ZingTruyen.Com

Chay Ngay Di Mikey Allmikey

Mikey giật giật khóe miệng, cau có mặt mày lần những ý chính, xem xong thì lướt lên đọc toàn bộ bài. Cuối cùng lại thở dài bất lực.

"Toàn tin tặc gì đâu không"

Không như Mikey buông xuôi kia, Draken lại coi nó là điềm xui khá nghiêm trọng, hắn nhéo tai em, nhẹ nhắc nhở, khéo léo cố thêm mắm muối để Mikey thay đổi suy nghĩ, ra tay dọn tin.

"Mấy cái thứ nhảm này sẽ làm ảnh hưởng đến thanh danh của mày đấy Mikey, nhỡ người khác lại đồn mày trêu ong ghẹo nguyệt, đàn đúm làm chuyện bậy trước tuổi là không hay đâu..."

Mikey nhắm mắt giả điếc, nghe một bài thuyết trình dài dằng dặc phân ra mặt lợi mặt hại, mặt tốt mặt xấu của Draken xong, Mikey chớp chớp mắt, tỉnh bơ nói.

"Tao không quan tâm đâu Kenchin"

Còn ấm áp nở nụ cười tỏa nắng, vỗ vai người anh em chí cốt kề vai sát cánh, hoạn nạn có nhau.

"Mày không cần lo lắng quá đâu. Tao chỉ quan tâm thanh danh mình có được gìn giữ trong mắt những người có ích không thôi."

"..."

Draken dằn những lời muốn nói, để nó nghẹn trong cổ họng, nghĩ lại xem từ nãy đến giờ đã tốn bao nhiêu lít nước bọt của bản thân rồi.

"Dạo này mày ngu thế nhỉ Mikey? Hành xử xấu quá"

Draken không biết nên nói lời nào cho đúng, im lặng một lúc lâu mới cất tiếng, tay nhừ nhừ dí vào đầu em.

Mikey với hai tay cản tay hắn lại, bĩu môi hầm hừ.

"Ài, não đủ dùng là được rồi, nhăm nhe tới cái danh thông minh thiên tài làm gì."

"Ừ nhỉ, việc có giỏi hay không thì liên quan quái gì đến mày, dù sao đối với mày có não hay không có não cũng như nhau cả thôi."

"..."

"Mà quay về chủ đề đi, mày thật sự không định giải quyết cái tin này à?"

Draken gõ gõ vào bàn, móng tay hắn cũng khá dài, tròn sạch, gõ lên tạo ra âm thanh bắt tai, êm ái.

Mikey bỗng va mắt vào hình xăm trên đốt ngón giữa của hắn, thầm bất ngờ.

Draken xăm à, sao giờ mình mới thấy nhỉ?

Nó là hình một chiếc chìa khóa đen nhỏ nhắn, xung quanh họa nhiều hình dạng uốn kì dị.

Mikey lén quan sát, lát sau mới nhìn Draken chẹp miệng gật đầu.

"Ừ, tao không định làm căng, mọi người đồn đừng lố quá là được"

Nhác thấy Mikey đã quyết như vậy, Draken cũng chán mà lảng sang chuyện khác.

Ánh mắt bình thản nhìn về phía nữ chính vẫn đang làm học trò ngoan chăm chỉ làm bài, Draken khẽ nhíu mày, quay đi.

"Mitsuya có nói rủ tụi mình qua ngủ nhà nó đấy, đi không? Sảnh tiện cả đám quẩy luôn."

"Thôi thôi, tao mà đi đêm còn không chịu chuẩn bị bài vở là Ema tát chết đấy"

Mikey nhăn nhó mặt mũi, nhớ lại hình ảnh bị Ema nhừ ra như nhừ khoai nó đáng sợ thế nào, người rùng một cái.

"Lo gì, mai nhà trường có chuyện, hình như họp tổ chức tiệc để chào đón các học sinh ưu tú của trường khác đến đấy, nghỉ mà."

Mikey nhướng mày, dò xem tin đấy từ đâu ra.

"Haha, nãy tao có gặp Mitsuya, nó nói cho tao, đặc biệt đây là tin mật đấy nhé, chưa được công bố ra ngoài đâu, nhà trường sợ giờ nói học sinh vui quá hóa điên, không chịu làm bài. Các thầy cô định 9 giờ rưỡi tối mới báo cơ, lúc ấy cũng có nhiều bạn làm xong bài, tránh trì hoãn sau mới làm vì nghe tin."

Nói đoạn, Draken lắc đầu tấm tắc cảm thán.

"Nhà trường thâm quá, mà cũng may cho chúng ta, thằng chả Mit làm hội học sinh nên nào cũng được ưu tiên nói cho, giỏi giang có khác."

Mikey cười rộ lên, bổ sung thêm phần sau.

"Nhưng nếu nghe Mitsuya hổ báo đàn đúm với bọn mình, giáo viên chắc nổi đóa chia rẽ tình anh em mất thôi"

Mỉa Mitsuya một hồi, cả hai người cuối cùng cũng dừng việc hàn huyên, Draken cười hỏi thẳng.

"Thế rồi mày có đi không?"

"Để xin Ema đã, con bé không cho thì tụi mày nửa đêm có làm trộm đột nhập nhà vác tao đi cũng bị Ema lấy chảo giã cho thôi"

Hắn gật đầu, đồng tình với cái ý nghĩ điên rồ của Mikey, dù sao trước cũng từng bị Ema lỡ tay dập vào mũi, không chảy máu nhưng xót vãi.

Thời gian nhanh chóng trôi qua, Mikey nịnh được Ema đang lo lắng sợ nhỡ em đi tối bị bắt bằng câu cam đoan tụi bạn sẽ qua rước rồi thì giữ bụng chờ tới nhà Mitsuya ăn cho thõa.

Người vác xe tới chở em là Hakkai, miệng nhai Pocky, vẫy vẫy tay dừ em qua. Anh hôm nay ăn mặc khá thoải mái, áo thun quần vải, nhìn cũng sêm sêm đồ Mikey mặc.

"Yo Mikey, tới đây đi thôi, tụi nó đang nấu lẩu đấy, ngon tuyệt."

Hakkai liếm môi, tỏ vẻ thèm thuồng, không quan tâm việc bị chửi vì dám ăn trước.

Đến nhà Mitsuya, ăn chơi xả láng, vờn với Mana và Luna, chơi T or D với cả đám, xem phim ma, nấu mì ăn đêm,... Peyan nằm gục xuống đệm được chuẩn bị cười sảng khoái, ngồi bên chửi nhau ngu với Pachin.

Mọi người đều mặc đồ ngủ, 3 giờ sáng mệt mỏi chuẩn bị thiếp đi. Chỉ thấy Mikey ngờ nghệch, hỏi tất cả phải mang đồ ngủ theo à.

"..."

Draken bóp chán, bật cười thành tiếng nhưng ánh mắt lại tối sầm

"Mày xa tao là hành xử kiểu vậy à? Không lẽ tao phải biến nhỏ mày lại bỏ vào túi áo xách mày đi khắp nơi mới chăm với dạy được mày chắc?"

"..."

Mikey im lặng hối lỗi, tủi thân để Mitsuya vuốt lưng dỗ, đỏ mắt trừng Baji, Peyan và Pachin ườn ra giường cười ha hả.

"Tao vẫn còn áo ngủ khác, mày tạm mặc nhé"

Mitsuya cười xòa, ngăn Draken định trách em tiếp.

"Cứu tinh!"

"Haha"

Mikey ở trong phòng tắm nhà Mitsuya, rũ mắt buồn ngủ. Bỗng, tiếng cốc cốc đều đặn vang lên, Draken cầm áo ngủ của Mitsuya, gọi với.

"Tao vào nhé"

"OK"

Mikey bừng tỉnh, đứng chờ hắn vào đưa đồ cho.

"Mày cũng thiệt tình đấy Mikey, đi ngủ đêm ở nhà bạn mà còn quên mang áo ngủ, chán"

Mikey cười hì hì, liên tục giở giọng ngọt xin lỗi Draken, nhanh nhẹn mặc quần áo ngủ được đưa tới.

Mikey kéo áo xuống, lại bị bàn tay nắm lấy eo mình của Draken chặn lại.

Draken khẽ vuốt phần eo của em, tạo ra cảm giác nhồn nhột muốn cười. Ở nơi đấy có một hình xăm nhỏ hình dây xích dài, giữa trên dây xích là ổ khóa đóng kín, hoạ tiết na ná hình xăm đốt tay của Draken.

Draken gục đầu vào hõm vai của Mikey, nhỏ giọng lẩm bẩm.

"To đầu mà còn con nít thế này, chắc tao phải chăm mày cả đời mất thôi, bỏ mày nửa vời mày sẽ hư mất"

Mikey rùng mình, cố chống lại cảm giác nhồn nhột bao lấy hông, ngờ ngờ cười gật đầu tán thành với ý của Draken.
















Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com