ZingTruyen.Info

Chong Yeu La Ma Ca Rong

Tại biệt thự Lạc gia

"Anh hai. Anh có sao không?"

Lạc Thần đang khó khăn đỡ cơ thể mềm nhũn, nóng như lửa đốt của Lạc Hàn lo lắng hỏi

Lạc Hàn lúc này mắt đã mờ dần, cổ họng khô khốc , nóng bừng thèm máu

Cả thân thể như muốn bốc cháy

"Anh hai. Anh có thật sự chịu được không? Hay để em lấy viên máu lại đây cho anh nha"

Lạc Thần thấy anh trai mình khổ sở vậy thì lo lắng, đỡ anh ngồi xuống ghế

Lạc Hàn gục ngừoi xuống bàn vẫy vẫy tay

"Lấy lại đây đi"

"Vâng"

Lạc Thần ngay lập tức chạy như bay tới ngăn kéo két bảo mật trong phòng lấy lọ viên máu lại gần

Anh vội vàng mở lọ thuốc ra nhìn vào trong.

Không phải chứ. Hết...hết sạch rồi

Anh lo lắng quay lại định nói với anh trai mình viên máu đã hết. Nhưng nhìn thấy anh trai mình đang khổ sở chống chọi với căn bệnh kì lạ thì lại không nỡ nói

Hay là lấy máu anh

Đúng rồi

Nghĩ đến đây Lạc Thần liền đứng dậy, nhân lúc Lạc Hàn không để ý đi đến cạnh bình hoa lấy kéo cắt vào cổ tay mình rồi hoà với chút nước cho giống viên máu

"Anh hai. Có rồi"

Lạc Thần vội băng tay mình thật kín, kéo tay áo che lại đem đến cho anh

Lạc Hàn cố gượng mở đôi mắt cay xè của mình cầm lấy ly máu

Mùi máy tanh bay vào mũi khiến cho toàn bộ dây thần kinh của anh bị kích thích

Lạc Hàn nhanh chóng cầm ly máu lên uống

Thế nhưng vừa mới chạm được đến moi, anh đã mạnh tay ném ly máu xuống đất

Lạc Thần bị hành động của anh làm cho giật mình, nhìn ly máu vỡ tan tành trên đất liền hét lên

"Anh hai. Anh làm gì vậy?"

Lạc Hàn lạnh lùng liếc Lạc Thần một cái, khó khăn nói từng chữ

"Không có lần sau. Đừng để anh phát hiện em lấy máu mình cho anh uống"

Lạc Thần bị phát hiện không hề ngạc nhiên mà chỉ buồn rầu

Anh hai của anh lúc nào cũng nhanh nhạy như vậy. Đây là lần thứ 3 anh bị phát hiện rồi

"Aaaa"

Tiếng của Lạc Hàn gào thét vang cả căn biệt thự

"Anh hai!!!"

Lạc Thần kinh hoảng kêu lên một tiếng nhưng không dám lại gần

Vì anh biết bây giờ anh hai mình đang cố không chế nó. Nếu đến gần anh ấy có thể sẽ cắn hút máu người đối diện

Vội rút lấy điện thoại trong túi, anh bấm vào một số điện thoại

"Alo"

Bên đầu dây bên kia là một giọng nữ rất dễ nghe

"Giáo sư Dương . Cô có thể gửi viên máu cho anh hai tôi không? Hết viên máu rồi mà hôm nay đúng ngày anh ấy phát bệnh"

Cô gái đầu dây kia liền nhíu mày, giọng lo lắng lẫn quở trách

"Sao bất cẩn quá vậy? Không kiểm tra trước xem thế. Được rồi, gửi địa chỉ nhà anh cho tôi"

"Được"

Cúp điện thoại, Tuyết Thập quay người xoa đầu 3 đứa con trai yêu quý của mình đang ngủ say

"Chờ chút mẹ về ngay nha"

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info