ZingTruyen.Info

Công Ty Giải Trí Tiên Phàm

Chương 59

penallral

Theo cùng thứ tự hot search của Bạch Thụy Trạch kéo lên, Bạch Thụy Trạch cũng thành danh nhân trên mạng, ba cái nhãn nghệ sĩ giá trị nhan sắc siêu cao, đầu óc với IQ cao, phương diện tri thức rộng lớn cộng lại với nhau muốn không đỏ cũng khó.

Trong lúc nhất thời, danh khí của Bạch Thụy Trạch bay vọt lên giống như tên lửa vậy, đạo diễn đến mời đóng phim càng nhiều, Bạch Thụy Trạch vẫn là nghệ sĩ đầu tiên dựa vào tham gia gameshow bay vọt hot lên.

Ngay vào lúc đầy màn hình đều là video ngắn Bạch Thụy Trạch tham gia chương trình, một cái tin tiết lộ của cái gọi là nhân sĩ nội bộ của đài truyền hình từ trên trời giáng xuống, lời lẽ trong đó chuẩn xác nói công ty giải trí Tiên Phàm cùng Trần Đại Hà vì nâng Bạch Thụy Trạch, không chỉ chế tạo cơ hội ra mặt cho Bạch Thụy Trạch trong 《 Gặp gỡ bất ngờ khi đi chung đường 》, còn mua được tổ chương trình 《 kỳ khai đắc thắng 》 để lộ đề cho Bạch Thụy Trạch. Bạch Thụy Trạch sở dĩ có thể đi lên vị trí Lôi Chủ, đều là bởi vì tấm màn đen này.

Người tung tin nói, tổ chương trình vì để Bạch Thụy Trạch chắc chắn lên làm Lôi chủ, đề đưa ra đều bị ép vào một phạm vi nhỏ nhất, một đề cũng không học thuộc nhiều, cho nên Bạch Thụy Trạch mới có thể đúng hết phần bắt buộc đáp đề, cướp đáp đề luôn nhanh hơn người khác 1 giây.

Vì chứng minh cách nói của mình, người tung tin còn chụp ảnh màn hình lại video để phân tích biểu cảm của Bạch Thụy Trạch, hơn nữa còn đối lập với những người khác, nói là hoàn toàn không nhìn ra được cảm xúc dao động gì của anh ấy, vĩnh viễn đều là một bộ dáng gợn sóng bất kinh, cái này nói rõ rằng anh đã sớm biết được đề mình sắp trả lời đều là mình đã học thuộc, cho nên mới một chút cũng không lo lắng.

Chỉ nói miệng không bằng chứng như vậy thì tất nhiên là chả ai tin, người tung tin lại tuyên bố một vài ảnh chụp tại hậu trường ở đài truyền hình để chứng minh bản thân đúng là nhân viên đài, trừ mấy cái đó ra, người này còn đăng một tờ đơn đăng ký của Bạch Thụy Trạch, cũng cố ý cho một màn cận cảnh tới chỗ trường tốt nghiệp: Đại học tư nhân Tam Giới.

Trong đoạn kết cuối cùng của người tung tin, người tung tin dùng máy biến thanh lấy ngữ khí trào phúng nói: “Một gã sinh viên tốt nghiệp đại học gà rừng, còn không biết xấu hổ mà bán nhân thiết học bá, cũng không sợ gió quá lớn đứt đầu lưỡi.”

Video tung tin vừa ra, lập tức nhấc lên một đợt sóng to gió lớn trên mạng, tuy cái tin nóng này cũng không đủ thạch chùy*, cũng không có chứng cứ xác thực chứng minh rằng tổ chương trình để lộ đề cho Bạch Thụy Trạch, nhưng mà rất nhiều kẻ muốn hút mắt kiếm lưu lượng căn bản là sẽ không quản thật giả, chỉ cần độ đề tài đủ cao, độ tranh luận đủ lớn là được. Bất chấp tất cả, share một đợt bình luận chanh chua trước rồi nói sau.

*: chỉ những bằng chứng và chứng cứ hữu hình để kết luận, giống như chùy đá đập … ra vậy.

Nhìn đến tin tức như vậy, fan của Bạch Thụy Trạch mặc kệ, miệng đỏ răng trắng*, mi há mồm liền đến, đã nói tấm màn đen thì đưa chứng cứ tấm màn đen ra đi, mấy tấm ảnh chụp hậu trường cùng một tờ đơn đăng ký thì có thể chứng minh cái gì? Nếu đã vậy mà nói là có tấm màn đen, vậy thì tất cả Lôi chủ trước kia đều có tấm màn đen đó!

*: câu này được sử dụng như một tân ngữ hay trạng ngữ. Được dùng thế này này – khi người ta bị vu oan hay vu khống, người đó sẽ hỏi lại rằng: có miệng đỏ răng trắng, sao bạn có thể nói những lời vô trách nhiệm như vậy? (mình có thông tin này từ baidu.)

Cũng có kẻ tức tốc độ đỏ bạo của Bạch Thụy Trạch, tài khoản nhỏ lên sàn, lấy bằng cấp của Bạch Thụy Trạch để mà trào phúng, nói search hết mạng cũng không tìm thấy cái Đại học Tam Giới này là ở chỗ nào, sẽ không phải là công ty giải trí mở ở sân sau nhà vì Bạch Thụy Trạch chứ hả?

Cũng có mấy cái bình xịt* chuyên cọ nhiệt độ, lấy video mà kẻ tung tin kia cắt nối biên tập đi phân tích đến đạo lý rõ ràng, cả đám cứ như là đại sư tâm lý chuyên nghiệp vậy, phân tích đến nỗi ngay cả chính mình cũng tin.

*: chỉ những kẻ buộc tội hay đổ lỗi một cách vô lý và không có logic, thích dùng mấy cái kiến thức và ngôn ngữ phi logic của mình để châm biếm miệt thị và tổn thương người khác. Những người này khá thích đi suy diễn chuyện chả đâu vào đâu rồi lấy cái mình suy diễn đi tổn thương người khác, đây là một trong những lực lượng nòng cốt tạo ra những kết cục thê thảm cho người bị bạo lực mạng.

Dưới tình huống như vậy, Bạch Thụy Trạch lại lên hot search, trên mạng ầm ỹ thành đống hỗn độn, rất nhiều tài khoản marketing giống như là đã thương lượng mà đều đứng ở bên kẻ tung tin này, lấy đủ các ngôn từ ra để bôi đen Bạch Thụy Trạch.

Lý Tiểu Tiểu vừa nhìn đến tình huống kiểu này, mồ hôi đều vã ra, cô tất nhiên là biết Bạch Thụy Trạch tham gia tiết mục căn bản không có tấm màn đen gì, Bạch Thụy Trạch có thể trả lời hết tất cả các đề đó là bởi anh ấy là Bạch Trạch á.

Nhưng dưới loại tình huống này, bạn trên mạng không biết á, làm công ty giải trí, bọn họ cũng không thể để bại lộ thân phận của Bạch Thụy Trạch ra ngoài, lại nói, dù cho có bại lộ ra cũng chả có ai tin nha.

Thân là chủ của công ty giải trí kiêm người đại diện kiêm quan hệ xã hội không chuyên nghiệp, đầu Lý Tiểu đều to ra, vội vã mà chạy đến phòng Bạch Thụy Trạch, gõ gõ cửa liền đi vào: “Bạch Trạch, anh đã xem tin nóng trên mạng chưa?”

“Xem rồi nha!” Bạch Thụy Trạch lười nhác tựa vào trên ghế mà xem phim, nhìn bộ dáng sứt đầu mẻ trán của Lý Tiểu Tiểu, Bạch Thụy Trạch chỉ chỉ TV cười nhẹ: “Để viên đạn bay một hồi đi.”

Nhìn thấy bộ dáng sự việc không đáng lo của Bạch Thụy Trạch, lòng Lý Tiểu Tiểu cũng an ổn xuống, mình đây là một công ty thần tiên, còn sợ cái loại tiểu nhân xài chiêu ngầm sau lưng sao? Có đám thần tiên này ở đây, mặc kệ là yêu ma quỷ quái gì đều có thể bắt được hết.

Suy nghĩ cẩn thận rồi, Lý Tiểu Tiểu yên lòng, lấy di động ra đăng nhập vào tài khoản của công ty, lời lẽ chính đáng đăng một bài thanh minh, công ty mình căn bản chưa từng lén tiếp xúc với tổ chương trình 《 kỳ khai đắc thắng 》, trận đấu này của Bạch Thụy Trạch là lấy danh nghĩa cá nhân tham gia tuyển chọn, cũng thông qua cuộc thi, cái gọi là tấm màn đen trong tin nóng căn bản không phải thật.

Cùng lúc đó, tổ chương trình 《 kỳ khai đắc thắng 》 cũng đăng bài thanh minh trách cứ lời bịa đặt trên mạng, hơn nữa còn tỏ vẻ sẽ giữ lại quyền khởi tố như lẽ thường.

Hai bài thanh minh này vừa ra cũng lập tức lên hot search, ba cái hot search đặt song song kề bên nhau, nhìn qua thoạt nhìn có vị mười phần.

Nhưng hai bài thanh minh này nhìn qua cũng không phải là thạch chùy như video nóng ở trong mắt quần chúng ăn dưa, cho nên 《 kỳ khai đắc thắng 》 rốt cuộc có nội tình hay không vẫn cứ là tiêu điểm chú ý như cũ.

Nhiệt độ trên mạng lên men 2 ngày, video tung tin nóng bị share tới mấy chục ngàn, lượt đọc trên cả triệu, đám tài khoản marketing nhảy múa đến vui vẻ phấn chấn, cao hứng như ăn tết vậy.

Lý Tiểu Tiểu nhìn Bạch Thụy Trạch vẫn vững như Thái Sơn mà sắp gấp gáp đến khóc rồi: “Anh hai, anh còn phải đợi tới khi nào hả, viên đạn cũng nên rơi xuống đất rồi chứ.”

Bạch Thụy Trạch nhìn cô một cái, trên mặt lộ ra nụ cười tươi nhàn nhạt, chậm rì rì mà móc di động ra loay hoay một hồi, tiếp đó tùy ý mà nói một câu: “Được rồi.”

Lý Tiểu Tiểu ngây ngốc hỏi: “Cái gì được rồi?”

Bạch Thụy Trạch mỉm cười nhìn cô một cái rồi tiếp tục xem điện ảnh của mình.

Lý Tiểu Tiểu không rõ nguyên do móc di động ra, phát hiện Bạch Thụy Trạch đã đăng một bài thanh minh nói mình đã báo cảnh sát, pháp luật sẽ cho kẻ bịa đặt chế tài công chứng nhất.

Lý Tiểu Tiểu há hốc mồm nhìn anh ấy: “Anh báo cảnh sát? Lúc nào?”

Đôi mắt Bạch Thụy Trạch vẫn cứ chằm chằm màn hình như cũ: “Chính là lúc lượt share vượt quá 500 nha.”

Lý Tiểu Tiểu nhìn không quá hiểu được: “Báo cảnh sát là có thể được sao?”

“Đương nhiên!” Bạch Thụy Trạch nhếch khóe môi lên nhàn nhạt mà cười một chút: “Pháp luật là công chứng nhất.”

Bài thanh minh của Bạch Thụy Trạch ở trong mắt rất nhiều người đều là phô trương thanh thế, thậm chí có kẻ chạy đến đằng dưới trào phúng Đại học Tam Giới, hỏi rốt cuộc Đại học Tam Giới ở cái chỗ quỷ nào, nói ra để mọi người mở mang tầm mắt cái.

Sau khi Từ Khải vẫn luôn nhìn chằm chặp phản ứng trên internet nhìn thấy bài thanh minh của Bạch Thụy Trạch thì trong lòng căng thẳng, nhưng rất nhanh gã liền trầm tĩnh lại, hắn vì vụ tấm màn đen lần này đã cố ý dùng server nước ngoài để đăng nhập weibo, hết thảy dấu vết tại trong nước hắn đã lau sạch rồi, cảnh sát căn bản không tra được hắn. Đến lúc đó, Bạch Thụy Trạch báo cảnh sát cũng chẳng qua là phô trương thanh thế mà thôi, chỉ để tăng trò cười.

Nhìn fan cùng anti súng mồm khẩu chiến trong bình luận, Từ Khải tức giận bất bình mà nhổ một cái: “Cái thứ đồ chơi gì, chẳng qua là gã tiểu bạch kiểm lớn lên đẹp mắt thôi, dám thắng Từ gia mày, xem tao chỉnh mày thành chuột chạy qua phố bị kêu đánh, đồ con rệp người người chán ghét thế nào.”

Từ Khải càng nghĩ càng đắc ý, lại liên hệ với mấy tài khoản marketing mà mình mua: “Fan của Bạch Thụy Trạch còn đang cố chết chống hắn, tôi mặc kệ các người bịa đặt chuyện xưa hay là P ảnh chụp, bôi đen chết thằng đó cho tôi, tôi muốn làm hắn vĩnh viễn không còn đường sống trở mình! Tiền…… Ha ha…… tiền thì dễ nói, chỉ cần các người làm việc xinh xinh đẹp đẹp, tôi không chỉ trả số tiền trước đó đã nói cho các người, xong việc rồi tôi sẽ còn cho các người một bút tiền thưởng, chỉ xem các người có dụng tâm hay không.”

Cúp điện thoại, Từ Khải dựa vào trên lưng ghế, dào dạt đắc ý lắc lắc đầu: “Bạch Thụy Trạch, tao xem mày còn cách nào có thể xoay người! Chờ ông mày ngủ trưa một giấc, trở về lại thu thập mày!”

Vào lúc này, Bạch Thụy Trạch ở nơi xa xôi ngẩng đầu mắt nhìn hư không, khóe môi lộ ra một tia hừ lạnh khinh thường, ngẩng đầu tiếp tục xem phim truyền hình của mình.

Ngay lúc này, một tài khoản đăng tin nóng mới không không xuất hiện, tiêu đề vừa ngó tới đã thấy mang theo làn gió máu chó: “Thì ra độc thủ phía sau màn bịa đặt tấm màn đen của Bạch Thụy Trạch lại là hắn!”

Nhìn thấy cái tiêu đề như vậy, rất nhiều người đều nhả rãnh rằng vừa thấy chính là cọ lưu lượng, có điều vẫn là rất hiếu kỳ mà click vào, muốn xem chút xem bên trong rốt cuộc là gì, kết quả xem xong rồi liền trợn mắt há hốc mồm phát hiện, thì ra bên này mới là dưa lớn* chân chính.

*: người qua đường ăn dưa là chỉ những người đứng bàng quan hóng chuyện, và hình tượng dưa này là chỉ nội dung câu chuyện mấy vị này hóng hớt, dưa càng lớn thì tin càng bùng nổ.

Toàn bộ video là cắt nối biên tập từ máy giám sát mà ra, mới vừa mở ra là một người đàn ông còn trẻ vừa đi lòng vòng vừa tức giận mắng Bạch Thụy Trạch trong phòng. Người chế tác video như là sợ người xem không biết vị kia là ai rồi ảnh hưởng tính tích cực ăn dưa, còn cố ý bỏ thêm một hàng chú thích trong video: Người này tên Từ Khải, là Lôi chủ kỳ XX của 《 kỳ khai đắc thắng 》, thảm bại bởi Bạch Thụy Trạch trong cuộc quyết đấu với Bạch Thụy Trạch.

Nhìn đến hàng chữ này, mặt quần chúng ăn dưa đầy hắc tuyến: Vị nông dân trồng dưa này cũng quá tri kỷ, đây quả thực chả khác gì trực tiếp đút vào miệng cả.

Căn phòng trong máy giám sát là một cái phòng khách siêu lớn thêm thư phòng, dựa theo nội dung thì đoán đây là trong nhà Từ Khải. Chỉ thấy Từ Khải mắng một hồi thì như là không cam lòng, ngồi trước máy tính mở một file rồi xóa xóa sửa sửa, sau đó lại in ra, tiếp nữa lấy di động ra bắt đầu chụp tờ giấy kia.

Không thể không nói, chất lượng camera theo dõi nhà Từ Khải thật tốt, chẳng những nghe rõ tiếng, hình ảnh cũng rõ ràng mười phần, hơn nữa, vị trí camera còn vừa vặn cách bàn làm việc rất gần, thông qua hình ảnh có thể vừa khéo thấy rõ được chữ trên đó, giống như đúc với cái gọi là tư liệu đăng ký của kẻ tung tin nóng cung cấp.

So sánh với tấm màn đen mà kẻ tung tin vẫn luôn mồm nói kia, video này nhưng lại là thạch chùy như đinh đóng cột, đến đây video mới vừa bắt đầu, phía sau mới là phần phấn khích chân chính.

Vì thế, trên cả triệu các netizen thông qua video của camera giám sát nhìn Từ Khải liên tù tì xài server viễn trình đăng kí áo choàng mở tài khoản nhỏ, thêm giọng nói thêm video còn thêm chữ nghĩa rồi bắt đầu bịa đặt sự thật, chính mình còn rất cẩn thận mà kiểm tra mấy lần rồi mới đăng lên mạng. Ngay sau đó lại bắt đầu liên hệ tài khoản marketing, có cái là thông qua phần mềm chat, có cái là thông qua điện thoại, dù sao thì mặc kệ là loại nào mọi người cũng đã thấy rành mạch rõ ràng, cũng nghe rành mạch rõ ràng, chuyện đến bây giờ, mọi người đều đã xem rồi hiểu được mười phần, chính là Lôi chủ trước Từ Khải vì bại bởi Bạch Thụy Trạch rồi không cam lòng, nên mới lòng sinh ác ý, chế tạo ra mấy lời đồn đó.

Chúng bạn trên mạng ăn dưa ăn cho choáng đầu lệch hướng trong mấy bữa nay bị thạch chùy dưa lớn hôm nay giáng xuống dập cho ngu người, xem video xong thì ào ào tỏ vẻ thật sự là rất sướng, bao nhiêu năm chưa ăn được dưa lớn thành thật thế này rồi. Cũng không biết Từ Khải này nghĩ thế nào, người ta làm chuyện tốt không lưu danh, hắn ta làm chuyện xấu còn quất camera giám sát cho mình, sợ bạn trên mạng quảng đại không biết vụ này là hắn làm hả?

Dưa đảo ngược lại lớn lấy tốc độ nhanh nhất nhảy lên 10 hot search đầu tiên, cùng lúc đó, văn phòng luật sư mà Bạch Thụy Trạch ủy thác công khai phát thư luật sư cho Từ Khải và mấy tài khoản marketing nhảy nhót đến thật vui vẻ kia, đồng thời cũng báo cảnh sát.

Tài khoản marketing thấy thư luật sư đều điên rồi, ngay cả phần mềm chat cũng lười xài, trực tiếp gọi điện thoại cho Từ Khải.

Từ Khải bởi vì vụ hãm hại Bạch Thụy Trạch mà mấy ngày nay vẫn luôn hầm cả đêm, hôm nay gã ta cảm thấy tình thế đã ổn nên kiên định đi ngủ. Nhưng cái giấc này vừa ngủ chưa tới 1 tiếng, điện thoại đã y như máy bay ném bom mà réo không ngừng.

Từ Khải đột nhiên bị bừng tỉnh, táo bạo mò lấy di động, híp mắt ấn kết nối, liền nghe thấy một loại thanh âm như dã thú hét lên truyền đến từ trong đó: “Từ Khải, mày TMD* rốt cuộc là chuyện thế nào?”

*: đây là một câu chửi, vì nó viết tắt nên mình cũng không tìm kiếm nó rốt cuộc là chửi gì nhé, các bạn có thể nghĩ ra những từ mà các bạn có thể dùng trong trường hợp này rồi thế vào trong.

“Gì mà chuyện thế nào?” Từ Khải cũng rất tức tối: “Anh là ai vậy hả!”

“Mày nói tao là ai!” Đối diện nghe qua tính tình còn lớn hơn hắn: “Có phải mày gắn camera giám sát tại nhà hay không?”

Từ Khải theo bản năng ngó qua mấy cái camera giám sát trên tường ở phòng khách, hắn vẫn luôn là kẻ không yên tâm với ai cả, không lắp camera thì cứ cảm thấy trong lòng không yên ổn. Đặc biệt là giờ hắn ở một mình ở đây, vệ sinh trong nhà đều là do người giúp việc theo giờ tới đây quét dọn, hắn lo lắng người giúp việc theo giờ sẽ đục nước béo cò nên cố ý mua camera giám sát tốt nhất lắp đặt trong tất cả các phòng một lượt, nhất là chỗ phòng khách với thư phòng này, có đủ 5 cái camera, hoàn toàn có thể thực hiện theo dõi mục tiêu không góc chết.

Bởi vì có đôi khi vứt thứ gì đó trong chốc lát sẽ không phát hiện được, Từ Khải còn cố ý đặt ra chương trình, để hệ thống camera cách mỗi 2 ngày liền gửi video lên không gian đĩa mạng của mình xem như bản sao lưu, để hắn tìm đọc bất cứ lúc nào.

Lúc này Từ Khải đã khá tỉnh táo lại rồi, cũng nghe ra người gọi điện cho mình là người phụ trách của công ty marketing mà mình liên hệ kia. Công ty này có mấy cái tài khoản marketing rất hot, cũng là quân chủ lực phụ trách lần bôi đen Bạch Thụy Trạch này.

“Nhà của tôi có camera giám sát nha? Thế nào?”

“Mày hỏi thế nào?” Người phía bên kia điện thoại thiếu chút không bị tức chết: “Lúc trước khi mày liên hệ bọn tao đã nói thế nào? Là dùng server hải ngoại, bảo đảm sẽ không bị tra dấu vết để lại. Mà lúc này tài khoản thì chả sao cả, nội dung camera giám sát nhà mày lại chảy ra, giờ toàn internet đều biết kẻ bôi đen Bạch Thụy Trạch là mày!!! Tao liền thấy kỳ quái, mày nói mày là một đại lão gia đây là sợ bị người ta trộm đi hả? Lắp nhiều camera nhiều như thế, mày bị điên hả?”

Từ Khải vừa nghe thì mồ hôi trên trán lập tức vã ra, hắn ngay cả dép cũng chưa xỏ đã trực tiếp chạy vội đến trước máy tính, cầm chuột click vài lần mới vào weibo, ánh mắt đầu tiên nhìn đến chính là thư luật sư, cái phía dưới kia chính là video giờ đã truyền khắp internet.

Từ Khải click mở video, nhìn hình ảnh quen thuộc, nghe giọng chính mình mắng Bạch Thụy Trạch, trong lòng lập tức lạnh lẽo một mảnh, lúc này hắn thật sự là vác đá nện chân mình.

“Bịch bịch bịch!” Tiếng đập cửa vang lên, Từ Khải bị dọa đến run rẩy một cái, giọng cũng có chút phát run: “Ai vậy?”

“Công ty bất động sản, lầu dưới nói trần nhà nhà vệ sinh có hơi rỉ nước, bọn tôi đến xem xét một chút.”

Từ Khải cũng không nghĩ nhiều, đỡ lấy cái bàn đứng dậy đi tới cửa, tùy tay mở cửa, nhưng hắn ngay cả bóng người cũng chưa nhìn rõ đã bị người ta đè ngã xuống đất, hai tay bị bẻ ra đằng sau.

“Từ Khải, anh bị nghi ngờ bịa đặt sinh sự, ác ý phỉ báng người khác, hiện tại anh cần phải phối hợp tiếp nhận điều tra với chúng tôi!”

Từ Khải bị xách lên trơ mắt mà nhìn cảnh sát nhân dân đi đến trước máy tính, lúc này tài khoản weibo mà máy tính hắn đăng nhập chính là cái gửi công văn bôi đen Bạch Thụy Trạch kia. Có phần ghi hình toàn bộ hành trình, cũng có ảnh chụp được lưu trữ, sau khi lấy được bằng chứng trên weibo, cảnh sát nhân dân lại sao chép đoạn video giám sát gần 10 ngày trên máy tính.

Thấy được một màn như vậy, hai mắt Từ Khải chợt đen, trong lòng chỉ còn lại một ý niệm trong đầu: Cuộc đời hắn xong hết rồi!

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info