ZingTruyen.Com

[ChaeLisa] Người Trong Hồi Ức

19.Đối mặt với hung thủ

Deach310

Trong khi đó thì Chaeyoung lại vô cùng tự nhiên leo lên xe của hắn ta. Ngồi trong xe, cô cũng không quên trò chuyện với hắn nhưng lại là những câu hỏi mang tính chất khai thác thông tin "Đúng rồi! Thầy tên gì vậy ạ? Em nhớ không nhầm thì lúc em đi du học thì thủ thư tại đó là cô Lee đúng không thầy? Cô ấy nghỉ hưu rồi sao?". Anh ta nghe được liền quay sang đối đáp với Chaeyoung ngay "Ừ! Cô Lee nghỉ hưu lâu rồi. Và thầy là người thay thế cô ấy. Thầy tên là Sun Woo, mấy dạo gần đây tự dưng hiệu trưởng có lệnh là phải gấp rút bổ sung hoàn chỉnh hồ sơ của những du học sinh tại trường để làm bằng khen thưởng gì đó nên thầy phải làm phiền đến em thôi"

-Thầy khách sáo quá! Dù gì em cũng muốn quay trở lại Hàn Quốc để thăm quê hương mình mà. Mà hình như em nhớ đường này đâu phải dẫn đến trường đâu thầy? – Chaeyoung giả bộ hỏi khi thấy hắn ta rẽ vào một con đường lạ nhưng thật ra chuyện này đã nằm trong dự tính của cô. Vì trước khi đi, Chaeyoung đã có sự tính toán chu toàn cho mọi khả năng có thể xảy ra

*Flashback*

-Chị Soo, ngày mai chị có thể xin viện trợ từ phía cảnh sát không? – Chaeyoung bình tĩnh hỏi Jisoo khi họ đã quyết định thực hiện kế hoạch mạo hiểm này.Jisoo khẽ cười, liếc mắt nhìn sang Eunjung "Beakgu! Hình như đây là chuyên môn của em phải không?". Eunjung nghe thấy vậy, vui vẻ làm động tác chào cờ với Jisoo rồi cũng nói "Đã rõ, lão bà Soo. Ngày mai em H5 đây muốn có bao nhiêu cảnh sát thì chị sẽ mang đến cho em bấy nhiêu người"

Chaeyoung cười cười, rồi cũng nói tiếp "Cảm ơn chị, chị Beakgu. Ngày mai, chắc chắn hắn ta sẽ không chở em đến trường mà sẽ lại nhà của hắn. Khi nãy, chị Soo đã tra ra được địa chỉ của hắn, và căn cứ theo bản đồ thì sẽ có 4 cái ngã tư. Người thứ nhất sẽ theo em đến ngã tư này và sẽ quẹo đi, để đến lượt người thứ 2 theo dõi em. Đây là chiến thuật đổi xe để hắn ta không nghi ngờ. Khi em vào được nhà của hắn rồi thì em sẽ tìm mọi cách để hắn ta khai ra hành vi giết người của mình. Đợi đến lúc chín muồi thì các chị hãy xông vào để hắn ta hết đường chối cãi"

-Vậy khi nào tụi chị biết em cần cảnh sát ập vào đây? – Boram hỏi đầy lo lắng dành cho Chaeyoung. Cô hơi đăm chiêu lại suy nghĩ và cũng lên tiếng "Khi các chị nghe em hét lên "SONG TỬ" thì hãy ập vào. Vì đây cũng là một trong 12 cung hoàng đạo nên sẽ không làm hắn ta nghi ngờ. Như vậy được chứ?"

-Ok! Tụi chị biết rồi. Em có còn cần gì nữa không? – Lần này đến lượt Jennie hỏi. Chaeyoung nở nụ cười, nói tiếp "Thứ nhất, em cần một người đứng ở cửa ra vào của hành khách vì hắn ta sẽ lại hỏi xem Park In Jung thật sự có xuống máy bay không. Hắn ta là một người rất tỉ mỉ nên không muốn mình bắt nhầm đối tượng vì như thế sẽ phá hỏng Azoth của hắn. Thứ 2, em cần một máy ghi âm tích hợp với máy nghe lén loại nhỏ nhưng có chất lượng tốt nhất vì em sẽ khiến hắn khai ra tất cả hành vi của mình, và chúng ta sẽ lấy đó như là một chứng cứ hùng hồn nhất. Thứ 3, em cần cảnh sát Hàn Quốc phải đảm bảo an toàn tuyệt đối cho Park In Jung và Lee Ji Huyn. Các chị thấy như vậy có phiền gì không?"

-Tất nhiên là không rồi. Quan trọng nhất phải là em bình an vô sự trở về. Những cái việc cỏn con này tụi chị giải quyết được hết – Jisoo nói với Chaeyoung với chất giọng đầy lo lắng. Cô cũng nhận ra điều đó nên tiến lại khoác vai với BP vui vẻ nói "Tất nhiên là em không sao rồi. Em là ai được cơ chứ. Muốn lấy hông của em à, cũng không phải em là ngực mà, sao có thể dễ dàng như vậy?"

Ngày ở sân bay thì tất cả đã được bố trí đâu vào đấy. Và đúng như Chaeyoung dự đoán thì hắn ta đã đi lại chỗ cổng ra vào của sân bay mà hỏi "Cho tôi hỏi cô gái này có xuống sân bay chưa vậy? Tôi là người nhà của cô ấy". Tất nhiên, người trả lời hắn ta không ai khác chính là Jennie cầm tấm hình Chaeyoung từ trên tay hắn ta, vui vẻ nói "À, cô gái này đó hả. Cô ấy đáp xuống máy bay độ chừng được 10ph rồi. Cô gái này khá đặc biệt nên tôi nhớ rất rõ. Cô ấy có những hành động quá đỗi thân mật với cô bạn đi cùng nên tôi mới chú ý đến"

-Thế à. Vậy cảm ơn cô. Không biết cô gái này đáp xuống ở cổng số mấy vậy? – Hắn ta hỏi tiếp, Jennie niềm nở ngay "Là cổng số 6 đó. Anh đi thẳng, quẹo phải là sẽ thấy ngay thôi". Jennie vừa dứt lời thì hắn ta cũng rời đi, và trên môi Jennie lập tức nở một nụ cười, nói khẽ vào tai nghe của mình "Nhiệm vụ của em đã xong. Bây giờ đến lượt Beakgu"

-Đã rõ, chị Jendeukie! – Eunjung đáp nhanh tức khắc và cũng nói với In Jung và Ji Huyn "Hai chị, mời đi lối này". Khoảnh khắc In Jung và Ji Huyn vừa mới quay mặt đi thì hắn ta liền bắt gặp, nhưng Eunjung đã nhanh trí hơn nên vô tư khoác vai 2 người bọn họ "Hai chị, em xin lỗi. Nhưng 2 chị có thể diễn như thể chúng ta là nhóm bạn thân lâu ngày gặp lại ở sân bay không? Hắn ta đang nhìn 2 chị". In Jung đồng ý ngay, niềm nở cười nói với Eunjung và đã khiến hắn không còn nghi ngờ gì nữa mà vô tư đứng trò chuyện với Chaeyoung và L6 trong thân phận của In Jung và Ji Huyn

*Hiện tại*

-À, thầy chở em về nhà của thầy. Hồ sơ của em đang được cất ở nhà vì ở trường đã hết nơi lưu giữ rồi – Hắn ta bình tĩnh trả lời những câu hỏi của Chaeyoung còn cô chỉ cười nhẹ một cái, và ngồi đó nghe rõ từng hoạt động của cảnh sát thông qua tai nghe của mình. "Được rồi cảnh sát Song! Đến ngã tư ở đằng trước thì sẽ đến lượt L6 bên chúng tôi theo dõi. Cảm ơn anh đã hợp tác" – Jisoo nghiêm túc nói vào bộ đàm và anh cảnh sát đáp ngay "Không có gì. Chuyện nên làm. Rất vui vì được giúp đỡ BP trong quá trình phá án". Và đúng là đến ngã tư thì anh ta đã quẹo sang hướng khác và từ trong con hẻm thì xe của cậu cũng quẹo ra và chạy theo đằng sau xe của hắn ta

-Eh! Eh! L6, em làm gì mà bám sát quá vậy? Muốn bị lộ sao? Làm đặc vụ bao nhiêu năm rồi mà không biết đến kỹ năng theo dõi cơ bản nữa hả? – Boram gấp rút nói khi thấy xe cậu gần như chạy theo đuôi xe của hắn ta. L6 im lặng, nhưng Chaeyoung lại khẽ nở nụ cười khi nghe được điều Boram vừa mới nói, tự nói thầm với chính mình "Sao đây? Lo lắng cho tôi à? Hay là cô sợ anh Lisa sẽ trách mắng cô vì không chăm sóc tốt cho tôi. Mà thôi dù là lý do gì cũng được. Xong vụ này phải cạy miệng cô ta cho bằng được"

Và trong khi đó thì quá trình bám sát theo Chaeyoung cũng diễn ra thuận lợi theo kế hoạch của cô mà hắn ta không một chút nghi ngờ nào. Hắn ta chở cô tới nhà thì cũng bình tĩnh nói "Em vào nhà dùng chút nước. Để thầy đem hồ sơ xuống cho em điền vào. Nhanh lắm. Chừng 15ph là xong thôi". Chaeyoung mỉm cười, gật đầu đồng ý và cũng đi vào nhà với hắn ta

-Em dùng cam ép nhé! – Hắn ta bình tĩnh đưa đến trước mặt Chaeyoung một ly nước cam. Cô nói ngay "Dạ, em cảm ơn thầy. Thầy tốt thật đó. Phải chi lúc em còn là sinh viên ở trường mà gặp được giảng viên có tâm như thầy thì hay biết bao. À, đúng rồi. Lúc nãy khi em mới bước vào đây đã thấy điều hòa bật sẵn rồi. Bộ trong nhà thầy còn có ai nữa sao?"

-Không, thầy chỉ sống một mình thôi. Thầy bật điều hòa 24/24 để làm mát không khí đó mà. Thôi, để thầy lên phòng lấy hồ sơ xuống cho em – Nói rồi, hắn ta liền quay lưng bước đi. Khi chắc chắn hắn ta đã lên lầu thì Chaeyoung cũng nói ngay vào tai nghe của mình để các thành viên BP đang ngồi trong một chiếc xe đậu gần đó nghe được "Đây chính là hiện trường gây án. Trong ngôi nhà này của hắn ắt hẳn có 3 phần thi thể của 3 nạn nhân kia đang được giấu ở đâu đó. À phải rồi, chị Jendeukie! Em nghi ngờ trong ly nước cam này của hắn có bỏ thuốc mê vào. Nhưng em không biết là loại nào cũng như là thời gian bao nhiêu để hết mê"

-Em thử nếm nhẹ một vài giọt có trong ly nước của em rồi nói cho chị nghe em cảm thấy những gì – Jennie nghiêm túc trả lời Chaeyoung, và cô làm theo ngay. Đưa lên nếm nhẹ và sau đó là nói ngay "Nó có mùi thơm và vị ngọt. Hơn nữa, em nhìn ra được dưới đáy ly này còn một vài cặn của cái gì đó nhưng chúng lại không có màu". Jennie nghe được miêu tả thì nói ngay với Chaeyoung "Là Cloroform. Nó sẽ gây mê em trong khoảng từ 10-12 phút".Jennie nói ngắn gọn xong thì Chaeyoung cũng đáp lại "Vâng em biết phải làm thế nào rồi". Sau đó thì  Chaeyoung bình tĩnh đổ hết ly nước cam vào một gốc cây cảnh được đặt trong phòng khách, bình thản nằm ngã người lên ghế sofa và cũng không quên cho ly nước của mình nằm lăng lóc ở dưới sàn.

Trong khi đó thì ở ngoài xe, L6 sau khi nghe Jennie trả lời với Chaeyoung xong thì cũng hỏi "Chị Jendeukie! Sao chị có thể khẳng định là Cloroform. Lỡ may không phải thì thời gian ngất xỉu của H5 không đúng rồi. Bị hắn ta phát hiện thì sao?". Jennie khẽ cười khi nghe L6 hỏi vậy nhưng cũng chịu ngồi giảng cho cậu nghe "Cloroform là một chất gây mê cực mạnh. Chỉ cần từ 1-4% chất Cloroform cũng đủ khiến một người trưởng thành bất tỉnh từ 10-12 phút. Vì sao chị khẳng định là Cloroform? Vì căn cứ theo những miêu tả của H5 đã khiến chị biết được điều đó. Chất lỏng không màu, có mùi thơm và vị ngọt. Quan trọng hơn hết là nó nặng hơn nước, ít tan trong nước nên H5 mới thấy được một cái gì đó đóng ở dưới đáy ly nhưng lại không có màu. Vậy thôi!"

-Ồ! Em hiểu rồi – cậu trả lời ngắn gọn xong thì cũng ngồi im lặng nghe tình hình của Chaeyoung tiếp. Còn cô thì khi giả bộ bất tỉnh thì cũng cảm nhận được mình đang được bế đi đâu đó. Chaeyoung tuyệt nhiên không có bất kỳ hành động nào khác, chỉ tự nói với chính mình "10-12 phút thì tỉnh lại vào 11 phút là hay nhất. 1 phút có 60 giây nhân lên cho 11 thì sẽ được 660 giây. Vì thế, chỉ cần nằm và đếm thôi Park  Chaeyoung". Và Chaeyoung đã thực hiện theo kế hoạch mà mình tự đặt ra. Hắn ta sau đó cũng nhẹ nhàng đặt cô nằm xuống một cái bàn mà trong các bệnh viện người ta thường dùng để phẫu thuật cho bệnh nhân. Hắn ngồi ở đối diện cô, cứ hết nhìn cô và rồi lại nhìn vào đồng hồ. Còn Chaeyoung lại vô cùng bình tĩnh mà đếm thầm "658...659...660"

-Ơ! Thầy Sun Woo, sao em lại ở đây? – Chaeyoung giả bộ ngồi dậy, nhăn mặt mà hỏi như mình vừa mới đánh thuốc mê thật sự xong vậy. Hắn ta chỉ khẽ cười, rồi cũng nói "Không có gì. Chắc tại em bay lâu quá nên lúc nãy ngủ quên ở sofa nhà thầy, nên thầy chỉ còn cách bế em vào đây". Chaeyoung nhận được câu trả lời không vội đối đáp ngay mà khẽ đưa mắt nhìn quanh căn phòng mình đang ở lúc này, được một lúc thì cũng nói tiếp "Thầy ơi! Hồ sơ của em đâu ạ? Bạn gái của em còn ngồi chờ ở quán café nên em không thể nán lại đây lâu quá"

Lần này đến lượt hắn ta không trả lời câu hỏi của cô, trực tiếp đứng lên, đi lại trước mặt cô trong cái nhìn ngỡ ngàng của cô. Và...Ưm~ Ưm~ Ưm~ Chaeyoung bỗng vùng vẫy khi đột nhiên bị một cái khăn tẩm đầy thuốc mê chụp thẳng lên mũi mình. Hắn ta vừa giữ đầu của Chaeyoung sát với cái khăn, vừa lạnh lùng nói "Park In Jung! Em không nên đem theo máy ghi âm khi đến gặp tôi". Và lần này Chaeyoung đã thực sự bất tỉnh, ngã quỵ xuống cái bàn phẫu thuật, còn hắn ta thì lại vô cùng bình thản giật lấy một cái cúc áo khoác của cô ra quăng mạnh xuống đất, cũng như là đạp cho nó tan tành. Lúc này, BP đang rơi vào trạng thái hoảng loạn cực độ, "Chị mất tín hiệu của H5 rồi?", "Hắn ta đã biết được H5 chính là cảnh sát rồi à?", "Còn chờ gì nữa. Mau xông vào đi" Bla...bla..bla

L6 gấp rút nói và cũng mở toan cánh cửa xe ra nhưng liền bị Jennie giữ tay lại. Jennie sau đó cũng nói ngay "L6! Em bình tĩnh lại đi. H5 đủ giỏi để thoát khỏi tình thế này. Em mà xông vào thì công sức nãy giờ của H5 sẽ đổ sông đổ biển hết". Và L6 đã lẳng lặng ngồi trở lại vào xe, nhưng ánh mắt vẫn luôn hướng về ngôi nhà của hắn ta mà bất giác gọi khẽ

-Park Chaeyoung

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com