ZingTruyen.Com

Countryhuman (Allnam) Hoa sen đỏ của thế chiến song song

Nói chuyện cùng Nazi. Gặp Mr.Crazy

TranCatTuongNguyen6

'Ngươi đang thách thức ta đó à. Ngươi nên biết điều đó là ko nên đâu, NAZI à' -Nam tối sầm mặt, cậu ghét nhất là cảm giác bị thách thức như này-

'Ngươi đang cảnh báo ta sao. Ngu ngốc thật, ngươi nghĩ mình có thể làm gì khi mà bản thân đang bị xích lại chứ hả' -Nazi cười khinh-

'Ôi quý ngài phát xít Đức đáng mến à, ngài nói vậy là sai rồi, chưa biết ai mới ngu ngốc đâu. Ko có việc gì khó, chỉ sợ lòng ko bền thôi' -Nam cười rồi lùi lại chỗ dây xích-

Cậu nắm lấy sợi dây xích rồi cười nham hiểm, mấy người kia chỉ nhìn cậu một cách khó hiểu. Ngay sau đó cậu chỉ cần dùng một chút lực đã thành công kéo đứt sợi dây xích. Sợi dây xích ko biết là đã xích biết bao nhiêu người giờ đây đã bị Nam cho làm đồ phế liệu ngay trước mặc chủ nhân và cũng là người đã tạo ra nó.

'Ay da~ Tôi hơi quá tay một chút, xin lỗi nha~' -Nam cười nguy hiểm. Cậu nghiêng đầu đôi mắt màu vàng kim bỗng trở nên vô hồn đến lạ thường. Sát khí phải nói là ngang ngửa Nazi-

Mấy người kia thấy đôi mắt đó thì có phần khá bất ngờ. Một cậu nhóc nhỏ con vậy mà lại có thể đáng sợ đến nhường này sao. Còn Nazi thì hình như rất thích cậu nhóc này, thân hình như một chú chuột nhưng tâm hồn lại như một con rắn nguy hiểm. Ko, nói đúng ra thì trong giống hồ ly hơn nhỉ. Vẻ ngoài ngây thơ dụ người khác vào bẫy rồi sau đó tâm hồn gian ác đấy sẽ từ từ bóp chặt con mồi khi nó lơ là cảnh giác, đây chính là thứ mà Nazi thích nhất.

'Này, ngươi có thực sự là một cậu nhóc ko đấy, ngươi rất mạnh đó. Ngươi có muốn tham gia cùng bọn ta ko' -Nazi dơ tay ra tỏ ý mời gọi-

'Ta ko muốn trở thành con cờ của bất cứ ai cả. Ta là người yêu hòa bình, vậy nên sẽ ko bao giờ có chuyện là ta theo chế độ phát xít Đức đâu' -Cậu đứng khoanh tay, nhất quyết ko theo Nazi-

'Ngươi thật là cứng đầu đấy Việt Nam' -Nazi khó chịu, hắn thả ra một lượng lớn sát khí-

'Ngươi biết tên ta? À mà cũng phải thôi, cỡ như ngươi thì thế nào cũng gài gián điệp bên Cộng Sản nhỉ, tất cả Cộng Sản đều biết tên và tuổi của ta mà nhỉ'-Nam nhướn mày-

'Thông minh đấy. Mà ta ko nghe bọn chúng nói ngươi là một nhân miêu đấy' -Nazi-

'Chỉ là một chút biến cố nên mới thành ra như này. Cũng khá tiện lợi vì các giác quan của ta bây giờ rất nhạy' -Nam vẫy vẫy chiếc đuôi-

'Vậy ta hỏi lần nữa, ngươi có muốn gia nhập với bọn ta ko' -Nazi vẫn dơ tay ra hỏi Việt Nam-

'Ngươi ko thể từ bỏ ý định đó đi được hay sao, tệ thật đấy. Ta nghĩ là ngươi nên nghĩ ngơi một chút sẽ tốt hơn' -Nam cười nguy hiểm-

Chưa để mấy người kia kịp hiểu vấn đề, Nam nhanh tay lấy một cây kim gây mê ra phóng về phía Nazi. Tốc độ nhanh làm Nazi phản ứng ko kịp, thế là hắn bị cây kim gây gắm vào cổ rồi ngất xỉu. Cậu nhanh chóng phóng lại đỡ Nazi, hai tên kia thây boss của mình như vậy cũng sực tỉnh và chạy lại

'Các ngươi hiểu vấn đề chậm hơn ta tưởng đấy. Hai người nhanh đỡ tên này về đi. Cứ yên tâm, ta ko trốn đâu, ta đang mệt và cần được nghĩ ngơi. Cái thuốc mê này tác dụng cỡ 30 phút gì đó thôi nên ko cần lo lắm đâu. Ta đi ngủ đây' -Nam để mấy người kia giữ lấy Nazi rồi nhanh chóng tiến lại dường ngủ. Đôi tai mèo của Việt Nam cụp xuống trong dễ thương cực-

'Được.....được rồi' -I.E nhanh chóng vác Nazi về phòng. Anh vẫn còn hơi hoảng vè vụ hồi nãy-

'Bọn ta đi trước đây, em cứ nghĩ ngơi đi nhé' -J.E vẫy tay với Nam rồi rời đi. Thành thật mà nói thì hắn chỉ muốn ở lại chơi với bé mèo nhỏ của hắn mà thôi. Cơ mà hồi trước hắn có ước gì cậu cũng là nhân miêu như hắn thì chắc chắn là sẽ rất dễ thương cho xem. Vậy mà giờ cậu thật sự là một nhân miêu, cái này gọi là cầu được ước thấy sao-

*Tên đó có thật là một đứa nhóc 16 tuổi ko vậy, cách phóng kim của nó rất điêu luyện, giống như là đã dùng nhiều lần rồi vậy. Tốc độ của thằng nhóc đó cũng rất nhanh, buồn giam rộng vậy mà khi boss ngã xuống hắn có thể từ góc trong của phòng phóng đến đỡ ngài ấy. Thằng nhóc này.........vốn ko bình thường* -I.E thì vừa cõng Nazi đi vừa lo lắng. Cũng đúng thôi nếu Việt Nam theo phe Cộng sản thì hắn và đồng đội của hắn thua là cái chắc-

Quay về với Việt Nam

Cậu đang ngủ thì hình như đọc đó cậu nóc hết cả ly nước lạ nên bây giờ nó hơi mất kiểm soát một chút. Thế là cậu ko làm gì cũng tự nhiên biến thành dạng mèo.

Các bạn nghĩ ly nước đó là từ đâu chui ra. Đây chính là vị hung thủ đáng kính đã đặt cái ly nước đó chỗ Ussr để hại Việt Nam.

'Nhiệm vụ hóa linh miêu vĩnh viễn hoàn thành, cộng 500 điểm tích phân. Bây giờ chỉ cần để cậu ấy làm mèo trong một lúc là có thể nhận nốt 40 tích phân còn lại rồi' -Moon vừa nói vừa lướt một tấm bảng điện tử-

'Mi có nghĩ là sau vụ này ổng sẽ giận hai đứa mình luôn ko' -Aya lo lắng nói-

'Ta cũng ko có chắc nữa, nhưng chắc là có đấy. Nhưng chỉ cần ko ai nói thì ngài ấy chắc ko biết đâu ha' -Moon nói. Chính bả là người đã làm ra cái vụ này, đơn giản là vì...............cái nhiệm vụ này có điểm tích phân cao vãi chưởng :))-

Ngày hôm sau Nam tỉnh dậy thì thấy mình đã biến lại thành một con mèo. Cậu làm mọi cách nhưng vẫn ko thể biến lại như cũ được. Cậu rất hoảng loạn, bỗng phát hiện mình vẫn có thể nói tiếng người và có thể chạy lọt qua khe sắt. Thế là cậu chạy ra khỏi buồn giam để tìm J.E vì cậu nghĩ cậu đã cứu hắn một mạng nên chắc hắn sẽ ko làm gì mình đâu..........phải ko.

J.E đang trên đường đến thăm Việt Nam thì thấy một chú mèo chạy lại chỗ mình. Anh liền đi lại bế chú mèo -hiện là Việt Nam- lên xoa đầu rồi ngắm nghía các kiểu.

'Em dễ thương thật đấy mèo con, sao em vào được đây hay vậy. Cơ mà tại sao em lại giống ân nhân Việt Nam của ta dữ vậy nhỉ' -Dơ lên trước mặt-

Nam thấy J.E lầm tưởng mình là mèo thì liền lên tiếng:

'Meo, đồ con linh miêu ngốc, ta là Việt Nam đây này, meo' -Nam tuy nói được nhưng lâu lâu vẫn bị dính chữ meo cho giống mèo-

'Hả, Việt Nam sao!? Sao em lại thành như này rồi vậy, ôi vị ân nhân đáng kính của ta' -J.E bất ngờ nhìn con mèo trong tay mình-

'Meo, sao ta biết được. Meo, chắc do cái thuốc ta nói với ngươi đó meo' -Nam nhảy vào nằm ở trong lòng J.E mà vẫy đuôi-

'Ể, trong cũng dễ thương mà. Để anh đem em đến chỗ của boss nha, chắc ngài ấy sẽ thích lắm, ngài ấy bị nghiện mèo đó, em biết ko' -J.E thấy Việt nhảy vào lòng thì hơi giật mình, lấy tay xoa đầu Việt Nam-

'Ừm~' -Nam với bản tính của một mèo nên lười biếng ra hẳn luôn ấy. Cậu chẳng chịu đi mà chỉ nằm yên để J.E bế-

'Phụt, em dễ thương quá đó nhóc. Và lười biếng nữa. Chắc do cái bản tính của mèo rồi' -J.E phì cười rồi bắt đầu vuốt lấy bộ lông mềm mại kia-

Hai người cùng nhau đi tới lễ đườ.......ấy chết, lộn mất rồi, phải là cái phòng làm việc của Nazi mới đúng chứ. Vừa bước vào J.E đã nghe tiếng mắng chửi của Nazi:

'NGƯƠI LÀM VIỆC KIỂU GÌ VẬY HẢ. CÁI THỨ NÀY MÀ NGƯƠI CŨNG ĐEM TỚI ĐÂY CHO TA XEM ĐƯỢC À. CÒN KO MAU CÚT VỀ LÀM LẠI. LÀM SAO MÀ NGƯƠI CÓ THỂ LÀM MỘT ĐỘI TRƯỞNG VỚI CÁI ÓC BẢ ĐẬU ĐÓ ĐƯỢC CHỨ HẢ' -Nazi chửi tên kia xối xả chỉ vì cái bản kế hoạch ko vừa ý hắn'

'Vân...vâng, tôi...tôi đã hiểu rồi ạ' -Tên kia sợ hãi cầm bản kế hoạch chạy đi-

'Ngài bĩnh tĩnh lại đi boss' -J.E bình thản bước vào, dùng chân đống cửa-

'Hừ, thật là tức chết ta mà, chỉ toàn là một lũ vô dụng ko thôi. Còn ngươi nữa, tự nhiên lại mang con mèo này vào đây làm cái gì' -Nazi khó chịu ngồi xuống, mắt nhìn qua phía J.E-

'Bé mèo dễ thương này là Việt Nam đấy ạ. Cậu ấy bảo chắc là do cái ly thuốc gì đấy mà cậu ấy uống trước khi bị bắt phát tác dụng hơi quá nên thành ra như vậy đấy ạ' -J.E đi lại ngồi ở cái ghế đối diện Nazi trên tay là bé Việt Nam vẫn đang say ngủ chẳng biết trời trăng gì-

'Trong cũng dễ thương đấy. Khi nào nó trở lại bình thường vậy. Nếu lâu thì ta có thể mang nó đi chung để bàn chuyện với America. Biết đâu tên này lại có ý gì thì sao' -Nazi vui vẻ đi lại, tính nghiện mèo nỗi lên-

'Chuyện khi nào biến lại bình thường thì tôi cũng ko chắc nữa nhưng có vẻ là sẽ lâu lắm đấy ạ. Còn về vụ mang em ấy đi theo thì tôi nghĩ là ko thể được đâu ạ' -J.E nhất quyết ko cho Nazi mang Việt Nam đi, khí lắm anh mới thấy Việt Nam trong hình dạng của một chú mèo đáng yêu mà, anh ko muốn xa Việt Nam chút nào cả-

'Cho ta một cái lý do hợp lý đi. Nếu như nó biến thành mèo thì ít nhất phải có bộ đồ chứ, ngươi có thấy bộ đồ đó ko. Ta chắc chắn là ko rồi nhỉ, chứ nếu như nó mà có để lại quần áo thì người phải mạng bộ đồ của nó theo rồi chứ, lỡ nó biến lại thì sao' -Nazi cười nhếch mép, hắn rất thông minh trong khoảng này đó nha-

'C...cái này thì' -J.E ko biết phải nói gì, hoàn toàn cứng họng. Lúc nãy hắn có nghĩ tới vụ này nên có ghé qua nhà giam nhưng có ko thấy, điều đó đồng nghĩa với việc dù có biến thành người trở lại thì Nam cũng vẫn sẽ mặc áo quần như bình thường, ko có vấn đề gì cả-

'Hết nói được rồi chứ gì. Đưa nó cho ta, giờ ta phải đi bàn chuyện với tên America đó rồi, ko có thời gian đâu' -Nazi thấy J.E lâu quá nên quyết định tự đi tới lấy bé mèo Việt Nam rồi đi luôn rồi-

*Thôi vậy, mang em ấy theo cũng tốt, nếu tên America kia có ý xấu gì thì biết đâu em ấy sẽ phát hiện ra và báo cho boss. Giờ đi sử lý công việc để lát rảnh có lý do để chăm Việt Nam* -J.E nghĩ tới việc sẽ được chăm Việt Nam thì vui vẻ lên hẳn, nhanh chóng đi làm việc-

Việt Nam đang nằm trên tay J.E thì bỗng nhiên cản nhận được sự khác lạ. Bàn tay này có vẻ cứng cáp hơn, cách ôm cũng có vẻ nhẹ nhàng và cưng chiều hơn thì phải. Cậu mở mắt ra và ngước lên thì thấy Nazi đang bế mình. Cậu dơ tay lên chạm vào mặt Nazi và nói để hắn chú ý đến mình.

'Meo, sao ngươi lại bế ta vậy' -Nam để bộ mặt siêu dễ thương nhùn Nazi-

'Ta nghe J.E kể lại nên ta mới đưa ngươi đi cùng để bàn chuyện với tên America. Hy vọng nếu hắn có ý xấu gì thì ngươi sẽ nói cho ta biết, được ko' -Nazi nhìn Việt Nam với vẻ mặt cưng chiều, thật ra thì hắn đã yêu Việt Nam từ lúc hắn thấy cậu cứu kẻ thù của hắn(giọng nói ở cuối chap một). Vẻ đẹp nghiêng nước nghiên thành và lòng tốt vô bờ của cậu đã dao động trái tim hắn, sẵn sàng mang một người mà mình ko quen biết về nhà để chữa trị trong khi bản thân còn ko rõ người đó có hại mình hay ko. Thật ngây thơ và trong sáng làm sao-

'Meo, sao cũng được, miễn là ngươi cho ta cá. Ta sẽ ko bao giờ để bản thân bị lỗ đâu' -Nam cười nguy hiểm, vậy là cậu có cớ để ăn vụng đồ ăn bên này rồi-

*Đúng là mèo nhỏ ham ăn. Em nghĩ là ta ko biết em đang nghĩ cái gì sao. Thật là ngốc quá đi* -Nazi nhìn thôi cũng hiểu Nam đang có ý định ăn trực đồ ăn ở căn cứ của hắn rồi-

'Được, thành giao. Giờ thì cố gắng làm sao cho giống một chú mèo đi nha' -Nazi đẩy cửa đi vào một căn phòng-

Bên trong căn phòng là một chàng trai đeo một chiếc kính râm, cờ màu đỏ trắng xen kẻ và ở góc có một ô vuông xanh chứa 50 ngôi sao. Phải, hắn chính là United States of America hay còn gọi là USA. Một tên tư bản giàu có

'Ô hô, chào nha quý ngài phát xít Đức' -America vẫy tay chào Nazi-

*Sao nghe quen quen vậy * -Nazi hơi hoài niệm cái lúc mà cậu phóng kim gây mê vào hắn-

'Đừng có nói gì cả, meo' -Nam nói nhỏ với Nazi-

'Được thôi' -Nazi cũng nói nhỏ rồi đi lại ngồi rồi đặt Việt Nam lên bàn-

'Sao hôm nay ngài Nazi đây lại mang theo mèo đến đây làm gì vậy, nhìn nó dễ thương quá. Cơ mà trong con mèo này lạ thật đấy. Lông nó màu đỏ mà ở giữa mặt vào đuôi còn có ngôi sao vàng nữa chứ' -America xoa đầu Việt Nam-

'Meo~' -Nam rất hạnh phúc khi được xoa đầu. Cậu lấy đầu mình dụi dụi vào tay Ame-

'Haha, nhìn cưng ghê vậy đó. Mà coi bộ nó khá thích tôi đấy chứ nhỉ' -Ame cười cười-

'Ko phải đâu, chú mèo ham ăn này chỉ là rất thích được xoa đầu nên vậy thôi' -Nazi kéo nam lại xoa đầu-

'Haha, được rồi, chúng ta bắt đầu bàn việc thôi nào' -America cười vui vẻ-

Sau một lúc bàn việc
'Hợp tác vui vẻ, quý ngài phát xít' -America đưa tay ra-

'Hợp tác vui vẻ' -Nazi cũng đứng lên bắt tay với America cho lịch sự-

'Mà này, giờ chúng ta hợp tác với nhau rồi, ngài chắc sẽ ko phiền nếu như tôi ở lại đây đêm nay đâu nhỉ' -America cười ẩn ý-

*Cái nụ cười đó có cái gì đó ko đúng...Có ý đồ!? Phải báo cho Nazi* -Nam giật mình-

'Cũng được' -Nazi hoàn toàn ko nhìn thấy gì-

*Hắn ko thấy gì khả nghi sao, ko lẽ mình bị ảo giác à, hy vọng là vậy, chắc là mình lo lắng hơi quá thôi* -Nam thở phào vì nghĩ là mình nhìn nhầm-

*Chú mèo đó chắc chắn ko bình thường. Lúc nãy nó đã giật mình khi thấy mình cười. Nhưng khi quay qua nhìn thấy Nazi ko có biểu hiện gì thì lại thở phào trong có vẻ nhẹ nhỏm. Tối nay phải đi kiểm tra mới được* -Ame nhìn trộm Nam-

'Giờ ta phải đưa con mèo ham ăn này đi lót dạ cái đã. Nếu ngươi muốn ăn thì đi cùng đi' -Nazi ôm bé mèo Việt Nam đi-

'Đợi tôi với nào, tôi cũng muốn đi cùng' -Ame liền chạy theo-

'Meo, này Nazi, ta thấy tên này cực kì gian xảo, tốt nhất ngươi nên cẩn thận với hắn' -Nam nói nhỏ cho Nazi nghe-

'Hiểu rồi, cảm ơn ngươi rất nhiều. Ta sẽ bảo người làm món cá thiệt ngon để thưởng cho ngươi vì đã giúp ta' -Nazi cười nham hiểm-

'Tuyệt vời ông Mặt Trời meo' -Nam vui sướng ko thôi khi nghe có cá siêu ngon thưởng cho mình-

Ame đi đằng sau nhìn Nazi trò chuyện với con mèo thì cũng hiểu ra con mèo này có bí mật gì đó rất lớn. Nếu ko thì tại sao nó có thể hiểu Nazi đang nói gì để mà đáp lại cơ chứ.

*Một chú mèo vô cùng đặc biệt, đáng để tìm hiểu đấy. Để ta xem thử bí mật của ngươi là cái gì nhé Việt Nam (Đã được Nazi tiết lộ

-----------------HẾT-------------------

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com