ZingTruyen.Com

Chiêu Hoàng Ký [Lý Chiêu Hoàng- Trần Cảnh- Thuận Thiên- Trần Liễu]

Hồi 44

Clarapham0

Bọn họ cùng nhau ăn cơm, tay nghề nấu nướng của Lê Tần rất tốt. Phải công nhận là đến Phương Hạ còn không nấu ngon bằng hắn. Sau khi ăn xong cô ra về, Lý Chiêu Hoàng muốn giữ cô lại. Nhưng cô từ chối, ngày hôm nay đã ra ngoài quá lâu, phải trở về phủ thôi. 

Vừa về tới phủ đúng như cô dự đoán, đã có người chờ sẵn. Nhìn dáng vẻ cô cũng có thể đoán ra đó là ai "Phụ thân" Hồ Lăng hừ một tiếng "Con chạy đi đâu cả ngày hôm nay?" Cô trả lời "Con đi gặp một bài người bằng hữu cũ" Hồ Lăng nhăn mày "Cho dù con có đi đâu, cũng phải nói với ta một tiếng" 

"Xuân Đáo đã biết lỗi" Ông ấy phẫy phẫy tay "Bỏ đi, Hải Châu, mau đưa tiểu thư vào tắm rửa nghỉ ngơi" Hải Châu nhanh chóng dìu cô vào trong. 

Phương Hạ tắm rửa sạch sẽ xong đi ra đã thấy trên bàn bày vài khúc gỗ và dụng cụ để khắc gỗ. Cô ngạc nhiên hỏi "Sao lại để những cái này ở đây?" Hải Châu lại nhìn cô khó hiểu "Trước đây tiểu thư bảo nô tì tối nào cũng bày chúng ra cho người khắc mà" Cô nhanh trí gãi gãi đầu "À, đột nhiên ta quên mất" 

Cô cười cười, cầm khúc gỗ lên "Vậy, em đi nghỉ ngơi đi, khắc gỗ xong ta sẽ đi ngủ" Hải Châu gật đầu "Tiểu thư đừng thức khuya, nhớ đi ngủ sớm nhé" Nói xong thì đóng cửa phòng lại rời đi. Lúc này Phương Hạ mới có thể xả vai, thở phào. 

Nhìn một lượt xung quanh căn phòng, cách bày trí rất đơn giản, không giống với phòng của các tiểu thư khuê cát. Nhưng cũng đúng, Xuân Đáo không giống với tiểu thư khuê cát chỉ biết làm đẹp hay thuê thùa may vá. Nàng ta biết cưỡi ngựa, bắn cung, dùng kiếm, còn thường xuyên cùng ca ca vào doanh trại. Nếu ở thời hiện đại thì nàng chắc chắn là một nữ doanh nhân thành công. 

Phương Hạ xem kĩ từng món bày trí đơn giản xung quanh, phát hiện ra trong bình hoa gốm xứ có một cuốn sách. Mở ra mới biết đó chính xác là một cuốn nhật ký. Cô đọc từng dòng, đó đều là những bí mật của Xuân Đáo. 

Nhờ cuốn nhật ký cô biết được rất nhiều chuyện. Lê Tần chính là người trong mộng của Xuân Đáo. Bọn họ gặp nhau từ thuở nhỏ, nghĩa phụ của Lê Tần trước đây là sư phụ của Xuân Đáo. Nhưng Lê Tần không hiểu được tâm ý của nàng, nàng chỉ có thể lẳng lặng dõi theo hắn. Tượng gỗ mà nàng tỉ mỉ khắc là để tặng hắn. 

Người mà Xuân Đáo bị ép gả đi là thế tử của Nhân Hòa Vương. Thế tử 16 tuổi,tuy Xuân Đáo vẫn còn trẻ đẹp nhưng đã ngoài 30. Bọn họ không hề xứng đôi vừa lứa, chưa từng gặp mặt, nếu gặp mặt cũng phải gọi Xuân Đáo một tiếng cô cô. Hồ Lăng chỉ vì quyền lực mà muốn gả con gái mình đi như vậy.

 Con trai của Xuân Khứ đã khôn lớn, chuẩn bị thay phụ thân mình tiếp quản vị trí. Bao năm qua, bề ngoài quan hệ vợ chồng của Xuân Khứ nhìn có vẻ tốt đẹp, êm ấm. Nhưng thật chất bọn họ đã dần dần xa cách, không còn nói chuyện với nhau. 

Từ khi Thuận Thiên mất, Trần Thái Tông có lập một cung nữ làm phi, Lệ Trinh Nguyên Phi Lê thị. Mà vị phi tử này chính là bạn tâm giao của Xuân Đáo, bọn họ chơi với nhau từ lúc mới chập chững biết đi. Từ khi Lê thị được phong phi hay thường mời Xuân Đáo vào cung trò chuyện tâm tình. 

Sau khi đọc xong những chuyện trong cuốn nhật ký Phương Hạ há hốc mồm. Cuộc đời của Xuân Đáo xem ra gặp nhiều chuyện không vui. Lê Tần là người nàng thích, nhưng hắn giờ lại ở bên chăm sóc Lý Chiêu Hoàng. Nàng còn bị ép gả cho một thằng nhóc kém mình nhiều tuổi vậy. Ca ca và tẩu tẩu bất hòa. Phụ thân không màng đến hạnh phúc của con gái mà chỉ cần quyền lực. 

Bây giờ Phương Hạ đã mang thân phận của Xuân Đáo, cô nhất định sẽ dùng thân phận này sống thật tốt. Không để ai có thể tổn thương đến mình dù chỉ một chút. 

Sáng hôm sau Phương Hạ vừa tỉnh dậy đã vội sửa soạn chải chuốt, cô muốn vào cung. Cô muốn được nhìn thấy những đứa con của mình bây giờ ra sao, xem chúng đã khôn lớn đến nhường nào. Hoàng cung vẫn như vậy, cô đã quá quen thuộc với từng ngóc ngách ở nơi này. Hải Châu đi theo nhắc nhở "Tiểu thư, chúng ta đến gặp Nguyên phi mà, từ nãy đến giờ người cứ đi lung tung như vậy không được đâu" 

"Ta không có đi lung tung, em cứ yên lặng rồi đi theo ta" Đi một hồi cô đến ngự hoa viên, đây là nơi trước đây Hoảng hay đến để đọc sách. Cô nhìn thấy một bóng dáng nam tử đang ngồi ở đó, xung quanh là các thị vệ và cung nữ. Nó lớn lên rất tuấn tú, giống với Trần Cảnh. Dáng vẻ đọc sách y như lúc nhỏ, thích vừa đọc sách vừa cắn móng tay. 

Hải Châu lên tiếng "Chúng ta không thể đứng đây nhìn thái tử đâu tiểu thư, nếu bị phát hiện sẽ lớn chuyện đấy" Phương Hạ mỉm cười, Hoảng khôn lớn khỏe mạnh, bình an là cô đã mãn nguyện rồi. Đột nhiên từ sau lưng cô có người nói "Các người là ai?" Hải Châu lập tức quỳ xuống hành lễ, Phương Hạ quay đầu nhìn. 

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com