn lốc thân ảnh kia bị thổi bay lên trời, liên tục quay mấy vòng rồi rơi xuống đất.

-Ui da~, cha chơi xấu, rõ ràng đã nói không sử dụng ma thuật cấp cao rồi mà.

Thân ảnh kia chính là Liber, cô đang xoa chiếc đầu của mình.

-Đó chỉ là một ma thuật sơ cấp thôi, với lại đừng gọi ta là cha nữa, có một đứa to đầu gần bằng ta gọi đã mệt lắm rồi. Còn nữa, nếu định tấn công bất ngờ thì đừng hét lên như thế.

Kazuto nói trong khi vẫy tay gọi Liber, cậu vẫn chưa quen với ma thuật của mình lắm, từ khi vượt qua lv200, hơn 3/4 số ma thuật của cậu đã có thể sử dụng ma không cần niệm chú, đồng thời sức mạnh cũng mạnh lên mấy chục lần.

Dù đã sử dụng đến 2 tuần để làm quen nhưng có vẻ như Kazuto vẫn chưa thể sử dụng một cách tự nhiên.

-Cha tạo ra con thì con phải gọi người là cha chứ.

Liber giận dỗi đi nhặt thanh kiếm của mình.

-Không, bất cứ cái gì trừ cái đấy ra. Dù sao ta cũng đang dạy con nên gọi là thầy hoặc sư phụ đi.

Kazuto vẫn mặc kệ Liber

-Vâng, vậy con gọi là thầy.

Khuôn mặt Liber có vẻ trở nên thất vọng khi nghe Kazuto trả lời, cô bé( chả biết gọi là bé đc ko mới 2 tuần tuổi) có vẻ đang mong chờ một điều gì đó từ Kazuto, nhưng tên trai tân này không nhận ra biểu hiện của cô.

-Được rồi, hãy thử giải phóng đến mức 3 và tấn công ta đi.

Kazuto vẫn không để ý đến cô học trò của mình.

-Vâng.

Liber vừa dứt lời đôi cánh sau lưng cô bắt đầu phát sáng, sau đó cả thân thể cô cũng được bao phủ ánh sáng, và chỉ vài giây sau ánh sáng biến mất để lại Liber với bộ chiến phục dạng váy và mái tóc được buộc đuôi ngựa.

(Ảnh mang tính chất minh hoạ)

-Bắt đầu.!!

Kazuto lập tức bật lùi ra sau, là người tạo ra chế độ này cậu biết rõ sức mạnh của nó, thứ sức mạnh có thể chiến đấu ngang bằng với một tướng quỷ, cho dù Liber vẫn chưa sử dụng thành thạo nó, nhưng thế thì vẫn đủ để cô tiêu diệt bất cứ kẻ địch bình thường  nào dưới đẳng cấp 300 rồi.

-'Thánh thần hộ thể'!!!

Liber vừa biến thân xong liền ngay lập tức sử dụng một trong những chiêu thức chủ chốt của mình, " Thánh thần hộ thể" kỹ năng giúp nhận được một phần sức mạnh của một vị thần ngẫu nhiên.

" Thần ánh sáng sao, rắc rối rồi đây"

Kazuto hơi nheo mắt lại khi thấy toàn thân Liber được phủ một luồng aura màu vàng nhạt thứ tượng trưng cho sức mạnh của thần ánh sáng.

-Yaaa

Năng lượng xung quanh bắt đầu tụ hợp về thanh kiếm của Liber, chỉ vài giây sau thanh kiếm như đã biến thành ánh sáng, và chỉ chờ có thể Liber lập tức lao về phía Kazuto.

-'Phán quyết'

Mặc dù không có cánh nhưng nhờ nhận được sức mạnh của thần ánh sáng tốc độ của Liber đã nhanh gấp ngàn lần trước đây, chỉ trong 1 khắc cô đã áp sát Kazuto.

"Nguy hiểm"

Ầmmmm

'Hoả thuật: Hoả trụ'

Từ vị trí thanh kiếm của Liber chém vào một trụ lửa phóng lên, thay thế cho Kazuto, người đã dịch chuyển ra khỏi tầm đánh của cô.

-' Lĩnh vực: ánh sáng'

Lấy Liber làm tâm một khu vực bán kính hơn 100m bị bao phủ bởi ánh sáng chói mắt.

" Chơi trội rồi, dưới 300 gặp lĩnh vực thì thoải mái ngậm hành"

Khuôn mặt Kazuto biến đổi liên tục, cậu hiện tại vừa mừng vừa buồn, mừng vì Liber có thể dùng được lĩnh vực, thứ mà các pháp sư cấp 300 mới có thể sử dụng, thứ khiến cho mọi ma thuật và kĩ năng của nhưng người trong phạm vi lĩnh vực trừ người sử dụng đều bị khoá lại, đồng thời họ còn liên tục phải nhận sát thương từ môi trường nữa. Còn buồn vì hiện tại người phải đối mặt với thứ khủng bố đó chính là Kazuto.

-'Kiếm ánh sáng'

Theo lời nói của Liber, hàng trăm thanh kiếm ánh sáng được tạo ra trên không trung và chỉ về phía Kazuto. Chỉ cần cô muốn, những mũi kiếm này sẽ lập tức phóng về phía Kazuto với tốc độ gần ngang bằng với ánh sáng.

-Thầy Chịu Thua đi!

Liber đắc ý nhìn về phía Kazuto.

-Trò trẻ con đó mà đòi đánh bại ta sao, còn xa lắm.

Kazuto nói ngoài mặt như thế nhưng thật ra cậu đang rét run lên, đòn tấn công này cậu không thể đỡ nổi, và chắc chắn tránh né là việc bất khả thi( tránh thế é nào đc ánh sáng, trừ một số kĩ năng dị dị, hoặc thần đấu thần).

-Vậy thì con sẽ cho cha nằm giường bệnh cả tuần luôn. Tấn công!!

Những thanh kiếm ánh sáng ngay lập tức phóng về phía Kazuto, thế nhưng khoé miệng Kazuto bỗng nhiên mỉm cười.

Ầmmm

Những thanh kiếm ánh sáng đáng nhẽ phải đâm trúng Kazuto thì lại đâm vào sau lưng Liber.

Bị trúng đòn bất ngờ, Liber gục ngã khi vẫn chưa hiểu tại sao mình bị tấn công.

-Hahaha, còn non lắm. Lĩnh vực có thể khoá ma thuật và Kĩ năng, nhưng siêu năng lực và bùa chú thì không đâu.

Phía sau lưng Kazuto, 20 thanh kiếm giống nhau đang bay, trên cả thân kiếm và chuôi kiếm đều khắc những kí tự khác nhau, những thứ này nếu được xếp theo đúng thứ tự thì có thể tạo ra một chú thuật hoặc pháp trận. Mà thứ Kazuto vừa dùng chính là pháp trận dịch chuyển 1 chiều , chính nó đã khiến cho những lưỡi gươm ánh sáng của Liber tấn công lại chính cô.

Aura trên cơ thể Liber biến mất, đôi cánh sau lưng cũng trở lại, toàn bộ trạng thái của cô đã trở về bình thường, dù vậy có vẻ như áp lực do việc sử dụng mức 3 đã khiến cô mệt mỏi và nằm ngủ luôn dưới đất.

-Haizz con nhỏ này, đánh có chút mà đã gục rồi, vẫn cần phải làm quen nhiều.

Kazuto chán nản cõng Liber sau lưng rồi đi về để lại một đồng cỏ xanh tốt sau lưng.
.
.
.
-Có vẻ như chúng ta đã quá hấp tấp rồi, phải tạm dừng việc giải phóng và củng cố lực lượng thôi.

Trong trại chỉ huy của một khu vực đã được giải phóng, Kisei cầm tấm bản đồ trên tay mà thở dài.

-Xin lỗi mọi người, đó là lỗi của tôi, tôi đã quá vội vàng.

Miharu mặc bộ chiến phục và cúi đầu xin lỗi.

-Không sao, đã là người thì ai chả có lúc sai lầm, hãy để sai lầm này trở thành bài học đi. Những trận chiến tiếp theo sẽ khó hơn rất nhiều đó.

Kisei vẫy tay cho qua, hiện tại với cương vị chỉ huy mặt trận của mình ông cũng phải tự thừa nhận kinh nghiệm của mình còn quá kém cỏi, so với người bạn của ông, cha của Kazuto thì có thể nói là cách xa 10vạn 8 ngàn dặm.

Thế nhưng Kazuto và Kirihaya vẫn đưa ông lên làm chỉ huy, với lý do 'chiến tranh có thể còn kéo dài, hãy nhân cơ hội trận chiến còn trống tầm kiểm soát thì hãy học cách chỉ huy đi'

Chỉ để lại lời nói đó, Kazuto và Kirihaya mặc kệ ông gánh vác luôn, còn họ thì bận làm việc khác.

.....

Ps:
Lâu rồi không viết nên chương này chán lắm, sẽ cố gắng thêm

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia