ZingTruyen.Info

Công Ty Giải Trí Tiên Phàm

Chương 63

penallral

Cách tết Âm lịch càng ngày càng gần, nội dung phát sóng trực tiếp cũng càng ngày càng thú vị. Sau khi xem phát sóng trực tiếp của giải trí Tiên Phàm, bạn bè trên mạng mới biết cái gì gọi là cao nhân thủ công chân chính.

Trương Thiên Nữ liền khỏi nói nữa, đôi tay kia đúng thật là tay mà thần tiên hôn qua, từ dệt vải đến cắt quần áo lại đến làm quần áo rồi đến thêu hoa, một mình có thể làm hết, mấu chốt là tay nghề còn là trình độ cao nhất, nhà thiết kế trang phục trâu nhất thế giới cũng không có toàn năng như cô ấy vậy.

Trương Thiên Nữ vội vàng may quần áo, những người khác cũng không nhàn rỗi, ăn tết thì quan trọng nhất là phải có không khí ăn tết, ông Thổ chuẩn bị bút mực giấy đỏ, chuẩn bị cho cuộc so tài tài nghệ của công ty giải trí Tiên Phàm hồi nữa.

Viết câu đối xuân, cắt giấy dán cửa sổ, vẽ môn thần, xem ai đối đỉnh, chữ viết tốt, giấy dán cửa sổ cắt giống như đúc, môn thần vẽ được linh nghiệm.

Bạn bè trên mạng tuy không quá hiểu được môn thần vẽ được linh nghiệm là ý gì, nhưng mấy cái phía trước thì vẫn là hiểu được là ý gì, cả đám xoa tay hằm hè, đều chuẩn bị làm trọng tài.

Công ty giải trí Tiên Phàm không thiếu nhất chính là phòng ở, ông Thổ dọn dẹp căn phòng trống cạnh văn phòng ở tiền viện ra, bên trong sắp đặt một cái bàn lớn dài 2m có thừa, trên đó đã dọn xong đủ loại giấy và bút mực.

Ông Táo vô luận là tổ chức hoạt động gì cũng không quên đồ ăn, dựa vào một bên tường ở trong phòng có bày bàn cơm, trên đó có đủ loại mứt hoa quả, điểm tâm, đồ ăn vặt, còn có mấy loại rượu mật, rượu trái cây trợ hứng cho mọi người.

Lý Tiểu Tiểu giơ camera lên quay lại giấy và bút mực đã chuẩn bị trước sẵn một chút cho mọi người, lại quay cận cảnh bàn cơm. Trong phòng phát sóng trực tiếp có không ít người thích thư pháp, vừa nhìn đến đủ loại kiểu dáng những bút lông cùng nghiên mực trên bàn đều không nhịn được mà kinh thán: “Không hổ là công ty thổ hào nhất trong giới giải trí nha, mấy cây bút trên bàn này tôi không nhìn ra lai lịch, có điều mấy loại nghiên mực kia nhìn đều giống đồ cổ nha!”

“Có phải đồ cổ không thì không biết, có điều mực cùng nghiên mực đều là cực phẩm, một khối đều phải mấy trăm ngàn, bình thường nếu có thể có được một khối mực cổ cùng nghiên mực như vầy thì chắc chắn đều dùng để chưng, công ty giải trí Tiên Phàm thế mà dùng mực cổ cùng nghiên mực cổ trân quý như vầy để viết câu đối xuân sao?”

“Bình tĩnh, ngẫm lại phong lan trên trăm triệu nguyên, nghiên mực cổ giá trị mấy đồng?”

“Nói như vậy thì hình như nghiên mực mấy trăm ngàn đúng thiệt là không tính là đắt nha!”

“Lầu trên cậu phiêu rồi, mấy trăm ngàn cũng không cảm thấy đắt.”

“Trước kia cũng chẳng thế nào phiêu đâu, xem phát sóng trực tiếp của giải trí Tiên Phàm lâu rồi giờ tôi đã không có khái niệm về tiền nữa, từ 100 triệu trở xuống đều là mây bay……”

Ngay vào lúc bạn trên mạng mồm năm miệng mười thảo luận giá của mấy thứ giấy và bút mực trên bàn đó, chúng nghệ sĩ của công ty giải trí Tiên Phàm đã chọn xong bút mà mình thích rồi, vừa mài mực vừa hỏi: “Quy củ của trận đấu lần này của chúng ta là gì vậy?”

Lý Tiểu Tiểu thật đúng là không hiểu, chỉ có thể hỏi ông Thổ ở kế bên: “Ông ơi, mấy cái thứ này đều là ông chuẩn bị, ông nói quy tắc trận đấu hỉ?”

“Cũng không có quy tắc gì.” Ông Thổ vui tươi hớn hở mà nói: “Nếu nội dung câu đối là chính mình nghĩ, ngụ ý phải hay, chữ phải đẹp, các fan bỏ phiếu, hạng nhất ta liền dán trên cửa lớn, cái khác thì cho rút thưởng tặng cho bạn trên mạng.”

Vừa nghe nói cần bạn trên mạng bỏ phiếu, tất cả mọi người đều vực tinh thần lên đây, Bạch Thụy Trạch đầy bụng kinh luân, một câu đối nho nhỏ tất nhiên không làm khó anh ấy được, nhấc bút lên chấm đầy mực liền vung lên làm liền.

Chữ của Bạch Thụy Trạch vốn đã tự mang khí chất ôn nhuận, bộ dáng nhấc bút viết chữ lại đẹp mắt, bởi vì do góc độ nên bạn trên mạng không nhìn thấy chữ của Bạch Thụy Trạch, nhưng mà nhìn bộ dáng anh viết chữ thôi đã bắt đầu mê muội rồi.

Bạch Thụy Trạch cũng đã bắt đầu viết, những người khác cũng không cam bị lạc hậu, ào ào nâng bút lên viết câu đối xuân viết chữ phúc, chúng fan nhìn rồi nhìn liền phát hiện chỗ không đúng: “Lý Tiểu Tiểu, sao cô không viết?”

Lý Tiểu Tiểu đúng lý hợp tình: “Tôi không biết!”

Chúng fan đều không nhịn được mà cười: “Cô còn là cô chủ đó, đều bị nghệ sĩ cùng nhân viên so xuống hết, sẽ không chột dạ sao?”

“Đương nhiên là không!” Lý Tiểu Tiểu nghiêm trang hồi đáp: “Chính bởi vì tôi gì cũng không biết nên mới là cô chủ nha, nếu tôi cũng lợi hại giống như Huyền tỷ bọn họ vậy, tôi cũng có thể làm minh tinh!”

Fan: “…………”

Logic max điểm, vô lực phản bác!

Bạch Thụy Trạch viết nhanh, tốc độ của những người khác cũng không chậm, rất nhanh liền viết xong hết. Lý Tiểu Tiểu cầm camera cho mỗi một câu đối một cảnh cận cảnh, lại để bọn họ đọc câu đối của chính mình một chút.

Câu đối của Bạch Thụy Trạch có chút cao thâm, Lý Tiểu Tiểu tỏ vẻ có thể hiểu được đại khái là ngụ ý hay, nhưng cụ thể là ý gì thì lại hổng hiểu lắm; chữ mà Khổng Tuyên viết là cuồng thảo, Lý Tiểu Tiểu cố gắng nhận thức nửa ngày nhưng mà một chữ không nhận ra được; chữ của Huyền Phinh đại khí hào hùng, dù cho Lý Tiểu Tiểu không hiểu thư pháp cũng có thể nhìn ra khí thế của chữ đây; chữ của Ngụy Giai Ý xinh xắn, chữ Thân Văn Duệ phiêu dật, chữ của Phạm Vô Cữu nhan gân liễu cốt, chữ Hồ Linh Lung như mỹ nữ trâm hoa, của hai ông bác thì kiểu như kinh long, ngay cả chữ của Ngưu Hồng Hải thoạt nhìn chỉ có 5 tuổi quỳ gối trên ghế dựa viết cũng như rồng bay phượng múa, chữ thành một cách.

Dùng ánh mắt của người không hiểu thư pháp như Lý Tiểu Tiểu đây mà nhìn, mỗi người đều viết rất tốt, bởi vì tính cách của mỗi người không giống nhau nên phong cách viết ra cũng không giống nhau, nhưng mỗi người họ đều có tạo nghệ tinh vi trên thư pháp, làm cho kẻ ngoài nghề như cô đây nhìn hoa cả mắt.

Lý Tiểu Tiểu nhìn cái này, lại ngó ngó cái kia, do dự không chắc chắn nói: “Tôi cảm thấy mấy câu đối xuân kia đều viết rất tốt, không thì chúng ta không tặng, tự mình giữ lại dán đi, dù sao thì công ty ta nhiều cổng.”

Chúng fan nhất trí ngó lơ những lời này của Lý Tiểu Tiểu, ào ào yêu cầu mãnh liệt ở bình luận: “Mau mau bắt đầu bỏ phiếu rút thưởng!”

“Tôi chọn Huyền Phinh, Huyền Phinh xinh đẹp nhất!”

“Bạch Thụy Trạch là nam thần mị yêu nhất!”

“Tui vẫn là thích tiểu tử ngốc Thân Văn Duệ, không nghĩ tới cậu ấy nhìn ngốc ngốc đáng yêu, chữ viết ra còn rất có linh khí!”

“Hồ Linh Lung nhà tui chữ như người!”

“Tui thì ủng hộ ông Táo, ông Táo ơi con bỏ phiếu cho ông, lần tới cho rút món ngon rút trúng con được không!”

“Nếu mà là vì ăn, tui cũng bỏ cho ông Táo một phiếu!”

“………………”

Lý Tiểu Tiểu nhìn bình luận mà cũng bất đắc dĩ, cái đám này trừ bỏ nhìn mặt ra thì chính là thế giới ăn hàng a, sao đều nông cạn như vậy chứ!

Trong khu bình luận của phát sóng trực tiếp, chúng fan cũng kích động, bọn họ đây đều là fan thần tiên tiểu ca ca tiểu tỷ tỷ cụ ông gì nha, đây cũng quá lợi hại đi. Nhìn chữ mà nghệ sĩ cùng các nhân viên của công ty giải trí Tiên Phàm viết ra, mặc kệ là có hiểu thư pháp hay không đều cảm thấy viết tốt, cả đám này du long tẩu phong*, ngay cả đứa bé 5 tuổi cũng viết y như của đại sư vậy, này thì bảo nghệ sĩ của các công ty khác lăn lộn thế nào đây hả!

*: mang ý ám chỉ từ vụ một ông hoàng đế thời minh ra ngoài chơi gặp gái đẹp lộ danh tính của mình cua gái, hết. Nói chung no ám chỉ cuộc dạo chơi của rồng phượng.

Đúng lúc này, Lý Tiểu Tiểu liền nghe thấy Huyền Phinh hỏi cô, em thích câu đối của ai?

Lý Tiểu Tiểu vui vẻ chạy đến bên người Huyền Phinh mà vô cùng sùng bái giơ ngón cái lên: “Huyền tỷ đẹp nhất, chữ viết đẹp mắt nhất!”

Khổng Minh Tuyên tặng cho Lý Tiểu Tiểu một cái bạch nhãn* thật to: “Hừ, nịnh nọt!”

*: bạn nào hay đọc truyện tranh hay coi anime đều biết ý nghĩa của cái bạch nhãn này hỉ, nhưng hổng phải bạch nhãn trong naruto đâu, nó mang ý nghĩa xem thường ý, lúc mà mấy nhân vật coi thường ai thì hay trợn trắng mắt lên nên thành bạch nhãn.

Câu đối cùng chữ phúc chuyển đến một bên trên sập, chúng nghệ sĩ của công ty giải trí Tiên Phàm bắt đầu đợt hai cuộc thi cắt giấy dán cửa sổ, một xấp giấy đo đỏ cùng kéo được đặt trên bàn, đồ án thì tùy ý, xem ai cắt được cát tường như ý, giống như đúc.

Trên phương diện cắt giấy này, Trương Thiên Nữ khéo tay liền chiếm ưu thế, kéo trong tay cô ấy giống như sống vậy, chỉ chốc lát đã cắt ra được một con phượng hoàng giống như đúc.

Trừ cái này ra, Ngụy Giai Ý cũng cắt giấy không tồi, dù sao thì cũng là người từng làm phi tử trong thanh cung, phỏng chừng trước kia, lúc lễ tết ấy cũng phải cắt mấy cái để hợp với tình hình. Trong hậu cung, mấy kỹ năng trụ cột như làm điểm tâm, thêu thùa, may vá quần áo, cắt giấy, chép kinh thư gì gì đó có thể không làm, nhưng không thể không biết, thậm chí còn phải làm tốt hơn các cung nữ thì mới có thể thắng được kinh thán của hoàng thượng lúc ngẫu nhiên làm một lần.

Ngụy Giai Ý tự mình cầm kéo ngồi ở một bên, chỉ chốc lát đã cắt ra rất nhiều hình thức những giấy dán cửa sổ, cả đám tinh xảo đặc sắc đều tinh xảo mười phần, có biểu hiện cát tường vui vẻ, có ngụ ý ngũ cốc được mùa, còn có hàng năm có dư, phú quý cát tường linh tinh, nhìn thôi đã thấy vui mừng.

Mà mấy cái này đây quả thực là không quá được đối với mấy anh nam, Bạch Trạch trực tiếp nâng bút vẽ một bức họa trên giấy, sau đó lấy kéo cắt, Hồng Hài Nhi thì trực tiếp không lắm chuyện như vậy, trực tiếp nhảy qua phân đoạn này rồi bắt đầu vẽ môn thần. Khổng Tuyên đánh nhau thì được, cái thứ đồ chơi nhỏ như kéo này thì trước nay chưa từng dùng, nhưng anh ấy lại là cái tính không chịu thua, cầm một cái kéo đặt trong tay ghét bỏ mà ngó ngó, sau đó đưa lưng về phía camera, một lát sau xoay người lại, trong tay cầm một con chim công tuyệt đẹp cắt bằng giấy.

Lý Tiểu Tiểu hoài nghi nhìn anh ấy, đây là lấy tay cắt sao? Đây rõ ràng là dùng pháp thuật cắt đi!

Khổng Minh Tuyên ngó lơ ánh mắt của Lý Tiểu Tiểu, dè dặt cẩn trọng mà thả chim công chính mình cắt sang một bên: “Cái này tôi không tham gia bình xét, tôi ai cũng không tặng, tôi muốn dán lên cửa sổ của mình.”

Cái tật xấu tự kỷ này, quả thật là không ai địch nổi!

Cắt giấy xong, cả đám người thanh lý sạch sẽ mặt bàn rồi bắt đầu vẽ chung quỳ, thuốc vẽ đủ màu sắc cùng bút đều được mang lên, mọi người trên cơ bản đều là vẽ Thần Đồ cùng Úc Lũy*, chỉ có Bạch Trạch là không cam chịu cô đơn vẽ thần thú Bạch Trạch, thiệt là lúc nào cũng không quên làm tuyên truyền cho chính mình nha.

*: là hai vị môn thần chuyên trừ tà đuổi quỷ, bảo vệ bình an trong truyền thuyết cổ đại.

Bận rộn một tiếng mấy, môn thần cũng vẽ xong hết rồi, chúng fan nhìn môn thần sắc thái tiên diễm mà trước mắt lập tức sáng ngời, bỏ phiếu gì chứ hả, dứt khoát đều cho rút thưởng cho bọn tôi đi cho xong, bọn tôi tuyệt không ngại nhiều á!

Đều triển lãm tài nghệ xong rồi, nên đến phân đoạn bỏ phiếu, nhưng không nghĩ tới vào lúc bỏ phiếu cho câu đối xuân lại gặp phiền toái, người trong phòng phát sóng trực tiếp nhiều quá, vừa cho bỏ phiếu thì phòng phát sóng trực tiếp liền bị lag, phát sóng trực tiếp cũng bị lag 5 phút, mắt thấy chữ số cuối cùng vẫn là không ra được, Lý Tiểu Tiểu vung tay lên: “Đặt hạng nhất song song, tranh chữ cắt vẽ hôm nay đều cho rút thưởng tặng đi, chỉ xem vận khí ai tốt!”

****

Vô cùng náo nhiệt mà bắt đầu phát sóng trực tiếp từ 23 tháng chạp kéo dài mãi đến mùng 7 tháng giêng, có chúng nghệ sĩ của công ty giải trí Tiên Phàm mang theo, chúng fan đều cảm thấy cái tết này đặc biệt có ý tứ, cũng đi làm một vài thứ mang vị của tết theo.

Trong nháy mắt đã qua tết rồi, các công việc lục tục bắt đầu, Thân Văn Duệ, Phạm Vô Cữu, Ngưu Hồng Hải đều có phim công chiếu, ảnh tạo hình cùng trailer của Ngụy Giai Ý cũng ra, cũng chiếm được sự chú ý của một vài đạo diễn, hiện tại mấy nghệ sĩ đều có không ít lời mời thử vai.

Thân Văn Duệ* trong lúc ăn tết đã đu không ít gameshow kiểu trí tuệ, quyết định đi báo danh tham gia 《 Trí tuệ tối thượng》, chương trình này không chỉ khảo sát trí nhớ cùng tri thức dự trữ của tuyển thủ, mà còn cần có năng lực logic cùng năng lực tư duy cường đại mới có thể đi đến cuối cùng, cái này làm cho Bạch Thụy Trạch đảm đương danh hiệu trí tuệ của công ty giải trí Tiên Phàm cảm thấy hứng thú mười phần, quyết định dùng thời gian 1 năm đặt hết trên gameshow, chờ đem cái nên chơi đều chơi xong rồi mới cân nhắc đóng phim tiếp.

*: mình cảm thấy đây là Bạch Thụy Trạch mới đúng, nhưng mà tác giả ghi thế này nên mình để đó vậy nhé, không phải mình đánh lộn đâu.

Bạch Thụy Trạch tuy không có tác phẩm,  nhưng biểu hiện lóa mắt trong 《 kỳ khai đắc thắng 》 đã hút không ít fan cho anh ấy, nhưng thật ra thì Khổng Minh Tuyên vẫn luôn chưa chính thức xuất hiện trên TV.

Giọng Khổng Minh Tuyên to rõ, âm vực rộng lớn, có thiên phú ca hát, lại biết đàn cổ, lấy thân phận ca sĩ xuất đạo là lựa chọn không tồi.

Hiện tại, nếu muốn làm một ca sĩ nhanh chóng đi vào tầm mắt khán giả, tham gia chương trình thi đấu là phương pháp tốt nhất. Lý Tiểu Tiểu đã vẫn luôn chú ý vụ này từ năm trước rồi, vừa qua tết cái liền nhờ sự hỗ trợ của Trần Đại Hà mời thầy vũ đạo cùng thầy dạy nhạc khá là nổi tiếng trong nước đến lên lớp cho Khổng Minh Tuyên.

Khổng Minh Tuyên là con công đầu tiên sinh ra trong hỗn độn, đại thần thượng cổ, cái mảng đầu óc cùng thần kinh vận động này thường nhân tất nhiên là không bằng được. Đừng có thấy bình thường ảnh cao ngạo, nhưng mà người ta thực sự có vốn để ngạo, tri thức nhạc lý nói một lần liền thông, thượng cổ còn chưa biết tới khuông nhạc không biết đàn dương cầm, tới chiều là có thể nhìn nhạc phổ đàn Beethoven, kỹ xảo thuần thục đến làm giáo viên cho rằng công ty giải trí Tiên Phàm mời mình đến chính là đùa giỡn, đây là giả heo ăn thịt hổ dỗ nghệ sĩ vui vẻ đi!

Có điều người là Trần Đại Hà nhờ người mời đi theo, giáo viên dù cho trong lòng nghi hoặc nữa cũng không thể buông tay mà đi, dựa theo yêu cầu của Lý Tiểu Tiểu mà nói hết tất cả các nhạc khí mà mình biết cho Khổng Minh Tuyên một lần, mặt khác còn dạy hết các kỹ xảo phổ nhạc cho Khổng Minh Tuyên.

Không thể không nói, cảm giác dạy học cho thiên tài chính là không giống nhau, giáo viên không cần lo lắng tình huống học sinh tiếp thu, chỉ cần lo bản thân nói có đủ nhanh hay không là xong rồi, dù sao thì mặc kệ nói bao nhiêu nội dung, Khổng Minh Tuyên đều có thể chiếu đơn nhận hết.

Về phần giáo viên vũ đạo cũng không biết mình đến để làm gì, năng lực phối hợp thân thể của Khổng Minh Tuyên còn tốt hơn cả anh ta, mấu chốt là mỗi một động tác đều rất có nét đẹp của lực lượng, cường hãn đến quả thực là không quá xứng đôi với bề ngoài tuyệt mỹ của anh ấy.

Trải qua huấn luyện ngắn ngủi lại khẩn trương, đầu tháng 4, Khổng Minh Tuyên báo danh tham gia cuộc thi tuyển chọn 《 Nhóm nhạc nam mạnh nhất 》 của đài truyền hình sầu riêng, muốn bắt đầu xuất đạo từ hải tuyển!

Tác giả có điều muốn nói:

Khổng Minh Tuyên: Không nói khoác, vụ hải tuyển này tôi có kinh nghiệm! Cô chủ nhỏ, có thể dùng binh khí sao?

Lý Tiểu Tiểu: ………………

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info