ZingTruyen.Info

Countryhuman (Allnam) Hoa sen đỏ của thế chiến song song

Khả năng nấu nướng của Nam

TranCatTuongNguyen6

Vì ko có gì thú vị nên chúng ta tua đến ngày hôm sau thôi nào. Tại phòng của Ussr, nơi mà Việt Nam nhà ta đang ngủ.

'Ưm, sáng rồi sao' -Nam mở mắt, từ từ ngồi dậy-

'Ể, boss vẫn còn ngủ à. Sao mà cứ ở với mình là ngài ấy lại ngủ say bí tỉ vậy nhỉ. Thôi thì đi làm món gì ăn trước vậy' -Nam quay sang nhìn Ussr nằm bên cạnh vẫn đang say ngủ-

Cậu leo xuống rồi liền chạy đi vệ sinh có nhân. Lúc sau cậu bước ra với chiếc quần ngắn và chiếc áo hoodie dài tới đầu gối làm lộ ra đôi chân trắng trẻo, nuột nà của mình. Bên trong cái áo Hoodie có một cái túi nhỏ buột ngang phần chân đã được cái áo che lại và 6 cái nằm trên sợi dây nịt buột ngang hong. Cái túi nhỏ trên chân dùng để đựng vài ống thuốc dùng để giải một số loại độc và vài cái kim trâm cứu. Còn cái dây nịt thì hai bên hong có chỗ để bỏ hai khẩu súng lục đã được nạp đầy đạn. Còn mấy cái túi trên hong, một cái thì dùng để đựng điện thoại đã được gấp đôi lại, 3 cái đựng băng cứu thương, cuối cùng 2 cái túi dùng để cất một số kim và ống đựng độc cùng một cây dao. Cậu luôn luôn cất kỉ những món đồ này trong người để đề phòng tình huống xấu nhất xảy ra. Cậu cũng từng học ngành y nên cậu khá am hiểu về độc tố (Sau khi lớn thì học cực nhiều dùng để tự tử nhưng méo được).

Chuẩn bị xong xuôi thì cậu tiến thẳng tới bếp. Tới nơi khi mở cửa ra thì chẳng có ai cả, chỉ có mỗi đầu bếp đang chuẩn bị đồ ăn thôi. Cũng đúng mà, bây giờ mới có 4h sáng chứ mấy, ai rảnh rỗi mà đến phòng ăn vào giờ này. Cậu lập tức chạy vào bếp, xin đầu bếp muốn rát cái cổ họng thì ông ấy mới đồng ý cho cậu dùng. Xin được bếp rồi thì cậu lại đắng đo ko biết nên làm món gì, Phở? bánh mì? sushi? hay là Pizza nhỉ. Cuối cùng thì cậu quyết định là mình sẽ làm món...............................Mỳ quảng ಡ ͜ ʖ ಡ (Đù má lươn chúa)

Thế là cậu bắt tay vào làm mỳ quảng gà vì ở đây cậu có một bé gà xấu số. Một lúc sau mà chính xác là đã 5 giờ, vì cậu phải tốn thời gian làm sợi mỳ nữa chứ ở đây có đéo đâu. Mùi hương từ nước dùng lan tỏa khắp nơi khiến cho dạ dày của các vị lính keo réo ko ngừng. Sau khi làm xong, cậu nhìn ra ngoài thì thấy quá trời lính đang nhìn vào bếp với cái ánh mắt đầy sự thèm thuồng. Còn có Việt Cộng, Cuba, Laos, Cambodia, N.K và cả China nữa chứ.

'A, mọi người dậy rồi à, có phải mùi đồ ăn đánh thức mọi người ko. Tôi thật sự xin lỗi vì đã đánh thức mọi người' -Nam lúng túng cuối đầu-

'À ko phải đâu, tới giờ nên mọi người dậy thôi, dù gì cũng đã 5h rồi mà.' -Việt Cộng thấy Nam như vậy thì liền giải thích-

'Mà này, đó là món gì vậy, tôi chưa thấy nó bao giờ, mùi của nó thơm quá, bọn tôi có thể ăn nó ko' -Laos chỉ vào nồi nước dùng với ánh mắt thèm thuồng, nước miếng chảy khắp nơi-

'Tất nhiên rồi, tôi làm món này cho mọi người mà. Món này gọi là mỳ quảng, để tôi chỉ mọi người cách ăn' -Nam liền làm một tô rồi ăn thử cho họ xem-

Nhìn Nam ăn mà mọi người thèm chảy nước miếng. Sau khi biết cách ăn thì mọi người liền hối đầu bếp làm. Ông đầu bếp thì hoang mang một lúc rồi cũng bước vào trong và làm theo hướng đẫn của Việt Nam. Sau khi có trong tay tô mỳ quảng thì họ liền gắp lên ăn thử. Và trời ơi nhìn cái mặt họ hạnh phúc chưa kìa, đã thế còn ăn như bị bỏ đói mấy năm làm Việt Nam toát mồ hôi.

'Aha😅, mọi người có vẻ rất thích món ăn tôi làm thì phải' -Nam cười gượng nhìn những con người ham ăn kia-

'Cậu mà nấu thì lúc nào mà chẳng ngon nhỉ' -???-

'BOSS' -Mọi người lập tức đứng thẳng dậy chào Ussr-

'Cứ ăn đi, ko cần để ý đến ta đâu' -Ussr phẩy tay-

'Ngài Ussr, ngài ngủ ngon chứ ạ. Ngài có muốn ăn thử món tôi mới nghĩ ra ko. Để tôi đi lấy cho ngài một tô nhé' -Nam vui vẻ nhìn qua Ussr-

'Làm phiền cậu rồi, ta rất sẵn lòng. Lấy hộ ta một tô đi, ta sẽ ăn thử xem sao. Mà chưa ăn ta cũng đủ biết nó ngon cỡ nào rồi. Nhìn mọi người ăn lấy ăn để là đủ hiểu' -Ussr gật đầu rồi ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh Việt Nam-

'Được rồi để tôi đi lấy cho ngài. Mà ngài ko cần phải nói quá vậy đâu, tôi thấy cũng bình thường ấy mà' -Nam cười rồi chạy vào bếp-

'Công nhận chúng ta may thật đấy, tìm được một người vừa mạnh vừa dịu dàng lại còn giỏi nấu ăn nữa chứ'  -Laos nói-

Laos nói vậy vì hôm qua sau khi sử lý xong vụ Nam hét thì hai con người nào đó mà nói toẹt  ra là tản băng di động vừa mới tan khi gặp Nam Russian và quả bom biết đi N.K ngẫu hứng gạ đánh nhau với Việt Nam. Mà bạn Việt Nam nhà chúng ta thì tất nhiên là đéo ngán bố con thằng nào và thế là cậu đồng ý luôn. Kết quả thì chắc các bác cũng hình dung được rồi ha, Nam nhà ta hành Russian và N.K ra bả luôn. Mấy người kia thấy vậy cũng sợ hãi nép vào một góc lánh nạn. Sau khi đánh xong thì Nam nhẹ nhàng băng bó cho hai người kia làm mọi người rất có thiện cảm với Nam.

'Cái này thì tui đồng tình nè' -Cambodia-

'Lâu lắm rồi mới thấy cậu nous được một câu đúng sự thật vậy luôn á, tự hào ghê' -Cuba vỗ tay các kiểu để khịa bạn Laos-

'Ê nè quá đáng vừa thôi nhe. Ý cậu là tôi lúc nào cũng nói sai đó hả' -Laos cây cú đập bàn đứng dậy-

'Đúng đó, thì làm sao, cậu thử bảo sai đi. Đúng sự thật thế còn gì nữa' -Cuba cà khịa Laos-

'Cậu....Cậu, tên Cuba đáng ghét' -Laos tức giận chỉ tay về phía Cuba-

Laos đang định chửi thì có một cái gì đó mát mát áp vào má Mình. Anh quay đầu lại thì thấy Việt Nam đang để một ly chè có đá vào mặt mình (Truyện éo có logic đâu vậy nên đừng hỏi vì sao thời ấy có đá), mà đối với đông lào thì cậu đâu có biết chè là cái éo gì đâu.

'Đừng chỉ tay vào mặt người khác như vậy chứ, vậy là mất lịch sự lắm đó biết ko. Đây, cho cậu, ăn đi' -Nam đặt ly chè bên cạnh tô mỳ của Laos rồi về chỗ đưa tô mỳ cho Ussr-

'Ể, Việt Nam? Cái gì đây?' -Laos tò mò nhìn ngắm ly chè-

'Chè sao? Ta cũng muốn ăn' -Ussr thấy ly chè liền lên tiếng nói với Việt Nam -

'Ngài phải ăn hết bữa sáng đã chứ. Món đó dùng để làm tráng miệng sau khi ăn, ngài biết điều đó mà. Còn Laos, món này do tôi nghĩ ra, gọi là chè, cậu cứ dùng muỗng ăn như súp là được' -Nam cười nhẹ-

-Laos liền ăn thử- 'Ui ngon thế, cậu đúng là một vị đầu bếp tuyệt vời đo Việt Nam' -Laos vui vẻ-

'Mà Nam này lát nữa đi sét nghiệm loại ABO với tôi. Tôi muốn biết cậu loài gì' -Ussr đã được mấy người kia chỉ cho cách ăn-

'Ơ nhưng mà....' -Nam giật mình-

'Ko có nhưng nhị gì hết, lát nữa mọi người sẽ cùng cậu đi sét nghiệm, ko nói nhiều' -Ussr ko để tâm-

'Vâng....vâng ạ' -Nam chỉ biết cười trong đau khổ-

*Oh shit, ăn lone rồi༎ຶ‿༎ຶ* -Nam đau khổ, cậu thật sự ko muốn cho ai biết mình là Omega, nhục chết mẹ-

•Còn gì nữa đâu mà khóc với sầu~• -Đông Lào bắt đầu cà khịa Việt Nam-

•Im ngay cho anh Đông Lào, sai em có thể cười trên nổi đau của anh như vậy chứ hả• -Nam đau khỏi cực độ-

°Do ăn ở cả đấy ký chủ à° -Aya và Moon đồng thanh-

'Quá đáng(TヘTo)' -Nam-

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info