ZingTruyen.Info

( Countryhumans x VietNam ) Xuyên Không Để Cứu Boss

Chap 14

longct201181

Thế là sau cuộc tranh đấu thì mọi người cũng ăn uống đàng hoàng và vui vẻ còn hai thanh niên kia thì có cục u trên đầu vì tội giành giụt làm Nam choáng váng nên thành vậy .

" Ui đau quá "_ Ukraina xoa xoa cái đầu của mình

" Dừa lòng tao lắm :)) "_ Russia liền mỉm mai kèm nụ cười vui sướng

" Ê ông anh đừng nghĩ ông là anh tôi là muốn leo đầu tôi đấy 💢"_ Ukraina liền phản bác lại

" Hai người có thôi đi không "_ Belarus cô lên tiếng vì không muốn anh mình và thằng em mình lại hỗn chiến trong bữa ăn

" Ukraina và Russia hai bây có thôi không "_ Ussr lạnh lùng nhìn cả hai đứa con của mình

"........"_Cả hai im lặng không tiếng nói phát ra

" VietNam cậu một chút lên phòng tớ sẽ rửa vết thương và cần băng bó lại "_ Cuba điềm tĩnh nói

" Ừm tớ biết rồi "_ Thế rồi VietNam ăn nốt phần ăn dang dở của mình

" Mà cậu cứ dưỡng thương còn về việc chinh triến cậu đừng lo lắng cứ dưỡng thương khoẻ rồi chiến đấừ cũng không sao "_ Ussr nói rồi nhìn cậu

" Nhưng!!! Boss tôi có thể chiến đấu tiếp không thể dừng cuộc đấu tranh lại "_ VietNam kiên quyết

" VietNam cậu hãy nghe lời Boss "_ VietCong liền xen vào khuyên cậu

" Không !!! em không yếu đuối , em còn sức có thể tiếp tục được "_ VietNam đập bàn hét lớn , mọi người ngạc nhiên vì cậu kiên quyết tới như vậy

" Cậu dám trái lời ta sao ? VIETNAM !!! "_ Ussr tức giận quát lớn cậu trước mọi người đây là lần đầu Ussr tức giận tới như vậy đây là lần đầu mọi người thấy

" Tch ! Tôi no rồi "_ VietNam tặc lưỡi lạnh lùng bỏ đi về phòng khi đồ ăn chưa ăn hết

" VietNam !!! "_ Cuba định đứng dậy đi thì có bàn tay nắm lại

" Để em ấy yên ổn một mình đi "_ VietCong lạnh lùng nhìn Cuba

" Nhưng....."_ Cuba đành ngồi lại

" Ăn đi "_ Ussr trầm lặng ăn uống

Mọi người khi nghe xong liền ai nấy cũng ăn , còn nói nữa là ngài ấy cho đi tông
VietNam đi về phòng của mình , cậu vào phòng đóng cửa lại một cái * Rầm * lớn làm cho mọi người đều nghe thấy " Thôi xong kiểu này có cuộc chiến tranh lạnh xảy ra rồi đây " Suy nghĩ của cả đám

" Tck .... White !!! "_ VietNam liền goi hệ thống

" Vâng tôi đây kí chủ "_ White xuất hiện

" Nhiệm vụ tiếp theo là gì ? "_ VietNam lấy tay che mắt

" Ừm nhiệm vụ sau là ngài đi thu thập tài liệu và lấy Hảo Cảm của Bộ Ba Phát Xít thưa ngài , nhiệm vụ thành công được 30 kc và 100đ "_ White nói xong

" What !!! "_ VietNam bật dậy hét lên

" Đùa ta chắc ? lấy lòng ba người kia á ? "

" Đúng vậy thưa kí chủ "_ White

" Oh shit nhiệm vụ gì vậy trời .... "_ VietNam bất lực ngã xuống giường than thở

" Ngài không phải lo :)) "_ White bắt đầu lên ý tưởng

" Bộ Ba Phát Xít mà không lo :))? "_ VietNam liền cảm thấy bất lực với cái hệ thống của cậu

" Có gì đâu khó , chỉ cần Ussr ngài giao nhiệm vụ thu thập tư liệu bên kia ngài xung phong đi là được rồi :) "_ White liền nói ra

" Ờ há :) sao ta ngu thế nhở "_ VietNam cảm thấy mình ngu vler :>

" Ngài tự nhận chứ chưa nói ngài ngu nhá "_ White cười

" Đệt >:V ngươi giỡn mặt với ta à "_ VietNam nổI đoá lên

" Ủa nó nói đúng mà :> "_ Đông Lào từ đâu xuất hiện

" Á CÓ MA !!!! "_ VietNam hét lên

" Ửa tao đây ma nào ? "_ Đông Lào kiểu hoang mang

" À không do mày xuất hiện bất thình lình , tao yếu tim nha ಠ益ಠ "_ VietNam

" Mà nảy thấy mày ghê nha "_, Đông Lào bay lơ lửng trêu chọc

" Tao làm gì ghê ? "_ VietNam ôm gối

" Mày dám cãi lời Boss , tao nhớ mày đó giờ không dám cãi lời Boss đấy "_ Đông Lào khoanh tay nhìn cậu , VietNam nhớ lại hồi nãy thì cũng cảm thấy áy náy và có lỗi " Boss cũng muốn tốt nhưng cậu lại không nghe haizz thật ra mình tại sao lại như thế "

" Do mày quá yêu "_ Đông Lào thản nhiên đáp

" Yêu sao....ừ tao yêu ngài ấy đấy nhưng cũng có thể nói là tôn sùng quá mức "_ VietNam cười khổ nói làm cho Đông Lào  khó chịu

" Tch ....đúng là tình yêu ngu muội "_ Đông Lào tặc lưỡi

" Haizz , mệt thật tao ngủ đây "_ VietNam nằm xuống và nhắm mắt ngủ còn lại Đông Lào và White

" Này White , tại sao lại lôi cậu ta quay về quá khứ "_ Đông Lào hỏi

" Cái này....là do ngài Lucas tôi không biết "_ White ngước lên nhìn thì thấy ánh mắt đỏ ngầu lạnh lùng nhìn

" Vậy sao , ta muốn gặp người ngươi nói đấy "_ Đông Lào cười khúc khích man rợ làm White cũng sợ hãi

" Tôi phải quay về hệ thống "_ White liền biến mất để lại căn phòng tối ôm một người nằm ngủ còn người còn lại đang nhìn với ánh mắt đỏ chót chết chóc

" VietNam ơi là VietNam mày ngu lắm khi tin bọn nó đấy " Đông Lào cũng biến mất để lại cậu nằm trên giường một mình xung quanh bao bởi 4 bức tường lạnh lẽo

__________________________________________
Càng ngày ý càng bí , mà quên là 20/10 quên chúc mọi người sẵn tiện chúc mọi người 20/10 vui vẻ dù biết tôi đã trễ 🥲 . Sorry mọi người vì tôi một lúc viết 2-3 truyện bên đây và Wattpad nữa nên càng ngày càng bí lù và cảm thấy truyện khá nhạt nhẽo nên không biết có nên drop hay không mong mọi người đừng trê truyện tôi viết vì tôi còn non trong viết truyện lắm (´;ω;`)

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info