ZingTruyen.Info

Country humans (Russia x America)

stranger

luvekins

     Ý tưởng từ mấy mối quan hệ kì quái, mập mờ như có như không. Bài Strangers nữa, hay vcl
 

Cậu nghĩ, tất cả mọi người đều như nhau vậy. Từng khuôn mặt đấy trong trí nhớ của cậu trai trẻ cứ na ná nhau mờ ảo và quái dị. Đến khi cậu gặp được gã.
Chỉ một lần duy nhất, khuôn mặt đểu đả của gã đã khắc sâu vào tâm trí của Russia.
Cái cách gã cười nhênh nhếch môi, hay là hành động vụn vặt như đưa điếu thuốc lên miệng và nhấm nháp làm cho cậu mê đắm. Gã và cậu, vốn chẳng đội trời chung. Cả hai người hễ chạm mặt ở đâu thì nơi đấy thành một bãi chiến trường thật sự, gã thích khiêu khích còn cậu sẽ hưởng ứng thật nhiệt tình. Rồi Hoa Kỳ sẽ nổi khùng lên và lao vào đánh đấm, chẳng có chút sĩ diện hay bình tĩnh của người lớn tí nào. Cậu cười, vết rách trên môi bỗng nhoi nhói, nhưng cơn đau nhỏ ấy chẳng khiến cậu bận tâm gì. Hai người vật lộn như cơm bữa, nếu buổi sáng thì chỉ đơn thuần là đấm nhau túi bụi hay chửi nhau xối xả mà thôi, còn buổi tối cũng là lao vào nhau đấy nhưng với những cái hôn vồ vập và tình ái cuồng nhiệt.
Cả hai cũng có những lần hẹn hò kì lạ, như thể Russia sẽ rút sạch ruột bánh xe của America, rồi ngồi lặng im trong xe chờ gã tan làm. Khoái chí khi nhìn thấy khuôn mặt nhăn nhó của gã,vì gã là người tan tầm trễ nhất. Và cậu, vô tình thành cứu tinh của gã khi không có ai xung quanh nơi làm việc hẻo lánh này Hoa Kỳ sẽ hậm hực mà gõ cửa kính xe nhờ cậu chở về.
Cửa kính đen kéo xuống, khuôn mặt điển trai bên trong lộ ra dưới ánh đèn vàng nhợt nhạt của xe hơi, sống mũi cao thẳng đôi mắt trong văn vắt hơi nheo lại đôi mày kiếm nhếch lên đầy khinh thường. Dù đôi chỗ bị thương phải băng bó nhưng cái vẻ nghênh ngang chiến thắng đó vẫn không lẫn đi đâu được môi mỏng he hé, Russia cười ngọt ngào với America
- Anh có chuyện gì hả?
Hợp chủng quốc Hoa Kỳ cao quý nhăn mày nhìn khó coi hết sức. Gã cố rặn ra mấy chữ nhờ vả dù sáng nay vừa mới đập nhau bôm bốp. Hừ mũi, gã không muốn ngủ lại chỗ khỉ ho cò gáy này đâu không vì mấy đồng tiền khuất phục gã, America đã cút khỏi đây từ bao giờ rồi. Khoảng lặng giữa hai người có chút lâu, Nga dường như không chờ được nữa. Cửa xe cũng không khoá, nhưng cậu chàng có bao giờ muốn buông cái tôi xuống mà mời gã lên đâu. Khuôn mặt đẹp trai kia quay đi chỗ khác không vui mà kéo cửa kính lên. America vẫn còn ngơ ngẩn thì đèn pha đã sáng, chiếc bán tải màu đen to lớn đã lùi ra.
Mẹ nó, cậu trả thù kiểu chó gì đây hả???
Hoa Kỳ còn tưởng đêm nay gã đã biến thành người vô gia cư ngủ trong cái xe xì bánh của mình rồi. Thế nhưng chưa ra tới cổng xe đã đỗ xịch lại. Bóng người cao  lớn nhảy xuống, vội vàng mà chạy lại chỗ gã gào lên
- Chó America anh xin tôi một câu anh cũng tiếc à?!
Hoa Kỳ trừng mắt, thằng khốn này vừa sủa cái chi cơ. Tức thì cổ tay của gã đã bị gắt gao lôi đi, gã an vị ngồi vào ghế phụ cậu mới nhảy phắt lên xe. Mặc dù ức chế nhưng cậu lại thoả mãn không thôi. Lái được một lúc, Hoa Kỳ thật sự không nhịn được trước cái nhìn bỏng lửa trên má mình. Ánh đèn xanh đỏ vụt qua khung cửa kính kéo thành những vệt sáng theo nó, tốc độ chiếc xe vừa đủ dữ dội để gã chỉ thấy được những toà nhà biến thành màu vàng nhấp nhoé
- Mày lái xe kiểu đấy thì tụi mình chết chắc.
- Chết chung đi.
   

----We'll get in your car and you'll lean to kiss me
We'll talk for hours and lie on the backseat------

Cậu dừng xe, tiếp tục nhìn gã.Hoa Kỳ không nói gì gã cũng không nghĩ gì nốt mọi hành động đều thuận theo tự nhiên, gã rướn người hôn lên bờ môi cứng đầu kia. Môi lưỡi lại triền miên không dứt, cậu mân mê khuôn miệng đắng mùi khói thuốc. Marbolo đỏ, đắng nghen nghét hoà quyện cùng mùi bạc hà cay nồng mát rượi của kẹo cao su. Hương vị độc nhất của gã, chỉ một mình gã mới có. Nó làm cậu điên đảo, làm cậu chìm sâu vào những hoan mê nhục dục. Cả hai quấn lấy nhau trao cho nhau cái chân tình giấu sau lớp mặt nạ cứng nhắc. Sau cùng cả hai cũng chỉ là những tâm hồn mục nát, va lấy nhau cũng chỉ vì mong nhâm nhi được tình yêu còn sót lại bên trong trái tim đối phương. Nụ hôn chuyển dần từ điên cuồng thành những cái hôn vụn vặt. Chiếc xe màu đen bóng loáng đỗ lại rất lâu bên vệ đường. Thi thoảng lại có mấy con xe lao vun vút qua, nhưng đó nào là mối bận tâm của gã và cậu.
Không gò bó, hai người quấn quít trong phần ghế chật hẹp của xe.
Đêm nay là của riêng, chỉ đêm nay hai kẻ thù mới dính lấy nhau.
Sau đó, lại trở thành những người dưng qua đường. Đôi khi lại nổi hứng và tiếp diễn những hành động mập mờ khó hiểu, được ví như thuận lợi đôi đường.
 

-----And we'll go back to stranger ----

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info