ZingTruyen.Info

[ Creepypasta x reader ] Lạc vào thế giới song song

Chap 3

Black_inking

______Y/n 's POV ________

Hiện tại thì tôi lại một lần nữa đu bám cạnh cái cây ngay trên miệng giếng - Cánh cổng giữa 2 thế giới và ở dưới tán cây là Ticci Toby a.k.a proxy đệ nhất nhoi của Bác bánh bao hói. 

Cha đấy làm gì mà đứng lâu thế ? Móe ! Xùy xùy, đi chỗ khác chơi ! 

Thật sự, để cho các bác hiểu chuyện quái gì đã sảy ra, tôi sẽ tua lại cho các bác thấy.

_____AU's POV : Flashback______

Y/n đang ở trong một nơi tối tăm chật chội hình trụ, phía bên trên có ánh sáng. Cô đoán rằng cô đang ở trong lòng giếng và bầu trời bên trên là bầu trời của Thế Giới Creepypasta. Cô có mang theo dây thừng và đầu móc nhưng không biết cách nào để quăng đầu móc ra khỏi miệng giếng để leo lên. 

May thay, ở dưới đây có đám dây leo mọc từ trên xuống. Đeo găng tay chống trơn, cô bám vào một thân cây rồi dùng sức chân đạp vào thành giếng, ghì chặt rồi nhanh chóng leo lên. 

Sau hồi cố gắng thì cô cũng gần leo ra được. Định gửi lời chào tới thế giới mới thì thứ đầu tiên đập cái "Bốp" vào mắt cô là thanh niên đeo kính cam và khẩu trang sọc tạo thành nụ cười quái đản chạy tung tăng...

Ừ, đúng rồi, thanh niên đấy không ai khác chính là Ticci Toby - Cha nhây nhất trong đội ngũ proxy.

Cô chầm chậm leo xuống dưới đáy giếng. Khi đã chạm được đến đáy, cô ngồi thu mình như một con tự kỉ, lấy 2 tay ôm đầu. Hít hà, hít hà, hít hà.

Sau đó, cả khu rừng bỗng chốc vang lên tiếng hét, chim chóc bay tán loạn :

- TRỜI ĐỊU !! TRẢ DÉP BỐ VỀ !!! TRẢ DÉP BỐ ĐÂY !!!

Yeah... Trong một giây không kìm được cảm xúc, cô đã lỡ mồm hét lớn. Giờ thì chắc chắn cả cái hội sát nhân đã biết đến sự tồn tại của cô. 

Haizz, đúng nhu nhười mà. (Y/n : /Vả sml con au/)

___________________Có-tỏi-nè-! ____________________

Toby nghe thấy tiếng hét phát ra từ giếng thì tò mò chạy lại gần, cậu ngó xuống thì chỉ thấy màu đen mịt mù. Cậu chắc chắn là có người ở đó nên đã ngồi ngay cạnh đấy đợi.

Sau một hồi không thấy gì thì Toby thất vọng định bỏ đi thì từ dưới giếng lòi lên một má đeo khẩu trang X-Sport mặc áo hoodie đen trùm mũ kín mặt trông rất hầm hố. Nhìn biểu hiện thì Toby đoán người đó đang sợ run cầm cập.

 2 tay của cậu ta cố bám vào thành giếng trong khi nửa thân dưới của cậu ta vẫn còn treo lơ lửng.

Toby không rõ là người đó là nam hay nữ nhưng cậu đoán người đó là nam. Cơ mà nam hay nữ không quan trọng, chui lên từ cánh cổng là quá đáng ngờ. 

Cậu để mặt kề sát mặt với " Kẻ lạ " , mũi 2 người chỉ cách 1mm nữa là chạm, cười "hiền từ" :

- Chào, liệu cậu có thể nói cho tôi biết... Tại sao cậu lại ở đây và tại sao cậu lại chui lên từ cánh cổng đó được không ?

Thấy đối phương im lìm, không thèm trả lời thì cậu nổi gân xanh đầy mặt. Đôi bàn tay như gọng kìm cứng cáp nắm lấy cổ "kẻ lạ", lôi ra khỏi giếng, bóp chặt. Toby gằn giọng :

- Nói !

Cậu ta có vẻ đã bắt đầu cảm thấy khó thở, sắc mặt tái nhợt. Cậu ta phát ra mấy tiếng nhỏ :

- B....ba....b...

Thấy người đó có vẻ không bị câm như cậu tưởng, Toby nới lỏng tay đủ để người đó thở và nói. Cậu ta đột nhiên hét lớn rồi chỉ tay về phía đằng sau Toby :

- Bánh waffle 7 sắc cầu zồng có cánh biết bay kìa !!!

Yeah, trong một phút giây nào đó, Toby đã tưởng thật và sau đó  quay đằng sau nhìn, giọng hớn hở : 

- Đâu ? Đâu ? Đâu ?

Tận dụng cơ hội, cậu ta nhanh chóng phá vỡ được "Gọng kìm" giữ chặt cổ mình, nắm lấy tay và vai Toby, nhẹ nhàng tung đòn ném cả người cậu về phía trước rồi sau đó.... Biến mất ?! 

Toby lồm cồm bò dậy, lẩm bẩm chửi rửa :

- SH*T, để cậu ta chạy mất rồi...

Sau đó cậu vội vã chạy đi tìm kẻ đó. Mà không hề biết rằng...cậu ta đang ở ngay trên đầu cậu...

_____________ Y/n's POV____________________

Lạy chúa ! Đáng sợ quá ;^; , tí nữa thì tôi tèo. Móa ơi ....Do tôi quá sợ hãi mà "Lỡ tay" ném bay Toby, hi vọng cậu ta không để bụng. 

Sau một hồi thì Toby đi, tôi leo xuống khỏi cái cây. Ngắm nhìn toàn cảnh khu rừng thì thấy Jane lấp ló đằng xa....

Lạy chúa !!! Lại nữa à !! 

Tôi xách cái balo iu dấu của mình lên, cắm đầu cắm cổ chạy quắn khói đít. Dường như Jane vẫn chưa phát hiện ta sự tồn tại của tôi, thế thì càng tốt.

Đang chạy thì tôi vấp té vào bụi cây, cái balo của tôi thì văng ra đâu đấy. Thề với các bác là nó đau thấy mồ luôn. Định tìm balo rồi đi tiếp thì tôi lại thấy Jane từ xa đi tới....

- "Đậu mẹ đời "- Tôi nghĩ thầm

Bất chợt, tôi thấy có cái xác người rướm máu nằm ngay cạnh mình. Nó làm tôi sợ suýt tụt huyết áp. 

Jane càng ngày càng tới gần, tình thế tiến thoái lưỡng nan... kiểu gì tôi mà chạy cũng bị dí dai như chó đuổi. 

Trong đầu tôi bỗng lóe lên một sáng kiến mà tôi không biết là tốt hay xấu. Tôi giấu cái balo đi, nằm úp mặt xuống, lấy cái xác che lên và nằm tránh vũng máu, bất động. 

Trong lúc tôi đang cố nín thở để cái body của ai đó đè lên mình thì tôi nghe thấy giọng Jane vang vang ngay đằng sau :

- Tưởng gì, thì ra chỉ là 2 cái xác chết.

Jane quay người đi thẳng. Chắc chắn rằng Jane đã đi xa, tôi mới cẩn thận ngồi dậy. Mà tôi để ý rằng cái cơ thể này vẫn còn hơi ấm... không lẽ còn hi vọng ?

Tôi lấy tay bắt mạch ở cổ người đó...Đúng như tôi nghĩ, mạch vẫn còn đập...



Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info