ZingTruyen.Com

[Creepypasta OC] [FULL] Cuốn nhật kí lãng quên

Chapter 4

TNM_sss

[ DAY 1

     Sau khi được Slenderman giao cho nhiệm vụ mới, tôi nhanh chóng lên phòng mình, xếp mấy bộ quần áo dễ vận động vào túi. Khoác trên mình bộ quân phục bộ đội và mặt dây chuyền. Chúng tôi đã lên đường ngay sáng hôm đó mà không cho bất cứ sát nhân nào biết. Bọn tôi hầu như không nói với nhau câu nào trong suốt cả chặng đường, Masky chỉ chăm chú lái chiếc xe băng qua những đoạn đường mòn trong rừng, tôi ngồi bên cạnh nghiên cứu nhiệm vụ mà Slenderman giao cho chúng tôi lần này.

     Nhiệm vụ là đột nhập vào 1 tổ chức mafia và giải cứu 1 proxy đang bị bắt giữ tại đó. Tổ chức đó cách 350km về phía Đông Nam của căn biệt thự nên ngày đầu tiên chúng tôi chỉ thay phiên nhau lái xe và kiểm tra lại đồ nghề.

     Hôm nay là 1 ngày khá bình lặng của chúng tôi.

________________________

DAY 2

      Sau 1 ngày lái xe chán ngắt, chúng tôi đã đặt chân đến 1 thị trấn nghèo nàn và xơ xác. Các ngôi nhà nơi đây xập xệ, cơ sở vật chất thiếu thốn trầm trọng, những kẻ ăn mày nằm rải rác khắp nơi.

     Masky kéo tôi vào 1 con hẻm ở cuối khu phố đó, đi mãi đi mãi, cuối cùng đã đến 1 quán rượu nhỏ trông khá đông khách. Trước khi tôi kịp nhận ra, thì đây là quán rượu chỉ dành riêng cho các sát nhân, nó giống như 1 tổ chức ngầm mà các sát nhân hay lui tới trong khu phố này. Masky ra lệnh cho tôi vào bên trong, khai thác bất cứ thông tin gì có liên quan đến tổ chức mafia đó....kể cả phải dùng vũ lực.

     Tôi háo hức lắm. Đã mấy ngày nay bàn tay tôi chưa được đụng đến dao, chưa được thoả mãn bởi máu....tôi đã phát điên. Tôi lao vào trong quán rượu, nhanh tay cắt động mạch cổ của thằng bảo vệ, tiếp tục xông vào để xử lí các con mồi tiếp theo. 3, 4 sát nhân lao vào cùng dao, súng hay các vật dụng tiên tiến khác, tôi chỉ độc 2 con dao trên tay mà vui đùa với bọn họ. Có lẽ các sát nhân trong đây chỉ mới "vào nghề" nên tôi cũng không phải tốn sức mấy với bọn chúng. Từng cơ thể đều đổ gục xuống sàn nhà lạnh lẽo và bụi bặm. Thứ nước ấm áp và nhớp nháp đó đã thẫm đẫm lên đôi bàn tay tội lỗi, cả thân hình tôi đều đang tắm trong thứ máu tuyệt vời này. Mùi hương thật kích thích cơn điên dại trong tôi, yêu cầu phải giết nữa và giết nữa, cho đến khi chỉ còn sót lại người đàn ông làm tạp vụ trong này. Nhẹ nhàng trói hắn ta lên ghế, tôi lôi trong túi đồ nghề của mình ra vài cây nhíp và đinh, chơi đùa trên cơ thể săn chắc của hắn. Từng phút trôi qua, từng chiếc móng tay của hắn lần lượt bị tách khỏi lớp da thịt. Tiếng ư ử trong miệng, dòng nước mặn chát lăn dài và bộ mặt sợ hãi của hắn ta...thực sự đã kích thích cơn thèm khát trong tôi.

     Sau khi moi móc được những thông tin cần thiết, tôi đóng đinh cơ thể người đàn ông xấu số đó lên bức tường đối diện với cửa ra vào, không quên tặng kèm 1 dòng chữ "PAY FOR WHAT YOU'VE DONE" bằng chính máu của hắn ta. Mặc dù có đeo mặt nạ nhưng tôi biết rằng Masky đang cong môi hài lòng về những gì tôi đã làm trong đó. Thật là 1 chàng trai khó hiểu.

     Những gì tôi thu thập được từ người đàn ông là tổ chức mafia đó đã chuyển căn cứ cách 70km về phía Bắc. Masky và tôi đã có kế hoạch là cài 1 trong 2 người vào tổ chức đó để nhiệm vụ dễ dàng hơn. Chẳng cần nói tôi cũng biết Masky sẽ đề cử tôi cho cái vị trí đó. Bây giờ chúng tôi đang phải ngủ trong chiếc xe chật chội này để sáng mai lên đường.

     Có lẽ nhiệm vụ lần này dễ dàng hơn tôi tưởng nhiều.

________________________

DAY 3

     Chưa ngủ được bao lâu thì tôi đã bị Masky đánh thức bằng 1 cú cốc đầu rõ đau. Nhìn lên chiếc đồng hồ điện tử trên xe thì bấy giờ mới có 4h sáng. Không thể tin được!!! Mới hôm qua tôi phải ra tay với mấy tên trong quán rượu mệt rã người rồi, mới ngủ được có 5 tiếng đã bị gọi dậy! Đúng là không thể hiểu được anh chàng proxy này bị làm sao luôn. Mà dù sao thì Masky lái xe nên tôi cũng có đôi chút thời gian để sửa soạn và chuẩn bị vũ khí, phòng trường hợp bên địch không chịu "hợp tác".

     Masky lái xe đến 1 thành phố trông khá phồn vinh. Con người và đường xá nơi đây không được quyền quý, không được lát kim cương hay vàng bạc đá quý nhưng ít ra nhìn nó không thảm hại như thị trấn hôm qua. Anh ta đưa tôi 1 xấp tiền, nói vào 1 cửa tiệm nào đó mua váy, lại còn yêu cầu càng hở hang càng tốt nữa. Tôi khó hiểu cầm lấy tiền rồi chạy vào 1 tiệm váy gần đó, chọn lấy cho mình 1 bộ đầm đỏ hở vai, gấu váy được rạch 1 đường bên eo trái làm lộ đôi chân trắng, thon dài của tôi. May thay dấu ấn proxy ở bên đùi phải không bị lộ liễu quá nên tôi cũng có phần nào an tâm. Và đúng như tôi nghĩ, 1 người con gái 18 tuổi, mặc 1 chiếc đầm gợi cảm như vậy thì nơi duy nhất chào đón tôi chỉ có thể là...1 sòng bạc. Từ đây tôi không còn nhận sự chỉ dẫn của Masky nữa, chúng tôi đã mỗi người 1 ngả.

     Bước vào sòng bạc, mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía tôi...thực sự trông chúng thật kinh tởm. Các ánh nhìn dâm dê của mấy cụ già béo ụch ịch, bên cạnh là vài em chân dài ngực nở mông cong làm tôi thấy ớn. Từ đâu đó trong đầu tôi hiện lên hình ảnh của ông ta, Nike Kyelen Orwang, càng khiến tôi muốn ra khỏi nơi này nhanh càng tốt. Tiếp cận người đàn ông có nhiều vệ sĩ đi theo nhất trong đây, tôi bắt đầu giở các trò như vòi vĩnh, nhõng nhẽo, khoe mông khoe ngực giống như trên phim. May thay là con mồi đã cắn câu. Ông ta là chỉ huy của 1 băng đảng lớn trong tổ chức mafia đó. "Z" là tên gọi của ông ta. Sau 1 hồi quấn quýt, tôi cũng đã lấy được lòng lão ta khi được dắt lên xe chuyên dành cho các "vợ trẻ" của lão.

Bây giờ, tất cả những gì tôi cần làm đó là chờ đợi.

________________________

DAY 4

Được làm "vợ trẻ" của 1 lão già không tệ như tôi nghĩ. Không những hắn ta vẫn chưa dám động chạm gì đến cơ thể tôi mà còn cho tôi 1 số đặc quyền nhất định như được đi lại khá tự do trong nhà của hắn và được bảo vệ bởi 1 vệ sĩ cường tráng. Tuy điều này là sung sướng với 1 số người nhưng đối với tôi - 1 gián điệp thì nó lại khá khó chịu khi luôn có 1 người đi theo mình 24/24.

Nếu cứ tiếp tục thế này, tôi sẽ không thể hoàn thành nhiệm vụ mất.

________________________

DAY 5

Tôi biết chứ. Biết rằng nếu đẩy nhanh tiến độ của kế hoạch thì khả năng tôi bị lộ thân phận và bị đem đi tra tấn là rất cao. Nhưng tôi không thể ngồi yên được nữa, không thể tiếp tục vở diễn của 1 thiếu nữ nhút nhát dịu dàng nữa...tôi cần.....MÁU.

________________________

DAY 6

Hôm nay tôi đã xin khéo Z để bản thân được làm 1 thành viên chính thức trong băng đảng của hắn........và hắn đồng ý. Liệu rằng đây có phải là 1 cái bẫy không? Tôi có nên tin hắn không?
Nhưng cơ thể tôi đã đến giới hạn mất rồi. Nếu không có máu....tôi nghĩ mình sẽ phát điên lên mất!

________________________

DAY 7

Tôi được thay 1 bộ quần áo bó sát và bị đưa đến 1 căn phòng trắng. Ở trong này chỉ có tôi, cuốn nhật kí, chiếc giường được trải ga trắng muốt và 4 chiếc may quay thường trực* ở 4 góc của căn phòng.

- thường trực* : nghĩa là luôn ở đó

________________________

DAY 8

Họ không cho tôi bất cứ đồ ăn hay thức uống nào cả, căn phòng thì vẫn im ắng 1 cách đáng sợ. Liệu tôi có đưa ra 1 quyết định sai lầm hay không?!

________________________

DAY 9

Mọi thứ vẫn giống như ngày hôm qua....không có gì thay đổ hết.

________________________

DAY 10

Hiện tại tôi đang rất khát và không có đồ ăn. Nhưng tất cả những gì tôi nhận được chỉ là sự tĩnh lặng chết người và 1 màu trắng bao quanh căn phòng.

________________________

DAY 11

Cơ thể....nó đang cấu xé tôi. Đôi bàn tay ngứa ngáy liên tục....nó yêu cầu được đắm chìm trong máu. Nó yêu cầu được thoả mãn bởi thứ dung dịch nhiệm màu đó. Nhưng xung quanh tôi không có bất kì thứ gì hết....hay là tôi tự tạo ra thứ dung dịch đó nhỉ...

________________________

DAY 12

Tôi đã chán ngắt cái màu trắng kinh tởm kia rồi....nên tôi đã tự tạo ra màu sắc cho căn phòng đáng yêu của mình. 4 góc tường có màu đen. Trên trần nhà là màu nâu. Sàn nhà là màu đỏ son trông thật quyến rũ làm sao. Riêng chiếc giường tôi đang nằm lại mang 1 màu hồng tinh nghịch, ngộ nghĩnh. Tuy nó hơi khô ráp, không còn được mềm mịn như trước nữa nhưng tôi vẫn rất hạnh phúc....khi được ngủ trên thứ dung dịch nhiệm màu này.

________________________

DAY 13

     Cơ thể tôi đang dần mất hết cảm giác. Có lẽ là do nhiều ngày không được ăn uống và dùng chính cơ thể của mình để thoả mãn cơ nghiện.

________________________

DAY 14

Tôi bắt đầu nhìn thấy những ảo ảnh về gia đình của mình. Cái cách họ cười, cái các họ chết...chúng đều diễn ra ngay trước mắt tôi. Giọng nói của họ cứ vang vảng trong trí óc tôi.....nó như muốn xé nát màng nhĩ tôi. Làm ơn, có ai không? HÃY CHO TÔI RA KHỎI ĐÂY!!!!!!!!!

________________________

DAY 15

     DỪNG LẠI ĐI. DỪNG LẠI ĐI. DỪNG LẠI ĐI. DỪNG LẠI ĐI. DỪNG LẠI ĐI. DỪNG LẠI ĐI. DỪNG LẠI ĐI. DỪNG LẠI ĐI. DỪNG LẠI ĐI. DỪNG LẠI ĐI. DỪNG LẠI ĐI. DỪNG LẠI ĐI. DỪNG LẠI ĐI. DỪNG LẠI ĐI. DỪNG LẠI ĐI. DỪNG LẠI ĐI. DỪNG LẠI ĐI. DỪNG LẠI ĐI. DỪNG LẠI ĐI. DỪNG LẠI ĐI. DỪNG LẠI ĐI. DỪNG LẠI ĐI. DỪNG LẠI ĐI.

________________________

DAY 16

     Đúng rồi, tại sao tôi lại có thể quên được cơ chứ??? Nhiệm vụ của tôi...vẫn chưa kết thúc kia mà. Tôi phải ra khỏi căn phòng đáng nguyền rủa này. Tôi phải tiếp tục công việc của 1 proxy. Sally Williams.....em ấy đang chờ tôi để trở về nữa!!! Tôi không thể chết 1 cách vô dụng trong này được!

________________________

DAY ?

     Hiện tại tôi đang nằm ở 1 bãi rác, cuốn nhật kí vẫn được bảo quản cẩn thận. Tôi không nhớ bằng cách nào mà mình lại có thể thoát ra khỏi nơi đó. Chỉ biết rằng mình đang ở 1 nơi lạ hoắc, bên cạnh là 1 con dao rọc giấy đã dính máu khô. Dựa theo màu sắc của máu trên con dao, có lẽ tôi đã nằm ngoài này được gần 2 ngày. Kí ức của tôi hiện giờ đang khá lẫn lộn.

________________________

DAY ??

     Hôm nay tôi đã giết 2 thằng du côn dám phục kích tôi trong rừng. Cướp được quần áo, tiền, 1 khẩu Colt Python* và 2 con dao bếp. Và nhờ tiếp cận Z nên tôi đã nắm kha khá các thông tin cũng như sơ đồ nơi hắn ở. Hi vọng rằng nhiêu đây sẽ giúp tôi hoàn thành nhiệm vụ lần này.

- Colt Python* : là loại súng ngắn ổ xoay dùng đạn .357 Magnum được sản xuất bởi công ty Colt's Manufacturing Company, sử dụng cơ chế hoạt động kép. Nó được giới thiệu lần đầu vào năm 1955, cùng năm với khẩu Smith & Wesson M27, dùng đạn .44 Magnum. Khẩu Python còn được gọi là "Combat Magnum". Colt Python là loại súng có độ chính xác cao, hỏa lực mạnh vì dùng đạn .357 nhưng nó có độ giật rất lớn nên không phù hợp với những người mới làm quen với súng. Các nhà sưu tầm vũ khí và nhà văn như Jeff Cooper, Ian V. Hogg, Chuck Hawks, Leroy Thompson, Scott Wolber, Renee Smeets và Martin Dougherty đã từng nói rằng Python là loại súng lục tốt nhất từng được sản xuất.

________________________

DAY ???

Tôi đã đột nhập thành công, đang phục kích Z ở phòng ngủ của hắn.

________________________

DAY ????

Tôi đang lái xe đến 1 khu rừng cách 20km về phía Tây Nam. Z khai rằng đó là nơi giam giữ anh chàng proxy mà tôi cần tìm.

Sắp rồi...nhiệm vụ của tôi sắp được chấm dứt rồi!!

________________________

DAY ?????

Sau khi được đắm mình trong thứ nước màu nhiệm bởi hàng tá các xác chết, tôi đã tìm thấy anh ta nhưng đang trong tình trạng bị tra tấn khủng khiếp. Cơ thể anh ta chắp vá các vết roi, vết đâm sâu. Khuôn mặt điển trai đã bị phá hoại bởi các vết thâm tím chằng chịt, khoé miệng vẫn còn vương lại dòng máu đỏ. Nửa bên thân trái của cậu proxy này đều xuất hiện các vết bỏng nặng, thậm chí lớp da non đã bắt đầu xuất hiện tại các vết thương. Nhấc cơ thể gầy gò và đầy thương tích đó lên vai, tôi cùng cậu ta nhanh chóng rời khỏi nơi đây. ]

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com