ZingTruyen.Info

[EDIT HOÀN] Cùng nhân dân vũ trụ trồng rau nuôi gà

Chương 223 + Chương 224

yuukute

22/01/2023

Edit: Nhật Nhật

...

Chương 223

Ngày đi "Sao Hi Vọng" đã tạm thời được ấn định, nếu giữa chừng không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn thì đúng ngày 20 tháng 4 bọn họ sẽ xuất phát.

Thương lượng xong chuyện này, thì không còn việc gì cần bàn nữa, Hồ Nhất, Hồ Nhị chào tạm biệt đi về nhà cách vách, ba người còn lại cũng chuẩn bị về phòng nghỉ ngơi.

Dưới ánh mắt có thể nói là vô cùng hung ác của Chúc Mặc Lăng, Văn Tinh Diệu theo sau Bạch Lê, đi vào phòng cậu, sau khi đi vào còn ra vẻ hết sức nai tơ ngơ ngác, quay lại hỏi một câu: "Anh, anh còn chuyện gì nữa à?"

Nghe xưng hô của Văn Tinh Diệu, Chúc Mặc Lăng lập tức nhảy dựng lên: "Anh? ! Mi gọi ai là anh, ai là anh của mi hả! Tôi hỏi cậu, tại sao cậu lại muốn vào phòng em trai tôi, rõ ràng phòng của cậu ở bên cạnh cơ mà!"

Hừ, đừng tưởng anh ta không biết ý đồ của tên này là gì, hay cho một tên sư tử to đầu thích giả nai! Không phải tên này ỷ vào việc em trai nhà mình ngây thơ dễ lừa nên mới không chút kiêng dè gì hay sao, là người làm anh, anh ta nhất định phải kiên quyết ngăn chặn loại hành vi này...

Chúc Mặc Lăng vô thức hóa thân thành ông cha già, quên béng luôn tình cảnh sáng nay mình nhìn thấy. Mãi đến khi Bạch Lê ló đầu ra khỏi cửa, dùng ngữ khí qua quýt bình tĩnh nói một câu: "Là em gọi anh ấy vào đấy, không có vấn đề gì đâu, đúng không? Thời gian không còn sớm nữa, anh cũng đi ngủ sớm đi ha."

Lời chuẩn bị nói ra bị kẹt cứng trong họng, trong lúc hoảng hốt, Chúc Mặc Lăng nhớ lại cảnh tượng hồi sáng, liếc mắt nhìn về phía Văn Tinh Diệu thấy khóe miệng đối phương hình như hơi cong lên một chút, Chúc Mặc Lăng không nhịn được xỉ vả trong lòng, nhưng cái này không tiện để lộ ra trước mặt em trai.

Vì thế anh ta thay đổi vẻ mặt tức giận lúc trước, bày ra "Sắc mặt" người lớn trong nhà, quái gở nói: "Ồ, hóa ra là thế à, vậy thì không cấn đề gì! Em đi nghỉ ngơi đi, mỗi ngày bận chuyện trong game thực sự rất vất vả, thấy chó chỗ nào không thoải mái thì cứ bảo cậu ta xoa bóp cho."

Văn Tinh Diệu: "..." Hắn ta đường đường là thượng tướng Đế quốc, sao vào miệng Chúc Mặc Lăng lại thành thợ tẩm quất rồi.

Nhưng mà hắn cũng không ngại, nhanh chóng ngoài cười trong không cười, phản kích lại một câu: "Anh trai yên tâm đi, tôi sẽ cố gắng hết mình."

Về phần cố gắng hết mình chuyện gì, thì chưa biết.

"Cậu!" Chúc Mặc Lăng muốn hỏi anh ta đồng ý cho Văn Tinh Diệu gọi mình là "Anh" lúc nào, nhưng cân nhắc đến sự có mặt của Bạch Lê, anh ta lại muốn duy trì hình tượng anh trai lịch sự nhẹ nhàng của mình trước mặt em trai, cho nên đành cố nhịn xuống.

Bạch Lê không khỏi cười khổ, chỉ thấy hai người này thực sự quá ấu trĩ, chuyện vốn chỉ cần nói vài câu là giải quyết xong, giờ lại thành ra rõ xấu hổ.

Chậc, làm cậu tụt cả hứng.

Chỉ liếc mắt một cái, Chúc Mặc Lăng phát hiện biểu cảm trên mặt em trai nhà mình đã thay đổi, từ tràn đầy phấn khởi biến thành "Không còn ham muốn trần tục.jpg", trong lòng vui vẻ, không nói thêm gì đã xuống sân khấu luôn.

Văn Tinh Diệu đối với chuyện Chúc Mặc Lăng tự nhiên không nói không rằng mà đi thì có hơi khó hiểu, nhưng anh ta rời đi thực ra cũng là một tin không tồi, hắn hoàn toàn không có ý giữ lại, sau đó cùng Bạch Lê vào phòng đóng cửa lại.

...

Gần rạng sáng, Bạch Lê uể oải không chịu được nữa ngủ thiếp đi, ném tất cả những chuyện còn lại cho Văn Tinh Diệu làm, cuối cùng, hình ảnh trong phòng cố định trên hai người đang ôm nhau, yên tĩnh là tốt đẹp.

Trong lúc đó, trên diễn đàn game lại vô cùng náo nhiệt.

Chuyện phải bắt đầu kể từ buổi livestream hồi chiều.

Trò chơi nâng cấp ngày mùng 3 tháng 4, thuyền đánh cá ra khơi này mùng 5 tháng 4, ngắn ngủi có hai ngày, những người chơi còn lại hoàn toàn không tìm được con đường ra biển, vẫn đang nỗ lực ở chỗ NPC ngư dân đây.

Vốn bọn họ cũng không gấp lắm, dù sao cũng chưa có ai ra được biển, không có mục tiêu để so sánh. Kết quả buổi livestream ra khơi đầu tiên trong game đã thu hút sự chú ý của họ, biết được thế giới ngoài khơi, thật sự giống như những gì Bạch Lê nói trong thông báo, có hải sản phong phú, hải đảo hí hiểm, tuy trên đường không gặp phải hải tặc, nhưng bọn họ đã có thể tưởng tượng ra!

Nhưng hải tặc kia nhất định rất hung dữ, kho báu gom góp được cũng không tồi, chỉ cần đánh bại bọn họ, tất cả chỗ kho báu đó sẽ thuộc về bọn họ. Thậm chí là cả thuyền hải tặc cũng có thể cướp về làm thuyền đi biển chuyên dụng cho bản thân...

Ý nghĩ ra khơi chưa bao giờ mạnh mẽ đến thế, nhưng mà họ không có công cụ ra biển. Thiếu gì người chơi có khả năng sáng tạo và trí tưởng tượng đúng không? Cho nên chuyện này không khó làm. Không ít người chơi cùng thôn tập hợp lại, cùng nhau động não, rất nhanh đã có ý tưởng.

Không có bản vẽ, không có sẵn thuyền, vậy bọn họ tự mình làm là được rồi! Phức tạp không làm được, chẳng lẽ một cái bè gỗ nhỏ cũng không à? ?

Chẳng phải chỉ là một tấm cỗ cắm thêm cái cờ thôi sao?

Có ý tưởng, những người chơi này lập tức bắt tay vào hành động, không bao lâu đã chế tác xong công cụ ra biển mình cần, những thôn có streamer bắt đầu livestream từ lúc làm bè, những thôn không có streamer thì tường thuật trực tiếp bằng văn bản trên diễn đàn. Nói tóm lại là, ai cũng muốn ghi chép lại thật tỉ mỉ đóng góp của bản thân cho quá trình ra khơi bám biển của thôn mình.

"Kiếp phù du: Các anh em, cố gắng đốn những cây có chất gỗ rắn chắc, ít cành nhánh nhé, như vậy lúc hạ thủy mới dễ, trông lại không xấu! Thôn mình có một tên ngốc, dám nhặt cành khô ở ven đường để làm bè, mới đi được có nửa đường đã rắc một tiếng vỡ luôn, bây giờ đang bị toàn thôn bọn tôi úp sọt!"

"Anh có tâm sự, tôi có rượu: À há, thôn bọn tôi có một loại dây leo dùng phải gọi là đỉnh của chóp, độ lớn vừa phải, đã thế lại đàn hồi, buộc không sợ đứt, so với dây thừng xài còn tốt hơn. Bây giờ tôi đã trở thành thợ đóng bè lành nghề rồi, chờ tôi thêm độ nửa tiếng nữa, chiếc bè gỗ đầu tiên trong thôn tôi sẽ ra đời, có thể chở cùng lúc bốn năm người đấy!"

"Hạ Bắc Bắc: Đáng ghét, người có tiêu chuẩn đăng nhập đều đang làm bè gỗ khí thế ngất trời, người không có tiêu chuẩn đăng nhập chỉ có thể cắm cọc trên diễn đàn hoặc là phòng phát sóng sốt ruột thay, thuận tiện cho chút ý kiến. Tôi nói nè, mấy người có thể quây cỏ khô xung quanh bè, để làm tăng sức nổi!"

"Nếu có dài lâu: Báo cáo tiến độ, thôn mới số 1.668 bọn tôi làm mười cái bè gỗ cùng lúc, giờ sắp hoàn thành rồi! Đã có người bắt đầu nghiên cứu tài liệu để tự chế áo phao, không biết có thể thành công hay không, hy vọng có thể cung cấp thiết bị đảm bảo an toàn cho người chơi ra biển!"

"Nhổ lông dê be be: Báo! ! ! Xem tôi phát hiện ra cái gì trên khu mua sắm game nè! [Hình ảnh], Lê Lê nghe được nguyện vọng của chúng ta, sau đó cho lên kệ [Hộp ra khơi bất ngờ], mỗi cái chỉ cần 50 tinh tệ thôi, so với [Hộp trang phục bất ngờ] còn rẻ hơn một nửa! Tôi chỉ mua có một cái, đã mở được một tấm lưới đánh cá siêu cấp, hai viên mồi câu siêu cấp, một viên thuốc có thể giúp người chơi thở được dưới nước 30 phút, thực sự siêu lời!"

"Tim lay xào xạc: A a a! Tôi cùng đi thử một chút, mở ra được một cái phao cứu sinh này! Vậy không phải chẳng cần bè gỗ, tôi cũng có thể ôm phao tự bơi ra biển sao QAQ?"

[Hộp ra khơi bất ngờ] xuất hiện, giống y như viên đạn bắn xuống mặt hồ đang yên ả, ngắn ngủi có mấy phút đã khiến đám người chơi đang mải ngụp lặn nổ tung. Nếu lúc này, Bạch Lê vào giao diện người thiết kế kiểm tra lượng tiêu thụ đạo cụ trong game thì nhất định sẽ phát hiện, số lượng bán ra của món vật phẩm này cứ mỗi giây lại tăng thêm mấy vạn, người chơi tài chính eo hẹp cũng đều mua lấy một hai gói, chứ đừng nói chi đến mấy người chơi giàu tiền.

Vì trong phần giới thiệu vật phẩm có ghi rõ, hộp bất ngờ này có 0,001% tỷ lệ rơi ra bản vẽ thuyền đánh xa, cho nên tất cả người chơi đều "Phát cuồng", thành kính mở từng hộp từng hộp, hy vọng mình có thể trở thành người chơi nằm trong số 0,001% kia,

Quả thực, trong quá trình này có người chơi may mắn lấy được bản vẽ thuyền đánh cá, nhưng thời gian chế tác và thu thập vật liệu phải tốn cả tháng trời không nói, số lượng bản vẽ rơi ra cũng không nhiều, không thể thỏa mãn nhu cầu cấp bạch hiện giờ của người chơi.

Người may mắn lấy được bản vẽ thuyền đánh cá dụi nước mắt, nhét bản vẽ vào trong ba lô, tiếp tục hự hự hự đóng bè.

Dưới sự chú ý của toàn thể netizen trên mãng vũ trụ, một chiếc lại một chiếc bè gỗ nối đuôi nhau ra đời. Người chơi kéo bè đến bờ biển, ba, năm người tạo thành một nhóm, ngồi bè gỗ ra biển.

Sau đó, người chơi ra biển liên tục truyền "Tin thắng trận" về.

"Báo! Lượt quăng lưới đầu tiên của tụi tui có bỏ thêm rất nhiều mồi câu cao cấp và siêu cấp, nhưng lại kéo tới một bầy cá cờ, bè gỗ của tụi tui... Bị chúng nó làm lật, tụi tui người nào đều được dịch chuyển về nhà người đó rồi, giờ đang ngồi hoài nghi cuộc đời!"

"Báo! ! Bọn tui tìm được một hòn đảo nhỏ, trên đảo có một NPC lưu lạc, nghe đâu người này biết rèn sắt đúc kim loại, bọn tui vật vã mãi mới khuyên hắn theo mình về thôn được, nhưng hắn chê bè gỗ của bọn tui nên lại đổi ý rồi, hu hu hu!"

"Báo! ! ! Bọn tôi gặp được hải tặc rồi! Đậu má, sao bọn họ không chịu nói võ đức gì vậy, thế mà lại nã pháo về phía bọn tôi, toang, bè gỗ chìm rồi, bọn tôi cũng bị tống về nhà..."

"..."

_____________________

Cá cờ là con nè nè, con to có thể dài đến 5m và nặng 600-800kg, (Cho nên bè gỗ nó mới lật á).

Dí thêm cái ảnh để minh họa sự to của em nó

---o0o---


Chương 224

Đêm đó, cư dân mạng chứng kiến vô số vụ tai nạn lật thuyền, nhưng cũng có một vài người chơi thoát khỏi số phận bị lật bè này, thấp thỏm ra đi rồi bình an vô sự quay về.

Người chơi [Đại sư Đoan Thủy] ở thôn mới số 2.000 lên đường ra biển cùng bạn tốt trong game của mình là [Nước cạn]. Vì chỉ có hai người, cho nên bè gỗ bọn họ chế tác còn bé hơn so với những người khác, nhưng chính chiếc bè gỗ nho nhỏ này lại chở bọn họ xuôi chèo mát mái lượn một vòng trên biển.

Cũng có thể do tên của hai người đều có chữ "Nước" ở bên trong, cho nên dọc đường khá là an ổn, hai lần quăng lưới thì một lần bắt được tôm he, một lần bắt được cá thầy tu. Trong đó, do con sau trông quá xấu xí nên sau khi đăng ảnh chụp màn hình lên diễn đàn thì bị dân mạng mẳng không thương tiếc, nói là nhìn con cá này một cái xong phải đi rửa lại mắt ngay, rửa một phát hết luôn số lần của cả đời cộng lại.

Đúng lúc [Đại sư Đoan Thủy] học kỹ năng nấu nướng, y lập tức áp dụng nguyên tắc "Dùng loại nguyên liệu tươi ngon nhất, chế biến bằng cách đơn giản nhất" để nấu loại cá thầy tu này ngay tại hiện trường, y dùng đũa gỡ một miếng thịt cá, thịt cá tươi ngon chắc thịt, cắn xuống cực thỏa mãn, quan trọng nhất là loại cá này ít xương dăm, ai người ăn vô cùng sung sướng. Sau khi ăn xong, y còn lên diễn đàn phát biểu "Cảm tưởng sau khi ăn", đừng thấy vẻ ngoài con cá này xấu xí mà nhầm, hương vị của nó ngon vô cùng, thịt cá, chậc chậc chậc, nói là một ngon che trăm xấu cũng không ngoa!

"Tin bọn tôi đi, nếu mấy người vào game, ăn loại cá thầy tu này, nhất định cũng sẽ thấy nó thơm ngon tuyệt vời." [Đại sư Đoan Thủy] nói.

Dân mạng nghe mà tức, nếu bọn họ có thể vào game, thì ai mà thèm chạy lên diễn đàn xem tường thuật trực tiếp mà làm gì cho khổ cái thân ra...

Sau đó, hai người họ còn may mắn gặp được một đảo trái cây, ở trên mọc mấy chục cây chanh, đúng lúc loại quả này không phải là loại quả thường thấy trong thôn bọn họ, hai người y như gấu thấy mật, như mèo thấy mỡ, vừa cất bè gỗ nhỏ đi là lập tức đi vào trong.

Bỏ ra đúng một tiếng đồng hồ, hái sạch chanh trên cây xuống, hai người mới đành dừng lại, nhìn vào ba lô chưa được mở rộng của mình, thấy đã bị hai loại cá cùng chanh lấp đầy, giờ mà gặp được cái gì nữa chắc là phải xách tay.

Vẫn là do level thấp, kỹ năng chưa hoàn thiện, chuẩn bị không chu toàn.

Chỉ có thể lái bè gỗ, dẹp đường hồi phủ.

Không biết là chuyến đi này của bọn họ đã khiến không ít người chơi cảm thấy ao ước ước ao.

Sống phải tự biết thế nào là đủ, bỉnh thản chính là phúc. Bọn họ thà không gặp phải cá cờ, không gặp hải tặc hay NPC lưu lạc.

Có nhóm thuận buồm xuôi gió, đương nhiên là cũng có nhóm may mắn.

[Cá thích ăn cá] là một nữ game thủ tích cách rộng rãi hướng ngoại, đồng thời cô cũng là một trong năm streamer của thôn 133, bình thường thích nhất là khám phá những chuyện kỳ thú trong thôn, cũng lấy tốc độ nhanh nhất tìm đến, đưa tin trực tiếp tại hiện trường cho khán giả.

Nhưng chung quy cô cũng chỉ có một mình, chỉ có một đôi mắt, không thể mỗi giờ mỗi khắc nhìn chằm chằm bao quát được cả thôn, vì thế cô kết bạn khắp trong làng, có quan hệ tốt với tất cả người chơi nhằm khi họ gặp được chuyện gì thú vị thì nghĩ ngay đến cô, cũng nói thời gian địa điểm cho mình biết để cô đúng lúc chạy tới mở livestream.

Vì vậy cô còn nghĩ ra một cách là "Đưa tin có thưởng", thu nhập từ livestream sẽ chia 30% cho người đưa tin.

Vừa có thể tham gia livestream, vừa có tiền để lấy, người chơi ở thôn 133 đương nhiên tham gia vô cùng tích cực, bây giờ livestream của [Cá thích ăn cá] cũng coi như là một trong những chương trình phổ biến nhất.

Mà [Cá thích ăn cá] không tài nào nghĩ ra, chính mình cũng sẽ có một ngày trở thành vai chính trong những chuyện kỳ thú trong game.

Tối hôm đó, sau khi xem livestream của nhóm Bạch Lê xong, cô liền bị mấy người chơi khác trong thôn rủ rê, cùng nhau làm bè gỗ. Chờ bè gỗ của bọn họ làm xong, cô với ba người chơi khác sẽ lên chung một bè, bốn người thay phiên nhau lái, trong lúc chờ đợi, [Cá thích ăn cá] chạy lên khu mua sắm game, mua liền một lúc 10 [Hộp ra khơi bất ngờ].

Trong 10 hộp này, cô mở được 3 viên thuốc giúp người chơi hô hấp dưới nước 30 phút, bốn cái phao cứu sinh, cùng lưới đánh cá và một ít mồi câu. Cô còn chưa kịp chia sẻ thu hoạch này của mình cho mọi người thì bè gỗ của bọn họ đã va phải đá ngầm, vỡ tan thành từng mảnh...

Bốn cái phao cứu sinh tức thì có đất dụng võ, bốn người đeo phao cứu sinh vào người, không biết đã trôi dạt trên biển bao lâu thì bất ngờ phát hiện một hòn đảo nhỏ, bọn họ lập tức không chút nghĩ ngợi bơi về phía hòn đảo.

Khán giả trong phòng phát sóng vẫn luôn chú ý đến tình hình của bốn người, phát hiện họ thế mà có thể gặp được đảo nhỏ, khu bình luận lập tức náo nhiệt lên.

"Ồ hiểu rồi, đây có phải 'Liễu rậm hoa tươi lại có làng' trong truyền thuyết không? Tôi cứ tưởng livestream hôm nay tèo rồi chứ, dù sao cùng rơi xuống biển rồi, không ngờ vẫn có thể gặp được đảo nhỏ nữa à?"

"Vận may này quá tuyệt vời rồi, hi vọng đây không phải là đảo hai tặc hay đảo có NPC lưu lạc, mấy loại đảo khác có lẽ còn có thể kiếm chỗ tốt, ít nhất cũng không uống công đi một chuyến."

"Ha ha ha! Tôi còn đang cá cược với bạn, xem lúc nào bị bọn họ bị tống về nhà đây, dù sao cũng không có bè gỗ, bơi ngoài biển thế này vẫn có chút nguy hiểm, ai biết dưới đáy biển liệu có cá mập hay là cá piranha ăn thịt người nào không? Kết quả streamer lại gặp được một hòn đảo, tôi càng ngày càng thấy mong chờ những chuyện sẽ xảy đến tiếp theo rồi đấy!"

"Chao ôi, sao hòn đảo này lại trọc lông lốc vậy, thoạt nhìn toàn là đá tảng? Rốt cuộc đây là đảo gì, hình như không giống mấy loại đảo mà Lê Lê từng nói..."

"Đừng đoán già đoán non nữa, chờ mấy người streamer đi lên là biết liền thôi."

Phát hiện hòn đảo này cách mình cũng không quá xa, [Cá thích ăn cá] và ba người bạn của mình đều ôm phao cứu sinh, vung tay đạp chân, bơi như điên về phía đảo, không mất bao lâu thì đã đến được đích. Mà khi bọn họ vừa đặt chân lên đảo, thì thông báo hệ thống tràn đấy ấm áp lập tức được gửi đến:

[Chúc mừng người chơi "Cá thích ăn cá", "Eocaudo", "Dương Dạ Nguyệt", "Học kỳ sau cố gắng" đã phát hiện ra đảo kho báu (mê cung), vượt qua mê cung, mọi người sẽ nhận được kho báu được chôn giấu từ xa xưa trên hòn đảo này ~]

Bốn người ướt như chuột lột ngây ra tại chỗ.

"Học kỳ sau cố gắng" là một cô nhóc dễ thương, nhìn nick game là biết tuổi tác không lớn lắm, lúc này cô nàng đang mắt chữ A mốm chữ O, không dám tin nói: "Đây, đây mà là đảo kho báu á? [Cá], [Cá], mọi người có nhìn thấy thông báo của hệ thống không, chúng ta thế mà lai có may mắn này, đừng nói là mắt em nhìn thấy ảo giác nhé?"

"Ha ha! Em không nhìn nhầm đâu, chị cũng nhận được thông báo này!" Người chơi tên [Dương Dạ Nguyệt] thân hình rắn rỏi, âm thanh hiền hậu, lúc y cười, mấy tảng đá cách đấy không xa cũng có tiếng vọng lại, dường như đang đáp lời.

Bị tiếng cười của y lây nhiễm, một game thủ nam khác là [Eocaudo] lấy từ trong ba lô của mình ra mấy miếng vải sạch, chia cho một người một miếng để bọn họ lau nước, sau đó nhìn về phía [Cá thích ăn cá] đề nghị: "[Cá] này, chúng ta nghỉ ngơi bổ sung thể lực một chút rồi mới vào mê cung nhé, thế nào?"

Trong lúc mấy người bọn họ thảo luận, [Cá thích ăn cá] đã điểu khiển camera trực tiếp để nó bay lên khoảng cách cao nhất có thể. Do nguyên nhân thuộc tính của hòn đảo, cho nên ống kính chỉ có thể bay cao khoảng 3 mét, mà vách tường của mê cung chiếm phần lớn diện tích trên đảo này cũng cao tầm 3 mét, hoàn toàn chặn đứng khả năng nhờ khán giả xem live để "Gian lận".

Nghe [Eocuado*] gợi ý, [Cá thích ăn cá] gật đầu đáp: "Được, chúng ta ngồi xuống, vừa ăn vừa bàn đi, xem nên làm thế nào để vượt qua mê cung này, hi vọng có thể qua ải trong thời gian ngắn nhất."

*Chỗ này tôi muốn để thành ecuador lắm ý, nhưng không biết đây có phải từ lóng gì không nên lại để lại, tại tôi tìm không có ra, thím nào biết hú tôi với nhé.

Trong lúc bốn người ăn uống, khán giả trong phòng phát sóng cũng không nhàn rỗi, hoặc là cầm dịch dinh dưỡng cùng ăn, hoặc là chạy lên diễn đàn game, tuyên truyền cho lần vượt đảo kho báu đầu tiên trong trò chơi. Lúc bốn người họ chuẩn bị tiến vào mê cung, lượng người xem livestream đã vượt gấp mười lần ban đầu.

[Cá thích ăn cá] vô tình liếc thấy thì giật nảy cả mình, nghĩ thầm đây chính là đỉnh cao trong sự nghiệp livestream của cô, đối với chuyện vượt qua mê cung này càng nghiêm túc hơn.

Hoạt động tháng trước, cô may mắn vào được vòng thi thứ hai "Mê cung trăm người", tự nhân là có chút kinh nghiệm tìm đường trong mê cung, dưới sự đồng thuận của ba người còn lại, nhận nhiệm vụ đi trước dẫn đường.

Thông qua quan sát trước đó, cô phát hiện, mê cung trên đảo không quá phức tạp, chỉ cần cho bọn họ thời gian, nhất định có thể tìm được đường ra. Vì thế, từ khi bước vào cửa mê cung, cô luôn đi dọc theo một bên tường, chỉ cần giữa chừng không có thay đổi gì thì nhất định sẽ tìm được cửa ra.

Trước khi chính thức đi vào, [Cá thích ăn cá] quay đầu tự tin nói: "Mọi người đi theo tôi, tôi nhất định sẽ dẫn mọi người đến lối ra, lấy được kho báu!"

Thái độ của cô không chỉ tiếp thêm tự tin cho đồng bạn, mà còn khiến khán giả đang xem live hưng phấn theo, điên cuồng ném quà donate, còn hò reo cổ vũ trên khu bình luận.

"Streamer tiến lên! Tôi tin tưởng bà nhất định có thể dẫn dắt toàn đội đi đến thắng lợi!"

"Streamer nói đúng, không phải chỉ là một mê cung nho nhỏ thôi sao, xông lên nào!"

"Quà đã tặng rồi, nếu streamer thành công lấy được kho báu, tôi sẽ tặng thêm nữa, năm cái phật nhảy tường nhé, thế nào?"

"Ặc, không hiểu sao tôi cứ có linh cảm xấu, cảm thấy mọi chuyện sẽ không thuận lợi suôn sẻ như mọi người nghĩ..."

"To gan! Tên bên trên nhanh ngậm cái miệng của đen xui xẻo của ông lại cho tôi! Không cần cái cảm của ông, để tôi cảm là được rồi, tôi tin streamer nhất định sẽ thành công tìm được kho báu!"

"..."

[Cá thích ăn cá] nói xong lại nhìn lướt khu bình luận, thấy có nhiều khán giả tin tưởng bọn họ sẽ thành công như vậy thì trong lòng cảm động không thôi, cuối cùng làm động tác tự cổ vũ, cất bước đi vào mê cung.

Nhưng mà chân vừa mới chạm đất, sắc mặt của cô đột nhiên biến đổi, thông báo hệ thông thân thuộc lại lần nữa hiện lên:

[Chúc mừng người chơi "Cá thích ăn cá", "Eocuado", "Dương Dạ Nguyệt", "Học kỳ sau cố gắng" đã mở khóa mê cung đảo kho báu. Trong vòng mười phút, nếu người chơi hoàn thành mê cung sẽ nhận được kho báu, nếu trong trong vòng mười không thể thoát khỏi mê cung, kho báu sẽ một lần nữa chìm xuống đáy biển, mọi người cố lên nha ~]

Bốn người [Cá thích ăn cá]: ! ! !

Khán giả đang xem live: ! ! !

Mê cung này có giới hạn thời gian thử thách, mà kho báu cũng không dễ ăn như mọi người tưởng, không cẩn thận là miếng ăn tới miệng rồi sẽ bay mất.

[Cá thích ăn cá] hít sâu một hơi, nhanh chóng hoàn hồn, vẻ mặt nghiêm nghị, đứng thẳng người, lớn tiếng nói: "Tình hình có thay đổi, mọi người nghe tôi chỉ huy, chúng ta cùng chạy về phía trước! !"

_____________________

Cá thầy tu

Câu "Liễu ám hoa minh hựu nhất thôn (Liễu rậm hoa tươi lại có làng)" trích trong bài thơ Du Nam sơn của nhà thơ Lục Du, một nhà thơ nổi tiếng thời Nam Tống.

Trong văn hóa Trung Hoa xưa, thành ngữ: "Liễu ám hoa minh" thông thường có ngụ ý rằng: Khi trước mắt nhìn thấy tình huống không còn đường tiến nữa, thì đột nhiên xuất hiện chuyển biến và hy vọng mới tốt đẹp hơn, cũng tựa như trong hoàn cảnh khốn khó mà tìm thấy được lối thoát thênh thang phía trước vậy...

Thi nhân yêu nước Lục Du kiên quyết chủ trương kháng Kim, bị tước mất chức quan. Lục Du trở về cố hương Sơn Âm (nay là Thiệu Hưng tỉnh Chiết Giang), chỉ ngồi đọc sách qua ngày.

Một ngày, Lục Du đi chơi xa, vượt qua con đường có non có nước, đi được hơn một canh giờ, nhà cửa ngày càng thưa thớt. Khi ông leo lên một sườn dốc phóng mắt nhìn, chỉ thấy trước mặt núi non trùng điệp, sông ngòi chằng chịt, tựa như không còn đường đi nữa. Nhưng Lục Du ham chơi nên không muốn quay đầu. Ông men theo sườn núi đi về phía trước, được mấy chục bước, rẽ qua góc núi, thì đột nhiên phát hiện ở trong một thung lũng gần đó có một thôn trang nhỏ. Nơi ấy hoa đỏ liễu xanh, cảnh sắc xinh tươi, hệt như cõi bồng lai trong truyền thuyết.

Trở về nhà, Lục Du có ấn tượng sâu sắc với chuyến tản bộ xa này, mới sáng tác bài thơ luật thất ngôn «Du Sơn Tây thôn», trong đó có hai câu: "Sơn trùng thủy phục nghi vô lộ, Liễu ám hoa minh hựu nhất thôn" (tạm dịch: Núi cùng nước tận ngờ hết lối, Bóng liễu hoa tươi một thôn làng).

Ý tứ là: giữa cảnh núi non trùng điệp, sông ngòi chằng chịt, tưởng như không còn đường đi nữa, thì bỗng nhiên ở ngay trước mắt, phát hiện thấy trong bóng râm rặng liễu xanh mát và khóm hoa tươi đẹp rực rỡ sắc màu còn có một thôn làng. Đây là hai câu thơ tả cảnh trữ tình, hàm chứa triết lý phong phú, được mọi người yêu thích và truyền tụng hàng trăm ngàn năm qua.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info