ZingTruyen.Info

Countryhuman Qing X Dainam Heart

Lại là một ngày nhàm chán nữa trôi qua, tính ra tôi ở đây cũng đã 1 tháng rồi.

Mà điều tôi thấy lạ là từ lúc gặp đến giờ thì hắn ta không hút máu tôi nữa, có hỏi thì hắn ta chuyển đề tài, tôi mong luân nằm trên giường thì có một tiếng nói truyền tới:

   -này ngươi nói sẽ pha tra mà sao giờ này lại nằm ở đây?

   -xin lỗi tôi quên, ở phòng đọc sách phải không?

   -ở phòng ta đi, hãy lấy cho ta vài quyển sách luôn

   -được rồi.

Tôi mệt mỏi đi về phía bếp và pha một bình trà

--------------------------------------------------------

Tại phòng sách tôi bước vào lấy đồ theo yêu cầu của hắn.

Chợt tôi nhìn vào góc phòng thì thấy có cái gì đó, tôi liền thủ thế nhưng nhìn lại thì không thấy gì cả, tôi lắc đầu rồi bưng khâu trà đi.

Lướt ngang bức ảnh của người phụ nữ ấy. MỘT NỤ CƯỜI

--------------------------------------------------------

Tôi mở của phòng hắn bước vào thì thấy hắn đang ngồi trên chiếc sofa gỗ Bạch Đằng phủ nhung đỏ, tôi bước lại gần thì thấy hắn ta đã ngủ.

Tấm màng che mắt vẫn ở đấy, tôi ghét nó. Đặt khâu tra xuống bàn đưa tay vén chiếc màng lên, tôi nghĩ thầm

   -"hắn ta cũng xinh đẹp thật đấy mà tại sao cứ che mặt thế này"

Tôi cúi đầu xuống hôn nhẹ vào môi hắn, nhận ra việc mình vừa làm thì tôi bật ngược dậy, mặt tôi đỏ ửng

   -"tôi vừa làm cái gì vậy trời"

Chợt tôi nghe thấy hắn nói gì đó:

   -Mary.... Mary làm ơn, đừng đi, xin em đấy.... Mary đừng đi

Tôi nghe được những gì hắn nói, xem ra đang gặp ác mộng, tôi liền lây hắn dậy.

Hắn mở mắt một cách hoảng loạn, mồ hôi ướt đẫm cả áo sơ mi, hơi thở nặng nề. Tôi vuốt lưng hắn trấn an:

   -ác mộng phải không? Bình tĩnh lại đi, trà đây.

   -cảm ơn

Hắn gật đầu cảm ơn rồi cầm ly trà tôi đưa, thổi nhẹ rồi uống. Chợt tôi buột miệng nói:

   -Mary là ai vậy Đại Nam?

   -....

Hắn ta không trả lời chỉ nhìn tôi bằng đôi mắt sợ hãi cùng với một nỗi buồn, tôi cảm thấy điều đó liền đổi chủ đề

   -à... Thì Đại Nam tại sao 99 người khác lại không thể trở về?

   -họ đã bị giết.... Do dân làng

   -tại sao?

Tôi rất ngạc nhiên những hắn phủi tay không muôn nói chuyện nên tôi đành phải đi ra và để hắn một mình.

Ở ngoài cửa tôi có hàng ngàn câu hỏi, nhưng vẫn là tại sao dân làng lại giết những người kia và Mary là ai?

-----------------------------------------------------------

Vâng tôi đã trở lại, cũng lâu rồi nhỉ.

Cảm ơn mọi người đã ủng hộ nhé.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info