ZingTruyen.Info

[EDIT HOÀN] Cùng nhân dân vũ trụ trồng rau nuôi gà

Chương 133 + Chương 134

yuukute

17/06/2022

Edit: Nhật Nhật

...

Chương 133

Quân đội.

Đường Nghênh đang bận đến sứt đầu mẻ trán thì nhận được tin nhắn của Văn Tinh Diệu.

Câu đầu tiên đối phương nói đã khiến anh ta choáng váng ngay tức thì.

"Tháng sau Bạch Lê sẽ nâng cấp thiết bị game, tôi mua của cậu ấy 190 nghìn suất, anh nhanh chóng đi thống kê, để những binh sĩ có triệu chứng bệnh nghiêm trọng hơn chuẩn bị đăng nhập vào trò chơi.

Bây giờ mà vẫn còn đang ở thời kỳ Trái Đất cổ, Đường Nghênh cầm điện thoại đọc tin nhắn thì có khi đã không cầm chắc được điện thoại nữa.

Đường Nghênh: "! ! !" Thượng tướng nhà mình thật là đỉnh cao! Vậy mà có thể một phát lấy được 190 nghìn tiêu chuẩn.

Lẽ nào đây chính là chỗ tốt khi kết bạn với người thiết kế trò chơi à, thế mà có thể giữa đường chặn lại nhiều tiêu chuẩn đăng nhập như vậy, quá sung sướng! Đúng đủ 190 nghìn suất đó, Nếu Bạch Lê nâng cấp thiết bị game lên cấp C, vậy số tiêu chuẩn này đã chiếm 1/5 tổng số suất đăng nhập rồi. Có thể nói đây là một cuộc "Làm ăn" lớn, thượng tướng thực sự đã giúp quân bộ bọn họ nở mày nở mặt!

Đường Nghênh nhìn nội dung tin nhắn mà cười ngốc một lúc lâu, rất nhanh tóm được một điểm cần chú ý khác. Chỗ tiêu chuẩn game này không phải Bạch Lê miễn phí đưa tặng cho bọn họ mà là do thượng tướng bỏ tiền ra mua lại. Vừa nghĩ đến độ hot của "Vùng đất điền viên" bây giờ, chỉ hai tiêu chuẩn mà Khương Hoài Bích thắng được trong hoạt động tháng thôi mà đã bị dân mạng đôn giá lên đến mấy chục nghìn trên diễn đàn, tuy nói lần cập nhật này, số tiêu chuẩn đăng nhập tương đối nhiều, nhưng cái gì quý thì vẫn hoàn quý, thật sự không biết thượng tướng đã phải bỏ ra bao nhiêu mới mua được số tiêu chuẩn này.

Tưởng tượng đến cảnh thượng tướng vì mua tiêu chuẩn đăng nhập vào trò chơi mà cháy túi, Đường Nghênh chảy xuống hai giọt nước mắt cảm động.

Nhắn lại: "Có thật không, cậu phải bỏ ra nhiều tiền lắm đúng không? Số tiền kia chúng ta không thể tự bỏ tiền túi ra được, cậu nhắn tổng số tiền sang cho tôi, tôi báo cáo lên trên, để bên trên duyệt ngân sách, chi trả khoản tiền này cho chúng ta!"

Nhưng mà, dáng vẻ tính toán cẩn thận này của anh ta không khiến Văn Tinh Diệu cảm động lấy mảy may, hắn dùng giọng điệu mang theo bốn phần tự hào, ba phần bình tĩnh, ba phần kiêu ngạo từ chối đề nghị của Đường Nghênh: "Vậy thì không cần, chỗ tiêu chuẩn đó tôi cùng giá 5 tinh tệ một cái để mua lại, tổng cộng cũng không hết bao nhiêu tiền."

Chỉ có 5 tinh tệ một suất? Này có khác gì bán hàng đại hạ giá đâu? Nghĩ đến chuyện tiêu chuẩn đăng nhập mà mọi người chen nhau vỡ đầu để cướp, lại bị Văn Tinh Diệu dùng giá này mua được, Đường Nghênh lại bắt đầu ngồi tại chỗ toét miệng cười ngốc, từ đáy lòng cảm ơn sự hào phóng và tốt bụng của Bạch Lê.

Chờ anh ta hơi hơi bình tĩnh lại được, đang định nói giá tiền này thực sự không đắt, nhưng nghĩ đến con số 190 nghìn suất thì lại toát mồ hôi hột.

Trời ạ, nói rẻ thì đúng thực là đơn giá không đắt, nhưng cộng hết vào, số tiền lại đến đến 95 nghìn tinh tệ... Cũng chỉ có loại người mà trong nhà có mỏ quặng như thượng tướng mới có thể nói ra câu "Không hết bao nhiêu tiền" kia thôi.

"Được, vậy tôi đi lên danh sách luôn đây, chờ có tiêu chuẩn game, lập tức sẽ để bọn họ đăng nhập, góp một viên gạch xây dựng thôn!" Cuối cùng Đường Nghênh yếu ớt nói một câu, bảo mình sẽ đi làm ngay, kết thúc cuộc nói chuyện với Văn Tinh Diệu.

Thậm chí còn không có tâm trạng hỏi thăm xem dạo gần đây Văn Tinh Diệu ra sao, thân thể có khôi phục được chưa.

Đồng thời, anh ta cũng không hề nghĩ tới, thôn Nấm nho nhỏ của bọn họ, làm sao có thể chứa được toàn bộ một triệu người?

Đây cũng là vấn đề mà Bạch Lê đang suy nghĩ.

Theo như cậu thấy, quy mô một thôn năm nghìn người đã là rất lớn rồi, mỗi ngày ai cũng có chuyện mình muốn làm, vừa không có vẻ chật chội chen chúc, cũng không có vẻ trống trải, tạo thành trạng thái vô cùng ổn định. Hơn nữa, diện tích thôn đã được mở rộng một lần rồi, phương tiện giao thông trong game cũng chưa được phổ biến, mở rộng thêm nữa thì không thực tế.

Nếu còn tiếp tục thêm người vào trong thôn, level của người chơi cũ vượt xa người chơi mới, hai bên đều rơi vào cảnh lúng túng. Đã vậy, còn không bằng mở một bản đồ mới hoàn toàn (Thôn tân thủ), để những người chơi mới đăng nhập bắt đầu lại từ đầu ở một địa phương mới.

Cứ dựa theo quy tắc một thôn có 5 nghìn dân mà tính, vậy cần tăng thêm 199 thôn mới, thao tác này thì đơn giản, chỉ cần tìm lại khuôn mẫu thôn làng ban đầu, sao chép ra thành 199 cái là được.

Hoặc là không cần sao chép lại, chỉ cần thiết lập phương hướng, bố cục địa hình, dòng chảy của sông, bố trí rừng rậm bên ngoài, thậm chí NPC trưởng thôn và phu nhân trưởng thôn cũng để hệ thống tự động sắp xếp là được. Thông qua hệ thống thế này, có thể khiến mỗi thôn làng có điểm khác biệt riêng, người chơi mới tới cũng không cảm thấy nhàm chán vì đã nhìn quá nhiều ảnh chụp trên diễn đàn.

Nghĩ vậy, Bạch Lê quyết định dùng cách thứ hai, "Ngẫu nhiên" mới là điều thú vị nhất khi thiết kế trò chơi. Ngay cả người thiết kế game cũng không biết bản đồ mới sẽ trông như thế nào, thật là khiến người ta cảm thấy mong đợi.

Nhưng mà, việc phân bổ vào sắp xếp người chơi mới lại như thế này lại dẫn đến một vấn đề khác, một triệu người chơi, luôn sẽ có người quen biết nhau, nói không chừng ngay từ đầu đã nói muốn vào game cùng nhau chơi rồi, kết quả người thiết kế game không làm người, sống chết chia rẽ bọn họ, đáng thương biết bao.

Bạch Lê tự nhận mình là một người hiền lành tốt bụng, sao có thể khiến người chơi các thôn mãi không gặp được nhau chứ? Vì thế đặt ra quy định, chỉ cần người chơi đạt đến level 30 là có thể đi tới thăm các thôn khác. Thậm chí nhân vật đạt đến một level nào đó còn có thể thay đổi thôn cư trú, chuyển nhà dời đi.

Nhưng cái sau chưa cần làm vội, trước đó, cậu còn muốn thu xếp phương tiện giao thông vào game đã, ít nhất cũng phải có một cái xe bò!

Nghĩ một loạt lớn nội dung như vậy, Bạch Lê thấy trời đã sắp chạng vạng, bèn ra khỏi phòng chuẩn bị hâm nóng thức ăn cho bữa tối nay.

Kết quả vừa rờ đến không gian chứa đồ đã thấy một khoảng không trống rỗng. Đưa thần thức vào trong xem xét, phát hiện tất cả chỗ cơm phần cậu tích trữ được hồi còn ở tiên giới đã hết sạch sành sanh, ngay cả cơm rang trứng đơn giản nhất cũng không còn. Cũng may, sữa dê vẫn còn mấy thùng lớn, không sợ hồ ly nhỏ bị đối.

Nhìn rau quả tươi mới cùng các loại thịt đông lạnh trong không gian, Bạch Lê chỉ thấy đau hết cả đầu. Lẽ nào, cậu thực sự phải vào bếp, nghiên cứu triển khai mấy món ăn bóng đêm thật à?

Chỉ mong cậu với Văn Tinh Diệu đừng bị tào tháo đuổi là tốt lắm rồi.

Mà đúng lúc này, khóe mắt liếc thấy một bóng người cao lớn, chính là Văn Tinh Diệu đã biến từ sư tử về hình dáng nhân loại. Nhớ đến kỹ năng sinh hoạt mà Văn Tinh Diệu học trong game, hai mắt Bạch Lê "Tạch" một cái sáng bừng lên, không đợi Văn Tinh Diệu mở miệng đã lên tiếng trước, hỏi đối phương: "Văn Tinh Diệu, anh có biết nấu cơm không?"

Văn Tinh Diệu ban đầu vốn không biết, nhưng đã vì Bạch Lê mà học được rồi! Tuy nói không thể nấu ngon được như thần bếp, nhưng mấy món bình thường hắn vẫn có thể làm được tương đối.

Vì thế đắn đo mấy giây, hắn mới khẽ gật đầu một cái: "Có biết làm mấy món đơn giản."

Vậy là được rồi!

Bạch Lê túm cổ tay Văn Tinh Diệu, kéo người vào nhà bếp, không buồn quay đầu lại, vừa đi vừa hỏi đối phương cần những .

yên liệu nấy ăn nào, chỉ cần cậu có thì đều có thể cung cấp. Không chỉ là nguyên liệu nấu ăn, ngay cả gia vị, trong không gian của cậu cũng không thiếu thứ gì.

Nếu lúc này cậu chịu quay đầu lại nhìn một chút, thì sẽ biết động tác của mình đối với Văn Tinh Diệu mà nói, là bất ngờ và không đúng lúc thế nào.

Mái tóc dài màu bạc của Văn Tinh Diệu tùy ý xõa sau lưng, trong mắt màu vàng sậm hơi nheo lại, thỉnh thoảng lại có tia sáng u ám lóe lên. Hình như đang nghĩ đến chuyện gì đó làm bản thân vui vẻ, khóe miệng Văn Tinh Diệu hơi cong lên, lộ ra nụ cười ngớ ngẩn hoàn toàn không ăn nhập gì với khuôn mặt.

Nhiệt độ ấm áp trên cổ tay khiến Văn Tinh Diệu có thể cảm nhận rõ ràng sự hiện diện của Bạch Lê, hắn thậm chí còn có thể căn cứ vào xúc cảm trên làn da, miêu tả lại độ dài những ngón tay mảnh khảnh của Bạch Lê.

Có một ảo ảnh sư tử nhỏ trong lòng hắn không ngừng lăn lộn, kêu "Gừ gừ" để bày tỏ sự kích động trong nội tâm.

Nhưng ở ngoài hiện thực, Văn Tinh Diệu có chết cũng không dám để lộ ra dáng vẻ đó, lo sẽ dọa sợ người ta, khiến người ta nghĩ thân thể hắn lại có vấn đề gì, cho nên hắn chỉ có thể cứng còng cả người mặc Bạch Lê kéo đi, thẳng một đường đến tận phòng bếp thì mới như tỉnh khỏi giấc chiêm bao, ngơ ngơ ngác ngác nói ra tên mấy nguyên liệu nấu ăn thông thường.

Cải thảo, ớt xanh, ngô, cà chua, thăn heo, sườn, ức bò cùng mấy loại gia vị thường dùng. Văn Tinh Diệu cầm nguyên liệu đi vào phòng bếp, không bao lâu, bên trong truyền ra tiếng cắt thái lạch cạch, sau đó là bật bếp bắc nồi, mùi thơm của thức ăn cùng bay ra.

Bạch Lê vốn định đi vào giúp một tay, cậu không biết nấu ăn thật nhưng chẳng lẽ rửa rau thái rau cũng không làm được? Kết quả lại bị Văn Tinh Diệu không chút khách sáo đuổi ra, nói là một mình hắn làm là được rồi, không cần Bạch Lê vào giúp, đây coi như là để cám ơn khoảng thời gian ở nhà Bạch Lê, được cậu chăm sóc.

Nhưng lời này, khiến Bạch Lê không biết nên trả lời thế nào, chỉ có thể đi lên tầng, ôm hồ ly nhỏ trong phòng xuống, sau đó đứng canh ở cửa nhà bếp, vừa thấy Văn Tinh Diệu nấu xong ba món một canh thì lập tức cướp lấy hai cái đĩa nhỏ trong tay đối phương, sắp ngay ngắn lên bàn.

Cải thảo xào chay, thịt thăn xào ớt xanh, thịt bò hầm cà chua, cộng thêm một bát canh ngô sườn, cơm tẻ đã cắm sẵn từ trước, hai người lập tức ngồi vào bàn đánh chén bữa tối. Đây là lần đầu tiên Văn Tinh Diệu được ăn một bữa cơm ngon lành như vậy ngoài hiện thực, bằng hình dáng con người, cho nên ngay cả nước xào trong đĩa hắn cũng không muốn bỏ phí.

Hắn đã không rảnh đi hỏi xem những rau dưa thơm ngon này cậu lấy được từ đâu, theo như hắn thấy, trên người Bạch Lê dường như luôn được bao phủ bởi một lớp sương mù thần bí, điều này cũng khiến vầng sáng trên người cậu hoàn toàn khác biệt với những người khác, Đối phương không chủ động nói cho mình biết, Văn Tinh Diệu cũng không nghĩ, không đoán gì nữa, có thể cùng nhau thưởng thức món ngon, đây là vinh hạnh khi Bạch Lê không coi hắn là người ngoài.

Cơm nước xong xuôi, Bạch Lê giơ ngón cái với Văn Tinh Diệu, không hề che giấu sự tán thưởng của mình với bữa cơm hôm nay.

Văn Tinh Diệu không chút khách sáo nhận lấy, cảm nhận tình trạng cơ thể mình lúc này, nghĩ chắc vẫn còn có thể duy trì hình người một thời gian nữa, vì vậy bèn đề nghị: "Nếu không, cậu đưa tôi một ít nguyên liệu nấu ăn nữa đi, tôi chuẩn bị thêm vài món, chờ đến giờ cơm, cậu chỉ cần lấy ra hâm nóng là được, giống như trước đây vậy."

Bạch Lê nghe vậy ít nhiều gì cũng có chút động tâm, cậu thực sự không giỏi nấu ăn, mà trực tiếp gật đầu đồng ý thì lại ngại, như vậy sẽ khiến cậu có ảo giác, mình đang "Nô dịch" Văn Tinh Diệu. Nói "Nô dịch" thì có vẻ hơi quá, nhưng tóm lại là vẫn thấy lấn cấn trong lòng.

"Cậu không cần cảm thấy áp lực, tôi ở lại nhà cậu, còn không phải trả tiền thuê phòng đây, hơn nữa toàn bộ nguyên liệu nấu ăn đều do cậu cung cấp, sau khi làm xong, hai người chúng ta đều ăn, tôi góp chút sức, cũng coi như là phân công làm việc, đúng không?" Văn Tinh Diệu tiếp tục dụ dỗ từng bước, "Với lại, cậu giúp tôi chữa trị 'Chứng đứt gãy gien', còn định kỳ cung cấp một lượng lớn tiêu chuẩn đăng nhập game như vậy cho các chiến sĩ trong quân đội, tiền cũng không chịu lấy nhiều thêm một ít, nói thế nào thì cậu cũng phải cho tôi có cơ hội báo đáp chứ?"

Bạch Lê nghe mà đỏ hết cả mặt, đành phải khiêm tốn nói: "Tôi giúp anh không phải là vì muốn được trả công, chỉ vì anh là bạn của tôi thôi. Còn về số tiêu chuẩn game kia, chiến sĩ quân đội cống hiến cả đời cho Đế quốc, số người mắc bệnh vốn càng nhiều càng nghiêm trọng hơn, cho dù không có anh, tôi cũng sẵn lòng hỗ trợ bọn họ trong khả năng cho phép."

Hai người mặt đối mặt, mắt đối mắt, cuối cùng không chống đỡ được nữa, cùng nhau bật cười. Nghe Văn Tinh Diệu khuyên can đủ đường, Bạch Lê cũng chịu đồng ý với đề nghị của hắn, lấy thêm nguyên liệu nấu ăn ra, để đối phương tự do phát huy.

Mà cậu thì ngồi ngay ngắn trên sô pha, nghĩ thông báo cập nhật để tối nay đăng lên.

_______________________

Thịt thăn xào ớt xanh

Thịt bò hầm cà chua

Canh ngô sườn


---o0o---

Chương 134

"Vùng đất điền viên V: Chào buổi tối, các game thủ thân mến, 'Vùng đất điền viên' sẽ tiến hành nâng cấp vào ngày mùng 1 tháng 3, game sẽ ngừng hoạt động để bảo trì từ 6h00 đến 18h00 cùng ngày, sau khi bảo trì, sẽ có 800.000 tiêu chuẩn đăng nhập được phân phối trên trang web chính thức của game, bạn bè trên mạng muốn vào game trải nghiệm cuộc sống làm nông thì tuyệt đối đừng bỏ qua nha. Bên dưới là nội dung cập nhật mới:

1. Cập nhật thêm các loại cây trồng và vật nuôi level cao. Có thêm các loại cây ăn quả, thông tin chi tiết và cụ thể vui lòng kiểm tra tại quầy hàng của trưởng thôn.

2. Cách chơi mới: Trang trí diện mạo nhà nhỏ. Người chơi có thể tự mình thu thập vật liệu nâng cấp, phối hợp ngẫu nhiên để nhà nhỏ của mình trở thành độc nhất vô nhị.

3. Do số người chơi tăng mạnh, đặt ra thiết lập: 5 nghìn người chơi tạo thành một thôn xóm mới, sau khi nhân vật game đạt level 30 có thể đi thăm các thôn xóm khác bằng phương tiện đi lại tại cửa thôn.

4. Các thôn xóm mới sẽ được mở lại nhiệm vụ "Nhà ở của trưởng thôn", người chơi có điểm cống hiến đứng đầu có quyền đặt tên cho thôn.

5. Có thêm 5 NPC mới được thêm vào game, lần lượt là Ngư dân, Hoa nương, Nhóc bướng bỉnh, ông Vương, cùng Thầy bói. Người chơi có thể vào game tự mình nghiên cứu chức năng của các NPC này.

6. Sự kiện tháng 3 – "Đại chiến cướp đồ ăn", diễn ra ngày 15 tháng 3, mọi người hãy cùng đón chờ.

7. Ngoài 199 thôn mới, có thêm bản đồ thần bí – "Thành cổ", đường đi cụ thể mời người chơi tự mình tìm kiếm.

8. Khu mua sắm game có thêm 10 mẫu trang phục nam nữ mới, có thể mở ra phụ kiện và các bộ phận trong 'Hộp trang phục bất ngờ". Các vật phẩm mới khác, mời người chơi tự mình kiểm tra.

9. Sau nâng cấp có rất nhiều thay đổi, xin mọi người tự minh khám phá ~"

Thông báo vừa được đăng lên lúc 8 giờ tối, cư dân mạng đã bắt đầu phát cuồng từ 8 giờ 1 phút.

"A Pu: A a a a a! Đội ơn trời, đội ơn đất, cuối cùng tui cũng chờ được đến ngày 'Vùng đất điền viên' nâng cấp lần nữa rồi! Tròn 8 trăm nghìn suất, kiểu gì tui cũng phải cướp được một cái chứ đúng không TAT!"

"Lý Ngư Nhi: Chờ đã! Tình hình này có vẻ không ổn, coi như là thiết bị game giả lập cấp C, thì cũng có thể cho 1 triệu người cùng lúc đăng nhập cơ mà? Sao Lê Lê lại chỉ cho ra có 8 trăm nghìn tiêu chuẩn, 195 nghìn cái khác đi đâu rồi? Đừng nói là đã bị người khác giành trước một bước rồi nhé, đáng ghét, rốt cuộc là tên nào? !"

"Sênh Ca: Lầu trên đừng rối rắm nữa, có mà cướp là tốt lắm rồi, so với lần trước có chưa đến 5 nghìn suất, lần này đã coi là nhiều lắm rồi đấy, 18 giờ chiều mai bắt đầu cướp nhỉ, chờ đó, tôi bây giờ phải lập tức đi tắm rửa thắp nhang, giữ thân thể thơm ngát chờ đợi mình được số mệnh lựa chọn đây ~~"

"0v0: Game cuối cùng cũng có NPC mới rồi, cảm giác ở chỗ bọn họ sẽ có nhiệm vụ ẩn đây, chờ cập nhật xong, tôi nhất định phải đi tìm mấy NPC mới này, nói chuyện tâm tình mới được!"

"Mộc Mộc: Sau khi trò chơi cập nhật, Mị cảm thấy trình độ cày game của mình sẽ lên một tầm cao mới! Nhà tranh nhỏ của Mị của được cứu rồi, Mị sẽ thu thập thật nhiều vật liệu, để nó trở thành ngôi nhà to đẹp hoành tráng nhất trong game ~ hu hu hu, lại có quần áo mới để mặc, Mị vui quá, phấn khởi quá, muốn khóc to lên cho vơi nhẹ nỗi lòng! Không còn đồng nào trong ví tôi.jpg"

"Nhứ Vũ: Hoài nghi lầu trên đang bắt đầu khoe khoang, tiếc là không có chứng cứ. Chúng ta nhiều người như vậy còn chưa thò được cái ngón chân vào game đây! Hi vọng trong 8 trăm nghìn slot này có một cái là của tôi, thề sẽ thức cả đêm xem hướng dẫn làm nông của anh đại [Yêu Tinh]!"

"..."

Chỉ trong mấy phút ngắn ngủi, bài đăng này trên Xingbo đã có hàng triệu lượt bình luận, like và chia sẻ. Tình huống này khiến những "Fan chân chính" của trò chơi phổng mũi tự hào, đồng thời trong lòng còn sinh ra dự cảm chẳng lành, tin tức trò chơi cập nhật mới đăng lên có mấy phút, tại sao lại có nhiều người để ý đến như vậy, chờ qua đêm nay, thêm cả ngày mai nữa, người đến tranh đoạt tiêu chuẩn đăng nhập không phải sẽ càng nhiều hay sao?

Nhưng kể cả có là như vậy, bọn họ cũng không dám làm ra chuyện ngu dốt gì nữa, kinh nghiệm bi thảm của tháng trước vẫn còn như in trước mắt, vốn 4.500 slot kia không cần phải cạnh tranh kịch liệt đến như vậy, tất cả là tại bọn họ nhất thời ấm đầu, một hai đòi lên Xingbo cùng diễn đàn game tung tin "Game này chơi ứ hay", thành ra chọc phải máu phản nghịch của mấy tên kia, khiến cả đám tò mò chạy đi cướp tiêu chuẩn.

Đến tận bây giờ, mấy topic khi đó còn bị người ta lôi lên, ngữ khí chân thành tha thiết cám ơn chủ post đã giới thiệu kia kìa. Làm mấy người lập topic tức ói máu.

Chính nhờ có bài học đau thương này, mà bây giờ mọi người đều im thin thít, kiên nhẫn chờ đến giờ cướp tiêu chuẩn ngày mai.

Lúc này, Lâm Ôn Hoan ở "Hành tinh Dưa Cải Hầm Xương" đang có chút đứng ngồi không yên. Nick trên diễn đàn game của cô chính là "Muốn ấm áp muốn vui vẻ", vào thời gian diễn ra sự kiện "Cao thủ trồng ngô" trong "Vùng đất điền viên", cô từng đưa ra mấy ý tưởng, ý tưởng đó được người thiết kế trò chơi là Bạch Lê đọc được, còn đưa vào sử dụng, cũng bởi vậy, cô có mới có liên hệ với Bạch Lê. Lâm Ôn Hoan vẫn nhớ, Bạch Lê cam đoan với cô, lần tới trò chơi nâng cấp sẽ tặng cho cô một tiêu chuẩn đăng nhập.

Nhưng hôm nay là cuối tháng rồi, thông báo cập nhật mới của game cũng đã có, Bạch Lê lại chẳng thấy liên lạc gì với cô.

Điều này dầu gì cũng khiến Lâm Ôn Hoan có chút mất mát, chắc Bạch lê bận quá quên mất chuyện này rồi.

Ngẫm lại thì cũng đúng thôi, người thiết kế trò chơi mỗi ngày có bao nhiêu chuyện phải làm, chỉ nguyên việc tăng thêm cách chơi mới trong game, hoặc là tiến hành tối ưu hóa nội dung bên trong đã đủ khiến người ra sầu trọc đầu rồi, quên mất bạn mạng chỉ nói chuyện có mấy câu như cô cũng chẳng phải chuyện gì không thể chấp nhận.

Chỉ là, không thể có được một slot chơi game với ý nghĩa đặc biệt khiến Lâm Ôn Hoan thấy hơi buồn. Cũng may lần cập nhật này, số tiêu chuẩn đăng nhập đủ nhiều, tròn 8 trăm nghìn slot, bản thân cô tự cướp, chắc tỷ lệ thành công cũng kha khá. Nghĩ như vậy, cô lên mạng vũ trụ giao hẹn với bạn, đến lúc đó cùng nhau đi cướp tiêu chuẩn đăng nhập của "Vùng đất điền viên".

Còn về việc cướp được tiêu chuẩn rồi, vào game lại không thể ở cùng một thôn, cùng nhau chơi đùa, thì vẫn có thể khắc phục được, cùng lắm là chờ bọn họ lên đến level 30 thì lại gặp nhau sau! Đến lúc đó còn có thể so xem ai chơi game tốt hơn!

Lúc này, Lâm Ôn Hoàn đã gần như từ bỏ rồi, trên biểu tượng tin nhắn riêng lại hiện lên một chấm màu đỏ, cô mở ra, thấy nội dung bên trong xong thì hai mắt tức khắc đỏ hoe, che miệng hức hức mấy tiếng, khóe miệng toét đến tận mang tai.

Quá tốt rồi! Hóa ra Lê Lê vẫn không quên cô, trước kia chưa liên hệ là vì chưa tới lúc thôi, chờ thông báo cập nhật xong, cậu lập tức nhắn tin nói cho cô, chờ ngày mai nâng cấp thiết bị tạo dựng game giả lập xong, cậu sẽ gửi tiêu chuẩn đăng nhập sang cho cô.

Tuyệt vời ông mặt giời, trên đời này sao lại có người thiết kế trò chơi có tâm vậy chứ! Khuôn mặt nhỏ nhắn của Lâm Ôn Hoan kích động đến mức đỏ bừng lên, bụm mặt nhảy tưng tưng tại chỗ mấy lần mới bình tĩnh lại được, âm thầm thề, phải làm fan cuồng của Bạch Lê cả đời.

Nhưng mà... Trước đó cô vẫn nên cùng các chị em hẹn cướp tiêu chuẩn đã, tuy đã chắc chắn có một suất đăng nhập trong tay rồi, nhưng hoạt động cướp tiêu chuẩn này cô vẫn muốn tham gia, biết đâu đến lúc đó lại có bánh nhân thịt từ trên trời rơi xuống, cô cướp được 1 slot thì sao?

Bạch Lê đăng thông báo lên Xingbo cùng trang web chính thức của game xong thì liên lạc với cô bạn nhỏ cậu đã hứa sẽ tặng tiêu chuẩn trước đó, nhưng nhiệm vụ ngày hôm nay vẫn chưa kết thúc.

Trong tay cậu còn giữ 5 nghìn tiêu chuẩn nữa, hiện giờ mới chỉ dùng có một cái, số còn lại vẫn còn nguyên. Cậu cũng có ý tưởng đại khái rồi, vì thế tiếp tục ngồi ở ghế sô pha ngoài phòng khách, sắp xếp nội dung tương ứng.

Hôm đó nhất định sẽ là ngày hội ăn mừng của những khán giả theo dõi "Vùng đất điền viên".

Cư dân mạng vẫn còn chưa hết vui mừng vì ngày mai sẽ có thêm 8 trăm nghìn tiêu chuẩn đăng nhập để cướp, vừa làm mới Xingbo "Vùng đất điền viên V" một cái, thì đã thấy có bài viết khác ra lò.

"Vùng đất điền viên V: Trò chơi được đăng tải hai tháng, tôi vẫn chưa có quà gì tặng cho những người yêu thích game. Ngày mùng 2 tháng 3, tôi sẽ chọn ra hai nghìn người đầu tiên đáp ứng đủ các điều kiện sau: Chia sẻ lại bài viết, ấn theo dõi tài khoản @ Vùng đất điền viên V, @ Bạch Lê V. Mỗi người sẽ được tặng một tiêu chuẩn đăng nhập. [Hình ảnh]"

Hình đính kèm là ảnh chụp cá Koi vàng cùng sư tử nhỏ nhà Văn Tinh Diệu đang chơi cùng nhau.

Không chỉ có vậy, Bạch Lê còn nhắn tin cho nhân viên công tác của "Giải thi đấu thiết kế game giả lập" mình vừa kết bạn, hỏi đối phương xem cậu có thể dùng thân phận người thiết kế game để mở topic trên diễn đàn, tổ chức hoạt động "Nhận thưởng" và "Tặng quà" không.

Nhân viên được "Giải thi đấu" phân công hỗ trợ Bạch Lê là một cậu thanh niên trẻ tuổi, tên là Trác Thụy, ban ngày sau khi bị đồng nghiệp túm lại đánh hội đồng xong, thấy Bạch Lê gửi lời mời kết bạn cho mình thì trong lòng anh ta đánh "Thịch" một cái, vội vội vàng vàng ấn đồng ý. Sau khi kết bạn thành công, có lẽ do Bạch Lê đang bận việc nên hai người không chào hỏi nhau, điều này khiến Trác Thụy lo lắng bất an cả buổi.

Lúc này thấy Bạch Lê nhắn tin hỏi mình, anh ta vội vã trả lời ngay: "Đương nhiên là có thể rồi! Quy định liên quan đến những vấn đề này của giải đấu rất thông thoáng, thí sinh tham gia chỉ cần không phải cạnh tranh ác ý, công khai chửi bới, công kích thí sinh khác thì đều có thể tự do phát huy. Cậu Bạch Lê, nếu cậu muốn mở topic trên diễn đàn để tổ chức hoạt động, bên chúng tôi có thể thêm biểu tượng đặc biệt vào sau nickname của cậu trên diễn đàn, ngoài ra nếu cậu có yêu cầu gì, tôi sẽ nhờ bạn đồng nghiệp bên bộ phận kỹ thuật giúp đỡ, có ý tưởng nào cậu cứ việc nói tôi, chúng tôi sẽ cố gắng giúp cậu thực hiện!"

Thái độ hỗ trợ nhiệt tình như vậy khiến Bạch Lê nhất thời thấy không quen, nhưng đối với câu trả lời của đối phương, cậu vẫn rất hài lòng. Chuyện cậu muốn làm cũng không phức tạp, bàn bạc về các chi tiết nhỏ với Trác Thụy xong, cậu bèn bắt tay vào viết nội dụng topic.

Cư dân mạng thời thời khắc khắc chú ý tin tức của "Vùng đất điền viên" phát hiện, ngày hôm nay vui như tết vậy, tin tốt cái này nối tiếp cái kia truyền đến, người thiết kế trò chơi ở trên Xingbo tổ chức hoạt động tặng tiêu chuẩn đăng nhập không nói, ngay cả diễn đàn game cũng không bỏ qua, chỉ cần ở trong topic khen ngợi thổi phồng "Vùng đất điền viên" mấy câu, sẽ có hai nghìn người may mắn được chọn trúng, mỗi người được tặng một tiêu chuẩn đăng nhập.

Đương nhiên, chủ post là Bạch Lê hoàn toàn không nói như vậy, chỉ bảo để cư dân mạng bày tỏ sự yêu thích của mình đối với "Vùng đất điền viên" thôi, không biết sao lại thành khen ngợi thổi phồng cho trò chơi. Nhưng mà hai cái này cũng không khác biệt nhiều lắm, Bạch Lê thấy thì phì cười, tạm thời không để ý đến nó nữa.

Hôm đó, cư dân mạng vô cùng bận rộn, đầu tiên là cùng bạn bè chia sẻ tin tốt "Vùng đất điền viên" chuẩn bị nâng cấp, sau đó follow Xingbo, bình luận, chia sẻ, like, cuối cùng chuyển sang diễn đàn game, vò đầu bứt tai viết đủ 500 chữ cảm nhận, bày tỏ tình cảm tha thiết cùng sự kỳ vọng của mình đối với trò chơi.

Làm xong hết những việc này, ngày cuối cùng của tháng hai vẫn còn chưa kết thúc, bọn họ lập tức cảm thấy trống rỗng. Đột nhiên có người nhớ ra, đây là lần đầu tiên Bạch Lê chính thức xuất hiện trên diễn đàn game, nói không chừng người ta còn đang mở web để kiểm tra bình luận của cư dân mạng ấy, thế là cả đám lập tức lên gân lên cốt, đánh ra toàn bộ những gì mình muốn nói với Bạch Lê trong hai tháng nay ở bên dưới topic.

Kệ xác mục đích ban đầu của topic này là cái gì, bọn họ bây giờ chỉ muốn tiếp xúc gần gũi với Lê Lê tí thôi!

____________________

Hành tinh Dưa Cải Hầm Xương

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info